THĂM CHIẾN TRƯỜNG XƯA.
Từ ấy đã hơn ba mươi năm
Thời gian trôi,cây đã xanh màu lá,
Hố bom xưa,vết thương này ai vá?
Đất lở,bồi đã xóa bớt nỗi đau!
Trong tiềm thức ai đó còn hằn sâu?
Vẫn còn mãi trong mỗi con người.
Những năm dài chiến đấu.
Hai mươi năm,tuổi một con người
Hoa hé nụ,cây đang còn ứ nhựa
Những ngày tôi sống trong bão lửa
Mà bàng hoàng như ngày ấy..hôm qua.
Giờ mái đầu điểm những hạt sương sa
Ồ... vậy sao thời gian trôi nhanh thế!
Ngày ấy ,tôi lên đường vào quân ngũ
Khói lửa chiến chinh, ai mất ai còn?
Dù ở đâu vẫn giữ tấm lòng son
Trung với Đảng ,tận hiếu với dân.
Dù ở đâu cũng đất nước mình.
Ôm cây súng xông pha trận mạc
Đồng đội bên nhau,sớm tối buồn vui
Cùng gánh nặng,chia ngọt xẻ bùi.
Có ngày cơm ăn chả đủ no
Khoai mì,mắm kem,điếu thuốc rê sẻ nửa
Anh và tôi,nét mặt rạng rỡ
Thắng giặc rồi ta hát khúc tình quê.
Chiều thứ bảy hẹn ai đó đi về
Bên hồ xanh,nước dạt rào con sóng.
Tình yêu ai ..một tình yêu cháy bỏng
Mơ trời xa,mơ đất nước thanh bình.
Dắt tay nhau đi dưới ánh bình minh
Đầy hoa nắng với mối tình lãng mạn.
Mơ ngày mai,một ngày tươi sáng
Giữa đất trời đầy nắng ấm và hoa.
Hôm nay tôi trở lại chiến trường xa
Thăm đồng đội đã một thời chia lửa
Các anh nằm đây !
Giữa đỉnh trường sơn hùng vĩ.
Bia đá sẽ không mòn dẫu qua hàng thế kỷ.
Nhớ các anh -những người chiến sĩ
Hiến thân mình cho Tổ quốc yêu thương.
Tôi đứng đây thắp một nén nhang
Kỷ niệm lại ùa về trong tôi thưở ấy
Bạn tôi,người hiền như con gái
Rất hay cười và cũng rất mộng mơ.
Trước trận đánh còn sáng tác,ngâm thơ
Và đọc cho nhau nghe vần thơ của người đi giữ nước.
Đời lính vô tư, chiến dấu cho dân,cho nước
Mà không mảy may nghĩ hạnh phúc cho mình..!
Ngày hôm nay đất nước đã thanh bình.
Tổ quốc nhớ ơn người lính đã hy sinh,
Cho tương lai thế hệ cháu con
Lịch sử ngàn năm ta cứ mãi còn.
Tổ quốc ta đẹp tựa bài thơ
Có bàn tay người lính gom góp dựng cơ đồ
Xây nước non nhà,vững bền mãi nghìn thu.
Ngày 21/03/2010.