CỌNG CỎ BUỒN THIÊN THU
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 101 bài trong đề mục
BĂNG NGUYỆT 29.07.2010 12:51:03 (permalink)
0
Dạ chào thi sĩ... Mèn ơi hihi
 
Được, nhưng fai gửi tặng tập thơ đó nha...
 
Chiều nhậu dc đó hihi
 
Sài Gòn em về lá vẫn bay mà....
#76
    nghinhnguyen 29.07.2010 20:24:35 (permalink)
    0

    Góp vào vườn phigiang một chút thu nhé !

    Thu Thiếu Nữ

    Chiều em nhìn mây trắng bay
    Cây bàng lá đỏ rơi đầy cuối sân
    Lòng em bổng thấy bâng khuâng
    Hồn em băng tuyết - Trắng ngần thơ ngây
    Chưa hề yêu - Chưa đắm say
    Sao lòng xao xuyến những ngày thu sang
    Mà sao bối rối ngỡ ngàng
    Dường như thương nhớ bay ngang đời mình
    Ngoài vườn mấy khóm cúc xinh
    Những nàng bướm trắng đắm tình trong mơ
    Vàng rơi chao động gương hồ
    Hoàng hôn nắng vỡ - Mây tô sắc hồng...

    Nghinh Nguyên

    #77
      phigiang 30.07.2010 22:05:49 (permalink)
      0
           GIÓ HOÀNG HÔN
       
         Gió hoàng hôn nhạt nắng vàng
      Nghiêng nghiêng đám cỏ ôm choàng khóm hoa
         Giật mình bươm bướm la đà
      Gió không xé được nắng tà hoàng hôn
       
        Chiều vàng nhuộm sóng dòng sông
      Hồn tôi vừa thả tơ lòng ra khơi!
         Nhớ nhung tôi ném nửa vời
      Tương tư tôi giữ chờ người chưa quen
       
         Chiều đi cùng giọt sương đêm
      Hoàng hôn che khuất bóng chim cuối trời!
       
                          PG
       
      #78
        phigiang 01.08.2010 15:40:51 (permalink)
        0
             HÁT MÃI VỚI NGƯỜI
         
        Hát mãi...Trăng lên tôi với người
        Chia nhau cắn nát chút trăng vơi
        Và mây ru gió lời tha thiết
        Một chút tình thơ...rất tuyệt vời.
         
        Em nói lời yêu...lúc nhớ quên
        Cõi lòng tôi đến...vẫn buồn tênh
        Chờ nhau trong cõi vô biên nhớ
        Mấy cõi thơ là...mấy cõi tiên.
         
        Vạt nắng ngoài sân gởi lá sầu
        Lá rung cánh mỏng úa cơn đau
        Người đi mai mốt về không nhỉ?
        Hay phút lìa xa...sẽ mất nhau.
         
        Và mây phương cũ trôi về núi
        Và nắng hoàng hôn nhuộm lối buồn
        Tôi hát cùng người trong giấc ngủ
        Người ơi!Thơ hát để quên đời.
         
                        PG
        #79
          phigiang 02.08.2010 11:30:57 (permalink)
          0
          LÀM SAO EM BIẾT...TÌNH YÊU
           
          Làm sao em biết được niềm đau
          Của chiếc lá rơi...bỏ nhánh sầu
          Run rẩy lìa cành thu nắng nhạt
          Biệt ly nào chẳng gợi buồn nhau!?
           
          Làm sao em biết được niềm riêng
          Của những giọt mưa quanh mái hiên
          Rên rỉ ngàn khuya sầu gió lạnh
          Giọt nào như giọt lệ không tên...?
           
          Làm sao em biết được tim ai
          Nhịp nhớ,nhịp thương...khẽ ngắn dài
          Thầm thì ngày xưa...ta hẹn ước
          Hẹn mùa xuân tới_hẹn ngày mai.
           
          Làm sao em biết được tình anh
          Mỏng tợ mây chiều...đêm trăng thanh
          Nhẹ như sương khói không phai nhạt
          Trôi mãi quanh trời xuân rất xanh.
           
                               PG
          #80
            nghinhnguyen 02.08.2010 20:33:35 (permalink)
            0

            Tiễn Anh

            Anh đi một sớm mùa xuân
            Em về thao thức nỗi buồn vắng xa
            Những ngáy thơ mộng đã qua
            Niềm đau, hạnh phúc quyện hòa trong tim

            Bởi tại anh hay tại em
            Hay vì tiền kiếp chông cnênh nợ tình ?
            Nửa đời em cố răn mình
            Sẽ không vương vấn bóng hình vì yêu

            Nhưng rồi chỉ một buổi chiều
            Gặp anh như gặp tình yêu trong đời
            Con tim em thấy chơi vơi
            Biết rằng yêu để một đời sầu thương

            Cuộc tình mờ mịt khói sương
            Yêu nhau đã biết lắm đường cách ngăn
            Không lời hẹn gió thề trăng
            Khổ buồn em chịu mong rằng anh vui

            Biết yêu là khổ một đời
            Nửa hồn phách đã gởi nơi người tình
            Anh khuyên em sống thản bình
            Con tim đâu dễ dối mình khi yêu

            Từ đây mỗi sớm mỗi chiều
            Em còn một chút niềm vui đợi chờ
            Thiếu anh em thấy bơ vơ
            Phút giây tiễn biệt bao giờ khuây nguôi.

            Nghinh Nguyên

            #81
              phigiang 04.08.2010 11:43:06 (permalink)
              0
                   MONG MANH
               
              Đời tựa cánh mây hồng
              Ta lạc miền bão giông
              Bao năm qua rồi mộng
              Trên bãi bờ hư không.
               
              Biển đời sâu vạn dặm
              Biết đâu là tri âm
              Cõi nhân gian day dứt
              Lá phai vàng lặng câm.
               
              Thời gian như mượn tạm
              Thoáng qua rồi ngày xanh
              Thú đau thương trầm lắng
              Ta!Một đời loanh quanh.
               
              Canh đời còn nặng gánh
              Cuộc vui buồn trăm năm
              Hạnh phúc xa tầm với
              Như mây chiều mong manh.
               
                          PG
              #82
                nghinhnguyen 06.08.2010 12:18:09 (permalink)
                0

                Trích đoạn: phigiang

                     GIÓ HOÀNG HÔN
                 
                   Gió hoàng hôn nhạt nắng vàng
                Nghiêng nghiêng đám cỏ ôm choàng khóm hoa
                   Giật mình bươm bướm la đà
                Gió không xé được nắng tà hoàng hôn
                 
                  Chiều vàng nhuộm sóng dòng sông
                Hồn tôi vừa thả tơ lòng ra khơi!
                   Nhớ nhung tôi ném nửa vời
                Tương tư tôi giữ chờ người chưa quen
                 
                   Chiều đi cùng giọt sương đêm
                Hoàng hôn che khuất bóng chim cuối trời!
                 
                                    PG
                 


                Chuyến Đò Vu Quy

                Chiều thu tôi tiễn em sang sông
                Trên đường lá úa, xác phào hồng
                Chuyến đò vu quy chờ lìa bền
                Mang em đi rồi - hết chờ mong

                Con đò rời xa - xa bến sông
                Mây chiều sắc tím trôi bềnh bồng
                Lặng lẽ ai rời xa bến cũ  !
                Tôi làm kẻ tìm "lá Diêu bông"...

                Nghinh Nguyên

                #83
                  phigiang 09.08.2010 23:10:19 (permalink)
                  0
                            MẸ ƠI
                   
                  Mẹ ơi!Mặt trời mai vẫn mọc
                  Khói lam chiều thơ ấu trôi mau
                  Ngày tháng Mẹ còn_Cha mất sớm
                  Con mang nhiều cay đắng từ lâu.
                   
                  Mẹ ơi!Mẹ đong đầy nước mắt
                  Đôi tay bồng năm đứa con thơ
                  Vàng tuổi xanh bên trời xứ đạo
                  Chống chèo thuyền bơi đến ước mơ.
                   
                  Có những khi con như bất hiếu
                  Bởi tại nhà thiếu trước hụt sau
                  Vợ khờ dại_đàn con thơ ấu
                  Những khuya sầu chôn giấu niềm đau.
                   
                  Ôi!chiều hoang tím rưng dòng lệ
                  Con âm thầm tính sổ đời qua
                  Thơ buồn bã lặng câm cô lẻ
                  Quặn xé lòng chữ hiếu xót xa.
                   
                  Nhưng có đêm đậm đà thương nhớ
                  Nỗi u hoài biết nói sao đây
                  Đường sương gió bao lần rơi đổ
                  Động tim buồn ánh nguyệt lung lay...
                   
                  Thời gian tóc Mẹ như mây trắng
                  Con nguyện cầu Mẹ sống muôn sau
                  Con bên Mẹ dưới trời đẹp nắng
                  Mong báo đền mẫu tử tình sâu.
                   
                  Mẹ ơi!Chúa ngự trên thập giá
                  Dưới dương trần con bị đóng đinh
                  Xuyên suốt hồn đau từ buổi ấy
                  Sáng màu trời ảnh Chúa lung linh...
                   
                                   PG
                  #84
                    trieuam 09.08.2010 23:29:28 (permalink)
                    0
                    LÀM SAO MỘT CHÚT CŨNG BUỒN

                    Làm sao anh biết ... một chiều mưa
                    Từ trăm năm trước ... buổi giao mùa
                    Góc hiên rêu cũ ... cô bé đợi
                    Phong linh gợi buồn ... đẫm mùa xưa

                    Làm sao ta biết cảm xúc thừa
                    Tràn vào tâm trí buổi ban trưa
                    Hồn du mộng mị bàn tay viết
                    Câu vần loạn ý chữ đung đưa

                    Phải viết làm sao để cho vừa
                    Niềm riêng nho nhỏ rất khó ưa
                    Cái buồn thấm đẫm... buồn da diết
                    Làm sao ta biết .... một chiều mưa....
                    Triều Âm
                    #85
                      nghinhnguyen 10.08.2010 12:19:27 (permalink)
                      0

                      Nghe Chim Vịt Kêu Nhớ Mẹ

                      Chiều nghe chim vịt kêu chiều
                      Lòng con nhớ mẹ thương yêu thuờ nào
                      Ấu ơ... lời mẹ vút cao
                      Từ câu tục ngữ ca dao đậm đà

                      Lời ru nhạc gió hương hoa
                      Đưa hồn con rẻ nhẹ qua giấc nồng
                      Lời ru goá phụ thời xuân
                      Cha đi để mẹ khổ buồn chiếc đơn

                      Một thân gánh nặng vao sờn
                      Tảo tần nuôi dạy đàn con dại khờ
                      Hanh hao óc dáng tiểu thơ
                      Một thời vang bòng bây giờ héo hon

                      Một đời vì một đàn con
                      Thân cò lặng lội bên dòng sông quê
                      Những chiều gió bấc thổi về
                      Mẹ rươm rướm lệ nhớ về người xưa

                      Chiều nay gió bấc thổi qua
                      Tiếng chim vịt gọi xa  xa vướn điều
                      Lòng con trống vắng quạnh hiu
                      Thêm thương nhớ mẹ chiều chim kêu.

                      Nghinh Nguyên

                      #86
                        phigiang 11.08.2010 18:51:18 (permalink)
                        0
                        TIẾNG LÒNG
                         
                        Cơn bão đến nghìn phương mưa gió loạn
                        Thổi vào lòng đau buốt cuộc vui say
                        Đời bày tiệc thời gian nào hữu hạn
                        Hoàng hôn sầu vừa ghi dấu trên tay.
                         
                        Quá nửa đời người tóc buồn đốm bạc
                        Nhìn lại mình nước mắt đẵm nguồn đau
                        Đêm trở giấc vần thơ khuya rỉ máu
                        Những sự đời trên bến ngậm ngùi nhau.
                         
                        Thân khốn khó nên đời ta lẻ bạn
                        Người phụ người gian dối đã từ lâu
                        Thôi đừng trách biển đời sâu hay cạn
                        Cũng đừng than đôi lúc dậy cơn sầu.
                         
                        Chiều xế bóng tình câm như tượng đá
                        Đếm từng ngày trong tĩnh lặng hư không
                        Bão vần vũ giăng mây trời muôn lối
                        Sắc trần gian mặc khải tới khôn cùng.
                         
                                                                PG.
                        #87
                          BĂNG NGUYỆT 12.08.2010 04:53:10 (permalink)
                          0
                          Ông bạn mình ... cảm tác 1 tí với bạn hén .. bạn dạo ni sao nè ... Q2 cỏ xanh mồi dư dzả ???


                          TIẾNG LÒNG

                          Cơn bão đến nghìn phương mưa gió loạn
                          Thổi vào lòng đau buốt cuộc vui say
                          Đời bày tiệc thời gian nào hữu hạn
                          Hoàng hôn sầu vừa ghi dấu trên tay.

                          Quá nửa đời người tóc buồn đốm bạc
                          Nhìn lại mình nước mắt đẵm nguồn đau
                          Đêm trở giấc vần thơ khuya rỉ máu
                          Những sự đời trên bến ngậm ngùi nhau.

                          Thân khốn khó nên đời ta lẻ bạn
                          Người phụ người gian dối đã từ lâu
                          Thôi đừng trách biển đời sâu hay cạn
                          Cũng đừng than đôi lúc dậy cơn sầu.

                          Chiều xế bóng tình câm như tượng đá
                          Đếm từng ngày trong tĩnh lặng hư không
                          Bão vần vũ giăng mây trời muôn lối
                          Sắc trần gian mặc khải tới khôn cùng.

                          PG.


                          Giữa ta bà ta sẽ có nhau


                          Quan tài rực rỡ giữa sắc hoa
                          Quanh gian nhà trống lạnh rợn da
                          Chia biệt là sao ai biết được
                          Người khóc người cười thế là ra .

                          Bia mộ đề tên thu chi vị
                          Người chết mang tên người tôi yêu
                          Người sống mang tên người phản bội
                          Nhân gian nguyền rủa chuyện hoang liêu .

                          Hình như không có giờ mặc khải,
                          Chỉ có mưa rơi suốt những ngày
                          Áo quan đỏ chóe nằm leo loét
                          Cứa tim người ở lại chịu bi ai .

                          Nào ai gian dối đâu mà có
                          Suy nghĩ tầm thường cớ sự ra
                          Nguyện sẽ hóa thân là thảm có
                          Ôm chân mộ khách giữa ta bà .

                          12.08.2010
                          #88
                            phigiang 12.08.2010 22:31:33 (permalink)
                            0
                                     ĐÊM MÙ TAN
                             
                            Ta nằm đây khoảnh tối đầy hiu quạnh
                            Chờ sớm mai này người tiễn ta
                            Về cõi xa gờn gợn gai gió lạnh
                            Đợi từng phút từng giờ trôi qua!
                             
                            Thương áo quan hiển hiện lời thánh ca
                            Chập chờn dưới ánh đèn nhiệm mầu hương khói
                            Ta mạt kiếp bàng bạc chưa nói
                            Bão lòng đau khuya vỡ cuối bờ !
                             
                            Ta thảng thốt rơi mất vài câu thơ
                            Khi trái tim ngừng đập chia lìa lặng lẽ
                            Ôi!linh hồn rung lên vì chẳng nhẽ
                            Bỏ lại thế nhân cát lấm bọi mờ!
                             
                            Ta nằm đây sầu hơn lúc bơ vơ
                            Thức nửa đời phơi vai trần lận đận
                            Không tuổi tên,không chút danh phận
                            Một vì sao mới rụng dải đường mây!
                             
                            Ngoài kia sương xuống ướt mảnh trăng gầy
                            Bao năm rồi soi vẫn khuyết
                            Biển dâu chợt đến nào ai biết
                            Cõi vô thường nghiêng chảy rót đêm thâu !
                             
                            Thiên đàng_địa ngục bây chừ ở đâu
                            Cho ta kết phương này một chuyến
                            Thuyền cõi mộng neo đậu trên bến
                            Đêm mù tan ta quên hết trần gian!!!
                             
                                                     PG
                            #89
                              phigiang 14.08.2010 11:08:15 (permalink)
                              0
                              DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
                               
                              Dòng sông chảy qua đời
                              Những ngày tháng rong chơi
                              Xanh xao màu kỷ niệm
                              Thuở thơ ấu đầy vơi.
                               
                              Những ngày về quê ngoại
                              Qua cánh đồng xanh tươi
                              Trăng treo như huyền thoại
                              Ngõ trúc vàng lá rơi.
                               
                              Tìm đâu mây tóc người
                              Của ngày xưa yêu dấu
                              Linh hồn ta nương náu
                              Qua một cuộc bể dâu.
                               
                              Dòng sông chảy về đâu
                              Lênh đênh ra biển rộng
                              Ta! Bên trời hoài vọng
                              Ta! Một đời quạnh hiu.
                               
                                         PG
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 101 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9