NHỮNG BÀI THƠ VIẾT VỀ QUÊ HƯƠNG.
XUÂN NHỚ MẸ
Xuân về rả rích cơn mưa
Gọi chồi non nhú,lưa thưa lá mầm.
Bướm ong vui với mùa xuân
Én chao nghiêng cánh xa gần trời cao.
Giọt mưa thấm ướt má đào
Ngắn dài từng giọt hư hao xuân thì
Từ ngày phượng nở mùa thi
Con đà cất bước ra đi xứ người.
Xa quê cả một khoảng trời
Nhớ về đất mẹ thấy đời nao nao
Đồng xanh cơn gió lao xao
In hình bóng mẹ xuân nào bên con.
Gánh gồng cả tuổi vàng son
Đi qua năm tháng,gót mòn chân quê.
Bờ đê mẹ vẫn đi về
khói lam chiều phủ tái tê nỗi lòng.
Nhớ con trong cái mênh mông
Bạc phơ mái tóc, lưng còng mẹ đau
Xuân về nở trắng hoa cau
Con gửi về mẹ muôn màu yêu thương.
Mưa rơi rả rích đêm trường
Nhớ mẹ,nhớ cả quê hương thắm tình.
Xứ xa con bước độc hành
Như con thuyền cứ tròng trành nghiêng chao.
Ngày 29/01/2010..
MÙA ĐÔNG...LẠNH.
Đêm nay buốt lạnh khuya phòng
Sương giăng lối ngõ đêm đông gió lùa.
Lá vàng đi với mùa thu
Khẳng khiu cành mận,già nua lá bàng..
Một mùa đông nữa đang sang
Tiếng chim tránh rét từng đàn bay đi
Ếch vào hang ổ ngủ khì
Suối xanh có chú Hải ly xây nhà..
Núi đồi như một rừng hoa
Đông về bông tuyết kiêu sa trắng ngần
khách xa ngỡ lạc bước chân
Ngắm bông tuyết trăng mà lòng vui vui.
Giữa vùng tây bắc xa xôi
Một miền quê với núi đồi trong mây
Đường quê phố mới đang xây
Hàm rồng,thác bạc,cầu mây vẫn tình.
Biên cương mảnh đất quê mình
Ngàn năm vẫn cứ thắm tình với ai?
Lung linh giọt nắng sương mai
Mờ mờ..ảo.. ảo...trang đài ...cõi tiên.
TÌNH QUÊ-NGƯỜI LÍNH.
Sông quê mang nặng phù xa
Vươt bao năm tháng
chảy qua cuộc đời.
Dòng chia bên lở bên bồi
Vẫn còn nguyên đó tình người năm nao.
Nặng mang bao nỗi khát khao
Với người con gái má đào vườn dâu.
Yêu em..một mối tình đầu
Thề non hẹn biển có nhau trọn đời.
Nhưng tình như nước sông trôi
Người ra chiến tuyến...xa vời hậu phương
Thân mình trải dặm gió sương
Gian lao biết mấy chiến trường xông pha.
Tháng ngày như gió thoảng qua
Chiến tranh giờ đã lùi xa lâu rồi
Trở về lòng dạ bồi hồi
Tìm người con gái một thời đã yêu.
Nắng chiều gốc dạ liêu xiêu
Bước chân trĩu nặng bao điều băn khoăn!
Dòng sông vẫn chảy tháng năm
Nhưng hình bóng cũ xa xăm nơi nào..?
Thôi đành giấu nỗi khát khao
Thuyền xưa bến mới thả neo cuộc đời.
Phận duyên là số của trời
Có đâu dám trách để người buồn lây.
Ngày 16/01/2010.
LÀM DÂU XỨ NGƯỜI.
Chiều đông mẹ đốt lửa hồng
Nhớ con,mắt mẹ ngóng trông xứ người !
Nỗi lòng con cũng chơi vơi
Mong về bên mẹ, ấm trời ngày đông.
Từ ngày con đi lấy chồng
Xứ người, đất khách, nỗi lòng mẹ đau!
Gió mùa trải hạt mưa mau
Mưa bao nhiêu hạt mẹ sầu bấy nhiêu!
Tết này mẹ nhóm lửa chiều
Đun nồi bánh tét, bao điều mẹ mong..?
Quê nhà mẹ mãi chờ trông
Ngóng con bao Tết mà không thấy về..!
Nắng vàng nhuộm úa bờ đê
Mùa xuân xa mẹ, tái tê nỗi lòng.
Phận duyên chịu kiếp tang bồng
Đời con trôi dạt bến sông ,góc trời!
Xuân về...nhớ mẹ,Mẹ ơi..!
Trắng phơ mái tóc,mẹ tôi quê nhà,
Mong ngày xuân với muôn hoa
Con về bên mẹ,bên cha xum vầy.
Ngày 05/01/2010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2010 00:07:36 bởi quangluc >
VỢ NGƯỜI CHIẾN SĨ
Gió đông lay ngọn cỏ mềm
Mùa bao nhiêu gió thương em mấy lần?
Bây giờ tóc đã hoa râm
Em vẫn tần tảo sớm hôm cấy cày.
Ruộng sâu lạnh buốt đôi tay
Mạ non em cấy,đất này mãi xanh.
Mơ ngày hoa nở trĩu cành
Mùa về thắm đượm tình anh với nàng.
Xuân qua-hạ tới -thu sang
Gió đông buốt lạnh mênh mang nỗi lòng.
Một đời em đã thờ chồng
Nuôi con khôn lớn,lưng còng sót đau.
Đời người qua mấy bể dâu
Mãi mong hạnh phúc- cơ cầu duyên may.
Làng quê-mảnh đất nơi này
Bóng em cùng với bóng mây trùng phùng.
Thương em biết mấy mươi lần
Vợ người chiến sĩ góp phần vinh quang
Thoáng qua đã sáu lăm năm
Tình anh, em trọn hiếu trung vẹn toàn.
ngày 22/12/2009.
LỜI NGƯỜI RA ĐI.
Mấy chục mùa xuân một kiếp người.
Cánh bèo theo sóng Mãi nổi trôi.
Lênh đênh bốn mùa Theo con nước.
Dòng đục dòng trong cũng xa rồi !
Đường đời muôn nẻo
Tình trăm mối
Lá vàng theo gió
đang nhẹ rơi.
Bao cánh hoa xuân
của cuộc đời
Về miền cực lạc
chốn xa xôi.
Khi anh ra đi
em đừng khóc !
Để tím đồi hoang,
Tím trời chiều.
Kiếp này tình ta
chỉ có vậy !
Một thời say đắm
một trời yêu.
Cha chẳng có gì để cho con ?
Chỉ có tình thương Tấm lòng son.
Trọn một đời Hiếu trung với Đảng
Hạnh phúc đời cha,cứ mãi còn.
Sống trong cõi đời
Ngàn giông tố.
Xã hội-tự nhiên
thật xô bồ.
Canh bạc đời ai
đều thế cả
Kẻ thì cướp giật,
kẻ mưu mô..!
Ai đừng trách ai,
mà trách đời?
Trách sao phận này quá nhỏ nhoi
Muốn giang tay ôm cả trời đất.!?
Lực tàn,sức kiệt phận bèo trôi..!!?
Ngày 21/12/2009.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 17:40:58 bởi quangluc >
LÃNG QUÊN
Sống trăm năm
Một kiếp người
Lẻ tình,lẻ bạn, Lẻ đời đơn côi.
Phố phường kẻ ngược người xuôi?
Bán-mua, ôi...một kiếp người đa đoan.
Hỏi ai nơi chốn trần gian
Ván bài lật ngửa hèn-sang có gì?
Chuông chùa vang khúc từ bi
Mõ khua khô khốc,bấc chì đời ai?
Gió mưa năm tháng ngày dài
Nương nhờ cửa phật cho phai má hồng.
Đường trần không-sắc,sắc không!
Duyên tình theo gió phiêu bồng lãng quên.
Ngày 01/12/2009
ĐÊM LẺ
Đêm nay trời giá lạnh
Núi đồi ngủ trong sương
Lá vàng rơi xào xạc
Mà lòng em vấn vương..!
Nơi vùng cao biên giới
Bếp lửa vẫn bập bùng
Em hồng thêm đôi má
Mơ một mối tình chung!
Anh đi đã mấy mùa?
Lúa trên nương chín rộ
Hạt ngô căng đầy bắp
Mỏi bước chân ngựa thồ.
Làng mình nay như phố
Có điện sáng như sao.
Yêu anh từ dạo ấy...
Lòng em bao khát khao.
Sa pa trong đêm lạnh
Cái lạnh đến tái tê
Bông tuyết trên ngọn cỏ
Theo gió bấc tràn về.
Đêm của ngàn đêm lẻ
Bóng anh về trong mơ
Như ngàn đêm vẫn thế
Em vẫn cứ đợi...chờ!
Ngày 26/11/2009
SA PA NGÀY ĐÔNG
Sa pa- đông đến thật rồi
Ngắm bông tuyết trắng, nhớ người phương xa.
Bao mùa đông đã đi qua
Đêm đông tuyết lạnh,sáng ra nắng hồng.
Sa pa đồi núi trập trùng
Quanh co đường dốc,ngại ngùng bước chân
Lửa hồng sáng rực đêm mong
Ai về thăm bản mùa đông thì về.
Ngọt ngào cái lạnh tái tê
Nhà ai bên núi đêm về lạnh không?
Mà sao hai vẫn má hồng
Mong người lữ khách về cùng biển mây.
Sa pa trong buổi chiều nay
Vẫn ồn ào,vẫn cứ say chợ tình
Dắt tay đi
bạn với mình,
Như bao đôi lứa bóng hình bên nhau.
Ngày 21/11/2009..
VĂN BÀN ĐỔI MỚI
Mời ai hãy đến Văn bàn
Chợ vui tấp nập,phố làng đan xen
Khánh yên-ai đã đặt tên
Làng nay hóa phố,ai quên đường về?
Nhà cao san sát mà mê
Điện lung linh sáng,bốn bề phố vui
Người xưa nay đã đổi đời
Phố -làng vui nhộn, tiếng cười vang xa.
Văn bàn bừng nở sắc hoa
Ai về Liêm phú cho ta theo cùng
Suối nhù luyến quyến bước chân
Thăm nhà máy điện mà lòng thêm vui.
Lung linh như ánh sao trời
Nhà sàn thấp thoáng bên đồi cây xanh.
Xuân về có chị có anh
Vang câu si lượn,ngọt lành chốn quê.
Mời ai hãy đến Dương quỳ
Suối ôm lấy núi.bốn bề sương giăng.
Nếp thơm ngọt cả tháng năm
Có cô gái Thái chăn tằm ươm tơ.
Chợ phiên họp tự bao giờ?
Lời ai hẹn ước, ai chờ đợi ai?
Sắc màu thổ cẩm sớm mai
Mà sao ta thấy trang đài mộng mơ.
Có bao cô gái ngây thơ
Chợ tan sao vẫn vẩn vơ nỗi lòng?
Mây trôi theo gió bềnh bồng
Em vui theo sắc nắng hồng chân mây..!
Võ lao-mảnh đất nơi này
Lướt qua,ta thấy đổi thay từng giờ,
Sân trường vang tiếng trẻ thơ
Làng quê vui cả bốn mùa ấm no.
Giật mình ai tưởng mình mơ
Văn bàn ta đó-bây giờ là đây!
Từ ngày có Đảng cầm tay
Xây nên hạnh phúc,đất này nở hoa.
Ngày 06/11/2009.
QUÊ HƯƠNG ĐOÀN KẾT
Hôm nay ngày hội toàn dân
Bà con xóm ngõ xa gần về đây
Tháng ngày ta đã chung tay
Cùng nhau đoàn kết dựng xây xóm giềng.
Văn bàn ,quê của chúng mình
Xa xa non nước, ngút ngàn khói sương.
Từ tân an -tới Minh lương
Quê hương đổi mới,bản mường thật vui.
Lung linh điện sáng bên đồi
Vẳng câu hát đối, của người năm xưa.
Nhà sàn lách cách thoi đưa
Dệt màu thổ cẩm ,sớm trưa ấm tình.
Mời bạn về với quê mình
Rượu nồng em chúc,nghĩa tình anh say.
Nắm tay xoè giữa vòng quay
Bước theo nhịp trống,tình này khó quên.
Nghĩa tình em gửi trăm miền
Nhắn về ai đó có duyên hãy về...
Nhớ câu xưa hẹn ước thề
Lời vàng đá ngọc,tình quê thắm nồng.
Hôm nay ngày hội quê mình
Tấu lên khúc nhạc thắm tình miền quê
Người ơi ...người hỡi... hãy về!
Chung tay xây đắp làng quê đẹp giầu.
Ngày 05/11/2009.
NGHĨA TÌNH CỦA MẸ
Mất cha có mẹ thay cha
Thân tơ đào liễu trải qua tháng ngày.
Thương cha nghĩa mẹ đong đầy.
Nhớ khi cha mẹ xum vầy bên con.
Bây giờ tuổi mẹ còn son
Nhưng cha thì đã không còn mẹ ơi..?
Lòng con sao thấy chơi vơi..!
Nghĩa tình cha mẹ cả đời khắc ghi.
Tháng năm mẹ đã nghĩ gì?
Con cũng thấy tủi mỗi khi mẹ buồn.
Đêm đông gió lạnh từng cơn,
Mưa phùn rả rích như hờn cùng ai ?
Thời gian xuân sắc tàn phai
Nuôi con,mẹ những ngày dài âu lo.
Mưa dầm hạt nhỏ hạt to
Khổ đau năm tháng,dày vò mẹ tôi..!
Một mình mẹ hoá con côi
Chốn quê vẫn ấm tình đời xóm thôn
Đói no mẹ chẳng thấy buồn
Chỉ mong con sẽ lớn khôn nên người.
Hôm nay đi giữa đất trời
Nhớ về người mẹ trọn đời vì con .
Trăm năm vàng, đá cũng mòn
Nhưng tình của mẹ chúng con ghi lòng.
Ngày 27/10/09.
NHỚ HÀ NỘI
Em cùng Hà nội đón thu
Anh xa nhớ những lời ru thật buồn.
Mưa ngâu rào dạt mãi tuôn
Hồ tây sóng sánh từng cơn sóng dồi.
Đêm xa Hà nội bồi hồi
Thoảng mùi hương tóc ai ngồi bên anh.
Nhớ ghê hoa sữa phố mình
Thương nhiều chiếc lá lìa cành đêm thu.
Xa Hà nội-nhớ lời ru
Câu thơ ai đó nghìn thu vọng về.
Sắt son giữ một lời thề
Dù xa anh vẫn nhớ về bên em.
Ngày22/10/09.
Chào bạn Quang Luc!
Tôi cũng rất yêu thơ Lục Bát. Xin mời bạn đọc bài thơ "LỤC BÁT" của tôi đã đăng trên VN Thư quán để chúng ta cùng chia sẻ tình yêu đối với thể thơ dân tộc này! Chúc bạn có mhiều thơ hay!
Ninh Bình, 25-4-2010,
BÙI XUÂN LÂM.
Trích đoạn: quangluc
NHỮNG BÀI THƠ VIẾT VỀ QUÊ HƯƠNG-ĐẤT NƯỚC.
YÊU THƠ LỤC BÁT
Lục bát có tự ngàn xưa
Tôi yêu lục bát-vần thơ trữ tình.
Lục bát như ánh bình minh
Soi người soi cả đời mình tháng năm.
Nguyễn Du đâu phải xa xăm
Thân Kiều..dẫu mấy trăm năm vẫn còn.
Lục bát ai đem bán buôn
Tôi đem lục bát giấu luôn bên mình.
Ngày 22/04/2010.
Cảm ơn bạn Bùi xuân Lâm đã ghé thăm.thực ra mình viết rất nhiều thể loại thơ khác nhau.mỗi thể loại đều có cái hay của nó như thơ tự do thì thoải mái phóng túng,Thơ đường luật thì chặt chẽ và có phần hơi nghiêm khắc về niêm luật.thơ lục bát thì dân dã dễ viết nhưng khó sửa..v..v.nhìn chung khi có cảm hứng về thể loại nào nào thì viết thể loại đó,tuỳ theo cảm xúc lúc bấy giờ.
có thời gian mình sẽ sang trang của banj đẻ đọc và thưởng thức những vần thơ mượt mà của bạn. chúc bạn ngày cn luôn vui và hạnh phúc.
Thân ái:Q/L.