Anh Và Em Mênh mông mênh mông một khoảng trời
Mặc người xuôi ngược, ta rong chơi
Chừng hết giấc mơ ta lại sống
Cuộc đời thanh đạm với thảnh thơi.
Có tiếc gì đâu chút bụi trần
Phủi vèo một cái chẳng phân vân
Phiền ưu gởi gió về trời, hết!
Mặc ai khóc cười, ta yên thân.
Xin gió đừng dừng bước giữa đường
Mang sầu trở lại với khói sương
Không phải mình em, còn anh nữa
Cả đời buồn đau với vấng vương
Cùng nhau buông xả cái chuyện lòng
Không cầu, không ước cũng không mong
Những điều xa vời không có thật
Nhẹ gánh tâm tư với cõi hồng.
Minh Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 23:05:36 bởi minhthanh_love >