VƯƠNG SẮC MÀU NHUNG NHỚ
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 42 trên tổng số 42 bài trong đề mục
Mùa Thu 24.05.2010 16:49:43 (permalink)



BỒ CÂU
 
Nói tới chim bồ câu là nói tới biểu tượng của hòa bình của tình yêu chung thủy  .
Truyền thuyết kể rằng khi vị thần thả chim bồ câu bay đi, nếu chim bay trở lại, trên mỏ có quoắp  cành trám, có nghĩa là nước đã cạn , thuyền có thể trở về đất liền  . Báo điều tốt đẹp đang ở phía trước . Có nghĩa là bình an , hạnh phúc và hòa bình .
Một mặt khác, khi ta nhìn vẻ ngoài của chim bồ câu, nhất là bồ câu trắng, một sự thánh thiện,trong sáng và hiền hòa biết bao , đôi mắt long lanh tròn ươn ướt, dáng vẻ ngây thơ trong cách biểu cảm ngó nghiêng rất đặc trưng của lòai chim này .
Câu chuyện về chim bồ câu thì nhiều vô kể, về sự khéo léo trong cách đưa thư, sự khôn ngoan nhận biết mùi vị,nhận biết đặc điểm để xác định vị trí bay trở về,  dù xa hàng km và đặc biệt là sự chung thủy của giống chim này .
Có lẽ bồ câu là một trong những lòai động vật chung thủy nhất trong các lòai động vật. Khi con mái hay con trống bị chết, lạ một điều là chúng không tìm bạn tình mới  mà con còn lại cứ ủ rũ rồi chết theo sau đó . Ai đã từng nuôi chim bồ câu sẽ càng thấm thía hơn về điều này .
Một câu chuyện khác về sự chung thủy đến ngỡ ngàng, luôn mang đến cho tôi cảm xúc đến nao lòng  ….
Khi gia đình tôi được người khác mách nước là nuôi chim bồ câu bồi bổ sức khỏe tốt lắm, do gia đình có người bệnh nên cũng nghe theo .
Bố đóng một chiếc chuồng chim bồ câu thật đẹp, có sơn phết màu sắc lên chiếc chuồng chim, chiếc chuồng có bốn ngăn và có bốn ô cửa tròn rất bắt mắt . Những ngày đầu nuôi chúng, gia đình tôi cho chúng ăn gạo , nhưng hình như chúng chẳng ưa thích lắm thì phải,thế là bố mẹ mua đậu xanh cho chúng ăn , chúng thích thú và ăn rất khỏe, lông mướt đẹp và lớn nhanh như thổi .
Rồi chúng sinh sôi nảy nở , tiếng chúng gù nhau rất vui tai.
Tôi quan sát thấy chúng thường bay đi và bay về rất nhiều lần trong ngày, trên mỏ luôn có cành cây khô, hay là vật gì như rơm rác…thì ra chúng làm ổ để chuẩn bị cho lứa ấp trứng đầu tiên , chúng thay phiên nhau ấp trứng,và rồi những chú chim ra ràng mảnh khảnh non tơ và yếu ớt cũng chim chíp chào đời , chim bố và chim mẹ thỉnh thỏang bay ra khỏi tổ tìm thức ăn tươi về cho chúng. Những chú chim con thật háu ăn, chim mẹ và chim bố thường để thức ăn trong họng và rồi chuyền sang mỏ há hốc của những chú chim non . 
Khỏang hai tuần là những chiếc lông tơ biến mất, thay vào đó là những chiếc lông mựợt mà , lúc này nhìn những chú chim non mới đẹp làm sao .  
Mẹ cũng đã tự tay làm cháo tẩm bổ cho gia đình, nhưng khi nhìn những chú chim bồ câu, dễ thương , hiền lành..nhất là đôi mắt ươn ướt của chúng nhìn tội nghiệp, mẹ nói với bố là không giết chúng nữa mà để nuôi .Bố đồng ý và chúng tôi rất vui , gia đình chúng tôi cứ nuôi chim bồ câu như thế, cho đến một ngày không đủ sức để nuôi nữa, do chúng sinh sôi quá đông, mà thức ăn chính là đậu xanh thì có hạn  .Gia đình quyết định mang chúng đi cho, và bảo người ta đừng giết chúng  . 
Địa điểm cho cũng khá xa, vậy mà mấy ngày hôm sau chúng cũng tìm được lối về, mẹ tôi nhìn chúng thương quá, còn ít đỗ nào mẹ lại mang cho chúng ăn, mẹ kêu giả tiếng chúng:” cúc cru cru, cúc cru cru “, chúng bay xà xuống như đàn con nhận được sự yêu thương của mẹ …chúng quanh quẩn bên mẹ tôi, ăn hết thức ăn,  chúng cũng chưa vội bay đi mà ngó nghiêng, bay lên cái tổ cũ …chúng làm chúng tôi rơi nước mắt …
Chúng bay về thường hơn và đỗ xanh thì không còn nữa, vậy mà chúng vẫn cứ bay về , tôi nghĩ khi không còn thức ăn nữa, thì chúng sẽ không về ..nhưng thật lạ kỳ chúng vẫn nhớ và vẫn thường về thăm gia đình chúng tôi, thăm cái tổ chim cũ xì năm tháng…tôi nhớ không lầm thì trong khỏang 10 năm, thỉnh thỏang chúng tôi vẫn luôn thấy chúng rủ nhau thành đàn về đậu trên mái tôn phía sau nhà, tiếng chúng crù crù vang vọng không gian , và rồi âm thanh cất cánh bay xa bay xa...nhưng tình cảm của chúng vẫn mãi trong trái tim chúng tôi.
Có lẽ lứa chim mà chúng tôi đã nuôi ngày nào, giờ đã chết, nhưng những lứa con cái của chúng vẫn thỉnh thỏang về đậu trên mái tôn nhà chúng tôi . Thật kỳ lạ và xúc động vô cùng. Quả như nhận định của giới chuyên môn, giống chim bồ câu là giống chim …chung thủy .
MT




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2010 23:15:12 bởi Mùa Thu >
#31
    Mùa Thu 25.05.2010 21:09:45 (permalink)

    Hình chỉ mang tính minh hoạ

    MÁI TÓC

    Ông bà ta thường nói  "Cái răng, cái tóc là góc con người " chẳng sai chút nào, nụ cười xinh tươi được toả sáng và duyên dáng bởi hàm răng trắng muốt , mái tóc dài óng ả đen huyền mượt mà , mang nét dịu dàng  Á Đông  .
    Người con gái Việt Nam thường để mái tóc dài để làm duyên làm dáng, có rất nhiều kiểu tóc được các cô gái chọn lựa cho phù hợp với khuôn mặt và tính cách, tóc dài uốn lọn, tóc uốn sù, tóc duỗi và cả tóc quăn như những sợi mì ống...nhưng thường tóc dài duỗi thẳng luôn là lựa chọn của người con gái Việt Nam, có lẽ bởi nét đẹp dịu dàng, kiểu dáng giản dị, đơn giản và dễ chăm sóc.
    Khi nói đến mái tóc đẹp, người ta thường nghĩ về mái tóc dài óng ả, đen mướt và thoang thoảng hương thơm . Dân gian thường bảo nên gội đầu bằng trái bồ kết, đem nướng trái bồ kết, sau đó giã nhỏ, cho vào nước đun sôi.....pha nước nguội và gội đầu ,dùng vỏ trái quýt và vỏ bưởi phơi khô cùng hoa bưởi đun nên để mái tóc toả mùi thơm ngan ngát. 
    Dinh dưỡng cũng là một yếu tố quan trọng để mái tóc luôn óng ả , thường thì ăn mè đen là hiệu quả nhất.
    Mè đen được rang lên cho thơm, sau đó rang muối và giã hai thứ trộn chung, ăn với cơm hoặc ăn cùng với cơm gạo lức, rất tốt cho sức khoẻ và tốt cho mái tóc, nếu ăn trong thời gian dài, sẽ thấy hiệu quả vô cùng, tóc dày hơn, cọng tóc to hơn , mượt đen hơn và vô cùng chắc khoẻ. 
    Mái tóc nhung huyền là niềm mơ ước rất riêng của thiếu nữ Việt Nam và giữ được mái tóc dài nhung huyền cũng là giữ được nét truyền thống dịu dàng của người con gái đất Việt. 
    MT
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2010 21:13:30 bởi Mùa Thu >
    #32
      Mùa Thu 26.05.2010 20:07:54 (permalink)


      ÁO DÀI

      Aó dài là hai từ của hình tượng đẹp, rất nên thơ và rất truyền thống  . Khi nói tới văn hoá mặc Việt Nam, người ta thường nghĩ đến đầu tiên là bộ áo dài cổ điển, với cổ cao được may ôm kín phần cổ, tà áo dài qua gối và tay áo may theo kiểu  ráp-lăng ,quần dài và ống rộng.
      Bộ áo dài được đi cùng với guốc cao gót và chiếc nón lá trông thật là duyên dáng, nữ tính và rất Việt Nam.
      Bạn bè thế giới rất ngưỡng mộ về áo dài Việt Nam, họ đã sang Việt Nam để may hoặc mua những chiếc áo dài để làm quà hoặc làm lưu niệm.
      Nữ sinh cấp ba ở Việt Nam thường mặc áo dài đi học, luôn ấn tượng là áo dài , nón lá và chiếc xe đạp thong dong tới trường, bên đường là những hàng cây bằng lăng tím, cây phượng vĩ tràn kỷ niệm yêu thương.... 
      Aó dài trắng thường là đồng phục của các nữ sinh cấp ba , hình ảnh nụ cười bẽn lẽn, làn tóc dài thướt tha, tà áo dài tung bay...hớp hồn bao chàng trai của mọi thời đại. 
      Aó dài được may ôm sát lấy thân hình thiếu nữ, trông rất kín đáo nhưng vẫn rất gợi cảm, bởi thế mà bao nhiêu bài thơ và bài hát ca ngợi nét duyên dáng, dịu dàng của áo dài Việt Nam, có lẽ chẳng nơi nào trên thế giới lại có được vẻ đẹp tuyệt vời như thế ,nét đẹp thánh thiện , trong sáng, ngây thơ , bí hiểm và rất gợi cảm...Tự hào  chỉ có tại đất nước này, duy nhất chỉ thiếu nữ, phụ nữ  Việt nam có được nét đẹp tuyệt vời như thế  .
      MT
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2010 20:42:30 bởi Mùa Thu >
      #33
        Mùa Thu 27.05.2010 16:32:50 (permalink)
         


        NỖI ĐAU

        Thế nào là nỗi đau nhỉ? Đó là một dạng của cảm xúc nơi tận sâu thẳm trái tim, nó mang đến cho ta cảm xúc đau nhói, chán chường , những suy nghĩ bi quan và thất vọng.
        Nỗi đau xuất phát từ những sự việc xảy ra, mà ta không bao giờ mong đợi. Có  thể diễn tả nỗi đau ban đầu chỉ là cảm xúc và từ cảm xúc dẫn đến hiện tượng đau nhói nơi trái tim, có cái gì bóp nghẹn lấy trái tim, làm bạn không thể thở ...nước mắt tuôn trào hoặc nước mắt chảy ngược vào tim, có những nỗi đau mà cảm xúc điều khiển dẫn đến hiện tượng làm soắn đau cơ ruột, mà người ta thường tả là nỗi đau soắn lòng....
        Nỗi đau chẳng bao giờ mất đi hoàn toàn, bởi đó là một dạng của cảm xúc, nó tồn tại và hiện hữu ngay cả khi người ta muốn quên đi  . Bởi vậy nỗi đau thường gắn liền với từ " khổ ". Ai trong chúng ta từ khi được sinh ra đều mong muốn đừng bao giờ biết đến từ  khổ  đau....nhưng nếu là con người ít nhất trong đời bạn sẽ biết cảm giác của niềm đau  , nỗi đau của cảm xúc sẽ kéo dài và âm ỷ mãi , nó là ngọn sóng ngầm để bạn biết thế nào là cuộc sống.
        Nhất là khi ta mất đi những người thân yêu nhất, ta càng thấy quí và trân trọng những phút giây bên cạnh những người thân , khi ta cận kề cái chết..bạn sẽ hiểu thế nào là bầu trời xanh trong, bầu trời đẹp biết bao và khi mỗi sáng bạn nhận được tia nắng nụ cười , bạn biết quí trọng từng giây phút sống .....cuộc sống luôn cho ta sự trả giá, để biết đến hạnh phúc hình như ta phải trải qua đau khổ ...tất cả hình như đã an bài và định sẵn trước, cuộc sống hình như rất công bằng khi chẳng cho ai không điều gì , nếu như bạn nỗ lực - sẽ gặt hái thành công , nếu như có niềm tin - tức có thêm nghị lực ....để vươn lên, gặt hái thành quả qua sự miệt mài lao động  . 
        Khi giúp ích được ai điều gì , một cảm giác hạnh phúc vui vẻ sẽ len lỏi tồn tại ngay trong tâm hồn bạn, đó chính là món quà mà cuộc sống đã dành riêng tặng bạn .
        MT
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2010 21:12:05 bởi Mùa Thu >
        #34
          Mùa Thu 29.05.2010 00:18:20 (permalink)

          http://www.google.com/imgres?imgurl=http://ngoctanns.vnweblogs.com/gallery/4314/Dream2%255B1%255D.jpg&imgrefurl=http://ngoctanns.vnweblogs.com/archives/4314/200901&usg=__El44Rnn-6oVls08rJZJPLpuImxM=&h=781&w=578&sz=91&hl=en&start=12&um=1&itbs=1&tbnid=f5Yq7wBfrd_5-M:&tbnh=143&tbnw=106&prev=/images%3Fq%3DLINH%2BBIEN%26um%3D1%26hl%3Den%26sa%3DN%26ndsp%3D18%26tbs%3Disch:1

          MÁI TÓC MẶT TRỜI

          "Mái tóc mặt trời " đó là những từ mà lính biển diễn tả về mái tóc của mình, những từ thật hay, thật lãng mạn và rất thực . Họ nói rằng , do thao trường trên đảo, nắng gay gắt hòa quyện với hơi gió biển, phả lên màu mái tóc một màu vàng loang lổ rất tự nhiên, họ chẳng phải tốn thuốc để nhuộm tóc, chẳng phải suy nghĩ nhiều về kiểu tóc nào hợp với khuôn mặt, đơn giản vì tác phong người lính không cho phép họ để kiểu tóc quá dài hoặc là quá mốt.
          Họ rất tự hào về "Mái tóc mặt trời "bởi đó là biểu tượng của sự kiên cường và dũng cảm, chỉ khoảng một tháng nữa thôi, biển sẽ không còn êm dịu nữa, sóng biển sẽ dữ dội , thời tiết sẽ khắc nghiệt hơn, nếu như không phải là lính biển, chắc chắn bạn sẽ không dám đi ca nô tuần tra bảo vệ biển. Theo dõi thường xuyên tin tức người lính biển trên báo, càng thấm thía về sự chịu đựng kiên cường của những người lính nơi đảo xa.
          Tàu ngầm thế hệ mới nhất, hiện đại nhất  sẽ hỗ trợ các anh khi cần, Tổ Quốc luôn bên cạnh các anh, luôn tin yêu và dành tặng các anh tình yêu thương vô bờ bến  .


          "Mái tóc mặt trời "là huyền thoại kiên cường
          Là hình ảnh, những con người dũng mãnh
          Anh hiện thân, mặt trời bừng sáng chói
          Xé đêm buồn, rực chiếu trái tim em.....


          Sau đây là đoạn thơ thật hay và truyền cảm mà người lính biển tại đảo Nam Yết đã tự khắc họa về mình:

          “Em cứ hình dung lính biển
          Phong trần như chính biển khơi
          Bước chân chắc như vách đá
          Đỏ hoe mái tóc mặt trời”.

          (MT viết và kể lại sau khi đọc một bài báo  )

          MT
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2010 00:42:22 bởi Mùa Thu >
          #35
            Mùa Thu 29.05.2010 19:44:52 (permalink)

            Hình ảnh: Deviantart.com
            Hãy bước đi , lắng nghe và cảm nhận âm thanh cuộc sống.


            LẮNG NGHE ÂM THANH CUỘC SỐNG

            Thỉnh thoảng bất chợt ta đi ngang qua những chiếc xe đạp có chở rổ cói được phủ kín, hay là những thùng hình chữ nhật được làm bằng nhôm, tiếng rao bán của họ cứ ra rả:"Bánh mì bơ sữa đặc biệt thơm ngon!" "Bánh mì bơ sữa đặc biệt thơm ngon! " ....quả thật mùi thơm của bơ sữa được phết lên những chiếc bánh mì dậy mùi thơm béo ngậy .
            Tiếng động cơ , tiếng kèn của rất nhiều loại xe máy ầm vang cả đường phố , tiếng không gian khi buổi sáng thường nhộn nhịp và hối hả như thế. Thỉnh thoảng bất chợt tiếng vỗ cánh của những chú chim se sẻ vút ngang qua, đôi khi làm ta giật mình ...rồi định thần và ta bật tiếng cười khe khẽ  .
            Buổi tối , khi những chiếc xe chở bánh mì quay trở về sau một ngày rong ruổi  . Có những chiếc xe có gắn thêm loa phát tiếng rao lanh lảnh , nhằm ấn tượng cho khách mua hàng "Bánh mì đặc biệt thơm ngon hai ngàn một ổ "rồi "Bánh mì hai ngàn một ổ đặc biệt thơm ngon " tiếng rao được lập lại nhiều lần và đổi cụm từ cho ấn tượng , họ mong bán hết hàng trước khi trời quá tối. Họ vội vàng và hối hả trở về nhà sau một ngày vất vả mưu sinh.
            Vài nét chấm phá, phác họa hình ảnh mang âm thanh cuộc sống, đó là tiếng rao bán bánh mì, đó là tiếng vỗ cánh của đôi chim se sẻ, là nụ cười khe khẽ, là tiếng động cơ xe ầm ì, tiếng còi xe tuýt tuýt .....âm thanh cuộc sống còn là nhiều điều khác nữa , nếu lắng nghe -bạn sẽ thấy nhiều hơn là những gì tôi viết. Bởi bạn sẽ cảm bằng tất cả trái tim mình, trái tim biết yêu cuộc sống, biết yêu thương con người. 
            MT
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2010 19:49:31 bởi Mùa Thu >
            #36
              Mùa Thu 30.05.2010 10:35:27 (permalink)


              CẢM XÚC

              Anh cùng cô nắm tay nhau trên con đường quen thuộc, họ cứ đi như thế, như chẳng biết con đường phía trước là bao xa, đích tới chờ đợi họ điều gì phía trước. Tay trong tay mà cảm giác lại ở ngay trong tâm tưởng, dòng suy nghĩ miên man , lạ một điều là những suy nghĩ đó cũng chẳng có gì là rõ nét cả, họ chỉ biết nắm chặt tay nhau trong trong bình yên và hạnh phúc.
              Có lẽ họ mong rằng giây phút này, mãi mãi... chẳng rời xa .
              Cảm xúc mang đến cho ta nhiều điều thật ý nghĩa, nhưng cũng thật nhiều điều ngang trái chua cay   ...
              Có lần anh gặp cô, nói những lời giận hờn trách cứ ,mà những giọt nước mắt lăn dài làm chua xót trái tim cô ....có phải đó là tình yêu mà anh dành tặng cô hơn là cảm xúc đơn thuần như cô đã nghĩ?
              Có người nói rằng, khi đàn ông khóc là biểu hiện của sự yếu đuối, nhưng tôi lại nghĩ khác, khi họ khóc là khi cảm xúc của họ được trải lòng, hãy để họ được sống chính với cảm xúc của mình, đừng để những giọt nước mắt của họ bị kìm nén, bởi sự kìm nén sẽ hóa thành sự thù hận. Mà sự thù hận là điều tồi tệ nhất của cảm xúc. 
              Khi giọt nước mắt đau khổ nơi trái tim anh bùng phát là lúc trái tim cô chua xót trong cảm xúc chia xa.
              - "Sao em không liên lạc với anh? "nói xong anh lại lặng yên nhìn mông lung về phía bầu trời vô định và....những giọt nước mắt tuôn trào lặng thầm trên khoé mắt . Cô hoảng hốt , rồi nhẹ đến bên anh, cô đưa bàn tay búp măng thon dài, trắng muốt,  vụng về vuốt lại mái tóc cho anh, cô chẳng thể nói được điều gì, bởi cô không cho phép mình mang sự chia sẻ đến bên anh, anh sẽ chỉ thấy bên cô là khoảng cách, là sự lạnh lùng, là sự thờ ơ ,để anh không bao giờ nuôi hy vọng, đó là cách mà cô có thể làm được vì anh.
              Cô nghĩ đó có thể là cảm xúc chứ nào phải tình yêu.Có thể cô chạy chốn cảm xúc và cho rằng đó chẳng phải tình yêu?  Còn với anh thì ngược lại , anh mạnh dạn nhìn thẳng vào cảm xúc của mình, anh để những cảm xúc bay bổng tới mức mù quáng, đặt tất cả tình cảm của mình để đến được bên cô.
              Thời gian có xóa nhòa hình bóng cô trong anh không?Có lẽ là không, hình bóng cô sẽ mãi đi bên cạnh cuộc đời anh, bởi đó không chỉ là những cảm xúc đơn thuần như cô đã lầm tưởng. 
              Thế đấy, cảm xúc mang đến cho ta sự nhẹ nhàng, sự hồn nhiên trong sáng, hay là sự ám ảnh lẫn ngọt ngào, chua cay  ...Tôi biết có rất nhiều người đang đi tìm cho mình một cảm xúc, hãy để những cảm xúc tự nhiên đến và suy xét để biết rằng đó có phải là tình yêu. Có người hỏi, thế tình yêu là gì?Tình yêu là sự tổng hợp của tất cả, là cảm xúc, là sự lựa chọn, là sự đón nhận và chấp nhận những ưu khuyết điểm của người mình yêu, tình yêu còn là phải dựa trên nền tảng của đạo đức, của luân lý của pháp luật...vv...để có được tình yêu quả là quá khó, nhưng giữ được tình yêu còn khó hơn. Quả thật là như thế !!!!
              MT
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2010 10:54:56 bởi Mùa Thu >
              #37
                Mùa Thu 02.06.2010 23:46:36 (permalink)


                MÙA THU

                Khi những chiếc lá cuối cùng chuyển giao mùa, là khi sắc đỏ, vàng rợp cả khoảng trời  xanh biếc . Những con đường , những chiếc lá mùa thu lãng đãng chiều buông , luôn ấn tượng đối với không chỉ riêng tôi. Nhưng thật sự thì mùa mang hơi hướng của nỗi buồn man mác, của sự tiếc nuối và một chút gì lãng mạn , để lòng người gợi lên nhiều cảm xúc suy tư. 
                Thành phố Hồ Chí Minh, chẳng biết đến khi nào thì có mùa thu, có lẽ là chẳng bao giờ có . Mùa thu chỉ có trong tâm tưởng của nỗi nhớ, của sự đợi mong , của niềm mơ ước.
                Rồi một ngày mùa thu Hà Nội sẽ ra đi, mùa lại tiếp mùa, còn lại gì trong nuối tiếc. Khoảng thời gian mà ta nhận ra mùa thu lá rụng, thật ngắn ngủi và thoáng qua rất nhanh, chỉ khi ta kịp nhận ra, thì mùa đã sắp phải chia xa sắc màu nhung nhớ  .
                Mùa thu Hà Nội như thế nào nhỉ ? Để mỗi khi mùa về lòng lại thấy xốn xang, gió có lao xao ? Hương hoa sữa có nồng nàn ? Hình ảnh ai với mái tóc buông dài bồng bềnh in mặt nước . 
                Mùa thu Sài Gòn giờ chỉ còn là nỗi nhớ, bởi Sài Gòn không thể có nổi một mùa thu  . Ta sống cho em cho mùa thu Hà Nội , gặm nhấm kỷ niệm xa vời.....giăng mắc....khoảng trời yêu . 
                MT


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2010 13:59:16 bởi Mùa Thu >
                #38
                  Mùa Thu 09.06.2010 22:54:36 (permalink)


                  NGÃ RẼ CUỘC ĐỜI  

                  Câu chuyện là một phần của sự thật vào giai đoạn mà chế độ năm thê bảy thiếp còn tồn tại, khi mà vợ lớn phải cưới thê thiếp cho chính chồng của mình . Số phận biết bao gia đình đã thay đổi ,trò đời được bắt đầu khi mà bà Bảy Trân không thể có mụn con cho ông địa chủ nổi tiếng giàu có vào bậc nhất nhì ở Nam kỳ lục tỉnh(Người ta gọi ông là Công Tử Bạc Liêu Năm Sơn )
                  Nghe nói đất ruộng của gia đình ông thẳng cánh cò bay, cho đến mãi đến tận bây giờ đời con đời cháu vẫn còn cả mấy ngàn mẫu đất.
                  Chính  bà Bảy Trân không có con nên bà đành ngậm ngùi rước cô Hai Lý ở tỉnh bên cạnh nổi tiếng là xinh đẹp lại rất môn đăng hộ đối về làm thiếp . Phận làm thiếp thì chẳng nói ai cũng biết, khổ nhục và bị chèn ép đủ điều, cô Hai Lý tuổi đời còn quá trẻ so với ông Năm Sơn, tính ra cũng chênh nhau hơn 36 tuổi gì đó , tính khí cô rất sôi nổi và cũng ương ngạnh như tính khí của các cô tiểu thư đài các khác. Cô lấy chồng không phải vì tiền mà do ba mẹ sắp đặt , ba mẹ đặt đâu con ngồi đó.

                  Sau một thời gian cô Hai Lý có bầu và hạ sinh một bé trai kháu khỉnh, cả dòng họ bên nội mừng rơn, nhất là ông Năm Sơn, ông rất cưng chiều hai mẹ con cô Hai Lý, muốn gì được nấy, được thể cô Hai Lý bắt đầu lên mặt, không coi bà cả ra gì , những chèn ép xưa nay cô Hai Lý trả lại cho bà cả bằng những cái ngủng nguẩy, những việc làm chống đối …. Bà cả một mặt rất tức giận, một mặt rất thù hận và ghanh ghét . Cuộc chiến âm thầm cho số phận kiếp lấy chồng chung được thể hiện rất rõ nét trong cách cư sử của hai bà vợ .  
                  Ông Năm Sơn đã nhắc nhở cô Hai Lý phải biết trên biết dưới, phải biết kính trọng bà cả, dù gì thì bà cả cũng đã rước cô Hai Lý về nhà  . Cô Hai Lý giận dỗi và bỏ về nhà ba mẹ mang theo cả cậu con trai kháu khỉnh, cô ỷ lại ở sự môn đăng hộ đối, cô nói :
                  “Tôi lấy chồng không phải vì tiền “Mà quả đúng thế, gia đình cô cũng khá là bề thế, ruộng vườn bao la, tiền của dư giả .
                  Gia đình ông Năm Sơn bắt cô phải trở về , còn nếu không thì ông sẽ bắt con về .
                  Cô Hai Lý nói : “Tôi biết với thế lực của ông, ông có thể bắt con về nuôi nhưng tôi sẽ không về , nếu ông bắt con về thì chắc gì con tôi sẽ sống được và tôi khi xa con cũng sẽ nhớ con mà chết mất thôi  “
                  Ông Năm Sơn nghĩ đi nghĩ lại một mặt thương con một mặt thương cô Hai Lý nên đành ngậm ngùi cho con được ở gần mẹ , cho cô Hai Lý được sống sung sướng không phải sống phận vợ lẽ  .
                  Cô Hai Lý giận dỗi và tự ái đã làm lại giấy tờ, khai là cha vô danh trong khai sinh của cậu quí tử con của ông Năm Sơn .
                  Nếu như kết cục  như thế,  thì câu chuyện cũng không có gì đáng nói , chính thói đời ghanh ghét, chính vì tranh giành quyền lực, tranh giành của cải đất đai đã đẩy số phận của công tử Vang (con cô Hai Lý súyt lâm vào chỗ chết ).
                  Dòng họ nhà bà cả làm cho Tây, quyền lực và sự chi phối của bà cả với chính quyền là rất lớn  . Bà cả vẫn ghen ghét cái cách mà cô Hai Lý đã vênh váo vênh váo công bố, lấy chồng không phải vì tiền  .
                  Bà cả đã âm mưu cùng cậu cháu rể là trưởng ty công an ngụy, vu khống quí tử Vang là tiếp tay cho Cộng Sản . Nhân ngày bên dòng họ nội có đám cứơi , quí tử về nhà  , ông Năm Sơn kêu đầy tớ sắp xếp phòng cho cậu hai quí tử nghỉ ngơi . Chẳng hiểu sao truyền đơn lại được giấu trong phòng cậu chủ, khi cậu cháu rể xộc vào nhà và hô hóan là có kẻ tiếp tay cho Cộng Sản, thế là binh lính lục sóat khắp nơi, sộc vào cả phòng cậu chủ và tất nhiên là thấy truyền đơn . Cậu quí tử Vang bị khép vào tội chết  . Bà cả ra điều tốt bụng nói sẽ tìm cách sẽ lo cho cậu quí tử Vang thoát chết, nhưng phải tốn thật nhiều tiền . Tất nhiên là bên ngoại phải rút gần hết gia tài, vốn liếng ở các cơ sở làm ăn đưa cho bà cả để để lo cho cậu Vang thoát chết   .
                  Bà cả đon đả và quả quyết với ông Năm Sơn là sẽ lo được cho cậu quí tử tại ngọai . 
                  Sau vụ đó, thì cô Hai Lý nhận rõ bộ mặt của thâm hiểm của bà cả, cô khinh bỉ thái độ nhu nhược của ông Năm Sơn .Chính vì lẽ đó cô Hai Lý càng ngày càng căm hận cái thói đời tranh giành của cải đất đai , căm ghét , khinh bỉ  thủ đọan thâm độc hại người .
                  Một mũi tên chúng hai mục đích của bà cả, thứ nhất là để gia đình bên ba mẹ cô Hai Lý gần như phá sản, thứ hai là cô Hai Lý phải mang ơn cứu mạng . 
                  Chính vì những rối ren nội bộ gia đình, tranh chấp quyền lực và của cải như thế nên cậu quí tử Vang đã trốn đi làm Cách mạng thật . Cậu đã trưởng thành và được cách mạng che chở cưu mang, cuộc sống đã dạy cậu biết tự thân vận động, độc lập, không dựa dẫm vào ai . Sau này khi có con cái đầy đàn, cậu dạy con cái biết cách đối nhân sử thế, anh em phải luôn đòan kết, đùm bọc yêu thương nhau, không được xào xáo  nội bộ gia đình. Cậu ấm Vang ngày nào giờ đã là người Cộng sản chân chính, biết dạy con chữ hiếu lễ làm đầu , biết dạy con yêu lao động, dạy con biết quí trọng của cải do chính sức lao động của mình làm ra …... Cậu bảo rằng : “Của cải lớn nhất mà ba mẹ dành tặng các con đó chính là bàn tay và khối óc “ Bàn tay biết lao động, biết bảo bọc yêu thương …khối óc biết phân biệt đúng sai,biết học tập mở mang kiến thức giúp mình và giúp đời ……….
                  Số phận đã đưa đẩy cho cậu bước sang một ngã rẽ như thế , từ một cậu ấm con địa chủ, giờ cậu trở thành người Cộng Sản chân chính .Cậu không ân hận về con đường mình đã chọn, bởi con đường đó trước mắt đã giúp cậu thóat khỏi cái chết luôn cận kề  .
                  Cũng có rất nhiều lần bà cả Bảy Trân gọi cậu hai Vang về nhưng cô Hai Lý nói rằng :” Tùy con thôi, nhưng thực lòng mẹ không muốn con quay trở lại nơi mà người ta vu khống khép con vào tội chết , giờ biết đâu gọi con về lần nữa để mà hại con “
                  Cậu hai Vang suy nghĩ và đã quyết định rời xa bên dòng họ nội , đôi khi cậu nghĩ mà thương cha, cha vì thương con mà để con được sống với mẹ , cha gạt nỗi nhớ con vào tận sâu thẳm trái tim , cho con đi xa nơi mà mầm mống của sự chết chóc luôn cận kề . Cha cậu đã quá già, để có thể quản nổi những âm mưu thâm độc của cả đại gia đình bên bà vợ cả .  
                  Đời thứ ba, tức là đời cháu của ông Năm Sơn đã thuật lại cho tôi nghe phần lớn câu chuyện gia đình, tên nhân vật đã được thay đổi , để sự thật mãi là bí mật dòng tộc ….
                  MT
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 23:10:02 bởi Mùa Thu >
                  #39
                    Mùa Thu 02.07.2010 23:30:27 (permalink)


                    BÓNG ĐÁ

                    Bóng đá là một môn thể thao vua bởi vì bóng đá là môn thể thao của cảm xúc mãnh liệt. Chắc hẳn trong chúng ta, không phân biệt già trẻ gái trai, ít nhất trong đời đã từng xem bóng đá , khi đã ủng hộ cho đội bóng nào thì tuyệt nhiên là trái tim, tình cảm và cả lý trí cũng dành cho đội tuyển đó .
                    Tôi đã từng chứng kiến những pha cuồng nhiệt của các fan bóng đá Việt Nam, khi đội nhà chiến thắng , hình ảnh những băng rôn khẩu hiệu , nồi niêu xoang chảo, họ vác cả ra đường khua vang inh ỏi. Có lẽ hình ảnh đẹp nhất là hình ảnh mà họ đi từng đoàn , mang hình ảnh Bác giơ cao , những lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên tay của mọi người. Họ đi trong trật tự , không lạng lách, chỉ có tiếng reo hò mừng chiến thắng là inh ỏi phố phường mà thôi. 
                    Lúc đó, những trái tim truyền đến trái tim cảm xúc chân thành của tình yêu Tổ Quốc, sự tự hào rung lên trong nhịp thở.Cảm giác vui mừng khôn tả xen lẫn cảm giác thăng hoa trong trời đêm rợp cờ chiến thắng.
                    Có khi nào bạn tự hỏi, vì sao ta yêu bóng đá không? Nhất là những đội bóng chuyên nghiệp, có đẳng cấp. Họ thi đấu có chiến thuật khôn ngoan, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên kinh nghiệm, tài ba và quyết đoán.
                    Đội bóng chuyên nghiệp là đội bóng của tình đoàn kết, của lối chơi kỹ thuật và bài bản , là sự kết hợp của lối đá kỹ thuật cá nhân nhuần nhuyễn với lối đá tổng lực và đoàn kết. 
                    Trong bóng đá ngoài kỹ thuật, ngoài chiến thắng...còn có một vấn đề hết sức được quan tâm đó chính là lối chơi đẹp. Đội bóng nào hội đủ cả những yếu tố trên thì họ thật sự xứng đáng là nhà vô địch. 
                    MT
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 22:58:59 bởi Mùa Thu >
                    #40
                      Mùa Thu 17.07.2010 22:49:27 (permalink)



                      HÀ NỘI TRÁI TIM

                      "Hà Nội ơi! .....cây xanh liễu rủ mặt Hồ Gươm....trời mùa thu gió về......Hà Nội ơi !Ta nhớ không quên.....Hà Nội ơi trong trái tim ta !"Lời ca vang vọng thổn thức trái tim tôi, nỗi nhớ Hà Nội mãi dâng trào mạch cảm xúc.Có lẽ khi xa rồi những kỷ niệm, ta mới chợt hiểu ra rằng mình yêu Hà Nội biết bao nhiêu , Hà Nội dù có đổi thay , thì những hình ảnh cũ, những kỷ niệm xưa vẫn cứ là mãi mãi. 
                      Thành phố giờ có anh, có những ánh điện hào quang lấp lánh, cuộc sống dù nhộn nhịp, năng động và vui tươi.....thì trong em vẫn lưu giữ hình ảnh Hà Nội của những thập niên 80  .Bài hát mỗi sáng trên đài phát thanh Hà Nội vẫn vang vang trong trái tim em về niềm tin yêu cuộc sống!
                      Bên anh ly cà phê góc phố dịu dàng, ánh mắt anh cùng nụ cười hiền ngây ngất, em hiểu rằng em đã có tất cả, gói gọn trong một chữ yêu .....anh trao em tình yêu mộng mơ của một thời áo trắng, bên ly cà phê đắng mà sao vị dạt dào, nồng ấm......ngọt bờ môi. 
                      MT

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2010 21:17:52 bởi Mùa Thu >
                      #41
                        Mùa Thu 02.09.2010 21:19:20 (permalink)


                        CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU
                         
                        Tình yêu là gì anh nhỉ? Câu hỏi vẫn thường luẩn quẩn trong tâm trí em, tình yêu ngọt như những que kem bên bờ hồ khi chúng ta còn thơ bé, nơi đó ta cảm nhận tình yêu hoà quyện thiên nhiên, đất trời với vị ngọt ngào ngây thơ nao lòng người đến vậy .
                        Tình yêu là tổng hợp của hiện tại, quá khứ và tương lai? Có phải vậy không anh ?Tình yêu là khi em nhớ mẹ nhớ cha , khi khoảng thời gian em nếm trải những tháng ngày về quê với ông bà .Nơi miền quê em cảm nhận sự tinh khiết, tiếng gà gáy vào buổi sớm tinh sương , tiếng chó sủa âm vang xa vọng .Tình yêu là những cây soan đổ những chùm trái chín sắc đỏ như những ngôi sao mơ ước, những trái dâu da chín đỏ thơm dậy hương quyến rũ .
                        Tình yêu là khi đàn gà con vừa nở, lông vàng óng như tơ, chiêm chiếp ríu rít bên gà mẹ. Những chú gà con nhìn dễ thương quá, ta cảm nhận sự ấm áp khi được ve vuốt những bộ lông êm mượt như nhung của chúng.
                        Tình yêu là khi anh nhìn em, cả bầu trời thu vào tầm mắt, em cảm nhận sự yêu thương nơi trái tim anh . Tình yêu là khi anh nhận ra giá trị của hạnh phúc qua triết lý bậc thầy Osho, tình yêu chẳng ở đâu xa, nó hiện hữu trong từng phút giây ta sống. Tình yêu là khi sắc mặt anh rạng rỡ nụ cười hạnh phúc, những nụ hôn nhẹ nhàng, ta cảm nhận từng giây phút bên nhau .
                        Tình yêu nằm ngay trong hiện tại và hiện tại khởi nguồn cho hạnh phúc trong tương lai.
                        Tình yêu là khi ta sống trọn vẹn, ý nghĩa trong từng phút giây. Cảm nhận rõ ràng về nó. Được thế, ta mới thật sự đang sống, thực sự biết yêu trong phạm trù mà hai ta cùng cảm nhận.Tình yêu thật sự giản dị như vậy sao.......…?  Câu chuyện tình yêu là vậy sao ….. ?
                         
                        Mùa Thu
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2010 21:21:38 bởi Mùa Thu >
                        #42
                          Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 42 trên tổng số 42 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9