Thơ SongNgư
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
   
   
  Tình yêu...không có màu. 
   
   
  Một ngày anh yêu, 
  Ánh vàng của trăng bỗng thành màu ngọc 
  Nắng chói mùa Hạ chợt ửng hồng, 
  Mây trôi hoá thành vần, thành điệu 
  Khói chiều như quấn quýt... 
  Rừng hoang bỗng chở tiếng ngàn thông... 
  Có, như Không.... 
   
  Một ngày anh yêu, 
  Điều gian dối bỗng thành điều thật, 
  Trắng màu hoá thành muôn sắc... 
  Như con người cần nhau, 
  Như sỏi đá khi yêu... 
   
  (SongNgư) 
   
   
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                        Thói quen              Giọt mưa đêm lăn trên má     Vị ngọt môi em còn đây     Anh quanh quẩn độc hành     Rồi lại về chốn cũ     Về lại con đường không tên     Hai mái đầu nghiêng nghiêng     Chiếc ô màu tím     Bụi mưa bay     Nỗi nhớ dâng đầy     Thói quen khó bỏ     Sẽ đốt thuốc khi buồn     Hát khe khẽ khi vui     Sẽ đi ngược đi xuôi     Đến bên ghế đá ngồi     Gói mứt chua,     ….anh nhăn mặt,      Em trêu rằng xấu quá     Giọt mưa đêm lăn trên má     Vị đắng chia ly còn đây     Anh quanh quẩn trong phòng     Rồi ngồi vào chổ cũ     Viết những câu thơ không vần     Soi gương những vết hằn     ….bết bê dán chặt     Trong nếp nhăn     …..tâm tưởng mịt mù     Chiếc ô phai màu     Thói quen khó bỏ     Sẽ đến ghế đá ngồi      Và tím thương bàng bạc     Gói mứt chua…     …..anh nhăn mặt…..     ………một mình…..                                              dacuoi     
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              khuyết trăng.. 
  mảnh vỡ ly..trời 
  em buồn cô lẻ 
  rượu tôi chưa nồng 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  Hạt cát trong giày 
   
   
  Có hạt cát vàng rơi từ trong giày cũ 
  Chợt giẫm chân lên...mới biết mình buồn. 
  Có một chút gì đâu đó vấn vương... 
   
   
  Chân chưa bước nhưng sao lòng  quay lại 
  Đêm chần chừ hiên cửa...Ngày chẳng đành đi... 
  Tình vẫn miên man...hay chỉ là 
  chút luyến nhớ tuổi xuân thì... 
   
  Có thể nói gì khi thời gian là phía trước 
  Có lớn lao không một giấc mơ 
  hạt cát cô đơn chở cả đại dương về... 
   
  Ước một lần thời gian dừng lại... 
  Cho mình cùng dạo biển, mơ hoang... 
  Một lần nữa cùng ta... ơi hạt cát vàng... 
   
  (SongNgư) 
   
   
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  maucaonguyen 
   
  khuyết trăng.. 
  mảnh vỡ ly..trời 
  em buồn cô lẻ 
  rượu tôi chưa nồng 
   
  
      Merci maucaonguyen ghé hoạ thơ... 
  SN 
   
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              xin mượn ý từ maucaonguyen    
Khuyết trăng... 
  mảnh vỡ ly...trời 
           
      Nhặt trăng 
   
  Nhặt gom từng mảnh vỡ trăng trong 
  Gom cả tim kia nhuốn máu hồng 
  Gom tình đôi ngã về chung bóng 
  Nước mắt âm thầm lệ thuỷ chung 
   
  Người ơi nơi ấy từng đêm vắng 
  Có biết nơi này nhớ mênh mông... 
   
  (SongNgư) 
   
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  Tình bỏ em mà đi 
   
  Ừ, thì tình cứ bỏ em mà đi... 
  Chỉ thoáng mộng mơ...Níu kéo được gì... 
  Mấy thuở ai chờ ai hoài vạn kiếp? 
  ...Cũng chỉ là những vần thơ sầu bi... 
   
   
  Ừ, thì tình cứ bỏ em mà đi... 
  Nguyện ước trăm năm...Đã lỡ xuân thì... 
  Cái thuở cau trầu đầu mùa xanh biếc 
  Cũng đành bây giờ ngã rẽ phân ly.... 
   
  ...Chợt một ngày tình bỏ em rồi đi.... 
   
  (SongNgư) 
   
   
  
 
   
   
   
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2010 14:36:34 bởi Song Ngư >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  KHÚC THÁNG TÁM 
   
   
  Tháng Tám cuối mùa Đông 
  Vẫn dịu vợi mưa mong 
  Nắng vẫn im im ngủ 
  Bầu trời Đông hừng đông... 
   
  Tháng Tám cuối mùa giông 
  Ấp ủ mãi chuyện lòng... 
  Còn ba mươi hôm nữa 
  Tháng Tám...hết buồn không...? 
   
  (SongNgư) 
   
   
  
 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  Phượng cuối mùa 
   
  Ngày chủ nhật bắt đầu là như thế 
  Bắt đầu từ giọt sương sớm long lanh 
  Lũ ong tìm bạn tung tròn cánh 
  Nụ hoa vàng sóng sánh mật tinh tươm 
  Làn khói vươn cao nóc giáo đường 
  Chào ngày mới chim muôn cùng trẩy hội 
  Màu áo xanh điệu đà ngang qua lối 
  Phượng cuối mùa còn rung nắng ngoài song 
  Tan lễ xong nắng sẽ theo má hồng 
  Me rắc lá gót hài êm nhè nhẹ 
  Mùa thu lên đỉnh mặn nồng em nhé 
  Quen lối xưa, quen nắng sáng mưa chiều 
  Sắc thời gian phai tàn lưng ghế đá 
  Tuổi thêm già càng nhung nhớ bấy nhiêu 
  Đá và hoa cũng có biết bao điều 
  Chưa kịp nói khi trở về cát bụi 
  Chưa kịp đến dẫu năm tàn tháng lụi 
  Ta yêu em mà tồn tại trên đời 
  Mấy khi nhìn lại năm tháng chơi vơi 
  Người con gái buột lòng ta phải hứa 
  Dù cơn gió có vô tình chăng nữa 
  Bỡi yêu em ta mới nhận ra mình 
  Không đủ ngôn từ nên mới lặng thinh 
  Làm những bài thơ chẳng ai buồn đọc 
  Chuyện ngụ ngôn Quy thần trao viên ngọc 
  Ngậm một đời cho ngọt tiếng yêu thương 
  Lơ đãng thu ơi đứng lại ven đường 
  Nghe hồn lá, nghe hồn cây nức nở 
  Biết nói sao nguôi..buồn ơi vạn thuở 
  Chủ nhật tàn với kiếp nợ trần gian 
   
  dacuoi 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2010 08:51:18 bởi dacuoi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  
 
   
   Giấc mơ chiều mùa Đông 
   
   
  Ngồi nhặt mùa Đông héo úa 
  Nhặt cả nỗi buồn không tên... 
  Hòa cùng nhiều thương với nhớ 
  Cố ươm ...hạt mầm nhân duyên... 
   
  Chiếc lá mùa Đông im ngủ 
  Không hay tình đã về bên... 
  Mùa Thu nơi nao vừa chớm 
  Đã nghe mộng mơ thần tiên... 
   
  Nhặt từng mùa Đông dang dở 
  Bỗng  ước...một đời bình yên... 
   
  (SongNgư) 
   
   
   
                         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  dacuoi 
   
  Đá và hoa cũng có biết bao điều 
  Chưa kịp nói khi trở về cát bụi 
  Chưa kịp đến dẫu năm tàn tháng lụi 
   
  
          
   
  ...dẫu thế nào.... 
  ta vẫn biết trái tim hằng mong mõi.. 
  ..như những cánh phượng hồng 
  vẫn rực ngày hè  
  dẫu năm tàn tháng lụi 
  Tình vẫn đâu đây cùng vạn điều 
  ....còn chưa kịp nói... 
   
        Rất cảm ơn dacuoi luôn ghé thăm ... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Vu vơ….đỡ nhớ           Thu chưa tàn sao người chờ đông tới     Cũng phải thôi bỡi hai đứa họ hàng     Nghe tiếng thu lá vàng phai quên lãng     Gió đông tràng hồn với xác chia ly     Tôi sẽ viết lá thư không ủy mị     Làm đàn ông là như vậy phải không     Chưa chắc đâu những chất chứa trong lòng     Khi dồn nén sẽ thành cơn điên đó     Lúc thanh xuân có điều chưa bày tỏ     Nhưng thật lòng chẳng biết phải làm sao     Nhìn lại mình chưa tròn câu tròn ý     Nuối tiếc ôi, chẳng biết đến khi nào     Gởi lá thư nhờ cánh chim câu     Hay nhờ lá xuôi thuyền bến cũ     Hay chờ mây giang hồ viễn xứ     Cho đến ngày cỏ xót xa đưa     Cây sang mùa đã khoác áo mới chưa     Tội tình thế..trọi trơ cành run rẩy     Chẳng sum vầy, đời chẳng vui là mấy     Nếu người về, tôi mới biết mùa xuân                                                      dacuoi          
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     
  
 
   
  Hư ảo 
   
  Rớt lại phía sau là chiếc lá 
  của mùa Thu vàng say 
  Rớt lại phía sau 
  là  mong đợi ngày dài... 
  Ai người có hay... 
   
  (SongNgư) 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     
  Em ngoan 
   
  Ừ, thì em cứ bắt đền 
  Giận một ngày, rồi mai quên... 
  Thơ dỗi, thơ hờn anh giữ 
  gối đầu, để tối mơ em. 
   
  Ừ, thì anh vẫn của em 
  Biển rộng, sông dài, sáng, đêm 
  Mỗi ngày tên em hai bận 
  Gọi thầm...để thấy yêu thêm. 
   
  Em ngoan, đừng buồn em nhé. 
  Tình xa...nhưng chúng mình gần 
  Muốn thốt vạn lời tha thiết, 
  Em hờn...cứ khiến bâng khuâng... 
   
  Tặng N . 
  (SongNgư) 
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Một phần nhỏ nhoi trong biển nhớ           Thời của hoài bão, ước mơ…     ….Thời xa vắng     Người con trai chờ em trước cổng trường…     …tên gọi cố nhân…     Ngày đó bâng khuâng,      Bây giờ hoài niệm     Sống cùng anh phút riêng lẻ lòng mình     Anh nhớ vô cùng tiếng rao đêm     Cửa sổ đèn nhà em vẫn sáng     Em đang học hay đang mơ màng     Giờ ra chơi trên lầu em trộm ngó     Phải em luôn chờ lời anh ngỏ     Anh vô tâm đàn đúm với bạn bè     ………     Người con trai lân la làm quen     Suối tóc dài và đôi môi đỏ     Tán phượng già ngày đó     Nắng lung linh đổi sắc má em hồng     ……..     Thời xa vắng…     Tiếng rao đêm…     Cửa sổ đèn nhà xưa vẫn sáng     Những con người xa lạ     Chẳng đỏ môi, chẳng phải má hồng     ……     Còn lại anh với….hư không !                                                  dacuoi    
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: