" VƯỜN TAO NGỘ "
Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 111 của 123 trang, bài viết từ 1651 đến 1665 trên tổng số 1838 bài trong đề mục
dzuylynh 11.04.2011 09:52:27 (permalink)
0
 
                  

                                      
                                              THÁNG TƯ.EM.NỖI BUỒN VIỄN XỨ 

                                                                                                                                                                                                                                               KÍNH DÂNG  MẸVIỆTNAM

                                                           http://www.box.net/shared/kon3y3g403

                                                                           

    
                                    


                                                              thơ Linh Vũ _ phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2011 23:33:42 bởi dzuylynh >
dzuylynh 11.04.2011 10:58:19 (permalink)
0
                    
 
                                                                                                                               Photo : LÁ CHANH
                                                                                        
 NGƯỜI DA VÀNG CÔ ĐƠN
                                            
                                                                              thơ Linh Vũ Phù Vân
                                                phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh

                                                          http://www.box.net/shared/lj8ogqsui2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2011 23:39:06 bởi dzuylynh >
dzuylynh 11.04.2011 11:07:19 (permalink)
0
   
                                                                                            


  


                                                                                Photo : TriArt
                                                 
                                                         
TRÊN DỐC ĐỜI 
tác giả diễn đọc


Trên dốc đời ,người ta đánh tráo thân phận bởi vầng dương ,
ánh trăng và ngân hà tinh tú
Trên đốc đời , đồng tử con ngươi bị thui chột ,
con tim mù loà , bất lực... bởi con thuyền yêu thương lạc bến

Ta thấy người treo ngược linh hồn ,
trượt từ trên đỉnh yêu thương xuống tận cùng lãnh cảm...
Ta thấy người ngồi khóc dưới cơn mưa ,
gục đầu nghe bản xô nát bên hồ , dưới ánh trăng hoang viễn mộng .
Trên dốc dời ,
Em cô đơn ngồi cười một mình trong khát khao nỗi nhớ một vòng tay mặt trời rực cháy !
ở lưng chừng ảo giác
Ta bật cười khản giọng vỡ vách núi thời gian
bức tường quá khứ tang thương loang lổ và ráo hoảnh giọt nước mắt hoà tiếng cười em bi hận
Dưới chân đời ,
lũ xác chết chen nhau mở nắp quan tài ,
ngồi tán gẫu lời cát đá vô sinh

Những oan hồn cười lục khục từ đáy vực trần gian .
Bầy đom đóm nép bên nhau , chia đóm lửa ma trơi lập loè đầy kiêu hãnh ... tội nghiệp. 
Người kỳ nữ thắp lửa lòng hong bầu rượu giữa buốt giá mùa đông ,
tiếng ho vỡ toang lồng ngực , rướm máu
Hạt sương lăn trên giai điệu thi cầm,
lạnh toát tam muội hoả

Dưới chân đời ,
người chiến binh ngồi cần cù đếm chiến tích ký ức trên những vỏ đạn đồng đen nhàu nát

Dưới chân đời,
người đàn bà ngồi vo viên hạt lệ gửi người tình dĩ vãng
Dưới chân đời ,
ta ngồi chờ em gạ đổi những vần thơ lấy một cánh xương rồng sa mạc hoang vu bỏng rát

Ở giữa đời
ta chờ em một thoáng hương sương trong ngần thánh thiện
làm từ tâm lộ phí chuyến hành hương về cội nguồn tĩnh thức

Ở giữa đời
ta chờ em để chẻ đôi sợi tóc rối màu hạt dẻ rẽ lệch đường ngôi tít tắp

Cuối chân đời
có tiếng cười khục khặc của trái tim khô nứt nẻ

Trên dốc đời , ai kéo lê tiếng guốc vẹt mòn khua khốc gõ tiếng chày kình hồi Bát Nhã Ba La Mật Tâm Kinh .

Em ngồi chẻ củi trái tim mình , hâm lại một chút tình đã nguội .
một mình...
cô đơn lặng lẽ

Ta thấy những chiếc bóng da vàng vất vưởng tha hương viễn xứ

Trên dốc đời , ngàn cánh Hạc vút cao tận chân mây ,
nhả ra những nụ hoa thuỷ tinh tinh khiết

Có một nụ hoa lăn xuống , chạm búng khẽ tiếng vỹ cầm đơn điệu
âm thanh bật máu ,du dương , huyễn hoặc, vút cao , u tịch
Chiếc lá mùa Thu ngập ngừng bên song cửa hẹp,
lặng lẽ đưa tay gầy guộc khẽ vẫy con gió chướng mùa Đông
Trên dốc đời , có tiếng thở dài quạnh quẽ
cô đơn , trống vắng ngợp hồn
tái ê ,ê ủ...

Từ khoảng tối cuộc đời nhìn lên , mặt trời chìm vào giấc mộng mị cô đơn
Trên đốc đời cúi xuống , mặt trăng lầm lũi chuyên cần ,
thả sợi tơ giăng kín phím đàn...
tiếng vỹ cầm ngưng bặt.

Mùa Thu giãy chết , vô tình bỏ quên xác lá khô mục ruỗng bên ngoài cánh cửa thời gian
thời gian dẫy chết
có nỗi buồn đâu đây ập đến
buồn...

Như đời em
Như đời ta
Nỗi buồn bủa xuống mặt người
Buốn
Từ ngày qua tháng
Buồn
Từ tháng qua năm
Buồn
Từ năm qua hết cuộc hồng trần ...



- July31.2010.Half Moon Bay -

Dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 06:23:10 bởi Ct.Ly >
dzuylynh 11.04.2011 11:23:45 (permalink)
0
 
                                 
 Photo : Quê Việt

                                                         CHUYẾN ĐÒ VỸ TUYẾN
 
                                                  sáng tác : Lam Phương
                                                  ca sỹ      : Ánh Bích
 
                                                http://www.box.net/shared/0k4jovi88f
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2011 23:49:01 bởi dzuylynh >
dzuylynh 11.04.2011 11:45:20 (permalink)
0
 
                                                        http://www.box.net/shared/z9qrr8xt1l
Buồn...Say
thơ ThươngGiang
phổ nhạc & trình bày : dl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 12:58:13 bởi dzuylynh >
dzuylynh 11.04.2011 12:01:21 (permalink)
0
 



                                                                                                                                  

thânthươngtặngCathyLy
Ong


                                                    EM KHÔNG VỀ NGÀY THÁNG CŨNG BƠ VƠ
 
                                                                                            thơ :  Ngã du Tử
                                                                                            phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh


http://www.box.net/shared/ndljgf6hj6
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2011 23:16:58 bởi dzuylynh >
dzuylynh 11.04.2011 23:10:18 (permalink)
0
 
 
KHỎANG XA

thơ : Triều Âm
nhạc & trình bày : Dzuylynh
 

http://www.box.net/shared/4trgjaijep

 

Lấp làm sao khỏang trống đã thừa
Giang rộng tay đo chiều xa hai đứa
Đêm mùa xuân mặt trăng như đổ lửa
Đốt trời mơ cháy cánh cửa thiên đàng
Giữa nhân gian hồn cầu van bão tố

Nghe thịnh nộ vụt giáng kiếp dọc ngang

Từng nhát đau quật vào tim rướm lệ

Bóc bụi trần giọt máu vỡ trong nhau

Những vần thơ đã chìm vào vô vọng

Nghe giữa đời một khỏang trống chia xa
Hồn vật vã bên mùa xuân ngất ngưỡng
Khúc nhạc chiều giao hưởng cõi xa xăm
Để đêm đen chùng xuống note thật trầm
Mộng mơ vỡ lời đánh mất trăm năm...  

Triều Âm 16.2.2008 _  Dzuylynh April.11.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 11:42:10 bởi dzuylynh >
Cao Nguyên Việt 12.04.2011 04:25:22 (permalink)
0

Trích đoạn: Phù Vân




                                                      http://www.box.net/shared/jir33e97n4







[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/98451/2FB8644689084711A63DAA2D6ECA8244.jpg[/image]


RỪNG ƠI
album Cuối Trời Dâu Bể
thơ : Cao Nguyên
phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh
 

cư dân cũ, từ vùng trời xa vắng
gọi rừng xưa,ta nhớ lắm - rừng ơi!
thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi!

lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng

nửa máu ta có giúp rừng sống lại
đất có mừng lá biếc nẩy chồi xanh
cây có vui khi chim về hái trái
hoa có cười cho hương toả vây quanh?

ôi nhớ quá, rừng ơi! ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy - hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về, dù bữa hẹn còn xa

về xem nắng ghẹo hoa tươi rói mặt
về thăm cây lành hẳn vết thương chưa
về ngồi giữa nắng mưa nghe đất hát
khúc đồng dao từ những khát khao xưa!

thơ ta đó, rừng ơi! ru chút nhé
ta chưa về thăm đất mẹ chiều nay
sợ hàng cây còn long lanh ngấn lệ
ta với rừng sẽ khóc giữa vòng tay!

Cao Nguyên


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/98451/1CD9213D2D9D41F4A086D169F72748C2.jpg[/image]




Chào bạn "văn gừng" Duy Lynh .
Vì bạn gọi "Rừng Ơi" mà tôi trở lại nơi này cho phải đạo, dẫu minh xem đời như "Phù Vân" .
Vườn này vốn dĩ thanh TAO
Hưởng hương trà đạo NGỘ vào phù vân
Lỡ duyên còn vướng bui trần
Cũng đành tính gởi phong trần tâm thơ!

Chúc bạn Tâm Thân An Lạc .
Rảnh tôi ghé vườn nhâm nhi trà rươu, với bạn hén .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 06:45:38 bởi Ct.Ly >
Ct.Ly 12.04.2011 06:19:46 (permalink)
Ct.Ly 12.04.2011 06:36:51 (permalink)
album Cuối trời Dâu Bể

thơ : Vân Hồng _ phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh




 
Bây giờ đã cuối mùa sang
Heo may rớt lại úa vàng tim nhau
Gió bấc nhói nụ hôn đầu
Mưa buồn mong nắng hong sầu lên mi
Nhớ thêm một chút làm gì
Buồn thêm một chút người đi có đành?
Cuộc vui nào chẳng tàn canh
Đời ai được mấy trống canh để cười
Ta lắng lòng, ngẫm sự đời
Càng mong càng vắng, càng tươi càng sầu
Tình là trả nợ cho nhau
Duyên là số phận trời cao định rồi
Đời người như một cuộc chơi
Lỡ lòng trót nhớ một người phải quên
Ai làm ta rối dạ thêm
Ai làm ta uống đến mềm môi say
Lả vào lòng những đắng cay
Lả vào đời những rủi may đáng ngờ
Giờ ta lại tập làm thơ
Giờ ta lại thả vẩn vơ lên trời
Sông Ngân Hà mải miết trôi
Ta trầm mình để thoát đời đa đoan!

 
13/11/2009 Vân Hồng
April 10.2011_ thunglũnghoavàng Dzuylynh
#1660
    Phù vân 12.04.2011 07:29:29 (permalink)
    0
     
    MA CHỆT TRUNG QUỐC Siêu Thị Chú SÈNG của béhộp hôm nay đã được triều kiến MA BÚN BÒ HUẾ TRUNG VIỆT của Sông Hương rùi !

                                                           " một ma Chệt chằng ăn thua
                                                         tám ngàn ma Huế ma Tàu te tua ... "

    MA MẬU THÂN TẠI HUẾ


    Những ai sống tại Huế mà không biết chuyện Ma tại trường Trung-Học Gia- Hội
    thì không phải là dân Huế.         

    Trong cuốn Luyện Văn (trang 99), ông Nguyễn Hiến Lê đã nói:


    “Tôi chưa gặp ma lần nào (mong lắm mà không được) ...” 

    Có lẽ ông ta muốn thấy ma là để xem cách tả ma của vài tác-giả có đúng hay không. Tôi nghĩ là tôi may-mắn hơn ông ta vì tôi không những đã thấy ma một lần, mà thấy nhiều lần.  Sau đây tôi chỉ xin tường-trình lại đúng 100% những hiện-tượng, những điều tai nghe mắt thấy để tùy qúy vị thẩm-định.


     Ma Tại Trường Trung-Học Gia-Hội Huế. Trước khi nói đến ma Mậu-Thân, tức ma tại trường Gia-Hội, tôi xin sơ lược vài nét về biến-cố Tết Mậu-Thân, vì tôi nghĩ rằng những hồn ma tại trường Gia-Hội là do biến-cố đó mà ra.

    Khi Việt Cọng tấn công vào thành phố Huế thì tôi đang ở tại Gia-Hội, cạnh xóm nhà vài người bà con ở đường Nguyễn Bỉnh Khiêm. Tôi xin về phép để chung vui Tết với gia-đình; nhưng trước khi lên làng để thăm thầy mẹ, tôi ghé lại nhà người anh thì bị kẹt tại đây. Tôi phải cải trang và trốn nhui trốn nhủi từ nhà nọ sang nhà kia. Nghe những người hàng xóm kể lại thì từng nhóm VC nhiều lần vào nhà tôi lục-soát, nhưng may là tôi không có trong nhà. 

    Sau một thời-gian chừng bảy hay tám ngày, khi được tin đồn Mang Cá đang còn được quân-đội VNCH bảo vệ thì tôi cùng gia-đình người bạn và một nhóm người khác tìm cách trốn về Bãi Dâu rồi vượt sông sang Bao Vinh. Tôi mặc áo quần rách-rưới, đội cái nón rách gảy vành và ôm một cháu bé của một gia-đình trong đoàn vừa run vừa đi. Khi gần đến Bãi Dâu, rất may là chúng tôi gặp những tên VC địa-phương chừng 13, 14 tuổi. Chúng rất dễ-dãi nên chúng tôi đi lọt và đến Bao Vinh an-toàn. 

    Chừng 1 giờ trưa hôm ấy, hướng về Gia-Hội, chúng tôi nghe rất nhiều tiếng súng nổ của VC xử tử nhân-dân. Thật là hú vía! Nếu chậm một vài giây thì chúng tôi cũng tiêu-tùng rồi!

    Chúng tôi ở đây chừng một tuần hay 10 ngày, luôn ngóng về Gia-Hội. Trong thời-gian này, một anh bạn thân của tôi là viên Đại-Úy làm ở đại-đội Quân-Nhu thường xuyên thăm-viếng và giúp đỡ chúng tôi về tinh-thần cũng như vật-chất, và nhất là cho biết những tin sốt dẻo về cuộc chiến.         
                                                                         
    Khi nghe tin Gia-Hội đã được giải-phóng, gia đình bạn tôi và tôi bèn trở về ngay. Anh ta nôn nóng muốn biết ngôi nhà mới xây của anh có bị bom đạn gì không. Còn tôi thì muốn biết chiếc xe Vespa Sprint của tôi mới mua vứt sau hè nhà của người bà con còn hay mất. Tôi nghĩ xe có mất cũng chả sao, chỉ tiếc những thứ quan-trọng cất trong xe. Nhưng rất may, nhà cũng như xe còn nguyên-vẹn.


    Khi chúng tôi chưa tới trường trung-học Gia-Hội, cách chừng 1 km, thì đã ngửi thấy mùi hôi thối nồng-nặc. Đến nơi thì một cảnh rất thương-tâm bày ra trước mắt. Hơn 400 tử thi ửng hồng hay đỏ được sắp sít nhau từ cổng trường vào tận sau hàng tre. Theo lời mấy người đi giúp đào xác kể lại thì một, hai ngày trước đó, thân-nhân đã đến nhận chừng 150 xác đem về mai-táng rồi.

    Tôi không hiểu chỗ ở đâu mà chôn nhiều như vậy? Tại Gia-Hội, ngoài trường Gia Hội còn có những mồ chôn tập thể khác: Ba Viên gần chùa Diệu Đế, bãi đất sau chùa áo vàng Tăng-Quang-Tự, Bãi Dâu, nhưng tôi không rõ số lượng tử-thi là bao nhiêu. Mấy đứa em và bà con của tôi thì tôi biết chắc là bị chôn sống ở Kim-Long nhưng tôi cũng cố gắng đi quanh một vòng để họa may nhận ra xác người quen nhưng thối quá nên phải dội lui!

    Những ai đến nhận ra xác thân-nhân thì kỉnh cho các cụ đã đào xác một ít tiền để uống rượu mà thôi. Đêm đến, những xác chưa có người nhận thì bị heo hay chó ăn bớt tay chân! Trong cuốn hồi-ký, tướng Westmoreland nói số người bị giết trong vụ Mậu-Thân tại Huế là 2800 người. Thật ra, cả Huế và các vùng phụ-cận, tổng số người chết là gần 8000 người. Tôi muốn viết thư phân-bua với ông ta nhưng chưa có dịp.

    Tám, chín tháng sau ngày Tết, hay gần suốt cả năm Mậu Thân, Huế là một thành phố chết… Hầu như mỗi ngày hay mỗi tuần, ở một góc phố, trên một con đường, trên một cánh đồng, trong sân đình, chùa, hay trong sân của trụ sở xã, người ta thấy một nhóm 5, 6 người mặc đồ tang ngồi quanh 1, 2 cái tiểu (hòm nhỏ) bọc giấy điều khóc lóc một cách rất ai oán; tiếng khóc vọng ra cả một vùng! Họ là những người vừa tìm ra xác thân nhân ở một nơi nào đó. Những người qua đường thường là đồng cảnh ngộ nên dừng lại thăm hỏi.

    Mỗi khi thấy những cái quan tài màu đỏ là tôi rùng mình! Màu đỏ thường tượng trưng cho sự tươi vui, hạnh phúc như màu đỏ của hoa hồng, của thiệp cưới, của bao lì-xi… nhưng màu đỏ của quan tài trông rất là dễ sợ!

    Không riêng gì thành phố Huế, tại các quận trong tỉnh Thừa Thiên như Phú Thứ, Phú Vang, Phú Lộc, Hương Trà, Hương Thủy, Phong Điền,v.v… cảnh những đoàn người đi tìm xác thân nhân xôn xao diễn ra hàng ngày. 

    Những tiếng khóc ai-oán, những quan tài đỏ rùng-rợn… cảnh sắc tang-tóc đó không bao giờ phai mờ trong óc tôi được! Còn nóng hổi như mới xảy ra ngày hôm qua! 

    Không hiểu vì sao mà VC thù ghét dân Huế đến như vậy?

    Vài năm sau, khi nhắc đến biến cố Mậu Thân, vài sĩ quan Mỹ đã nói với tôi rằng: “Số người bị chết oan ở Mỹ Lai đâu có nhiều mà VC thổi phồng lên thành 150, xây lăng dựng bia làm rùm beng lên với cộng-đồng quốc-tế; còn tụi nó giết 8,000 người ở Huế thì sao lại im re?  Hay là tên người chết quá nhiều nên không thể làm bia đá lớn để mà khắc lên được?

    Sau khi VC chiếm miền Nam , tôi còn được tiếp-tục đi dạy một vài năm tại trường trung học Gia-Hội. Và tôi thấy dư âm của Mậu-Thân vẫn còn lẫn-quất đâu đây. Đôi khi làm bồn hoa, trồng cây hay cuốc cỏ, học sinh tìm thấy một vài ống xương, một mái tóc, hay một đầu lâu trong bụi tre là chuyện bình-thường.                                                                                                                                
    Hồi đó, đêm đêm các giáo sư được phân công trực. Một bữa nọ, tôi được phân công trực cùng với anh bạn. Đến 1 giờ sáng, anh ta bảo tôi: “Tôi cần về nhà để rửa mấy cuốn phim, anh trực một mình có sợ không?” Tôi bèn đáp: “Không sao, anh có việc cần thì cứ về đi.”


    Anh ta đi rồi tôi mới thấy lạnh người! Tôi vừa nằm xuống được vài phút thì nghe tiếng guốc lóc-cóc và tiếng cười trên lầu, ngay trên phòng giáo-sư. Chừng năm phút sau tôi nghe tiếng guốc đi dọc theo hành lang, tôi liền chạy vụt ra sân ngước nhìn lên thì thấy một vệt trắng, tựa như một cái khăn, loáng lên nơi cửa sổ hai, ba lần rồi biến mất. Tôi nằm xuống lại và cố ngủ nhưng lại nghe tiếng cười nổi lên, lần nầy rất là ghê-rợn! Tôi chạy ra sân và nói vọng lên lầu: “Cô nương nào đó, có buồn thì xuống đây nói chuyện cho vui!”      

    Không nghe trả lời, tôi vội bước vào. Tôi lại nghe tiếng cười rùng-rợn và tiếng rầm-rầm của bàn ghế bị xô đẩy. Tôi bèn ngồi dậy, chắp tay nói: “Tôi biết các Bạn bị giết một cách oan-uổng! Nhưng các Bạn chưa chết! Các Bạn còn sống trong khuôn viên nầy! Tôi cầu mong vong linh các Bạn sớm tiêu diêu nơi Miền Cực Lạc!” Sau đó tôi đọc mấy câu chú thì tiếng cười im bặt, và tôi ngủ đi khi nào không biết. 

    Sáng hôm sau, đến trường tôi kể chuyện bị ma khuấy phá cho mọi người nghe thì mọi người đều bảo: “Có lạ gì đâu! Ai trực đêm cũng gặp hoàn-cảnh như vậy!”

    Hai hôm sau, độ lúc 10 giờ sáng, trong khi tôi đang ngồi trong phòng giáo-sư thì nghe những tiếng thét rùng-rợn của các nữ-sinh từ dãy lầu phía tây. Tiếng thét khủng- khiếp, tựa như tiếng thét của người khi bị lưỡi lê đâm vào cạnh sườn. Những tiếng thét đó, tựa như một luồng điện, lan từ phòng nọ sang phòng kia, rồi sang dảy lầu phía đông, kéo dài từ 30 đến 40 phút, có khi lâu hơn, mới chấm dứt.

    Chuyện học sinh la hét như vậy mỗi tuần xảy ra vài lần và kéo dài trong ba năm liền; và mỗi lần học-sinh la hét như vậy thì vang động cả thành phố. Các nam-sinh thì không la hét, nhưng chúng bảo “trong khi la hét, mặt mày các nữ-sinh ngồi bên cạnh trông rất dễ sợ.” Mỗi khi nghe học-sinh la hét vang dội thì những người đang đi trên đường Võ Tánh trước mặt trường đều dừng lại xem. Những ai sống tại Huế trong thời-gian từ 1976 về sau mà không biết chuyện ma tại trường Gia Hội là điều đáng ngạc-nhiên.

    Một nữ-giáo-sư, dạy Vật-Lý, đã nói với tôi: “Tôi cố gắng trấn tĩnh hết sức, không thì đã ném viên phấn và cùng hét với tụi học trò rồi!” Có lẽ ma chỉ trêu các nữ sinh chứ không chọc cô giáo? Tôi thì không bao giờ được chứng-kiến các nữ-sinh trong lớp tôi đang dạy la hét cả, mặc dù nữ-sinh các lớp bên cạnh đang la hét rất dữ-dội. Các học-sinh của tôi nói rằng: “Có lẽ vì thấy thầy đang dạy các em nên ma không dám vào trêu chọc tụi em!”

    Những cảnh như vậy diễn ra hầu như mỗi tuần vài lần và kéo dài trong ba năm liền nên hầu như mọi người đang sống tại Huế không thể nói là không biết?

    Đến năm thứ ba, vì chuyện kéo dài quá lâu nên một lần nọ, ông hiệu-trưởng mời một chuyên-viên y-tế từ trạm xá Gia-Hội đến để thẩm-định tình hình. Anh ta bảo đó là do sự động kinh nhất thời mà thôi, không do ma quái gì cả. Một vài nữ-giáo-sư chi viện từ miền Bắc vào thì không đồng ý; họ quả-quyết đó là do bị ma trêu, vì họ biết một vài trường-hợp tương-tự như vậy đã xảy ra ở Hà Nội. Tôi hỏi một vài nữ-sinh vì sao mà la hét như vậy, thì các em đó luân-phiên cho biết rằng:  “Em cảm thấy một bàn tay lạnh ngắt đang bóp cổ em.”
    “Em thấy ai đang rị tóc em xuống và không thể ngẩng đầu lên được.”
    - “Em cảm thấy một bàn tay chụp vào sau ót em và một bàn tay bịt mũi và miệng em lại.”
    - “Em thấy hai bàn tay lạnh ngắt đang bóp vào hông em.”
    - “Em cảm thấy hai bàn tay lạnh ngắt đang kéo chân em.”
    - “Em cảm thấy những móng tay sắc đang bấm vào hông em.”
    - “Em cảm thấy một bàn tay lạnh sờ vào má em và nghe như ai hỏi bên tai “Em có yêu anh không? Có đi chơi với anh không?” ... v.v... 
    Khoảng năm 1980 hay 1981, tôi gặp lại vài phụ-huynh ở quanh trường và hỏi họ về chuyện la hét của học trò thì họ cho biết như sau:


    “Thầy không biết à? Sau góc trường có một cái giếng sâu, bọn VC đã ném 17 hay 18 thanh niên xuống đó và lấp đất lại. Oan hồn các thanh-niên đó đã trêu chọc các nữ-sinh mà thôi. Chúng tôi và một nhóm phụ-huynh đã luân phiên nhau đến cái giếng cầu đảo bốn, năm đêm liền nên các cậu mới thôi trêu chọc con cái chúng tôi. Hơn cả tháng nay, đêm nào cũng có phụ-huynh đến đó cầu-nguyện.”

    Khi viết đến đây tôi sực nghĩ rằng: Tại sao trong những năm từ sau 1968 cho đến 1975, các hồn ma vẫn “ở quanh quẩn” trong khuôn viên trường Gia Hội nhưng không khuấy phá học sinh mà mãi đến 1976 trở đi mới bắt đầu sách động? Hay là ma thương học sinh Cọng Hòa hơn học sinh XHCN chăng?

    Những cựu học sinh trường Gia-Hội, hiện sống tại San José và ở Nam Cali, mỗi khi nghe lại chuyện Ma Mậu Thân tại trường thì đều rùng mình. Chuyện ma tại trường trung-học Gia-Hội hiện nay vẫn còn ăn sâu trong óc tôi, không bao giờ quên được. Tôi tin rằng vong-linh các oan-hồn tại trường Gia-Hội vẫn còn “sống” tại đó. Chết đâu phải là hết?

    nguoisaigon
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 07:32:49 bởi Phù Vân >
    #1661
      Cao Nguyên Việt 13.04.2011 02:39:25 (permalink)
      0


      ngọn triều âm

      Thơ : Cao Nguyên
      Nhạc - Hát : Hoàng Thy Mai Thảo
      Đàn : Hồng Thư - Paris

      http://hathaykhongbanghayhat.org/node/4738

      (mến tặng những tiếng hát
      như ngọn triều âm trên tháng tư buồn)


      khi mặt trời vỡ, chiều rơi xuống
      ngọn triều âm từ vực thở vút lên
      phả vào không gian trường ca sóng vỗ
      ngợi ca rừng nuôi mộ cỏ rêu xanh!

      lời khai tử chào tiếng hát em
      anh đọc trên đỉnh trường sơn mùa tuẫn nạn
      còn âm vang bi tráng đến bây giờ
      giữa tháng tư đứng chờ mặc niệm!

      *

      khi mặt trời tung bình minh lên núi
      ngọn triều âm xóa rêu phủ mồ hoang
      anh lại chào em tiếng hát ngày xưa
      bằng hơi ấm khúc dương cầm của biển

      tháng tư về với nụ cười thánh thiện
      đất trở mình khoe hoa nở lời chim
      rừng dụi mắt sau triền miên tĩnh mịch
      nhìn chăm chăm cây lá biếc quanh mình!

      cám ơn em, tiếng hát của rừng xưa
      ngọn triều âm dấu trong mùa sử tích!

      Cao Nguyên
      md040810

      #1662
        damotlanyeunhau 13.04.2011 22:37:21 (permalink)
        0
        aB thân mến chào các anh chị của VTN

        ui choa . . .có phải là vì aB rùa quá, múi nặng quá di chiển hổng được nhanh - nên đọc không kịp & nghe cũng không hết những bài viết của mọi người không?? Chắc aB phải wăng kí wảng cáo ngay lên mạng để tìm người vác 52kí múi, chớ cứ theo đà ni thì coi như múi không là rùa thì cũng sẽ là sên . Hay múi cũng xin winh đđđt cho xin mảnh đất nhỏ xíu trong góc VTN để xm chôn nhau cắt . . .ý lộn là để xm ngâm múi lập nghịp ẩn cư nơi Phố Múi . Ai đang nhạt nhẽo, lạt phèo thì ghé phố múi sẽ mặn mà ngay, bảo đảm không mặn đắng thì sẽ mặn chát nói chung là sẽ mờ ăn măn nặng . . .

        thân mến chúc mọi người những ngày tươi vui & ấm áp. aB đi thu bản nhạc tặng cả nhà nghe nhen, (chắc là cả nhà sẽ bị tra tấn thì đúng hơn )



        #1663
          damotlanyeunhau 13.04.2011 22:43:39 (permalink)
          0


          Trích đoạn: dohop

          Trong thời gian đi học tập ở Sóc Bom Bo, dohop len lén chụp được hình một Doanh Trại Quân Đội Nhân Dân Mắc Dịt. (Dịt = Vịt = Donald Duck!)

          Chỗ này chắc là nàng aB (Múi Bỉn) có đi qua. Ai mà có học lóm được tiếng Anh trong thời gian... học tập chắc thấy cái bảng của doanh trại này hơi ngộ nghĩnh...

          Tại sao nàng aB có tên là Múi Bỉn vậy NLynh ơi? Hộp là hậu bối, hổng hiểu thiệt đó, chứ không có chuyện gì liên quan đến Dịt hết???


          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/B1A89723843E4D16B9D91B71DB1E1A70.jpg[/image]




          winh dohop ơi!!! Đông năm trước aB có đi ngang qua Yass - trên đường đi Jyndabyne đó . . .nhưng aB hổng thích "mắc dzịt - mắc đôn nồ " nên em đi nhanh qua lun . Cái kí station BOMBO rứa là ở nơi mô tuyến đường nào vậy winh??
          #1664
            damotlanyeunhau 13.04.2011 22:48:15 (permalink)
            0

            Trích đoạn: dzuylynh

            dohop hỏi nlynh , nlynh biết hỏi ai đây?
            sáng nay , dọn dẹp tủ sách , thấy có tờ giấy này rơi ra , nlynh lụm lên nghía , thì ra là bài lựng Văng của dolanchy.
            thui thì xem đở ghiền nhen hộp !
            sai lỗi chính tả nhìu qá !
            để nhờ rau mún sửa lại hén !
             
            HIỀN SỬ KA MỘT NÀNG MANG TÊN MÚI.
             
            ngày xưa , khi em dừa mứi... rồi đời
            ngừi iu theo gương người khác đặt đìu
            đặt tên cho em , em là Múi
            đặt tên cho em , em là Bỉn
            đặt tên cho ngừi đặt tìn iu múi vào...Tui ứ ư....
            em múi ui ! tại seo em hỏng iu tui
            chừ răng em cứ de lui
            để dở dang... tui ốt dột quá rùi....
            ( nhạt cải biên phạm duy_lời cỏ may )
             
            ngày nay , khi em là đóa hoa lài
            ngày nay , hươn thơm tỏa ngát đim ngày
            làm cho con chai bao chàng ngáp
            nằm mơ lên cơn há miệng táp
            dzợ con càm ràm ,dohop trông thí mà ham....
            Mui Honey ! Why do you not like me?
            Why do you not love me?
            Without you... I die already !!!!!
            (nhạt cãi nhau phạm duy_ lời dohop)
             
             
            Ngày xưa , xưa thiệt là xưa , xưa rích xưa đế... Thuở Ông Bành văn Tổ còn ể chuồng tắm mưa ,thuở mà Bầy Khi NAM TIÊN Đảo chưa leo lên tới đỉnh cao trí tệ của lòai vượn ,chưa làm cho Hòn Ngọc Viễn Vông trở thành cục đá thời Tiền Sử ,và con khỉ chúa tu luyện chưa thành hồ ly tinh.
            Muôn dân thái bình thịnh trị. 
            Có một Mỹ Nhân Ngư sống mình ên an bình hạnh phúc trên hoang đảo Miệt Dưới.
            Với tâm tính hiền hòa ,iu thương muôn lòai , nàng không bao giờ híp các lòai Thủy Sản tôm cua , cá mắm...
            chỉ lấy Bắp làm quà độ nhật.
            Cho đến khi các " cửa hàng thịt tươi sống Thanh Niên " được xây dựng song song bởi vật liệu đào từ mồ mả con người.
             Cư dân trên Nam Tiên không quen đớp thịt Thanh niên đồng lọai , nên bị khỉ túm cổ đủn lên miền rừng thiêng nước độc gọi nôm na là các khu Kinh thế mới !
            Lông Vương có tên trong bảng phong thần , khăn gói quả cóc lên đường cải tạo cí tội mần Dzua !!
            Mẫu Hậu là đương kim Hịu Trưởng trưởng Hải Tử Giám phải vác cuốc ra đồng , trồng rau muống ruộng ,nuôi chồng cải tạo tội phong kiến phong xù ! 
             Bứm lượn đầy Khe ,Ong bay rợp Trời , âm thanh vần vũ lúc du dương , khi phẩn nộ ,thì ra là đám khỉ con mang Tả Đỏ lang thang đầu đường xó chợ nghêu ngao Bài Đồng Dao Thiên Tiên Giáng Bút:
             
             Trời xui Đại Hạn
             cư dân khổ nạn 
             áo dũ cơ hàn ,
             lang thang thất thểu ,
             miệng nhễu đầy ke ,
             đầu hè xó chợ ,
             ngủ mơ ác mộng ,
             chổng mông kiu trời ,
             muôn lời không thấu ,
             con cháu te tua ,
             a dua dốt nát ,
             nhặt hạt cơm thừa ,
             của ngừi bỏ mứa
             nắng mưa bất chợt ,
             sốt rét vàng da ,
             la cà tứ hướng
             sung sướng lũ Khỉ.
             trẻ nít làm gì?
             làm đĩ tám phương 
             cuối huyện đầu phường
             đêm thường mộng mị
             trai làm anh chị
             gái làm Má Mì
             thiệt chẳng ra chi...
             cái đồ con khỉ !
             
            Dân trên đảo phải ăn vụng Bắp của chính tay mình trồng !!!
            có một em bé dại dột chơi lén một trái bắp , bị khỉ tó được , bắt đem đi đày tại Hang sóc bom bo !
            bị cho đớp bo bo thí mụ nụi !
             
            ...thời gian như thể thoi đưa
             nó thoi vô mặt hông chừa một ai...
             
            Nỗi bùn gác chọ làm cho Mỹ Nhân Ngư cứ cho hó ngồi bó gối trong chiếc vỏ thời gian bạc mào áo trận , lâu ngày cặp Pédal có .. sự cố , việc lết đến thăm nui cây cột đèn Hải Đăng thưa dần...
            Thỉnh thỏang , có vài thuyền nhân của tàu Tét Mồm vượt biên đi lạc , nàng vác về bồi dưỡng , nui ăn ngày 3 bửa. Gạo Nàng Hương , Nàng Sóc , Nàng Thơm , Thần Nông IR 8...cả máy cày Kubota DC7 đã bị lũ khỉ cướp giât để triều cống Tinh Hầu vĩ đại đuôi to ,môi hở mông lạnh ,nên menu today chỉ tàn là phai lang , phai mì luộc chấm MÚI BÌN.
             
            Cho đến một ngày kia , khi Tháng Ba Bà Già Đi Biển trở dìa , gió chướng bỗng từ Bắc phương tràn dìa xối xả ,
            bầy khỉ đói rách còng lưng cõng Chệt dìa dẫm nát Nam Tiên , khỉ lấy cối làm nón đội đầu che trời , sợ Thiên Lôi đả vì tội cõng Chệt quệt bà già ngòai Parking No Permit ! trong khi auto con của khỉ đậu sát rịt !
            bầy khỉ lết xún Núi , tràn hàng ngang chím lấn lòng lề đường ,đào mồ cuốc mả các tiền nhân khẩn hoang lập đảo.... các lòai Thủy Tộc lần lượt bồng bế dắt díu nhau ra Cầu tàu dzọt túôt. Bất chấp mệnh lệnh Bà Bành thị Âu Cơ : " 50 con này theo bu mày leo núi bốc đá mà gặm , 50 thằng kia theo bố ghẻ Lặt Lông Quân xún bỉn ăn múi hút dòi ! 
            Chỉ có cây Cột Đèn ( Hải Đăng ) với mun nghìn hào quang chớp chớp xanh xanh đỏ đỏ cho em nhỏ nó mừng như những Gam Màu tuyệt ánhBích , vì hông có cẳng nên hông đi đặng !
            Và từ đó , mỹ nhân ngư không còn cô đơn trên bỉn vắng.
            đút lót chạy chọt khỉ phường khóm , mở quán bia um ,mướn gánh hát Rong dìa , lai rai những bài ca BOLÉRO mùi rệu ,làm đám khì ngu đần đội Cối trên đầu chỉ đứng đực mặt ra mà quên béng cả bài văn Tế Ông Nụi : " đim nay chên giường hành quâng da mặt chận lun..."
             
            ...Nàng làm bạn dí cây cột đèn Hải Đăng , ngày Hứng Sảng mần thơ, đêm Lên Cơn ngâm dấm !
            Khi ánh tà dương trùm mền đi ngủ, nàng chui vào chiếc vỏốc mà an phận thủ..cẳng, vì sợ bầy khỉ ở rừng thiếu nái "thẳng củ " dở trò tùm bậy tùm bạ ...Lúa gạo , bắp ,khoai từ từ bị lũ khỉ ăn cướp đem trả nợ chú SÈNG, Theo gương người thợ rừng ngậm ngải tìm trầm , mỹ nhân ngư ngậm múi tìm..Tìn Iu ! hehe
            Lâu lâu xỏ... đuôi Cá vào guốc đi tham quan cửa hàng thịt tươi sống Thanh Niên , than ui ! chỉ thí tàn là Tim Gan treo lõng thõng thí mừ bắt Ói lun !
            Múi đại dương thì nghìn đời vô tư và bao la ,mặn cực nhưng cũng nui sống qua ngày cho 52 kílogram vác một chút... yên tâm phấn khởi hồ hởi ôi mà mần thơ Lan và Điệp ! Khoai Lang Chức Nữ ! Chiện Tìn nàng chinh nữ tên Bi.
            Những cơn mưa phóng xạ từ Thái Dương Thần Nữ Đảo sau chiện động giường động đất đã không thể nào bào mòn dung nhan diễm lệ Mỹ Nhân Ngư.
             Hôm nay , những cơn gió cúi thu mắc dịt đã làm se sắt làn da trắng rám nắng đêm của nàng...
             
             Những chiếc vẩy Nàng Tiên Cá ánh lên một màu ngọc Bích đã mừi lần iu nhao... sáng rực cả một góc trời.
             má thắm hồng au lên màu hột dịt múi, đôi môi mọng hấp rẫn như cặp bánh phồng tơm chưa cạp đã nghe dòn   rụm, mắt lá răm lúng liếng ăn tiền...
             
            Thì ra , Biển đã mang theo một chiếc Xuồng Hai Lá từ Miệt Dưới dạt dìa Nam Tiên đảo !
            lon dohop buông tay Tía Má , lăn long lóc theo tiếng gọi con chim bay từ mạn xuồng xún Bỉn Múi nghe cái BỊCH !
             
            ... Trên không nhã nhạc vang lừng
                Dưới gầm Giừơng Tao Ngộ nghe có âm thanh từng tứng tưng
                chắc có ai lên giây đờn tỳ Bà?
             
            (trích : Em tập làm Văng_dolanchy ) CÔ GIÁO CHẤM ĐIỂM : ỐC DỊT



            Mun phần đa tạ chị dolanchy - chòi woi aB cười té ghế lun .... mai gởi wa cho Chú Ngạn dàn dựng kịch bản cho chương chình văng nghệ vi đi ô đc huh nlynh


            #1665
              Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 111 của 123 trang, bài viết từ 1651 đến 1665 trên tổng số 1838 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9