Mẹ Trần Trung Đạo(đọc đừng ai khóc nha)
BĂNG NGUYỆT 03.09.2003 05:31:12 (permalink)


Bà Mẹ Điên
Tác Giả: Trần Trung Đạo


Có lần tôi đi ngang
Qua vỉa hè Ðồng Khởi
Một bà ôm chiếc gối
Ðứng hát như người say

Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây

Người biết chuyện cho hay
Chồng bà đưa ra Bắc
Từ khi con trai mất
Bà trở thành người điên

Nhà bà là mái hiên
Tấm vải dầu che nắng
Sớm chiều khoai với sắn
Heo hút với bầy con

Bà ngày một héo hon
Bỏ vùng kinh tế mới
Về Sài Gòn chen lấn
Giữa cuộc đời đắng cay

Ðứa con út ốm đau
Vẫn hằng đêm đòi sữa
Chẳng còn gì bán nữa
Ngòai giọt máu mẹ cha

Khi trời vưà sáng ra
Bà lại lên Chợ Rẫy
Lần nầy lần thứ mấy
Bà bán máu nuôi con

Trên đường về đi ngang
Ghé cửa hàng mua sữa
Bà gục người trước cửa
Suốt đêm mà không hay

Ðứa con út đang đau
Chờ mẹ về chưa tới
Qua đời trong cơn đói
Thiếu cả một vòng tay

Khi bà về tới nơi
Thì con mình đã chết
Bà ôm con lạnh ngắt
Ðứng hát như người say

Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây

Ðêm qua tôi nằm mơ
Thấy mình ôm chiếc gối
Ðứng trên đường Ðồng Khởi
Và hát như người điên.





r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:39:41 bởi NuHiepDeThuong >
#1
    BĂNG NGUYỆT 03.09.2003 05:35:08 (permalink)


    CHUYỆN ÐỜI MẸ
    Trần Trung Ðạo

    Con chẳng về đâu dù mưa hay nắng
    Sông Thu Bồn trăng tháng bảy còn in
    Mười năm trời con làm mây viễn xứ
    Mười năm dài biền biệt dấu chân chim

    Ngày mẹ chết con chưa tròn một tháng
    Cha tảo tần sớm nắng với chiều mưa
    Thiếu sữa mẹ đời con thành đại hạn
    Thiếu lời ru con lớn với lọc lừa

    Ngày mẹ chết con nằm trong máng cỏ
    Có hay đâu mây kéo một phương trời
    Cha vấn cho con một vành tang nhỏ
    Con mang đi, đi suốt phận con người

    Từ mẹ chết cha một đời góa bụa
    Sống âm thầm trong mái lá tường xiêu
    Xin cho con bú từng hơi sữa lạ
    Giọt mồ hôi nhỏ xuống chén cơm chiều

    Những đêm mưa con nằm nghe cha kể
    Chuyện đời cha dài như một giòng sông
    Mẹ có đẹp? Cha nhìn xa không nói
    Nhưng con nghe dao cắt ở trong lòng

    Chuyện cha mẹ gặp nhau không cưới hỏi
    Buổi giao thời xiêu lạc cả bà con
    Rượu tân hôn cha thay bằng nước vối
    Dưới hàng tre Nghi Hạ nắng hanh vàng

    Và phương ấy bao mùa mưa sẽ đến
    Nấm mồ hoang hương khói lạnh từ đây
    Cầu xin mẹ bình yên qua chín cõi
    Trên dương gian con nối cuộc lưu đày.






    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:39:20 bởi NuHiepDeThuong >
    #2
      BĂNG NGUYỆT 17.09.2003 04:29:10 (permalink)
      ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI

      Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
      Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
      Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
      Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
      Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
      Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
      Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
      Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
      Mẹ vần ngồi đan một nồi buồn
      Bên đời gió tạt với mưa tuôn
      Con đi góp lá nghìn phương lại
      Đốt lửa chò đời tan khói sương
      Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
      Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao
      Mẹ xa xôi quá làm sao vói
      Biết đến bao giờ trông thấy nhau
      Đừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
      Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
      Đau thương con viết vào trong lá
      Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
      Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
      Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
      Ví mà tôi đổi thời gian được
      Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
      #3
        TNP 25.10.2005 18:03:10 (permalink)


        Giấc Mơ Nhỏ Của Tôi


        Tôi mơ ước mai này khi thức dậy
        Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương
        Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại
        Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường.
        Chào cô gái học trò đang tới lớp
        Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em
        Để xào xạc hồn tôi khi mới lớn
        Chút men tình năm tháng ấy chưa quên.
        Chào chị gánh hàng rong qua trước ngõ
        Cho tôi làm một chút gió heo may
        Để thổi nhẹ lên vai gầy cực khổ
        Đời cần lao nước mắt đã đong đầy.
        Chào bác nông phu ra đồng tát nước
        Cho tôi làm bụi cỏ mọc ven đê
        Để mỗi sáng thở mùi hương lúa chín
        Lỡ mai xa tôi nhớ lối quay về.
        Chào anh công nhân dệt từng tấm vải
        Cho tôi làm con thoi nhỏ trên tay
        Để tôi nối hai bờ sông Bến Hải
        Nối lòng người vời vợi cách xa nhau.
        Chào chú bé mục đồng nghêu ngao hát
        Cho tôi làm tiếng sáo thổi vi vu
        Để được sống thời hồn nhiên đã mất
        Của đời tôi trong tuổi ấu thơ buồn.
        Ôi quê hương, bao giờ tôi trở lại
        Đi giữa ngày không sợ bóng đêm đen
        Trong giấc ngủ không xích xiềng réo gọi
        Câu thơ tình chỉ viết để yêu em.

        Trần Trung Đạo





        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:38:04 bởi NuHiepDeThuong >
        #4
          TNP 19.11.2005 15:52:04 (permalink)

          Mai Anh Chết


          Mai anh chết xin em đừng vuốt mắt
          Để một ngày anh sẽ thấy quê hương
          Trên dương thế lạc loài không tổ quốc
          Thì cần chi địa ngục với thiên đường
          Mai anh chết em cũng đừng thương tiếc
          Vì trần gian anh tủi nhục lâu rồi
          Tên lãng tử một đời không sự nghiệp
          Sống một ngày chỉ làm khổ em thôi
          Mai anh chết xin em đừng than khóc
          Nước mắt buồn sẽ nhạt phấn phai son
          Môi sẽ lạnh vì hơi vào trong tóc
          Bờ mi đen nét kẻ sẽ không còn
          Mai anh chết xin em đừng hương khói
          Hồn ma anh xiêu lạc bốn phương trời
          Sẽ ở lại những nơi nào tăm tối
          Những nơi nào không một kẻ rong chơi
          Mai anh chết em cũng đừng kể lể
          Chuyện đời anh em chẳng biết bao giờ
          Anh xin lỗi, anh một người như thế
          Một con người không đáng để em mơ.

          Trần Trung Đạo



          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:37:35 bởi NuHiepDeThuong >
          #5
            alonewolf 21.11.2005 00:54:40 (permalink)
            Thật là cảm động với những vần thơ viết về tình mẹ!
            Sis BN và bạn TNP thân mến,sói đã đưa các bài thơ trên vào thư viện,riêng bài ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI sis ko viết rõ là của Trần Trung Đạo hay của sis họa tác nên sói chưa đưa
            #6
              BĂNG NGUYỆT 14.12.2005 23:06:08 (permalink)
              Sói đệ, thơ của TTD chứ nào phải của chị đâu nè...., hihi những bài thơ nằm trong topic này đều cảu tác giả cả....cám ơn TNP đã phụ bn góp thêm hoa wả....nhé

              Chiều Cuối Năm Nhớ Bạn

              Có ai về thăm lại quê xưa
              Gởi cho tôi một cành hoa dại
              Mười bảy năm tôi chưa về lại
              Con nước trôi còn nhớ chân cầu

              Đám bạn bè giờ biết ra sao
              Kẻ lây lất quê nhà lận đận
              Người đáy biển mồ hoang mả lạnh
              Giấc mộng đời theo bóng thiên di

              Tôi một lần bỏ nước ra đi
              Con én lạc bên trời biển rộng
              Ngày chờ đợi từng tia hy vọng
              Đêm nằm mơ một sớm quay về

              Ai có về bên ấy thăm quê
              Cho tôi nhắn tin người bạn học
              Em có ghé trường xưa cỏ mọc
              Nhặt dùm tôi chút ấu thơ vàng

              Chiều cuối năm ngồi nhớ miên man
              Mây viễn xứ thương hoài cố quận
              Cho tôi ngủ một lần trong mộng
              Giữa đồi sim tím ngắt năm nào

              Cho tôi về dù chỉ chiêm bao
              Đứng hát giữa sân trường đại học
              Bài ca đó những chiều chủ nhật
              Của một thời tuổi trẻ xôn xao

              Cho tôi gào hai tiếng Tự Do
              Khi đất nước qua thời nô lệ
              Từ da thịt đau thương của mẹ
              Có hương thơm tỏa bốn phương trời.


              Trần Trung Ðạo




              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:37:10 bởi NuHiepDeThuong >
              #7
                BĂNG NGUYỆT 14.12.2005 23:08:06 (permalink)
                VẪN ÐỨNG LÊN
                CƯỜI VỚI THẾ NHÂN



                Ta vẫn đi trên quãng đường dài
                Âm thầm, không một dấu chân ai
                Ta đi như thế từ lâu lắm
                Thuở tóc chưa vàng, mộng chửa phai

                Bốn mươi năm ngó lại đời mình
                Khóc nhiều cho vận nước điêu linh
                Quê hương ngàn dặm trời mây trắng
                Bóng mẹ chìm trong mỗi hướng nhìn

                Mẹ trách ta sao lỡ hẹn thề
                Mỗi mùa lá rụng lắng tai nghe
                Cây đa già đứng bên đường vắng
                Chiếc lá vàng đi chẳng trở về

                Em trách ta xuống phố quên làng
                Bao lần én lượn, bướm bay ngang
                Em ơi con bướm vườn Xuân ấy
                Chẳng thể tìm nhau, chỉ ngỡ ngàng

                Bạn trách ta toan tính lọc lừa
                Trăm lần ta chẳng thiết hơn thua
                Ðời ta xiêu lạc từ thơ ấu
                Coi chuyện ơn thù như nắng mưa

                Ta vẫn đi trên quãng đường trần
                Thương từng hạt bụi bám đôi chân
                Ðời xô ta gục, buồn, không trách
                Vẫn đứng lên, cười với thế nhân.



                Trần Trung Ðạo






                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:35:41 bởi NuHiepDeThuong >
                #8
                  BĂNG NGUYỆT 14.12.2005 23:09:00 (permalink)
                  Tháng Chạp Quê Người



                  Tháng Chạp đêm nằm nghe bão tới
                  Gió thét từng cơn, gió hãi hùng
                  Cây đập rung nhà, trời lửa chớp
                  Nhớ thuở còn trôi trên biển Đông

                  Thương những oan hồn đang chết uổng
                  Chết ở đầu sông, chết cuối nguồn
                  Một giải đất nghèo bao thế kỷ
                  Bạn thù chia một nấm mồ chung

                  Thương kẻ trong tù ngồi bó gối
                  Đợi một mùa Xuân chửa trở về
                  Sông núi vẫn còn sông núi đó
                  Mà xa như cách mấy sơn khê

                  Tháng Chạp quê người không thấy Tết
                  Chỉ thấy dài thêm nỗi nhớ nhà
                  Mộng vẫn chưa thành, năm sắp hết
                  Ngày đi cứ tưởng mới hôm qua

                  Tháng Chạp, ôm đàn ra đứng hát
                  Gỏ nhịp mà nghe lạnh kiếp người
                  Tiếng nhạc bay xa vào cõi vắng
                  Ngoài sân tuyết trắng ngậm ngùi rơi.


                  Trần Trung Ðạo



                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:32:46 bởi NuHiepDeThuong >
                  #9
                    BĂNG NGUYỆT 14.12.2005 23:10:07 (permalink)
                    EM ÐỪNG HỎI


                    Em đừng hỏi sao ta già trước tuổi
                    Khi thời gian đâu có nghĩa lý gì
                    Tuổi của ta được tính bằng khắc khoải
                    Bằng tủi buồn trên mỗi bước ta đi

                    Em đừng hỏi quê hương ta có đẹp
                    Khi hận thù còn nhuộm đỏ giang san
                    Ai mới đạp trái mìn chưa nổ kịp
                    Bao nhiêu năm cuộc chiến vẫn chưa tàn

                    Em đừng hỏi cha mẹ già bao tuổi
                    Chưa bao giờ ta kể chuyện đời ta
                    Xin hãy để cho niềm đau yên ngủ
                    Vết thương lòng năm tháng sẽ phôi pha

                    Em đừng hỏi ta mong về quê cũ
                    Chiếc lá khô còn nhớ cội thương cành
                    Ta chẳng lẽ bước chân đời lê mãi
                    Nơi quê người làm một kẻ lưu dân ?

                    Em chúc cho ta được tròn ước nguyện
                    Vâng, ta còn mơ ước nhỏ mai sau
                    Ta sẽ sống để chờ ngày trở lại
                    Hôn một lần lên đất mẹ thương đau.



                    Trần Trung Ðạo



                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:33:02 bởi NuHiepDeThuong >
                    #10
                      BĂNG NGUYỆT 14.12.2005 23:19:26 (permalink)
                      Lời Thú Tội

                      Tôi, công dân của cường quốc Hoa Kỳ
                      Vừa sống sót qua một thời dâu bể
                      Tôi nhuộm tóc cho đời thêm tươi trẻ
                      Đổi tên mình cho dể đọc, dể nghe

                      Thưa, tôi chính là thằng Cu Tí ốm teo
                      Một dạo mót khoai trên vùng Kinh Tế Mới
                      Đêm Sông Bé căn nhà tranh tăm tối
                      Bữa ăn chiều không đủ cháo thay cơm

                      Tôi quên rồi, tôi là kẻ vong ơn
                      Sẽ gởi nắm xương tàn nơi đất khách
                      Trong giấc ngủ, tôi mơ về Bahama, Las Vegas
                      Mơ con tôi một ngày sẽ vào Harvard, Stanford

                      Tôi nghiêm chỉnh chào cờ trước mỗi trận football
                      Nhưng ghét những lễ thượng kỳ quốc gia, quốc kháng
                      Mặc ai chết, ai vào tù ra khám
                      Gánh sơn hà đâu phải để tôi lo

                      Tôi thích nói về chuyện stock, mutual fund
                      Hơn là chuyện cháo rau khoai sắn
                      Đời là thế, có khi mưa khi nắng
                      Tôi trả lời về quá khứ đau thương

                      Tôi thích khoe mình mới được lên lương
                      Dấu đi những món nợ đời tôi chưa trả hết
                      Tôi nợ cha đôi mắt trừng khi chết
                      Nợ mẹ già dòng máu chảy trong tim

                      Tôi quên rồi, tôi có vạn thằng em
                      Đang lây lất trên vỉa hè, góc phố
                      Sẳn sàng giết nhau vì chén cơm manh áo
                      Và học đường là những tối đi hoang

                      Tôi quên rồi, tôi có vạn đứa con
                      Trôi giạt giữa quê hương mùa bão lửa
                      Là tôi đấy những ngày xưa thiếu sữa
                      Trong tay gầy của mẹ buổi sơ sinh

                      Tôi quên rồi, tôi có vạn người anh
                      Trong ngục tối, trên rừng sâu núi thẳm
                      Người đi khuất vào hư vô quên lãng
                      Không mộ bia và không cả họ tên

                      Tôi quên rồi, những người chị thân yêu
                      Đang lạc lỏng nơi nào trên đất Thái
                      Đêm chị ngủ có mơ về quê ngoại
                      Bên hàng dừa, bên ruộng lúa nương dâu

                      Đêm giao thừa trên đất khách mưa ngâu
                      Nghe ai gọi từ bên kia biển rộng:
                      Nầy Cu Tí, mầy là thằng phản bội
                      Tôi giật mình và sực nhớ ra tôi.

                      Trần Trung Đạo




                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:31:29 bởi NuHiepDeThuong >
                      #11
                        alonewolf 17.12.2005 13:19:39 (permalink)
                        Sói đã đưa các bài của sis vào thư viện,riêng bài lời thú tội em thấy nó có vẻ hơi châm biếm,có liên quan đến chính trị ít nhiều nên em chưa đưa vào,mong sis thông cảm!
                        Nhắn riêng tí:Dạo này sis đi đâu mà bặt vô âm tính ko liên lạc gì với thằng em này luôn thế,sắp giáng sinh rồi,lại một giáng sinh nơi đất khách quê người hả sis?Chúc sis vui vẻ và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống nha!
                        Giáng sinh an lành!
                        Mến thương!
                        Nhóc sói![sm=MexicanWave.gif]
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 13:20:54 bởi alonewolf >
                        #12
                          Trần Trân 18.12.2005 03:03:39 (permalink)
                          Chào alonewolf Trân chen ngang vào câu chuyện 2 người một chút nhe - Trân thấy bài Lời Thú Tội hay lắm. Đừng nghĩ đến mặt xấu của nó... - Trân nghĩ không liên quan đến chính trị lắm đâu
                          Chúc Vui !!!
                          Chào Thân Ái @_@
                          #13
                            BĂNG NGUYỆT 18.12.2005 10:05:17 (permalink)


                            Trích đoạn: alonewolf

                            Sói đã đưa các bài của sis vào thư viện,riêng bài lời thú tội em thấy nó có vẻ hơi châm biếm,có liên quan đến chính trị ít nhiều nên em chưa đưa vào,mong sis thông cảm!
                            Nhắn riêng tí:Dạo này sis đi đâu mà bặt vô âm tính ko liên lạc gì với thằng em này luôn thế,sắp giáng sinh rồi,lại một giáng sinh nơi đất khách quê người hả sis?Chúc sis vui vẻ và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống nha!
                            Giáng sinh an lành!
                            Mến thương!
                            Nhóc sói![sm=MexicanWave.gif]


                            Sói đệ, hic trách oan chị wé, chị có gọi khi thấy yh em mở đèn, mà ngừoi trả lời nói là bạn (gái) em chứ ko phải em, cam ơn lời chúc tốt lành cua em nha, em cũng vây nè, giáng sin vui vẻ nhé...mọi việc như ý cả nha em!!
                            #14
                              TNP 05.02.2006 12:33:44 (permalink)


                              Mỗi Mùa Xuân Thêm Một Lần Dối Mẹ


                              Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi
                              Về chưa con sao vẫn thấy chưa về
                              Con lại phải thêm một lần nói dối
                              Chờ sang năm con hứa sẽ về quê

                              Nếu chẳng phải vì thay tờ lịch mới
                              Chắc là con không biết có Xuân sang
                              Đời nước Mỹ tháng ngày trôi qua chóng
                              Chưa kịp xoay đã hết một năm tròn

                              Bỗng sực nhớ đến lời ai đã nhắc
                              Lại lo tìm câu nói dối cho xong
                              Mười một mùa xuân miệt mài đất khách
                              Con dối đi dối lại biết bao lần

                              Căn nhà cũ chắc năm nay mục nát
                              Tiền gởi về không đủ mẹ nuôi thân
                              Con gái lớn theo chồng đi nơi khác
                              Con trai đầu biền biệt chốn xa xăm

                              Cây mai nhỏ ba đã trồng năm trước
                              Mấy xuân rồi có nở nụ nào không
                              Hay đã chết theo ba từ dạo ấy
                              Để mùa Xuân hoa trắng nở trong lòng

                              Năm mới đến mẹ già thêm một tuổi
                              Tóc bạc hơn nhiều, má hóp răng long
                              Sao giấc ngủ chập chờn con thấy mẹ
                              Người đàn bà đẹp nhất ở trần gian

                              Năm mới đến con cũng già thêm tuổi
                              Xa mẹ hiền một tuổi nặng bằng hai
                              Tuổi nước Việt chất chồng lên quá khứ
                              Tuổi xứ người quần quật với tương lai

                              Con chẳng biết nói thế nào mẹ hiểu
                              Chẳng còn ai hiểu hết chuyện đời con
                              Non nước đó vẫn còn đầy dâu biển
                              Núi sông đây sao giữ được vuông tròn.

                              Trần Trung Đạo


                              r
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2007 22:30:03 bởi NuHiepDeThuong >
                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9