" VƯỜN TAO NGỘ "
Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 107 của 123 trang, bài viết từ 1591 đến 1605 trên tổng số 1838 bài trong đề mục
dzuylynh 31.03.2011 12:40:54 (permalink)
0
 

THỜI TIẾT LÝ TƯỞNG NHƯ THẾ NÀY MÀ dohop KHÔNG LĂN MỘT VÒNG " CÀ PHÊ LANG THANG " Ướp MÚI ở SYD thì quả là tiếc lắm thay !
Bang New South Wales đầu thu thật tuyệt !


                        Sydney, New South Wales, Australia

Current Time
Thursday, March 31, 2011 at 3:22:54 PM EDT
Standard time zone:
UTC/GMT +10 hours
Daylight saving time:
+1 hour
Current time zone offset:
UTC/GMT +11 hours
Sydney Airport

70 °F
Broken clouds. Mild.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2011 13:01:44 bởi dzuylynh >
dzuylynh 31.03.2011 13:22:28 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Tình cha

Đường xa heo hút dặm ngàn
Đời cha vất vả ,gian nan thác ghềnh.
Nhiều khi cuộc sống bấp bênh
Nẻo nào cha đến cũng lênh đênh thuyền...
Khó khăn đeo bám triền miên,.
Đi xuôi đi ngược  kiếm tiền  nuôi con.
 
Con bây giờ đã lớn khôn.
Thương cha, lòng dạ héo hon nỗi sầu.
Cha già hay ốm hay đau
Lắm khi ngã bệnh, con đâu có gần...
Biết  cha lo lắng trăm phần
Khi con cách biệt người thân...ruột rà 
Nào  vui gì  chốn phồn hoa,
Về quê  ấm áp tình cha vô bờ...

 Thương Giang
 


@-Gửi tặng anh Tư trong ngày hôm nay một bài thơ viết về Cha nhé.


 
 
cám ơn cưng , bài thơ " đắt " quá Rau Muống ạ !
 
ĐƯỜNG ĐỜI NHIỀU NẼO KHÓ ĐI !
CON THƯƠNG CHA LẮM , BIẾT KHI NÀO VỀ ?
 
cám ơn lon đồ hộp nhỏ ! cha là Superman ! Ja
 
hôm nay là một ngày đặc biệt của Anh Tư.
anh đã đặt bài thơ TÌNH CHA trên cánh Hoa Hồng Trắng .
 
N4
Phù vân 01.04.2011 01:39:18 (permalink)
0

 
 
Y HỌC THƯỜNG THỨC





Phù Vân xin giới thiệu Một Phương Thuốc Huyền Diệu : hỗn hợp tỏi, dấm và mật ong. 
Tác Giả: Hồ Hồng Phượng sưu tầm    
..............   


Chanh, gừng , mật ong ,tỏi và dấm táo đều là những vị thuốc.

Phương Thuốc Khai Thông Tâm Mạch 

1.      Nước Chanh             1 cup
2.      Nước Gừng               1 cup
3.      Nước Tỏi                    1 cup
4.      Dấm táo                    1 cup
Trộn chung bốn thứ vừa kể, đem đun sôi trên lửa nhỏ độ nửa giờ. Khi dung dịch trên đặc lại còn 3 cups, lấy xuống và để nguội.
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai.
Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽn. (Khỏi phải đi rọi tim hay thông tim)

Một phương thuốc huyền diệu : hỗn hợp tỏi, dấm và mật ong
Các bác sĩ  hàng đẩu đã phát hiện là sự kết hợp tỏi(garlic), dấm(vinegar) và mật ong(honey) cho ta một liểu thuốc kỳ diệu có thể chữa được mọi bệnh tật từ  ung thư tới viêm khớp.
Nhiểu nghiên cứu đáng chú ý tại các đại học nổi tiếng trên thế giới đã chứng tỏ là bài thuốc đơn giản và rẻ  tiền này là một phương thức siêu đẵng để chữa trị hẩu như mọi tai ách.
Các chuyên gia đã kiểm chứng là bộ ba tỏi – dấm- mật ong có thể “quét sạch””các  bệnh thông thường lẫn cả các bệnh hiếm xẩy ra .
Những bệnh đã được chữa thành công gồm có bệnh Alzheimer, viêm khớp, cao huyết áp, vài loại ung thư, cholesterol cao, cảm lạnh, cúm, đẩy hơi, chậm tiêu, nhức đầu, tim mạch, trĩ, vô sinh và bất lực, đau răng, mập phì, loét và nhiểu bệnh khác nữa...
Trong một nghiên cứu vể viêm khớp, bác sĩ Angus Peters thuộc Đại học Edinburg đã tìm thấy là uống đều đặn mỗi ngày dấm trộn với mật ong làm giảm tới 90 phẩn trăm các đau đớn
Theo bác sĩ Raymond Fish thuộc Trung tâm nổi tiếng Obesity Research Center  (London) thì một liểu lượng tỏi và dầm uống mỗi ngày có tác dụng hủy diệt chất béo và giảm ký rất mạnh.
Tạp chí Y học The Lancet của Anh đã báo cáo là mức cholesterol giảm trung bình từ 231.4 xuống 224.4 sau khi các người tình nguyện ăn  50 gram tỏi và 4 ounce bơ
Điều này chứng tỏ là tác dụng nguy hại của các thức ăn nhiểu chất béo có thể được hoá giải bẵng cách thêm tỏi vào chế độ ăn uống.
Một nghiên cứu trên 261 bệnh nhân thành niên thực hiện bởi  German Association of General Practitioners cho thấy là các nhân tố về mức cholesterol và triglyceride trong huyết thanh, có liên hệ với rũi ro bị bệnh tim, giảm một cách đáng kể nếu thêm tỏi đểu đặn vào thực chế
Các  nghiên cứu tại Housing’s MD Anderson Cancer Institute Houston, Đại học Pennsylvalnia State University và GCLA  đã cũng cố các bằng chứng trước đây cho rẳng một số chất có trong tỏi  ức chể được các tác nhân gây ung thư vú, kết tràng, thực quản và da.
Trung tâm Ung thư Quốc gia (NCI) đã  phát hiện trong một nghiên cứu trên 1,000 nguời là ăn nhiểu tỏi  làm giảm rũi ro ung thư dạ dày.
Theo giáo sư Etik Block thuộc Đại học State University of New York, Albany thì tỏi phóng thích được ít nhất 100 hợp chất sản xuất ra sulfur, tất cả đểu có tiềm  năng y dược cao Không còn  có thể nghi ngờ  là liều thuốc kỳ diệu tỏi, dấm và mật ong có thể  kéo dài tuổi thọ cũa chúng ta nhờ khả năng bảo vê cơ thể chống lại nhiều tác nhân giết người       
Bác sĩ Hen Lee Tsao đã viết trên tạp chí Trung hoa Journal of Natural Medicine như sau“ “Các bệnh nhân khi uống hỗn hợp huyển diệu này trước bũa ăn sáng đểu thấy huyết áp và mức  cholesterol giảm đáng kể sau chưa đầy một tuân lễ “.
Nhà dinh dưỡng học người Ý  Emilio Steffani cho biết thêm” Sau nhiểu năm kiểm tra một các khoa học, các chuyên gia trên khằp thế giới đã xác nhận là hỗn hợp tỏi, dấm và mật ong là một liều thuốc huyển diệu của Thiên nhiên
Bác sĩ Jack Soltanoff, chuyên gia dinh dưỡng tại New York, đã  ca ngợi các lợi ích của dấm táo apple cider vinegar. Ông nói “ Cả ba nguyên liệu công hiệu trên đều sẵn có ở mọi nơi  và nếu dùng mỗi ngày chỉ tốn vài pennies  thế mà chẳng hiểu tại sao lại không được  sử dụng rộng rãi hơn”
Ông đã ghi nhận nhiểu thành quả tốt đẹp trong số các bệnh nhân viêm khớp của ông.  Ông nói “ Tôi đã chứng kiến nhiểu bệnh nhân viêm khớp khi uống đã  cảm thấy dễ chịu ngay. Chỉ trong vài tuẩn lể phần lớn các bệnh nhân bị vìêm khờp hành hạ đã có thể hoạt động  bình thường “
Bác sĩ Tsao ca tụng hết mình sự hiệu nghiệm cũa mật ong.  Mât ong được miêu tả là một thực phẩm hoàn hảo , chứa ít nhất 31 ch ất dinh dưỡng, 13 khoáng chất, các thành phần cấu tạo của 9 vitamin, 6 acid và 4 enzym then chốt.
Những bệnh nhân uống hàng ngày hỗn hợp dấm và mật ong trông tráng kiện hơn,  không bao giờ bi cảm lạnh và bị  bệnh nhiễm khuẫn, và nói chung họ khoẻ mạnh hơn những người khác.
Như vậy việc liểu thuốc linh nghiêm này có thể kéo dài tuổi thọ bẳng cách bảo vệ chúng ta chống lại các tác nhận giểt người  là một vần để không còn phải bàn cãi.
Mật ong không những giúp cho liểu thuốc dễ uống hơn nhờ vị ngọt cũa nó mà còn giúo cơ thể có khả năng hấp thu các dược tính cũa những nguyên liệu trong thuốc.
Tỏi là môt kho dư trữ vitamin và khoáng chất, nhưng điều làm các nhà khoa học hứng khởi nhất là trong tỏi có chất allicin, một enzyme (amino acid) có tácdụng kích thích hệ miễn dịch
 Cách pha chế liểu thuốc tỏi, dấm và mật ong
Trong một bát trộn đều một cup dấm cider vinegar , một cup mật ong và  tám củ tỏi đã xắt nhỏ.
Cho tấr cả vào trong máy xay rồi xay với vận t ốc cao trong 60 giây . Đổ hỗn hơp v ào trong môt hũ ,đậy kín và để trong tủ lạnh ít nhất 5 ngày.
Liểu lượng bình thuờng là 2 muỗng  nhỏ hỗn hợp trên đây trong môt cốc nước hay nuớc trái cây (nuớc nho hay cam là tốt nhất), uống trước bữa ăn sáng. Có thể uống thêm một ly nữa vào buổi chiểu tối.

thân chúc các bạn MỘT NGÀY AN BÌNH VÀ HẠNH PHÚC !


phùvân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 05:56:53 bởi Phù Vân >
THƯƠNG GIANG 01.04.2011 03:20:10 (permalink)
0
Hi! các ACE trong VTN!

Dạo này TG bận quá nên không thể đồng hành cùng anh Tư và gánh bồ  tèo nữa .TG gửi tặng mọi người  bài thơ  thay cho lời giã biệt.Chúc ACE trong VTN luôn gắn bó thân thiết và mãi vui vẻ nhé! 




EM KHÔNG ĐẾN...

Có còn đâu nhịp  cầu cũ bắc ngang.
Nối  bờ xa để em sang bên  đó?
Mà hồn nhiên chạy chân trần trên cỏ,
Nhặt cánh hoa thả theo gió bay ...bay...

Nếu thật mong sao chẳng níu những ngày.
Tro tàn lạnh ,vẫn lắt lay đốm lửa...
Vì ngạo cao...hay còn điều gì nữa,
Giấu trong lòng ,để lời hứa dần phai?

Thương câu thơ vô tội, gánh u hoài.
Lạc vần điệu, giờ trách ai gây lỗi...
"Thôi chẳng níu..."* thì còn gì   tiếc nuối?
Điệp khúc ngân như lời cuối   tạ từ...

"Sẽ thành mưa,nếu nhiều quá mây mù"**
Sao vẫn để trời thâm u , mưa đổ...?
"Chẳng níu nữa..."*, chỉ chuốc thêm buồn khổ.
Đành  buông xuôi ,nhìn mảnh vỡ rơi...rơi...

Thương Giang

**_
nguyên bản câu thành ngữ là :"Quá mù ra mưa"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2011 03:25:18 bởi THƯƠNG GIANG >
dzuylynh 01.04.2011 10:59:26 (permalink)
0
 

CHƯƠNG TRÌNH CA NHẠC CUỐI TUẦN

VƯỜN TAO NGỘ

dzuylynh thân mời quý bạn thưởng thức một ca khúc phổ từ thơ aB(dmlyn)

 
 


 

Cánh Cò Viễn Xứ
 
Ca sĩ: Tâm Thư
Thơ: aB_dmlyn
Phổ nhạc: Mai Đằng 


Mây mưa giăng ngập lối
Càng giá lạnh tim côi
Một mình ngồi nhớ Mẹ
Năm tháng dài không nguôi

Ngày định mệnh chợt đến
Mẫu Tử tình cách ngăn
Mẹ ra đi từ đấy
Côi cút đời lỡ mang

Theo Cha ngày nhỏ bé
Vượt truông ghềnh ra đi
Mẹ đành lòng nuốt lệ
Van vái cầu an nguy

Vòng tay người chào đón
Khôn lớn trọn ước mơ
Lòng xót đau Mẹ mất
Côi cút ngày tuổi thơ

Nhớ ngày xưa âu yếm
Ngọt ngào ru con thơ
Đời hy sinh từng bước
Mong con được ấm no

Rồi tháng ngày trôi nhanh
Bao nhiêu năm nhọc nhằn
Trên xứ người phiêu bạt
Để lòng xót xa hơn

Con chưa về bên Mẹ
Dâng Mẹ một lần hương
Xin ơn người tha thứ
Thiên Thu ngút dặm trường

Đời đã thoáng vụt qua
Kỷ niệm xưa Ngọc Hà
Tiếng lòng thiêng liêng quá
Đến bao giờ phôi pha ........
 
***


 

"Cánh cò viễn xứ "
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 22:04:25 bởi Ct.Ly >
dohop 01.04.2011 11:06:15 (permalink)
0
Hic, sao TG nỡ ra đi....

Bang Bang
(My Baby Shot Me Down)
Lyrics Sonny Bono


http://www.youtube.com/watch?v=AAPMUSCFVhg


I was five and he was six
We rode on horses made of sticks
He wore black and I wore white
He would always win the fight

Bang bang, he shot me down
Bang bang, I hit the ground
Bang bang, that awful sound
Bang bang, my baby shot me down.

Seasons came and changed the time
When I grew up, I called him mine
He would always laugh and say
"Remember when we used to play?"

Bang bang, I shot you down
Bang bang, you hit the ground
Bang bang, that awful sound
Bang bang, I used to shoot you down.

Music played, and people sang
Just for me, the church bells rang.

Now he's gone, I don't know why
And till this day, sometimes I cry
He didn't even say goodbye
He didn't take the time to lie.

Bang bang, he shot me down
Bang bang, I hit the ground
Bang bang, that awful sound
Bang bang, my baby shot me down...

Sonny Bono (Released 1996)



Trò chơi trốn tìm (Childhood game)
Chatwood Sydney 19 tháng giêng 2003

Anh yêu đã bắn gục em!

Em mới lên 5, anh lên 6
Mình chơi cao bồi – tuấn mã bằng cây
Anh khoác áo đen, em diện đồ trắng
Anh luôn chiến thắng giao tranh ngày ngày

“Pằng pằng” súng anh, nhả đạn vào em
“Pằng pằng” súng anh, em gục bên thềm
“Pằng pằng pằng pằng” âm thanh thật ghê
Ôi anh yêu ơi, đạn đã vào tim!

Mấy mùa đã qua thời gian lẹ trôi
Khi em lớn rồi mình là một đôi.
Anh sẽ vui cười nhắc chuyện ngày xưa
“Em anh cùng chơi, trò chơi cao bồi?”

“Pằng pằng pằng pằng” anh bắn vào em
Em ngã đi em, ngã xuống bên thềm
“Pằng pằng pằng pằng” tiếng súng kinh ghê!
Anh thắng muôn lần, em thua ê chề!

Âm thanh trang nghiêm, thánh ca vang vang
Em vẫn lẻ loi hồi chuông giáo đường
Anh đã ra đi, không biết vì sao?
Ngày tháng trôi qua em nguôi cơn đau,
Hay mãi nhớ người, mặn môi mắt sâu?

Anh nỡ lòng nào vội vã ra đi?
Chẳng lời chia tay, chẳng một câu gì!
Một lời dối gian cũng tiếc sao anh?
Một đôi chữ thôi, anh tiếc sao đành?

“Pằng pằng pằng pằng” đạn đã trúng em
Ngã gục trên sân, đã trúng tim mềm!
“Pằng pằng pằng pằng” âm thanh thê lương
Đau xót tim em, trọn đời vấn vương.

dohop phỏng dịch, Nam Bán Cầu 25/11/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2011 17:59:20 bởi dohop >
Phù vân 01.04.2011 13:58:03 (permalink)
0
 
TRUYỆN NGẮN
 
 
Đôi Bờ Chiến Tuyến



Sau 3 ngày quần thảo ác liệt với địch quân, chúng tôi mới chiếm được mục tiêu, đơn vị chủ lực miền của địch thuộc tỉnh Bến Tre đã bị xóa sổ, nhưng tiểu đoàn của chúng tôi cũng bị thiệt hại khá caọ Trung đội 4 của tôi được lệnh bung rộng ra kiểm soát từng hầm hố, từng công sự của địch. Cảnh vật hoang tàn đổ nát, những thân cây dừa bị mảnh đạn pháo binh băm nát lỗ chỗ. Hầu như không còn chỗ nào nguyên vẹn, mùi thuốc súng nồng nặc khó chịu vẫn còn vương lại nơi đâỵ Tôi với Kính, người mang máy truyền tin, cẩn thận từng bước trên bờ mương nhỏ. Chợt Kính nói nhỏ:
- Ông thầy! Coi chừng hình như có người trong lùm cây đàng kiạ
- Tản rộng ra, theo dõi kỹ chung quanh và coi chừng đồ chơi của tụi nó.
Tôi ra lệnh cho Kính xong là lom khom phóng qua những thân cây nằm ngổn ngang trên mặt đất, khẩu M16 lên đạn sẳn sàng, Kính theo kế bên hông.Tiếng rên nho nhỏ của phụ nữ văng vẳng ra từ trong lùm cây rậm rạp.
- Một đồng chí nữ nhà ta đấỵ Kính reo nho nhỏ
Kinh nghiệm chiến trận cho tôi biết không bao giờ hấp tấp trước mọi tình huống, có thể địch gài mìn bẫy xung quanh, hoặc gỉa vờ bị thương để dẫn dụ đối phương tới gần rồi sát hạị Dơ ngón tay ra hiệu lệnh và chỉ vào lùm cây, tôi quan sát lần nữa rồi rón rén bước nhẹ, đằng kia thằng Kính lăm le khẩu súng trên tay trông chừng. Tôi lấy mũi súng vạch đám lá, một cô gái trạc độ 18,19 tuổi nằm gối đầu lên chiếc ba-lô mầu “cứt ngựa”, vai trái bị trúng đạn máu tuôn ra ướt đẫm, mắt nhắm nghiền nhưng miệng vẩn không ngớt rên rỉ:
- Nước...Nước..cho tôi miếng nước”.
Trước tình trạng nguy hiểm đến tính mạng của “cô” địch quân sau khi ngừng tiếng súng, việc đầu tiên là phải cầm máu, tôi lấy băng cá nhân lau nhẹ trên vết thương, đoạn dùng lưỡi lê cắt khoảng áo trên vai, đỡ cô ngồi dựa vào người tôi đoạn bảo Kính:
- Mày băng dùm cho tao, nhớ nhẹ taỵ
- Ông nhân từ quá, gặp em con nhỏ này tiêu đờị
Kính vừa băng vừa cằn nhằn.
Tôi im lặng không nói gì, Kính nói đúng, những người lính của tôi đã ngã xuống, máu của họ đổ ra cho sự tự do, người Cộng Sản có nhân từ với người anh em của tôi không?
- Nước... Cho tôi xin miếng ..... nước.
- Đ. Mẹ ... Câm miệng mày lạị
Kính quát tháo giận dữ, tôi lừ mắt nhìn người đệ tử ra vẻ không hài lòng.
- Mày đừng nói như vậy, với một người sắp sửa chết mình đừng nuôi thù hận nữạ Thôi mày ra ngoài trông chừng cho tao đị
Tôi lấy cái khăn màu tím cột trên vai áo, dấu hiệu nhận diện của đơn vị, thấm chút nước rót từ (bi dông) lau nhẹ trên mặt cô gáị Tôi ngẩn người trong giây lát vì sắc đẹp của cô, khuôn mặt thanh tú với hàng mi cong vút nhất là sống mũi cao nom cô phảng phất như minh tinh màn bạc dù trắng xanh vì mất máu nhưng cô ta vẫn có nét thu hút đặc biệt. Ghé bình nước vào miệng cô gái, tôi nói nhỏ:
- Cô uống đi, nhớ từ từ từng chút một
Cô ngoan ngoãn nghe lời như một em bé. “Cám ơn ông nhìều”. Giọng nói yếu ớt và mệt mỏị
- Tôi sẽ tiêm cho cô 2 mũi thuốc trụ sinh và cầm máu, cố chịu đau nghẹ
- Không cần đâu, làm phiền ông nhiều rồi, vả lại tôi cũng sắp chết đến nơị
- Bậy bạ, vết thương này đâu có gì nguy hiểm.
- Đừng an ủi như vậy, hồi nãy ông nói tôi sắp chết đừng nuôi hận thù nữạ
- Tại vì...Tại vì...Tôi không muốn lính của mình ăn nói kỳ cục như vậỵ
Cô gái mở mắt nhìn tôi với vẻ cám ơn, trong đáy mắt chứa nhiều điều muốn nói, lâu lắm cô nói thều thào:
- Bây giờ ông sẽ làm gì với tôỉ Bắn một phát súng có lẽ nhẹ nhàng hơn là giao tôi cho cơ quan điều trạ
Thật tình tôi không biết trả lời sao với cô, chưa kịp phản ứng thì cô tiếp:
- Tôi sinh ra ở miền đất mênh mông sông nước, hãy để thân xác này vùi dập nơi đâỵ Xin ông đừng giao cho ai hết. Tôi van xin ông.
- Thôi được rồi, tôi sẽ làm theo lời yêu cầu của cô. Nhưng trước nhất hãy để tôi tiêm thuốc cái đã đừng bướng bỉnh như vậỵ
Cô gật nhẹ đầu mà không nói lời nàọ Kéo ống tay áo lên, lộ làn da trắng nõn nà, tôi chăm chú chích mũi Penicilline mà không thấy má của cô thoáng đỏ vì hổ thẹn mà chỉ thấy cô nhăn nhó suýt soa vì đau, tôi bật cười:
- Đi lính bị thương, bị bắn không đau, chỉ có mũi kim bé tí tẹo mà cô nhăn nhó, rên rỉ như….
- Sao không đau, ông ăn nói… như khỉ chứ gì?
Cô cướp lời, tôi cười trừ, đỡ cô gái nằm xuống ngay ngắn trên mấy tầu lá chuối rồi tôi đứng dậy cầm cây súng lên đạn .. rồi lấy trong ba-lô mấy hộp lương khô, bình nước đầy và cuộn băng cứu thương, tất cả đặt bên cạnh cô rồi nghiêm nghị nói:
- Đơn vị tôi sẽ di chuyển đi nơi khác bất cứ lúc nào để tìm các đồng chí của cô, nhưng những thứ nầy cần thiết cho cô, tôi hy vọng người của cô sẽ trở lại tìm và cứu sống đồng đội của mình.
Tôi lấy khăn nhúng nước lau mặt cho cô đoạn cẩn thận lấy mấy tàu lá dừa che kín lạị
- Này... Ông tên là gì vậỷ
- Có quan trọng lắm không?
- Ít ra sống hay chết tôi còn biết tên người đã đối xử tốt với mình chứ.
- Vậy thì cô nói với Diêm Vương gã đó là Lam, Trần Hoài Lam và cô xin với ổng cho tôi tai qua nạn khỏi trong chiến tranh nàỵ
Tôi nghe tiếng cô cười nhỏ cùng tiếng nói thật nhẹ:
- Dạ, Quyên đêm nào cũng sẽ cầu nguyện cho ông Lam tai qua nạn khỏị
Quyên, người con gái mà tôi gặp gỡ một lần, và chỉ một lần duy nhất trong cuộc đời kế từ đó.
Bước chân người lính như tôi đã qua mọi đoạn đường đất nước, những trận đánh đẫm máu bằng cái chết của đôi bên lên rất caọ Vài lần bị thương nặng nhẹ nhưng tính mạng vẫn còn giử được, phải chăng Quyên hằng đêm cầu nguyện cho tôi được tai qua nạn khỏi như nàng đã hứả
Đất nước thanh bình, tiếng súng lặng im, nhưng những người được gọi là sĩ quan QLVNCH như tôi và bạn bè khác không được thở hít không khí hòa bình ấy, sau bao năm trăn trở với chiến tranh, tất cả đi vào trại “cải tạo”, một danh từ mỹ miều nhưng thực chất là đầy đọa, là giết lần mòn chúng tôị Tôi bất lực nhìn bạn bè ngã xuống, đói, bệnh hoạn, đày đọa, khủng bố, đánh đập!
Thân xác anh em chúng tôi bị vùi dập ở nơi núi rừng hiu quạnh, ở hốc núi đen tối ngàn trùng. Tôi lặng lẽ sống như cái bóng tinh thần vững vàng, nhưng thể xác thì suy sụp nặng nề, bám víu ý nghĩ duy nhất “Trả nợ oan gia binh nghiệp”. Phải, sinh ra người lính thì chấp nhận mọi gian nguy may rủi về mình.
Ngày hôm ấy, trại Bù Gia Mập, nơi tôi đang “lao động là vinh quang” có cơn bão rừng rất lớn, mọi người được phép nghỉ tại lán. Anh Đan, khối trưởng nhận thư từ quản giáo phân phát cho anh em. Là một kẻ không thân nhân, không họ hàng, tôi lảng đi nơi khác cho đỡ tủi thân.
- Trần hoài Lam có thư.
Cả phòng xôn xao ngạc nhiên vì ai cũng biết tôi là thằng “mồ côi”, là “con bà Phướ'c”, danh từ ám chỉ những kẻ không có ai thăm viếng lẫn thư từ. Rất ngạc nhiên tôi nghĩ thầm trong bụng có lẽ trùng tên với một người nào đó nên im lặng.
- Trần Hòai Lam có thư.
Người khối trưởng lập lại với vẻ khó chịụ
Tôi dè dặt bước tới trong trạng thái hoang mang.
- Có thật là của tôi không anh Đan?
- Tên anh rành rành trên phong bì làm sao sai được, thôi nhận đi cho tôi cịn làm việc, nếu có sai thì cho tôi biết.
Cầm lá thư tôi lật qua lật lại, xem kỹ có phải đúng tên mình không. Hoàn toàn đúng nhưng tuồng chữ lạ hoắc và cái tên cũng chưa bao nghe qua, nhưng một điều chắc chắn người viết là phái nữ, nét chữ mềm mại thẳng đứng nhưng rõ ràng. Trần Hoài Quyên, thật là lạ, trùng họ, trùng chữ lót, chỉ khác tên. Tôi tứ cố vô thân làm gì có họ hàng. Tôi đọc:

“Anh Lam!
Có lẽ anh ngạc nhiên lúc nhận thư của Quyên, người con gái xa lạ gởi đến cho mình, nhưng khi em nói câu này chắc chắn anh hình dung Quyên là ai:
“Đi lính bị thương, bị bắn không đau, chỉ mủi kim bé tí teo này mà nhăn nhó rên rỉ như...”.
Đọc mấy dòng chữ trên, tôi lặng người rất lâu, bàng hoàng và xúc động hơn bao giờ hết khi nhớ' lại trong trận đánh ấy, một nữ VC khuôn mặt bê bết sình đất, tóc tai rũ rượi gối đầu trên ba lô nhỏ, ánh mắt thất thần khi tôi đến gần rồi nhẹ nhàng lấy khăn lau cho cô, khuôn mặt thiên thần trong sáng hiện rạ Cô viết tiếp:
- Đúng như anh nói, đêm hôm ấy đồng đội đã mang em ra khỏi nơi mù mịt khói lửa và chữa trị ở bệnh viện Trung Ương, sau khi rời khỏi bệnh viện, em xin về đơn vị ngành để họat động, không còn muốn tham gia vào nơi lửa đạn nữạ Từng là chiến sĩ xuất sắc trong khu, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, vậy mà thoái lui về hậu phương, kỳ lạ quá phải không anh Lam? Chính anh đã làm thay đổi lập trường của em. Những người đối đầu không hẳn đều tàn ác, bằng chứng là anh. Anh đối xử thật tốt, thật nhân đạo với kẻ thù, dù rằng thuộc hạ của anh không biết bao người đã ngã xuống vì những viên đạn của kẻ địch, mà có thể trong đó có cả em bắn rạ
Hòa Bình tái lập em không vui vì còn hận thù, vay nợ máu phải trả, phương châm của bạn bè, cấp lãnh đạo đề rạ Em rất buồn vì biết anh đang đi vào ngõ cụt, không lối thoát, con đường đi đến cái chết. Như đã nói, từ sau ngày bị thương, em ra khỏi cuộc chơi, không muốn dính líu đến thù hận nữa, bàng quan trước mọi việc nhưng không thể nào quên anh, em đã cậy cục, tìm kiếm tin tức của anh qua các trại học tập. Trời không phụ lòng người, rốt cục em cũng tìm ra anh. Anh Lam! Còn nhớ những gì em đã nói trước khi anh từ gia ra đi không?
“Quyên đêm nào cũng sẽ cầu nguyện cho ông Lam tai qua nạn khỏị”
Em đã cầu nguyện như vậy mỗi đêm để ơn trên ban mọi điều lành đến cho anh tai qua nạn khỏi đúng như lời đã hứạ Em đang thu xếp công việc để đến thăm anh kỳ tớị Mong được găp lại anh. Hy vọng đừng làm mặt lạ với Quyên.
. . .

Từ đó tôi không còn là người cô độc nữa, Quyên thăm đều đặn, lần nào cũng khóc, giọt nước mắt long lanh trên má làm tôi xúc động muốn khóc theọ Ân tình của em làm sao tôi báo đáp cho nổi! Thôi thì chỉ còn cách là...
*
Trên đất tị nạn, Quyên bây giờ là mẹ của bầy con 3 đứa kháu khỉnh, xinh đẹp. Em chu toàn nhiệm vụ của người vợ hiền, người mẹ nhân áị Sống ở xứ người văn minh tân tiến nhưng Quyên vẫn là của tôi dạo nào, áo bà ba và sợi thung buộc trên tóc. Những đêm con cái ngon giấc, em qua nằm kế bên tôi thủ thỉ trò chuyện tâm sự:
- Quyên à, em thương anh từ lúc nàọ
- Kỳ cục, ai mà nhớ, hỏi bậy bạ không à”. Em mắc cở phụng phịụ
- Vậy thì thôi anh không hỏi nữạ Tôi làm bộ giận dỗi quay mặt đi nơi khác. Cô lật đật nắm lấy tay tôi năn nỉ:
- Thôi đừng giận nữa, em nói, nhưng cấm không được cười à nhạ
Quyên bắt tôi thề thốt đủ mọi điều rồi mới nói:
- Em yêu từ lúc anh kéo tay áo lên để tiêm thuốc. Mắc cở muốn chết, đã vậy còn ghẹo người ta này nọ. Anh biết không, cái khăn màu tím ngày đó anh lau mặt cho em, em giữ mãi trong người, đi đâu cũng xếp lại bỏ vào túi áo, lâu lâu mở ra xem sợ rớt mất.
Cảm động tôi hôn lên trán vợ, không ngờ cô yêu thương tôi đến như vậỵ
- Anh biết không, có một hôm em giặt xong phơi ở hàng rào gió thổi mất tiêụ Trời đất, em khóc mấy ngày trời, bỏ ăn, bỏ ngủ, đi tìm nó. Không hiểu sao nó lại về với em, đứa bạn nhặt được mang trả lạị Nó nói cái khăn này bay tới tận khu ủy, cách đó gần 5 cây số. Em tin rằng anh luôn luôn bên cạnh để giúp em vượt qua nguy hiểm. Hôm bị thương nếu gặp người khác có lẽ cuộc đời của em không biết ra saỏ Có lẽ bị chết không chừng.
Quyên ngủ say bên vai tôi, tiếng thở nhẹ nhàng êm áị Một điều huyền diệu khó tin nhưng thật sự là vậỵ Phải chăng duyên số đưa đẩy để tôi gặp em trong hoàn cảnh đó. Đúng như Quyên nói, nếu gặp người khác em có thể bị bắn chết hoặc chết vì vết thương. Hôn lên trán vợ, tôi thì thầm:
- Duyên nợ trời định em ạ”.
Bên vai tôi, Quyên ngủ ngon lành khuôn mặt thiên thần không gợn chút bụi trần./.

Lê Văn Nguyên

__________________
Lang thang từ độ luân hồi
U mê nẻo trước, xa xôi dặm về
dzuylynh 01.04.2011 23:25:43 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Hi! các ACE trong VTN!

Dạo này TG bận quá nên không thể đồng hành cùng anh Tư và gánh bồ  tèo nữa .TG gửi tặng mọi người  bài thơ  thay cho lời giã biệt.Chúc ACE trong VTN luôn gắn bó thân thiết và mãi vui vẻ nhé! 





 
 
Ba con nhạn trắng lặn biển xanh
Cá Tháng Tư chao liệng bên mành
Vườn Tao Ngộ trĩu cành hoa nắng
Rau Muống bò quanh ngọn TUYẾT sơn
VŨ khúc tiêu ngân hờn ly biệt
Thi nhân hào kiệt...liệt vần thơ
Những chiếc vẫy NHUNG còn trăn trở
Cá Tháng Tư xa biển bỏ bờ...
Phù vân 02.04.2011 03:16:48 (permalink)
0
 

ĐÊM THỨC CHỜ MẶT TRỜI
(trích hồi ký Đời Nghệ Sỹ )
tác giả Dzuylynh
diễn đọc dolanchy


thươngnhớtặng : cụcmúi_raumuống_rautàubay_cỏmực_cỏtray_raumá_đồhộp
lànhữnggìquýhiếmnhấttrongnúirừngTrườngSơnQuảngTrịTrungViệtđãgiữsinhmạngtôicòntồntạiđếnngàyhômnaysaubốnmươinămdâubể
thunglũnghoavàng.ngàyđầuthángtưhainghìnmườimột
N4lynh











<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 06:50:46 bởi Ct.Ly >
dzuylynh 02.04.2011 08:19:57 (permalink)
0
Truyện : dohop
Diễn đọc : Dzuylynh











Chuyện ma trong Siêu Thị Chú Sèng

Tui sinh ra tại một tỉnh nhỏ ở miền Nam. So với Sài Gòn thì tui là dân quê, vậy mà trong cái tỉnh nhỏ của tui, có những vùng còn quê hơn… Đó là những vùng có nhiều ruộng hơn, và hầu hết trong vùng ai cũng là nông dân… Mỗi lần hè tới, tui mới có dịp xuống “quê” ở ít tuần.

“Quê” có ruộng, có ao, có rạch… Có những thú vui mà dân “thành thị” như tui thèm khát như câu cá, tắm ao… Tụi tui có thể tắm trong cái ao đầy đất bùn, nướng và ăn bất cứ cái gì đào được hay bắt được… Đám con trai thiếu nhi tụi tui có thể ở trần, bận xà lỏn đi khắp mọi nơi mà không mắc cở.

Và tui, “thằng Tuấn” có thể làm quen với mấy đứa có tên kỳ cục như “thằng Tửng”, “thằng Thẹo”, “thằng Vội”, “thằng Mót”, “thằng Cu Bự”… Nổi bật trong đám “tà lỏn” của tụi tui là đứa con gái duy nhất thỉnh thoảng đi chơi chung là “con Dịt Xù”… Hình như ai cũng có lý do để mà có cái tên kỳ cục như vậy: Thằng Mót là con một; thằng Tửng thì không có cha, nghe đâu ba của nó là cái ông điên mà thỉnh thoảng tui gặp ở bến xe ở tỉnh; thằng Cu Bự thì bự con nhất trong đám tụi tui… Tui hỏi về tên con Dịt Xù thì mấy thằng cười ầm lên hết, làm con Dịt Xù đỏ mặt và không cho ai nói cho tui nghe hết… Sau này tui năn nỉ lắm thằng Cu Bự mới cho tui biết là hồi đó con Dịt Xù chỉ có tên là Dịt thôi… Một trưa hè trời nóng bức quá, con Dịt chắc mới tắm xong, vì không có ai ở nhà nên chưa bận đồ đã leo lên võng đong đưa rồi ngủ quên… Nào ngờ đám con trai tụi nó bước vô tân bên trong nhà mà không hay… Và từ đó, con nhỏ có tên là Dịt Xù… Tui vẫn không hiểu nhưng thằng Cu Bự nhứt định hổng nói rõ thêm chỉ nói là “Tao tưởng mày ở tỉnh rành mấy chiện này hơn tao chứ?” Sau này lớn lên tí xíu, tui mới hiểu chút chút thì con Dịt Xù, tuy chỉ bằng tuổi tui, đã có vẻ rất người lớn và ai cũng gọi nó là cô Hằng, hổng có đứa nào dám nhắc đến chữ “xù” nữa.

Năm cuối cùng mà cô Hằng còn được kêu là Dịt Xù, có một chú người Tàu tới mua ruộng rồi mở một “siêu thị” ở giữa ruộng. Đó là một ngôi nhà khá rộng nhưng cũng mái rơm, vách đất và nền nhà bằng đất như hầu hết nhà ở quê. Chú Sèng, tên của chủ siêu thị, bán đủ thứ những gì mà trước đây ba má tụi nhỏ phải ra tỉnh hay tận Sài Gòn mới mua được. Đủ thứ mắm muối, đèn dầu, thuốc nhuộm, cá khô, lạp xưởng, và rất nhiều đồ chơi… Chắc là chú Sèng rất giàu vì chú là chủ của cái siêu thị duy nhất ở ruộng!

Năm đó, đám bạn của tui ở quê, trừ con Dịt Xù ra, đều làm trong đội quân giữ an ninh cho cái siêu thị của chú Sèng. Tui thắc mắc tại sao mà phải giữ an ninh vì tui chưa bao giờ nghe ai nói có ăn trộm hay ăn cắp ở gần khu siêu thị chú Sèng.

Chuyện tối mật, thằng Tửng cho tui biết là siêu thị của chú Sèng có ma. Và chú Sèng mướn tụi con trai đuổi ma, tối nào cũng có ít nhất là hai đứa ngủ trong siêu thị.

Thằng Tửng nói là đúng một trăm ngày kể từ ngày khai trương siêu thị, chú Sèng thức dậy sớm vào buổi sáng thì thấy kế bên giường là một cái lỗ thiệt là bự.

Chú Sèng ra ngoài nhà lấy đất để lấp cái lỗ trong nhà lại. Việc này để lại một cái lỗ bự y chang như vậy ở bên hông siêu thị.

Sáng hôm sau, đám nhỏ đi ngang qua siêu thị chưa mở cửa thì nghe chú Sèng kêu la oai oái ở bên trong và sổ nhiều tràng tiếng Tàu: Vừa thức dậy chú Sèng nhà ta đã thấy cái hố thiệt bự kế bên giường như bị ai đào ra lại. Còn cái hố ngoài nhà đã bị lấp lại như cũ. Bữa đó, siêu thị đóng cửa. Người ta thấy chú Sèng đi đâu rồi trở về với mấy ông già Tàu nói tiếng Tàu om xòm. Mấy người bạn Tàu của chú Sèng ra về sau khi viết bùa phép dán quanh cửa siêu thị và một vài tấm trên vách trong, không đứa nào đọc được, ngay cả con Dịt Xù cũng chịu thua.

Siêu thị phải đóng của mấy ngày vì có ma đào hố ngay tại giường ngủ của chú Sèng trong siêu thị. Chú Sèng không dám ngủ trong siêu thị nữa.

Một hôm chú Sèng hỏi thằng Cu Bự có sợ ma không, nó trả lời là “Ma sợ tui thì có!” Thế là chú Sèng nhờ nó ngủ trong siêu thị một đêm, trả tiền đàng hoàng. Nghe nói là bữa đầu tiên có Cu Bự ngủ là con ma sợ nó liền. Cái lỗ trong siêu thị hình như là có hiện ra nhưng mà không sâu nữa, còn cái hố bên ngoài thì hổng có con ma nào lấp lại nữa. Khoảng một tuần sau thì hiện tượng ma đào hố trong siêu thị và đem đất ra ngoài không còn nữa, chú Sèng tuyên bố là “Ma sợ các chú mày” và đám trẻ trở thành gạc (guard) của siêu thị.

Tui cũng được ngủ vài bữa trong siêu thị, chú Sèng trả tiền rất nồng hậu và trong siêu thị cũng có một số đồ ăn chú Sèng cho tụi tui ăn thoải mái, đồ chơi thì tụi tui chơi xong lau sạch, bỏ trong bao trở lại, không nghe chú Sèng nói gì hết. Chú Sèng chỉ dặn tụi tui không được kể chuyện ma trong siêu thị cho bất cứ ai nghe, nhứt là không được kể cho “con Dịt” nghe. Chắc là con Dịt Xù biết chút ít tiếng Tàu làm chú Sèng sợ gì đó chăng?

Mùa hè sắp chấm dứt, tui phải trở về tỉnh để đi học. Tui nhớ chuyện ma, nhớ đến con Dịt Xù và câu chuyện ngộ nghĩnh gắn thêm chữ Xù vô cái tên cũng kỳ dị của con nhỏ. Mãi đến cả năm sau tui mới biết Dịt có nghĩa là “Nguyệt” nói theo tiếng Tàu, còn Xù nghĩa là gì, tui chỉ đoán mò nhưng không dám hỏi “cô Hằng” tí tẹo nào hết.

Hôm tối trước khi tui về tỉnh, thằng Cu Bự có cho tui biết nó chính là “con ma” chuyên lấp cái hố bên ngoài siêu thị để chọc phá chú Sèng chơi.

“Thật vậy sao?” Tui hỏi Cu Bự, “Làm thế nào mà mày có thể chui vô siêu thị đã đóng cửa và dán bùa để mà đào cái hố ngay kế bên cái bàn chưn thiệt bự của chú Sèng mà không bị phát hiện?”

“Tao đâu có đào hố!” Cu Bự trả lời, “tao chỉ lấp cái hố bên ngoài thôi! Chắc là con ma thiệt đã đào cái hố đó! Nhưng mà mày có thấy con ma đó tốt ghê hông, nhờ nó mà tụi tao có tiền, có nhiều thú vui hơn!”

Khi tiễn tui đi, Cu Bự còn dặn là “…Đừng nói cho ai nghe bí mật của tao nghe, hổng thôi là cả đám mất việc hết! Lần sau mày xuống quê nữa, nếu mày chưa biết “Xù” nghĩa là gì, tao sẽ nói rõ cho mày biết, mày ngu quá!”


Đó là lần cuối cùng tui gặp Cu Bự.


dohop 30/3/2010 – Dịch theo trí nhớ, một bài luận văn tiếng Anh năm xưa cũng của dohop.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 16:23:36 bởi Ct.Ly >
Phù vân 02.04.2011 10:20:20 (permalink)
0
ĐÊM CẮT CỎ CHỜ TRĂNG

 
 













Chiều gom nắng lẻ ra đi,
Khối sầu thức giấc rầm rì nói năng.
Một mình cắt cỏ chờ trăng,
Muỗi mòng lớp lớp nhì nhằng bên tai.
Thiên thai cửa đóng then cài,
Dòng sông hoài niệm miệt mài chảy quanh.
Vườn không gió rúc lạnh tanh,
Dăm đàn khỉ nhỏ tập tành ăn chơi.
Ruộng đồng nứt nẻ tả tơi,
Bơ vơ cò mẹ cuối trời đợi con.
Lập lòe đốm lửa đầu non,
Nửa câu hò hẹn mỏi mòn thiết tha.
Mong manh lọn khói sau nhà,
Đơn côi một ánh đèn ma gọi hồn.
Nhìn đom đóm dạ bồn chồn,
Mông lung tiếng súng giữ đồn đêm xưa.
Quê hương từ độ máu mưa,
Dung nhan héo úa như dưa chợ chiều.
Lối hoàng hôn bặt tiếng tiêu,
Bên bờ sông lạnh cánh diều đứt dây.
Nghĩa trang phố xá mọc đầy,
Mộ bia vô chủ lất lây dọc đàng.
Tang thương nhuộm đỏ xóm làng,
Hoang mang tóc trắng lang thang không nhà.
Ngỡ mình bước giữa quê cha,
Nào hay giờ đã xót xa đất người.
Nhởn nhơ bầy thú nói cười,
Hai tròng mắt lạnh ngời ngời ánh dao.
Xênh xang hồng tía trên cao,
Xương khô đáy vực thét gào ai hay.
Phép mầu biết chỗ nào vay,
Nỗi hờn vong quốc biết ngày nào tan.
Sương khuya lắng, giọt sầu lan,
Lam nham sắc cỏ, nhặt khoan dấu giày.
Ngậm ngùi nhìn gió đuổi mây,
Mới hay trăng cũ đêm nay không về.

Khúc Dương

Cali, 3/2011


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 16:26:15 bởi Ct.Ly >
Ct.Ly 02.04.2011 16:57:05 (permalink)
dzuylynh 03.04.2011 02:40:51 (permalink)
0

Trích đoạn: Ct.Ly


Tui vẫn không hiểu nhưng thằng Cu Bự nhứt định hổng nói rõ thêm chỉ nói là “Tao tưởng mày ở tỉnh rành mấy chiện này hơn tao chứ?” Sau này lớn lên tí xíu, tui mới hiểu chút chút thì con Dịt Xù, tuy chỉ bằng tuổi tui, đã có vẻ rất người lớn và ai cũng gọi nó là cô Hằng, hổng có đứa nào dám nhắc đến chữ “xù” nữa.


Vậy nhờ tác giả đồ hộp hay OngLynh giải hộ dùm chử Xù cho mọi người rõ đi


Đến CtLy ở tỉnh mà còn hỏng hiểu chữ Xù là gì

hay là giống như món " cá chiên xù " há





Cá tháng Tư còn kéo dài đến hôm nay đó OngLynh

 
 
 úi da ! quá đã nhen ! Hẩu Hẩu Chế Lỳ à ! Tó chè há !
 
 trời lành lạnh lòng bùn hiu quạnh
 cá tháng tư nằm khảnh trên bàn
 đã nghe môi mép rộn ràng
 thò tay chớp lẹ một nàng rịu Vang
 con dzịt nó bỏ đi hoang
 nghĩa là con dịt Xù lông í mà
 tợp vài ba hớp rên khan
 chắc là dohop liếc ngang dịt... trần
 trông ra một đống chần vần
 tòon teng trên võng dịt xù... lông lên
 lông đây là TÓC nhen bà !
 chữ HAIR tiếng Úc : tóc thì như lông
 cô Hằng là Xẩm Hồng Kông
 chú Sèng là Chệt bên hông Sài Gòn
 đồ hộp bị nhốt trong lon
 thò đầu ra " ngó " : dịt la cái rần !!!
 dịt xù đã hóa cô Hằng
 cho nên dohop nhập nhằng " nâng khăn "
 đâu hay có kẻ lăng xăng
 vác chai rựơu chát mà ăn cá..XÙ.
 diễn nghĩa đã quá trơn tru
 Lỳ mà chưa hiểu , tui kêu cô Hằng 
 tháng Tư Ong lượn lăng quăng
 chích...Hằng một phát : tứ chi bần thần....
 dohop trông thấy nổi sân....
 biết dị hỏng viết chiện MA chú Sèng !!!!!!
 
 
dzuylynh 03.04.2011 02:45:53 (permalink)
0





 




NGÀY GIỖ ANH
 
thơ Cao Nguyên / diễn ngâm Dzuylynh
 
 

ba mươi năm qua rồi
em vẫn còn tiếng nấc
thắp nén hương cúng anh
lòng nghẹn trào nước mắt

mỗi Tháng Tư nhớ về
tình yêu và hạnh phúc
anh vội vã mang theo
em ôm chầm tiếng khóc

trong tiếng thét hãi hùng
anh cùng em vỡ vụn
anh nát một xác thân
em tan đời ước vọng

*
hôm nay ngày giỗ anh
em hướng về quê Nội
vẫn tiếng nói nhiệt thành
em yêu anh quá đỗi

mỗi năm ngày giỗ anh
hai con đều có mặt
hương ngát tỏ lòng thành
lòng quặn đau như cắt

ba mẹ con ôm nhau
nhìn ảnh anh mà khóc
ba mươi năm đời đau
trong hành trình khó nhọc

xin anh cứ yên lòng
em vẫn vui mà sống
vì hạnh phúc các con
lại nuôi mầm hy vọng

mong con cháu sau này
mãi còn luôn nhắc nhớ
trên cao chín tầng mây
linh hồn anh rạng rỡ!


Cao Nguyên
03.23.2004
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 07:15:10 bởi Ct.Ly >
Phù vân 03.04.2011 03:12:52 (permalink)
0
 
 
ĐỌC BÁO VỚI BẠN
 
 

Khả năng hoạt động trở lại của ngọn núi lửa lớn nhất thế giới được các nhà khoa học đánh giá là rất nguy hiểm.
Các nhà khoa học gọi đó là siêu núi lửa. Khả năng tái hoạt động của ngọn núi lửa nằm ở nước Mỹ này đang khiến giới khoa học vô cùng đau đầu và căng thẳng tìm ra hướng giải quyết.
Theo tờ Daily Mail ngày 25/1, nằm sâu dưới tầng đất của vườn quốc gia Yellowstone thuộc bang phía Tây Wyoming là một “siêu núi lửa”. Nó bắt đầu hoạt động từ năm 1920. Sau một thời gian dài ngừng hoạt động, hiện nay, ngọn núi lửa này đang nhô lên trên bề mặt đất với tốc độ nhanh nhất từ trước tới giờ. Trong trường hợp núi lửa này phát nổ (hoạt động trở lại), nó sẽ gây ra chấn động lớn gấp 1000 lần so với độ phun trào của núi St Helens năm 1980.

Vườn quốc gia Yellowstone ở gần miệng núi lửa là nơi từng xảy ra 3 vụ phun trào núi lửa trong 2,1 triệu năm qua
Theo lời giải thích của các nhà khoa học, Yellowstone Caldera – chất lắng đọng từ những đợt phun trào núi lửa – đã phun trào 3 lần trong 2,1 triệu năm qua. Chỉ trong 3 năm qua, bình quân hàng năm lượng chất này lại tăng lên 7,6m độ dầy. Chính vì vậy khả năng tái hoạt động của núi lửa này là khá lớn.
Hiện tại, trường đại học Utah đang nghiên cứu những tác dụng núi lửa của Yellowstone. Trong cuộc phỏng vấn ngắn với giáo sư danh dự Bob Smith của trường, ông có nói rằng Yellowstone đang nhô lên với tốc độ rất nhanh và vươn tới một khu vực rộng lớn.
Miệng núi lửa Yellowstone (vòng tròn màu đỏ)
Các nhà khoa học phân tích, trong trường hợp siêu núi lửa này bùng nổ, bán kính phun trào có thể lên tới 1600 km và có thể dâng cao tới 3 m. Và có khả năng dẫn tới sự tuyệt chủng của tất cả các loài động thực vật. Thêm nữa, không khí gây độc sẽ lan nhanh và thậm chí 66% dân số trên lãnh thổ nước Mỹ sẽ không thể sống sót. Hàng chục triệu người dân sẽ bị mất mạng sống.
Sự hoạt động trở lại của núi lửa lớn nhất thế giới sẽ gây ra một thảm họa cho nước Mỹ
Rất nhiều nhà nghiên cứu khoa học lỗi lạc đang điều tra về núi lửa Yellowstone. Tuy nhiên, rất khó để có thể phòng ngừa chính xác được tình trạng xảy ra dưới bề mặt đất. Năm 1980, trận núi lửa ở núi St Helens đã làm 34 người thiệt mạng và 32 người bị mất tích. Nó đã bao phủ hơn 260 km2 vùng rừng.
Nếu siêu núi lửa Yellowstone tái hoạt động, nó sẽ có sức bung phá gấp 1000 lần so với vụ phun trào của núi St Helens
La Dolce



#1605
    Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 107 của 123 trang, bài viết từ 1591 đến 1605 trên tổng số 1838 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9