GIẤC MƠ HOA
Ở đây sương lạnh trái tim tôi
Thèm giấc mơ hoa giữa phố người
Mưa tím sương mù hay tôi khóc
Như hồi lâu lắm tuổi đôi mươi.
Như hồi lâu lắm tôi còn nhớ
Đi trốn cuộc đời hay trốn tôi
Tôi đếm thời gian theo chiếc lá
Rưng vàng...thu đến để mà rơi!
Tôi nhớ em như nhớ mặt trời
Nụ hôn làm dấu lúc em cười
Yêu em tôi muốn tan thành nắng
Hôn gót bàn chân đến tóc người.
Hôn dấu chân tình tôi chợt thấy
Cả rừng hoa thắm nở trên môi
Và con bướm đẹp vờn trên tóc
Mình dắt tay nhau... hé miệng cười.
Tôi chắc bến đời là bến mộng
Về em... về những giấc mơ thôi
Tôi ôm trăng biếc về khuya ngủ
Em mượn linh hồn sưởi ấm tôi.