Trống vắng
Thay đổi trang: << < 78 > | Trang 7 của 8 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 117 bài trong đề mục
Ann 06.11.2010 16:51:45 (permalink)
0

Trích đoạn: Cạn Nguồn

Hối Hận Vì Đâu....?
 
Biết bao người đứng bên lề hạnh phúc
Vẫn cứ nhìn về cõi rất xa xôi
Dài đôi tay mong níu ánh sao rơi
Ngôi sao sáng cạnh bên thêm buồn tủi
 
Tôi từng có những tháng ngày rong ruổi
Cố đuổi theo những dĩ vãng xa vời
Mà quên đi, người đang ở bên tôi
Rồi một thoáng, tình ra đi biền biệt
 
Nửa quãng đời biết bao lần hối tiếc
Nhưng lỗi lầm liên tiếp mãi không thôi
Mỗi khi nhìn cuộc tình mới.. đổi ngôi
Kinh xám hối không đem tình về lại
 
Bóng thời gian cứ dần trôi đi mãi
Nhìn lại mình tóc đã ngả màu sương
Mỗi ngày đi, về một nỗi đoạn trường
Đêm đối bóng, thấy quanh đời chợt tối
 
Nếu như đã không còn ai an ủi
Những khi buồn nhớ lại chuyện xa xưa
Thì hôm nay tôi, bạn cạn chén "thơ"
Đưa dĩ vãng vào cơn say lúy túy.


Người may mắn tìm thấy đường lắm lối,
Lối quanh co khúc khuỷu cũng cố theo
Chỉ tiếc mình sức cạn dốc cheo leo
Nên chưa thấy... đã chùn chân mỏi gối

Ai cũng vậy có ngôi sao đưa lối,
Sao kế bên làm bạn hữu tâm tình
Chỉ một người, thượng đế quá vô tình
Nên lẻ bóng bao năm nay đơn độc

Người may mắn có những ngày rong ruổi,
Để đuổi theo những dĩ vãng xa vời
Cố săn tìm được những ánh sao rơi
Và hối tiếc cho thời gian đã mất

Người may mắn hay là người "xấc bấc"
Có tình rồi lại để mất tình ngay
Chỉ mình ai cứ mãi mãi loay hoay
Không thể biết duyên mình rơi đâu mất....

Không dám trách thời gian trôi qua  mất
Không dám than cho một chuyện tình buồn,
Chỉ tiếc rằng mình vô phước vô phần
Nên bất hạnh không cho duyên trọn vẹn

Không dám uống vì uống không say được
Không thể than vì dĩ vãng trôi xa
Không làm thơ vì nặng trĩu tim ta
Và cứ khóc cho duyên mình bất hạnh

Thôi thế nhé, cùng không người an ủi
Nhưng hãy xin đừng gợi lại nỗi đau
Xin một lần hãy dìu bước chân nhau
Cho dĩ vãng luôn luôn là....kỷ niệm

6.11.10
#91
    C Pham 06.11.2010 23:26:21 (permalink)
    0

    Trích đoạn: Ann

    Haiz ... lạ nhỉ ...
    đây cũng đâu tơ tưởng
    Chỉ là thơ và hoạ lại ý thơ,
    Chẳng mang thơ vào cuộc sống đời thường
    Chỉ khắc khoải tình xưa nên hoạ lại...

    Giờ tình cũ. trái tim nay khô lạnh,
    Chẳng còn tình và cũng chẳng yêu ai
    Đừng vì thơ mà mang nỗi oan sai
    Và trách cứ vì sao không là bạn

    Thơ quá thật nên lòng người tưởng vậy
    Chỉ là thơ và mãi chỉ có thơ
    .....

    23-10-2010




    Mực cạn khô ngòi bút vẫn ơ hờ
    Viết đoạn kết bao lâu rồi chưa dứt

    Khoá cửa lòng nghe tim hoài thổn thức
    Ngổn ngang buồn trách bậu chẳng hiểu ta
    Ư dù gì đi nữa cũng đã xa
    Cứ giữ thế kỷ niệm còn mãi đẹp

    Ráng tôi luyện cho lòng thêm sắt thép
    Trả lại người nguyên vẹn nhớ thương xưa!!

    C Pham

    Ann ui, có buồn thì theo C đi ăn hàng tiếp nha!!


    #92
      Ann 07.11.2010 13:54:46 (permalink)
      0

      Trích đoạn: C Pham

      Mực cạn khô ngòi bút vẫn ơ hờ
      Viết đoạn kết bao lâu rồi chưa dứt

      Khoá cửa lòng nghe tim hoài thổn thức
      Ngổn ngang buồn trách bậu chẳng hiểu ta
      Ư dù gì đi nữa cũng đã xa
      Cứ giữ thế kỷ niệm còn mãi đẹp

      Ráng tôi luyện cho lòng thêm sắt thép
      Trả lại người nguyên vẹn nhớ thương xưa!!

      C Pham

      Ann ui, có buồn thì theo C đi ăn hàng tiếp nha!!


      CP ghé qua nhà thả vài câu thơ hén

      Đây cũng muốn một lần rồi kết thúc,
      Gặp được nhau nói cho rõ nguồn cơn ...
      Nhưng người thà ôm lấy hận còn hơn,
      Và tránh mặt cho tim này thổn thức ....

      Cho dù cố nhưng người không giúp sức,
      Thôi cũng đành cam chịu tiếng oan sai !
      Để sau này khi tỏ rõ một hai,
      Người sẽ hiểu vì sao ta kiệt sức ....

      Lòng khoá cửa để tim hoài thổn thức,
      Người cố quên nhưng kỷ niệm còn đây,
      Với nỗi đau cứ ngày mỗi dâng đầy,
      Ta ráng sống cho qua ngày đoạn tháng...

      Chỉ mong ngóng sau cơn mưa trời sáng
      Để lòng ta được dịu lại như xưa
      Để tâm hồn còn một chút đong đưa
      Cùng thơ hoạ để lòng không khô hạn....


      Kỷ niệm đẹp chôn sâu vào dĩ vãng
      Để lang thang tìm lại chút tro tàn
      Giữa mùa đông lạnh giá của cao sang
      Ta đã chết từ khi tim băng giá....



      7.11.2010
      #93
        Cạn Nguồn 07.11.2010 14:55:39 (permalink)
        0

        Hãy...
         
        Xa nhau rồi nói chi lời thừa thãi
        Tìm làm chi rồi cũng phải biệt ly
        Em hận ai...? rồi sẽ được những gì...?
        Duyên không phận, bẽ bàng khi đối mặt
         
        Hãy xem như, vừa qua cơn nguy ngập
        Gắng trở về sống lại những ngày xanh
        Sau mùa đông, hoa lá ướm trên cành
        Chim sẽ hót trong bình minh rực nắng
         
        Nếu có lúc đêm về cơn gió lạnh
        Hãy dùng thơ sưởi ấm cõi lòng nhau
        Bạn và ta có riêng nỗi niềm đau
        Xin bạn cố quên đi buồn dĩ vãng
         
        Sau cơn mưa, bầu trời luôn trở sáng
        Nắng sẽ lên, mây bãng lãng sẽ trôi
        Biết đâu rằng một ngày mới đẹp tươi
        Bạn tìm được mùa xuân tràn hạnh phúc
         
        Hãy phóng thích trái tìm từng tù ngục
        Tìm được gì trong những đống tàn tro
        Hãy tin yệu sống lại tuổi ngây thơ
        Bạn sẽ thấy một con đường sáng lạng
        #94
          Ann 08.11.2010 01:17:14 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Cạn Nguồn

          Hãy...
           
          Xa nhau rồi nói chi lời thừa thãi
          Tìm làm chi rồi cũng phải biệt ly
          Em hận ai...? rồi sẽ được những gì...?
          Duyên không phận, bẽ bàng khi đối mặt
           
          Hãy xem như, vừa qua cơn nguy ngập
          Gắng trở về sống lại những ngày xanh
          Sau mùa đông, hoa lá ướm trên cành
          Chim sẽ hót trong bình minh rực nắng
           
          Nếu có lúc đêm về cơn gió lạnh
          Hãy dùng thơ sưởi ấm cõi lòng nhau
          Bạn và ta có riêng nỗi niềm đau
          Xin bạn cố quên đi buồn dĩ vãng
           
          Sau cơn mưa, bầu trời luôn trở sáng
          Nắng sẽ lên, mây bãng lãng sẽ trôi
          Biết đâu rằng một ngày mới đẹp tươi
          Bạn tìm được mùa xuân tràn hạnh phúc
           
          Hãy phóng thích trái tìm từng tù ngục
          Tìm được gì trong những đống tàn tro
          Hãy tin yệu sống lại tuổi ngây thơ
          Bạn sẽ thấy một con đường sáng lạng


          Nên


          Tình dang dở nhưng không là ly biệt,
          Nói một lần để làm bạn về sau
          Đâu phải thù khi buộc phải xa nhau
          Duyên không phận đâu phải là mối hận
           
          Em không trách người đã quay lưng lại
          Khi đã thương thì một dạ vẫn thương
          Dù mùa đông có lạnh giá đêm trường
          Em vẫn muốn một lần ta gặp lại …
           
          Em vẫn cố một lần quên hiện tại
          Một lần quên quá khứ lẫn tương lai
          Một lần quên cho đến hết ngày mai
          Và mong lắm một lần quên dĩ vãng ….
           
          Em không chắc sau cơn mưa trời sáng
          Nắng vàng ươm và mây trắng sẽ trôi,
          Để nụ cười lại rạng rỡ trên môi
          Và mơ đến ngày ngập tràn hạnh phúc
           
          Em không nhốt trái tim nơi tù ngục
          Là tim ai lạnh giá giữa tàn tro
          Ôm nỗi sầu giữa hàng mối âu lo
          Bao thập kỷ người không sao nói được
           
          Em chỉ muốn người ta thôi cá cược
          Thôi nghi ngờ, thôi cả những hờn ghen
          Vất lại sau cho hết những mảng đen
          Để chữa khỏi những vết hằn trên ngực
           
          Em chỉ muốn một lần … lần sau cuối
          Nói chia tay để làm bạn về sau
          Để cùng nhau và san sẻ nỗi đau
          Vì số phận có duyên mà không nợ
           
          Không nói được nên thành người gian dối
          Chia tay nhau mà mãi mãi nghi ngờ
          Thì còn đâu hạnh phúc buổi ban sơ
          Và sống mãi chuỗi ngày dài ân hận
           
          Em không muốn người ta ôm thù hận
          Để cả đời …căm ghét chuyện hôm qua
          Để ngày sau trách cứ đất trời xa
          Vì đã sống mà không duyên không phận

          ...

          8.11.10
          #95
            Cạn Nguồn 09.11.2010 03:32:25 (permalink)
            0

            Nhắn Nhủ
             
            Ta chưa phải là một người quân tử
            Chẳng anh hùng, cũng chẳng phải đại nhân
            Nhưng khi làm, chẳng thẹn với lương tâm
            Người có oán hận ta xin chấp nhận
             
            Khi ta yêu, không có gì ngăn cản
            Yêu cuồng điên như những trận cuồng phong
            Ta là ta của những cơn bão lòng
            Có quị ngã vẫn không lời oán trách
             
            Chẳng thánh thiện, không là người trong sạch
            Vẫn lạc hoài trong tửu, sắc đam mê
            Nhưng luôn luôn dự trữ một lối về
            Không để chết giữa dọc đường gió bụi
             
            Nhiều hối hận và nhiều lần tiếc nuối
            Chưa bao giờ oán hận kẻ phụ tình
            Vì ta luôn vẫn tự nhủ chính mình
            Tình trai gái vẫn luôn là độc đoán
             
            Ta biết bạn có những lần chán nản
            Sau tinh yêu rất khó trở bạn bè
            Rất khó đem tâm sự kể nhau nghe
            Càng rất khó kềm lòng đừng dậy sóng
             
            Hãy xem như vừa qua đi giấc mộng
            Kỷ niệm vui hãy giữ lại cho mình
            Dĩ vãng buồn đem chôn dưới bình minh
            Mặc người nghĩ thế nào ta cứ kệ
             
            Trang thơ của CN lúc nào cũng welcome bạn ghé ngang để "quạy". Khà khà
            #96
              Ann 09.11.2010 22:42:10 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Cạn Nguồn

              Tìm Về Bên Em
               
              Đường trở lại ngập tràn bóng tối
              Đã bao lần lạc lối tìm em
              Phố khuya ngõ chẳng lên đèn
              Sương rơi giăng trắng nặng nề bước chân
               
              Em còn có ân cần chờ đợi
              Xa nhau nhiều, còn nhớ nhau không
              Sông xưa nước chảy một dòng
              Tình ta còn đó?... có mong nhau về?
               
              Anh tìm thấy đam mê thuở ấy
              Vẫn nhuộm hồng máu chảy trong tim
              Bao năm xuôi ngược cánh chim
              Yêu thương còn đấy, niềm tin phai dần
               
              Đêm sắp hết, mỏi chân vẫn bước
              Mắt lần theo mộng ước tìm nhau
              Tìm về một nụ hôn sâu
              Để quên đi hết nỗi đau chia lìa


              Tình đã hết anh không cần bạn
              Bước chân buồn anh nhớ cố nhân,
              Đến khi kỷ niệm nhạt dần,
              Đường khuya mờ tối dấu chân ai về...

              ....

              9.11.10

              #97
                Ann 13.11.2010 01:45:33 (permalink)
                0
                Ngóng trông....???!!!....

                Thế là hết mấy tháng trời ròng rã,
                Thu đi qua và tình đã vụt xa
                Người đi ra mang mất nửa hồn ta
                Phần ở lại ngày lang thang vất vưởng

                Thôi đã hết thì chẳng nên tơ tưởng
                Người vẫn vui vẫn hạnh phúc bình yên
                Người vẫn vui với bạn hữu hồn nhiên
                Cùng cách nói không nhầm đi đâu được

                Không phải vậy nhưng sao đầy trái ngược
                Tình xa rồi sao ta mãi ngóng trông
                Chẳng phải vì ta vẫn mãi chờ mong
                Mà lo lắng sợ người không qua được

                Giờ thì thế đành để người đi trước
                Chỉ mình ta ngồi lại với thời gian,
                Chỉ riêng ta chựng lại với lo toan
                Người nhẹ bước cho lòng ta hạnh phúc

                Mong lắm đấy thấy người đi từng bước
                Mỗi ngày qua mong người được bình yên
                Để lòng ta nhẹ bước giữa thiên nhiên
                Và cầu chúc cho người luôn hạnh phúc

                Trời chưa tỏ nhưng lòng người đã rõ
                Người quay đi chẳng hẹn lúc quay về
                Chỉ còn ai giờ vẫn cứ đam mê
                Mong hạnh phúc cho người từng quay gót...

                ....

                13.11.10



                #98
                  Cạn Nguồn 13.11.2010 02:26:22 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: Ann

                  Ngóng trông....???!!!....

                  Thế là hết mấy tháng trời ròng rã,
                  Thu đi qua và tình đã vụt xa
                  Người đi ra mang mất nửa hồn ta
                  Phần ở lại ngày lang thang vất vưởng

                  Thôi đã hết thì chẳng nên tơ tưởng
                  Người vẫn vui vẫn hạnh phúc bình yên
                  Người vẫn vui với bạn hữu hồn nhiên
                  Cùng cách nói không nhầm đi đâu được

                  Không phải vậy nhưng sao đầy trái ngược
                  Tình xa rồi sao ta mãi ngóng trông
                  Chẳng phải vì ta vẫn mãi chờ mong
                  Mà lo lắng sợ người không qua được

                  Giờ thì thế đành để người đi trước
                  Chỉ mình ta ngồi lại với thời gian,
                  Chỉ riêng ta chựng lại với lo toan
                  Người nhẹ bước cho lòng ta hạnh phúc

                  Mong lắm đấy thấy người đi từng bước
                  Mỗi ngày qua mong người được bình yên
                  Để lòng ta nhẹ bước giữa thiên nhiên
                  Và cầu chúc cho người luôn hạnh phúc

                  Trời chưa tỏ nhưng lòng người đã rõ
                  Người quay đi chẳng hẹn lúc quay về
                  Chỉ còn ai giờ vẫn cứ đam mê
                  Mong hạnh phúc cho người từng quay gót...

                  ....

                  13.11.10






                  Ta Quay Bước...
                   
                  Ta quay bước để dòng đời ngưng lại
                  sao còn hoài trôi mãi kiếp phù du
                  Góc trời riêng giờ bỗng thấy mịt mù
                  Ngày sắp tới sẽ phủ đầy sương trắng
                   
                  Ta quay bước nhìn cuộc tình chết lặng
                  Hạnh phúc chưa về, đắng mặn bờ môi
                  Ta đi tìm lại kiếp sống đơn côi
                  Chôn kỷ niệm bên dòng sông dĩ vãng
                   
                  Ta quay bước theo cuộc đời phiêu lãng
                  Sống tha hương chán ngán lúc dừng chân
                  Một lần nào ta mỏi bước phong vân
                  Sẽ chôn chặt xác thân trong góc núi
                   
                  Ta quay bước nhìn cuộc đời ngắn ngủi
                  Cứ xoay vòng lúc nhớ lúc thèm quên
                  Xin cho ta như xác lá bên thềm
                  Theo cơn lốc một đêm nào sẽ đến

                   
                  #99
                    Ann 21.11.2010 01:21:39 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Cạn Nguồn

                    Ta Quay Bước...
                     
                    Ta quay bước để dòng đời ngưng lại
                    sao còn hoài trôi mãi kiếp phù du
                    Góc trời riêng giờ bỗng thấy mịt mù
                    Ngày sắp tới sẽ phủ đầy sương trắng
                     
                    Ta quay bước nhìn cuộc tình chết lặng
                    Hạnh phúc chưa về, đắng mặn bờ môi
                    Ta đi tìm lại kiếp sống đơn côi
                    Chôn kỷ niệm bên dòng sông dĩ vãng
                     
                    Ta quay bước theo cuộc đời phiêu lãng
                    Sống tha hương chán ngán lúc dừng chân
                    Một lần nào ta mỏi bước phong vân
                    Sẽ chôn chặt xác thân trong góc núi
                     
                    Ta quay bước nhìn cuộc đời ngắn ngủi
                    Cứ xoay vòng lúc nhớ lúc thèm quên
                    Xin cho ta như xác lá bên thềm
                    Theo cơn lốc một đêm nào sẽ đến


                    Người quay bước, không một lời giải thích,
                    Không phân trần, không một chút đắn đo,
                    Người tảng lờ như chẳng thể âu lo,
                    Người tàn nhẫn, mà quay lưng bước vội.....

                    Người từ bỏ, nhanh như người vấn tội,
                    Trách người thương, nhưng chẳng hỏi vì sao.....
                    Người bước đi giả như chẳng lao đao,
                    Ai ở lại trở thành người mắc lỗi......

                    Người quay gót, rồi trách đời ngắn ngủi,
                    Nước mắt khô chẳng thể chảy thành dòng,
                    Chỉ có người trở thành kẻ  thong dong,
                    Và buông tiếng hận đời sao hắt hủi............

                    Sao không thử.... thử một lần an ủi,
                    Thử một lần, thử nhường bước người thương
                    Để cuộc đời có những lúc lên hương,
                    Và thay đổi hết những điều đen đủi.

                    Đời ngắn ngủi, mà người thì kiêu hãnh,
                    Chẳng muốn thua, chẳng muốn phải quỵ ai,
                    Chẳng chứng minh, chẳng chấp nhận mình sai.....
                    Rồi đôi lúc trách người ta bội bạc....

                    Thu lặng lẽ, thời gian trôi vùn vụt,
                    Muốn là quên, nhưng nhớ lại nhiều hơn,
                    Để cho lòng dịu bớt những nguồn cơn,
                    Người thay đổi và trở nên ác độc.....

                    Ta ao ước một lần người tĩnh tại,
                    Một lần thôi, để biết rõ vì sao
                    Chỉ một lần, người bước khỏi đỉnh cao
                    Và ngồi lại nghe hết lời tâm sự......

                    Người quay bước, giá như người đừng sợ,
                    Đừng hét la, hay nổi giận bâng quơ,
                    Đừng giả vờ như những kẻ khù khờ,
                    Và đừng nhốt trái tim vào đông ...... lạnh.......

                    Thế là hết người cố tình sống tệ,
                    Cho lòng ta như dao cứa từng ngày,
                    Như thu buồn nhìn lá biếc bay bay,
                    Và thu khóc cho mùa đông càng lạnh.....

                    .....

                    20.11.10


                    Cạn Nguồn 21.11.2010 12:33:10 (permalink)
                    0
                    Hãy Trách Ta...
                     

                    Sắp cuối đời ta có gì kiêu hãnh
                    Ngoài tấm thân đang mục nát từ từ
                    Và linh hồn đầy những mối ưu tư
                    Người trách cứ ta ra sao cũng được
                     
                    Ta vẫn là ta vẫn người thuở trước
                    Nuôi hững hờ chăm sóc nỗi cô đơn
                    Ta đã quên và mất hết giận hờn
                    Như sỏi đá bên dòng sông khô cạn
                     
                    Mang kiếp sống phong trần dài năm tháng
                    Dĩ vãng xưa tản mạn khắp muôn trùng
                    Mong một ngày sẽ được bước ung dung
                    Chẳng lo nghĩ, chẳng tình trường vương víu
                     
                    Ta đã quen sống cuộc đời cam chịu
                    Nhưng chưa lần nhục thẹn với lương tâm
                    Dù cho ta sống kiếp chẳng thân nhân
                    Nhưng vẫn biết thế nào là sai, trái
                     
                    Hãy cứ trách ta là người vô lại
                    Ta vô tâm, bội bạc, ác vô cùng
                    Hay là người không có sự thủy chung
                    Kẻ ích kỷ tự cao và tự đại
                     
                    Ta chấp nhận sẽ không hề trách lại
                    Biết ngày mai còn sống nữa hay không
                    Buồn làm chi trước khi chết bận lòng
                    Để vật vưỡng linh hồn không bến đỗ
                    Ann 21.11.2010 22:45:56 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Cạn Nguồn

                    Hãy Trách Ta... 


                    Người xa lạ hay người quen cũ,
                    Nói bâng quơ sao giống chuyện ai,
                    Chuyện tình cờ khó nói đúng sai
                    Nay rất bệnh xin hẹn thêm vài bữa

                    Thân mến

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2010 22:47:06 bởi Ann >
                    Cạn Nguồn 23.11.2010 07:12:23 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Ann

                    Người xa lạ hay người quen cũ,
                    Nói bâng quơ sao giống chuyện ai,
                    Chuyện tình cờ khó nói đúng sai
                    Nay rất bệnh xin hẹn thêm vài bữa

                    Thân mến



                     
                    Ta thơ thẩn nên nghe hơi vớ vẩn
                    Đừng để lòng, chỉ vui với thơ thôi
                    Tâm tình ta xưa lắm rất lâu rồi
                    Trong một thoáng đã kìm lòng không được
                     
                    Chúc mau lành bệnh để còn nghe CN thả thơ vớ vẩn nghen.
                    Ann 01.12.2010 22:35:16 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Cạn Nguồn


                    Trích đoạn: Ann

                    Người xa lạ hay người quen cũ,
                    Nói bâng quơ sao giống chuyện ai,
                    Chuyện tình cờ khó nói đúng sai
                    Nay rất bệnh xin hẹn thêm vài bữa

                    Thân mến




                    Ta thơ thẩn nên nghe hơi vớ vẩn
                    Đừng để lòng, chỉ vui với thơ thôi
                    Tâm tình ta xưa lắm rất lâu rồi
                    Trong một thoáng đã kìm lòng không được
                     
                    Chúc mau lành bệnh để còn nghe CN thả thơ vớ vẩn nghen.



                    Cảm ơn nhé vì thơ không vớ vẩn
                    Chẳng nặng lòng vì ý tứ trong thơ
                    Chỉ tình cờ thoáng suy nghĩ vẫn vơ
                    Và bỗng chốc chợt buồn ngơ ngẩn

                    Mấy hôm bệnh không còn lòng thơ thẩn
                    Muốn trả lời nhưng chẳng thể làm thơ
                    Để trang thơ trống hoắc trống huơ
                    Và tự trách... sao để mình mệt mỏi....


                    Ann 12.12.2010 01:30:30 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Cạn Nguồn

                    Hãy Trách Ta...
                     

                    Sắp cuối đời ta có gì kiêu hãnh
                    Ngoài tấm thân đang mục nát từ từ
                    Và linh hồn đầy những mối ưu tư
                    Người trách cứ ta ra sao cũng được
                     
                    Ta vẫn là ta vẫn người thuở trước
                    Nuôi hững hờ chăm sóc nỗi cô đơn
                    Ta đã quên và mất hết giận hờn
                    Như sỏi đá bên dòng sông khô cạn
                     
                    Mang kiếp sống phong trần dài năm tháng
                    Dĩ vãng xưa tản mạn khắp muôn trùng
                    Mong một ngày sẽ được bước ung dung
                    Chẳng lo nghĩ, chẳng tình trường vương víu
                     
                    Ta đã quen sống cuộc đời cam chịu
                    Nhưng chưa lần nhục thẹn với lương tâm
                    Dù cho ta sống kiếp chẳng thân nhân
                    Nhưng vẫn biết thế nào là sai, trái
                     
                    Hãy cứ trách ta là người vô lại
                    Ta vô tâm, bội bạc, ác vô cùng
                    Hay là người không có sự thủy chung
                    Kẻ ích kỷ tự cao và tự đại
                     
                    Ta chấp nhận sẽ không hề trách lại
                    Biết ngày mai còn sống nữa hay không
                    Buồn làm chi trước khi chết bận lòng
                    Để vật vưỡng linh hồn không bến đỗ


                    Sao lại trách một tâm hồn đau khổ
                    Khi tự lòng ta hiểu rõ thực hư
                    Khi một mình ta vẫn hỏi "nếu như...."
                    Sao lại trách khi lòng ta nặng trĩu....

                    Người tự biết rằng ta không thể hỏi
                    Chẳng trách người ngay cả lúc giận nhau
                    Vậy thì sao lại xát muối chỗ đau
                    Hay làm vây người thấy lòng nhẹ nhõm

                    Người cứ muốn ta trách người có lỗi
                    Tự riêng ta ta có tội ngàn lần,
                    Nếu chính ta không hiểu nổi bản thân
                    Mà nhắm mắt trách trái tim lầm lỗi

                    Người có xấu thì tim ta lỡ chọn,
                    đã lỡ yêu và thầm khóc chia xa
                    Vẫn bâng khuâng những lúc chỉ riêng ta
                    Và chẳng thể nói câu "không yêu nữa !"

                    Người giận dỗi nên quay lưng bước vội
                    Bỏ lại sau một khoảng trống đơn côi
                    Bỏ lại sau giấc mộng đẹp xa vời
                    Ta cùng vẽ ngày ta còn yên ấm

                    Giờ xa lắm giấc mơ ngày hạnh phúc
                    Biết bao giờ ta mới gặp lại nhau
                    Để ngày sau quên hết những nỗi đau
                    Và trọn vẹn sống cuộc đời thanh thản

                    .....

                    Xin lỗi bạn, người quen chưa biết mặt
                    Mấy hôm rồi, bịnh, việc cứ tràn lan
                    Để bài thơ... còn cứ mãi dở dang
                    Muốn hoạ lại nhưng hồn thơ phiêu bạt

                    Nay trở lại nhưng lời thơ rời rạc...
                    Rất mong người đừng trách...
                    .... tội bài thơ
                    Thay đổi trang: << < 78 > | Trang 7 của 8 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 117 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9