Chờ ai ai biết chờ ai  
  Chờ trăng, chờ gió, chờ mây...chờ gì?!  
  Chờ xem những vần tình si  
  Chờ lời yêu dấu người đi gửi về
Chờ tình trỗi dậy đam mê  
  Chờ con suối thả tràn trề yêu thương  
  Chờ đêm gửi chút tơ vương  
  Chờ người trong giấc mộng thường về bên
Cớ sao chỉ một cái tên  
  Mà lòng cứ mãi không yên...hoài chờ  
  Đêm về thấp thỏm hồn mơ  
  Hỡi người tình mộng bao giờ gặp nhau...?!
 
Sương Anh 
 
Và cứ thế...anh tìm em đuổi, hai người cứ chờn vờn chiếc bóng chẳng bao giờ bắt gặp giúng như đang chơi trò Ú Tim dzị á...
 
 
 
Trốn Tìm
 
Năm mười mười lăm hai mươi  
  Ta vui cút bắt trò chơi trồn tìm  
  Anh đâu sao cứ lặng im  
  Để em chờ mãi môi mềm mắt cay
 
Đêm về lệ chưá chan đầy  
  Bỗng đâu nghe tiếng: " Anh đây, em à!"  
  Trời ơi... ghét quá ghê nha  
  Trốn đâu hổng trốn vào nhà em chi
 
Làm cho lệ đẫm bờ mi  
  Đôi chân gót mỏi ghét gì ghét ghê!  
  Giận anh muốn bảo: " Đi về!"  
  Nhưng nhìn cái mặt làm huề đành thôi
 
Hôm nay đã lỡ thế rồi  
  Chưà nha, anh nhớ!... nghỉ chơi có ngày  
  Anh cười đôi mắt đắm say  
  Làm em lúng túng chân tay thấy thưà
 
Người đâu liếng khỉ ghê chưa  
  Muốn giận hổng được đành: Ưà, em tha...!  
  Tình theo năm tháng nở hoa  
  Đôi tim quấn quít mặn mà yêu thương
 
Anh là chàng gió, em sương  
  Bên nhau dạo khắp phố phường trần gian  
  Hạ nồng nắng gắt chói chang  
  Gió hiền sương mát nhẹ nhàng đong đưa
 
Sương Anh
 
Và rồi đến khi cả hai tình ý tương thông, vai kề má tưạ tình nồng bên nhau, đưa em đi khắp điạ cầu, tình yêu hai đưá khắc sâu tim lòng và cứ thế anh dìu em đi vào bến mộng yêu thương...để một đời Uyên Ương liền cánh...tình ghê đi NTN hén...
  
   
   
   
  Đôi Uyên Ương
 
Đôi cánh uyên ương chấp mộng cao  
  Khung trời rực nắng ấm mời chào  
  Sương mai óng ánh tia kiều diễm  
  Hoa cỏ xanh tươi...đẹp xiết bao!
 
Cỡi bỏ xiêm y cõi tục trần  
  Cho hồn khỏi vướng nhẹ nhàng thân  
  Uyên ương quấn quít đêm hoa mộng  
  Trao hết yêu thương chẳng ngại ngần
 
Say khướt đêm nay đôi chúng ta  
  Cùng nhau trỗi dậy khúc giao hoà  
  Như trời với đất luôn chung lối  
  Vạn vật ý tình luôn thiết tha...
 
Anh hỡi chúng mình chung bước đường  
  Một đời vĩnh viễn đôi uyên ương  
  Dù cho giông tố luôn chờ chực  
  Vẫn mãi bên nhau dệt mộng thường
 
Sương Anh  
  
 
  Hỏi NTN khi tình đang mặn mà thì làm sao có thể trao em tình cuối được hở?!Cho dù nhiều trái ngang...nhưng khi đôi nưả trái tim cứ đòi ghép lại, ai nỡ lòng nào chia cắt làm đôi, nên SA biểu hai người đó phải cùng nhau vỗ về cho trái tim hoài say ngủ, sợ nó thức dậy sẽ làm vỡ mộng yêu thương...chao ôi...tội nghiệp lắmmmmm đó!!
 đúng hôn? 
  
   
  Vì thế mới có dụ hai người cùng nhau ru  
   
    
  Ngủ Ngon Đi Nhé, Trái Tim Ơi...! 
         Bi giờ NTN đã hiểu ý cuả Sa rùi há...mong rằng chuyện tình yêu trên đời mà đều được như cặp uyên ương này thì tuyệt với biết mấy...làm gì có tiếng nức nở...thâu canh...