Những Bài Thơ Tình Buồn
LÁ VÀ CÀNH
Khi chiếc lá không còn nhựa sống
Lá xa cành trong nỗi tiếc thương
Lá với cành ngày nào xanh tốt
Mà bây giờ nhựa sống còn đâu
Lá cuốn đi bay theo làn gió
Để trơ cành trong nỗi nhớ thương
Anh và em ngày nào hạnh phúc
Mà bây giờ anh phải cô đơn
Em xa anh như lá lìa cành
Gió cuốn đi bao giờ trở lại ?
Để cành kia mỏi mòn chờ mãi
Héo khô dần theo tháng theo năm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2010 21:59:09 bởi hoaanhhungdatinh >
LÁ VÀ CÀNH
Khi chiếc lá không còn nhựa sống
Lá xa cành trong nỗi tiếc thương
Lá với cành ngày nào xanh tốt
Mà bây giờ nhựa sống còn đâu
Lá cuốn đi bay theo làn gió
Để trơ cành trong nỗi nhớ thương
Anh và em ngày nào hạnh phúc
Mà bây giờ anh phải cô đơn
Em xa anh như lá lìa cành
Gió cuốn đi bao giờ trở lại ?
Để cành kia mỏi mòn chờ mãi
Héo khô dần theo tháng theo năm.
Chào bạn TTK ghé thăm bạn. Mong bạn luôn vui với những vần thơ Hoa Đơn chiếc Trên giàn giây xơ xác Lá Úa vàng Do bởi đất hay cây? Trời trong thanh Một vừng mây Phiêu lãng Đã chợt ngừng Chia sẻ chút đơn côi Thabnh Thanh Khiết 13.4.2010
CÔ ĐƠN
Trong hơi men nồng anh nhớ em
Nhớ về ngày tháng quá dịu êm
Em là cô bé đôi mắt biếc
Cho anh đêm ngày càng nhớ thêm.
Cuộc đời đã cho anh gặp em
Thế nhưng chẳng cho anh kề bên
Để anh như con thuyền không bến
Từng ngày theo sóng mãi lênh đênh.
Đêm đã về khuya ánh trăng lên
Cảnh vật im lìm càng buồn tênh
Xa xa trong ánh trăng mờ ảo
Một áng mây trôi cứ bồng bềnh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2010 21:36:38 bởi hoaanhhungdatinh >
HOA TÍM BẰNG LĂNG Gió mùa hạ lao xao trên lá,
Cả con đường đầy hoa tím bằng lăng.
Từng cánh hoa mỏng manh tím biếc,
Như tôn thờ cho sự thủy chung.
Anh yêu em với bao điều mơ mộng,
Nhờ hoa kia nói hộ bao điều.
Thế nhưng hoa giờ tàn héo úa,
Để lặng thầm anh nỗi cô đơn.
Cánh hoa kia rơi rớt xuống đường,
Xác thân héo phôi pha màu tím.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 14:48:53 bởi hoaanhhungdatinh >
Tình yêu anh gởi theo làn gió
Gió cuốn bay đi trôi tận nơi xa
Vì anh đã đặt tình yêu lầm chỗ
Nên giờ đây trái tim bỗng vỡ òa.
****
Anh vẫn là anh như ngày xưa
Vẫn mãi yêu em suốt một đời
Thế nhưng tim em giờ không lối
Anh phải lang thang giữa đơn côi.
****
Hoàng hôn màu tím ở chân trời
Nhìn ngắm hoàng hôn lệ muốn rơi
Tình yêu giờ sao xa tầm với
Anh và em mỗi người mỗi nơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 14:50:08 bởi hoaanhhungdatinh >
TỘI NGHIỆP CON TIM
Con tim héo gầy
Đã bao lần như vỡ tan từng mảnh
Nhịp đập liên hồi
Như muốn thoát khỏi con người ta
Từng ngày trôi qua
Nó đã dần khô cằn sỏi đá
Bởi tại vì ta:
Khi yêu người ta yêu say đắm
Nguyện yêu em đến suốt cuộc đời
Cho con tim này không đơn côi
Ngày tháng đi về chung lối
Thế nhưng:
Dòng đời cứ trôi người mãi xa rồi
Mơ hạnh phúc rồi tỉnh trong giấc mộng
Tan nát cõi lòng tim kia khô héo
Nhịp đập giờ yếu ớt còn đâu
Thôi thì:
Ta cố không ưu sầu đau khổ
Nỗi buồn kia xin gởi gió bay đi
Sầu chăng nữa cũng chẳng được chi
Buồn chăng nữa cũng chẳng được gì
Hãy để tim này bớt đau khổ
Hãy để tim này được thảnh thơi
Ta tìm về với đơn côi
Lặng nhìn dòng đời dần trôi…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2010 13:31:46 bởi hoaanhhungdatinh >
LẶNG THẦM
Cho ta một nơi nào đó
Để quên đi những ưu phiền
Cho ta một khoảng trời xanh
Nơi có áng mây bồng bềnh ở đó
Tình yêu ta xin gởi theo làn gió
Gió cuốn đi trôi về tận nơi xa
Để không còn khổ đời ta
Để không còn nỗi xót xa.
Cánh hoa kia đã tàn héo úa
Tình yêu giờ cũng úa như hoa
Những dòng lệ nhạt nhòa
Giờ cũng đã trôi vào dĩ vãng
Người đã đi xa theo năm tháng
Để giờ này tan nát lòng ta
Thôi thì đành ôm nỗi xót xa
Một mình nhớ thương ngày qua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:55:10 bởi hoaanhhungdatinh >
Thôi thì ta đã xa nhau
Chỉ một mình anh ôm nỗi đau
Tình yêu như giấc mơ hư ảo
Anh và em mãi chẳng kề nhau.
****
Đôi khi muốn khóc lệ chẳng rơi
Tình yêu giờ chỉ còn xa vời
Chỉ mong một mai ngày nắng mới
Tâm hồn sẽ được chút thảnh thơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:01:43 bởi hoaanhhungdatinh >
NẮNG
Nắng
rơi rớt xuống đường
Trải mật óng ánh
Hoa
cuốn theo làn gió
Đưa hương bay đi
Ta
bước giữa nắng và hoa
Lòng tựa hồ như người trong mộng
Xác thân như hư không
Tâm trí bềnh bồng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:09:37 bởi hoaanhhungdatinh >
Trích đoạn: hoaanhhungdatinh
NẮNG
Nắng
rơi rớt xuống đường
Trải mật óng ánh
Hoa
cuốn theo làn gió
Đưa hương bay đi
Ta
bước giữa nắng và hoa
Lòng tự hồ như người trong mộng
Xác thân như hư không
Tâm trí bềnh bồng.
Mưa Hạ rả rít theo mưa Trải thảm lụa xám Hương phai nhạt vật vờ Đưa cánh bướm trĩu Em về trong hư ảo Tóc rối, môi nhạt, mắt tìm ai! Lả tả hồn thu lạc lõng Mơ, thật?!! em ơi.!! HT Thank you bạn ghé qua nhà ha! Mình làm thơ tự do dở lém nên ngọng nghịu thế nì thuj thông cảm ha! Chúc An Nhiên, Trân Trọng!
HOA VÀ CÂY
Cánh hoa trắng rơi trên dòng sông lạnh,
Xuôi theo dòng nước mãi về đâu.
Để cho cây nơi đây mãi ưu sầu,
Ngày tháng cứ đợi chờ nơi bến vắng.
Hết bao thu rồi qua bao mùa nắng,
Vẫn lặng thầm một mình mãi nơi đây.
Vì nhớ thương nên thân cây héo gầy,
Cánh hoa kia chẳng bao giờ trở lại.
Anh như cây cứ mỏi mòn chờ mãi,
Để con tim khô héo từng ngày.
Cuộc tình như một giấc mộng dài,
Khi tỉnh dậy anh chẳng còn gì cả.
Như cây kia cánh hoa rơi lả tả,
Trôi theo dòng nước mãi nơi xa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:16:53 bởi hoaanhhungdatinh >
HẾT RỒI
Em đã xa anh,
như lá lìa cành.
Tình yêu mong manh,
tan tành mây khói.
Chợt nghe đau nhói,
vỡ nát con tim.
Cứ mãi kiếm tìm,
chợt bừng giấc mộng.
Một căn gác trống,
một kẻ cô đơn.
Biết làm gì hơn,
thôi đành chấp nhận.
Chuyện tình lận đận,
ta hãy cố quên.
Tháng ngày lênh đênh,
đường tình vụt tắt.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:25:53 bởi hoaanhhungdatinh >
ĐIỀU ƯỚC
Ước gì ta như cơn gió,
Tháng ngày dài cứ bay mãi nơi xa.
Ước gì ta như cây đa,
Đứng trơ gốc trơ gan cùng tuế nguyệt.
Ước gì ta như bông tuyết,
Nhẹ nhàng bay giữa lạnh giá mùa đông.
Nhưng điều ước chỉ là không,
Ta chỉ là một con người trần thế.
Nỗi buồn cứ mãi lê thê,
Cô đơn một mình ta trên lối về.
SƯƠNG KHÓI
Tình như sương khói nhẹ nhàng bay
Ta cố nắm lấy trong bàn tay
Thế nhưng sương khói còn đâu nữa
Lặng đứng một mình giọt lệ cay.
THA HƯƠNG
Đời lão chài như đời lãng tử
Vui tháng ngày với gió với trăng
Nhìn dòng nước trôi về vô tận
Như nỗi lòng của kẻ tha hương
Nâng chén rượu lòng cứ vấn vương
Khi trăng khuyết còn ai bầu bạn
Một cuộc đời lúc vơi lúc cạn
Vui đêm này ta còn được đêm mai?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 15:19:10 bởi hoaanhhungdatinh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: