Cảnh 4 (Tại phủ đường của Dương Lễ ... )
Dương Lễ (nói) : Dạ tiểu đệ xin ra mắt Lưu hiền huynh ... mừng hiền huynh đã danh đề bảng hổ, giữa triều đình được phong chức trọng quyền cao ... đệ không được tường ngày hiền huynh bái tổ vinh qui nên không tiếp rước được xa xin hiền huynh miển chấp ...
Lưu Bình : Ha ha ha, nầy Dương Lễ ... lời mi nói là thật hay chỉ đầu môi chót lưởi ... Hôm nay ta lại muốn được ăn cơm hẫm cà thiu, mi dọn ra đi để chúng ta cùng thưởng thức món hãi vị sơn hào ... mà tâm tư ta không bao giờ phai nhạt ... (cười gằn ...)
Dương Lễ : Lưu hiền huynh, người quân tử đâu nệ hà tiểu tiết ... dẩu ngày nay huynh được tột đỉnh cao sang, phận đệ tuy thấp hèn nhưng vẫn hằng đọc sách thánh nhân ... có thủy ... có chung ... không cơm hẫm cà thiu có đâu được ngày nay Lưu huynh công thành danh toại ....
Lưu Bình (ca Kim Tiền Bản) ... Thôi mi hãy im ...... đi
Những lời nói năng ngạo mạn
2- Mi là kẻ tiểu nhân
Đừng học thói thanh cao .------
3- (--------) Tấm thân mi
Lúc hàn vi một tay ta đùm bọc
4- Rồi khi thành đạt cao sang
Mi sanh lòng khinh rẻ bạn xưa .------
5- Ta nhớ mãi muôn đời
Mâm cơm hẫm cà thiu .------
6- Mi bố thí cho một kẻ ăn mày
Để đền đáp thâm ân .------
Dương Lễ (ca tiếp) 7- (-------) Xin Lưu huynh
Hãy bình tâm nghe lời phân cạn
8- Mọi việc đều có nguyên nhân
Đệ xin bày giãi trước sau .------
9- Đệ vẫn tâm nguyện trong lòng
Huynh mãi mãi là người ơn .------
10- Và ơn phải trả cách nào
Cho tròn vẹn thủy chung .------
Lưu Bình (ca tiếp) 11- Thôi, mi chớ lắm lời
Để dài dòng dấu giếm quanh co
12- Tự cho mình là quân tử hiền nhân
Mà sao không dám nhìn sự thật
13- (-------) Ta chỉ cần
Mi nói lời hối lỗi trước mặt ta
14- Thì tất cả những chuyện ngày qua
Ta chôn sâu vào trong cát bụi ... ...
Dương Lễ (nói lối) .... Lưu hiền huynh, đệ nói đây ...
Nhưng không phải nói lên lời hối lỗi
Mà đệ muốn nói rằng
Trong đạo nghĩa kim bằng đệ vẫn tròn vẹn thủy chung
Mấy thu qua đệ dỏi bóng Lưu huynh trên từng bước chập chùng
Vùi mài kinh sử trong gian nhà tranh trống sau dột trước ....
Ca vọng cổ ... 1- Nhưng đâu phải chỉ mình Lưu huynh sớm no chiều đói, mà nơi đó còn có hiền nội Châu Long phải nay tảo mai ..... tần .... (Lưu Bình kêu lên ... Châu Long, mà Châu Long nào ....????) .... Lưu huynh ơi, chính thật là nàng ... Đệ đã buộc nàng phải thay cho đệ hôm sớm cận kề an ủi Lưu huynh ... Hãy dằn lòng nén lại khổ đau trước cảnh bạc đen của nhân tình thế thái, mà lánh xa nơi tửu điếm trà đình, để hết tâm tư lo ôn nhuần kinh sử .
Lưu Bình (nói dặm) : Không, không thể nào có chuyện như thế được ... Mi đừng hòng dối gạt ta .... Châu Long, Châu Long đâu ....???????
Dương Lễ (ca tiếp) 2- Lưu hiền huynh, đệ vẫn còn sáng suốt, chớ nào phải đâu đã táng tận lương tâm mà xem nhẹ câu bằng hữu chi tình ... Nhớ năm xưa nhìn Lưu huynh thân xác vỏ vàng, lòng tiểu đệ vô cùng chua xót, biết phải làm gì để báo đáp thâm ân ... Thôi thì hãy để cho người miệt thị rẻ khinh mà người lại trở về đường nghiên bút, và đệ đã cho Châu Long theo người săn sóc cho đến khi người chiếm bảng khôi nguyên .
(Châu Long từ trong bước ra ... Dương Lễ nói ...) - Lưu hiền huynh, những lời đệ nói đều là sự thật, tin hay không tùy quyết định của hiền huynh ... và đây ... đây là tiện nội Châu Long ... đệ để hai người được tự do đàm đạo ... (Dương Lễ vô trong)
Châu Long (ca tiếp vọng cổ) 3- Thiếp kính chào hiền huynh, mừng hiền huynh đã danh đề bảng hổ, giữa triều đình được phong chức trọng quyền cao ... Cũng xin huynh rộng lượng thứ tha vì bấy lâu nay không tỏ tường sự thật, chẳng phải thiếp chủ tâm dối gạt mà chỉ để huynh được yên lòng đèn sách sử kinh ... Hơn nữa cũng vì nghiêm lệnh của phu quân muốn đền đáp thâm ân từ thuở cơ hàn .
Lưu Bình (nói lối) : Ôi nghe phân tỏ nỗi niềm ta cay đắng
Hóa ra ta chỉ là hạt sỏi cạnh non cao
Nghĩ đến những tình thâm ta luống nghẹn ngào
Thế mới biết kim bằng là đạo trọng ....
Ca vọng cổ ... 5- Châu Long ơi, ta muốn nói nhưng sao cứ nghẹn ngào xúc động khi kỹ niệm những ngày qua vẫn tha thiết đong ...... đầy ... Oằn nặng tâm tư ta qua tháng rộng năm dài ... Thế mà hôm nay ta phải bồi hồi xóa bỏ vì bức tường lễ giáo cách ngăn ... ta đã quá phủ phàng cay đắng với Dương huynh, chỉ vì ta chưa hiểu được lòng người quân tử ... Sau cơn mưa trời đã ửng hồng ánh nắng, ta xin cám ơn tình bạn chân thành .
(Dương Lễ đi ra ... cười vui vẻ ...) - Hay lắm, hay lắm ... hôm nay mọi việc đã tận tường sáng tỏ ... chúng ta hãy cùng nhau cạn chén uống mừng ...
Lưu Bình (ca tiếp) 6- Dương hiền huynh, tiểu đệ Lưu Bình biết đến bao giờ đền đáp được nghĩa ân, tiểu đệ đã đem dạ tiểu nhân đo lòng người quân tử nên lỡ lầm đắc tội với Dương huynh ... Nay giữa chúng mình đã không còn mâu thuẩn rẻ phân, mình sẽ nối lại tình thâm giao tri kỷ ... ngồi xuống đây Dương hiền huynh, Châu hiền tỷ để đệ kính dâng ly rượu tẩy trần ...
Dương Lễ (ca tiếp 8 nhịp chót) : Ôi ta thật sung sướng vô vàn trước hạnh phúc hôm nay, ta hãy uống cho say ... say tình bằng hữu ... say nghĩa kim bằng ... say huynh đệ đoàn viên ...
(Cả ba người nâng ly ... cười vui vẻ ... trong khi màn từ từ hạ ...)
HẾT
-------
(nguồn Trinh Nữ)