NHỮNG BÀI THƠ VIẾT VỀ QUÊ HƯƠNG.
ĐÊM HÀNH QUÂN
Đêm trường sơn chúng tôi đi
Sương giăng vách núi ,rầm rì suối reo.
Áo xanh người lính lưng đèo
Trùng trùng quân tiến,sương theo bước người.
Chiến trường-nơi ấy xa xôi
Hành quân đêm với sao trời ánh soi.
Mồ hôi thấm áo bao người
Mà sao vẫn thấy nụ cười trong đêm.
Có phải ngọn lửa trái tim?
Soi anh vững bước trên đường hành quân.
Niềm tin nâng nhẹ bước chân
Quân đi mang cả dáng xuân quê nhà.
Ngày mai vào trận xông pha
Ai còn ai mất ,biết mà vẫn vui.
Trường sơn còn mãi trong tôi
Với bao kỷ niệm bồi hồi nhớ ghi.
Trường sơn nâng bước người đi
Với bao chiến tích nhớ ghi thủa nào.
Trường sơn ta mãi tự hào
Con đường giải phóng biết bao nghĩa tình.
Bây giờ trở lại trường sơn
Bâng khuâng nhớ lại chiến công ngày nào.
Gió rừng vẫn cứ lao xao
Nhớ người đồng đội hôm nào bên nhau.
ngày 19/05/09.
(nhớ lại đêm hành quân trên dải trường sơn vào đúng ngày sinh nhật BÁC.
cách đây 35 năm.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 21:58:31 bởi quangluc >
ĐÓN ANH VỀ.
Cầm lá thư trên tay
Mắt tôi như ngấn lệ.
Kỷ vật người còn đây
Mà sao anh xa thế !?
Từ ấy đã bao năm.. Trong khói lửa chiến chinh Vì đất nước thanh bình Anh chấp nhận hy sinh Cho ngày mai tươi sáng.
Chiến trường trong khói súng.
Và chất độc, na-pan...
Nghĩa địa nơi anh nằm
Giờ xanh màu ngô lúa
Và bãi mía nương dâu.
Anh đang nằm ở đâu?
Ai quy tập mộ chí?
Đưa anh về nơi đâu?
Chỉ dùm tôi chút đi !
Tôi gặp bác quản trang
Bên hàng trăm nấm mộ
Hàng bia-quân hiệu đỏ
Nghiêm trang như hàng quân.
Nơi nghĩa trang mùa xuân.
Khói nhang bay lặng lẽ
Bác nói tôi thật khẽ:
Anh đang nằm ở đây!
Gối đầu về hướng tây
Thả chân về biển cả
Đất nước ta đẹp quá
Mênh mang biển và trời.
Ba mươi năm qua rồi
Nay tôi đến tìm anh
Đưa anh về đất mẹ.
Quê hương mình đẹp thế
Ôm trọn đứa con yêu.
Tổ quốc là mẹ hiền.
Anh hiến trọn tuổi xuân,
Cho quê hương đất nước.
Anh chấp nhận hy sinh
Cho cuộc sống thanh bình!
Ngày 12/05/09.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 22:39:52 bởi quangluc >
HÀ NỘI VÀO HÈ.
Hà nội vào hè Gió mơn man lướt nhẹ.
Mặt hồ xanh in sắc nắng lung linh,
Cánh phượng hồng bên cánh bằng lăng tím,
Ghế đá xưa nhớ kỷ niệm đôi mình.
Hà nội một sớm mai thức dậy
Cơn mưa đầu mùa ồn ã bay bay.
Đền ngọc sơn ưu tư trầm mặc
Cầu thê húc nay như có gì đổi khác.. Gió đã chuyển mùa mưa ướt tóc ai?
Thoang thoảng mùi hương lan phảng phất.
Bao bước chân tiến lên từng bậc
Và con mắt trẻ thơ
Nguyện cầu bao lời ước.
Mùa thi sắp đến rồi !
Ai vô thăm văn miếu?
Ai sờ đầu rùa,ai đọc tên những thi nhân?
Cầu cho mùa hoa thơm trái ngọt,điều lành...
Tôi đứng đây
Giữa mênh mông đất trời.
Nhớ mùa thi năm ấy -xa xôi.
Bao kỷ niệm năm xưa đang trở lại,
Một mùa hè với bao nỗi buồn-vui!
Ngày 01/05/2009.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2010 00:51:03 bởi quangluc >
NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI.
Người đồng đội của tôi bây giờ đang ở đâu?
Các anh đang xây những nhịp cầu?
Hay trên những trang trại với vườn rau ao cá,
Các anh đang bên gia đình nhỏ bé,
Chăm chút cho con cháu học hành qua mỗi tháng năm.
Dù ở đâu?
Đã là người lính cũng rất chi là lính.
Quen kỷ luật ,quen làm việc theo giờ giấc,
Quen nề nếp gọn gàng với xuy nghĩ vô tư.
Nhớ một thời nơi chiến trường
Đồng đội bên nhau xẻ chia máu lửa
Sẻ chia tình cảm từ hậu phương
sẻ chia buồn vui khi có chuyện vui buồn.
Sẻ chia những gì? Trên bước đường hành quân đánh giặc.
Cùng chia lửa cho nhau khi quân thù giáp mặt.
Bao trận đánh ,kẻ còn người mất,
Có người ra đi chưa kịp nói lời chào...
Chưa kịp gửi món quà bao năm giành dụm.
Chưa biết hẹn hò,chưa nói một lời yêu !
Cuộc đời các anh trắng trong như pha lê trong nắng,
Vui vẻ ra đi vì ngày mai chiến thắng
Vì đất nước thanh bình,vì thế hệ tương lai.
Từ ấy đã hơn ba mươi năm có lẻ..
Nơi các anh nằm cây đã xanh màu lá,
Các anh vẫn xếp thẳng hàng trước hàng quân
Đầu vẫn ngẩng cao,hướng về phía trước.
Hôm nay tôi đến thăm các anh, Thắp nén hương lòng,
Mong các anh từ cõi vĩnh hằng
Nhớ người đồng đôi năm xưa, Một thời chia lửa.
Tôi cũng nhớ những đồng đội Trên mọi miền đất nước.
Giữa đời thường vật lộn với áo cơm,
Trong các anh còn nỗi đau da cam và cơn sốt rét rừng.
Cả những mảnh đạn Còn nằm đâu đó trong cơ thể các anh.
Tôi cũng như các anh... Những người đồng đội.
Là người lính chỉ biết có hy sinh
Chỉ biết hiến dâng đời mình cho đất nước,
Mà không một chút mảy may đòi hạnh phúc cho mình.
Lào cai 27/4/2009.
THƠ TÌNH LÍNH BIỂN Anh viết thư này gửi cho em ! Từ nơi đảo xa trập trùng bão tố. Mùa tháng tư mặt trời ửng đỏ... Gió mênh mang trên biển lớn mênh mang. Nỗi nhớ trong anh cứ thế ngập tràn, Ngóng về em nơi quê nhà xứ lạng. Gió mùa về,cơn gió sang đầu hạ Hoa đang nở,chim rộn tiếng gần xa. Nắng và gió tần ngần bên hẻm núi, Khói toả lan với mây trời hư ảo. Từ nơi anh..!một người lính đảo. Sóng biển khơi ,gửi nỗi nhớ vô bờ. Con tàu anh thức cùng với biển. Mắt dõi xa tìm con tàu lạ. Chắc tay súng cho Tổ quốc bình yên. Anh viết thư này gửi cho em ! Nơi quê nhà sắp vào mùa gặt rộ, Trên cánh đồng dập rờn sóng lúa Có dáng hình em trên nẻo đường quê. Gánh lúa thơm theo bước chân em về. Sân nhà ta một màu no ấm. Nơi đảo xa anh chắc thêm cây súng... Giữ bình yên cho Tổ quốc thân thương. Cho mùa xuân thắm mãi với quê hương. Để trẻ thơ yên giấc những đêm trường, Cho mối tình đôi ta thoả lời hẹn ước. Hạnh phúc thật-đâu phải là giấc mơ. Ngày 26/04/2009.