CHỈ LÀ THOÁNG HƯ KHÔNG
- tặng em -
nơi tôi đến mùa xuân không còn nữa
nụ xuân thì không nắng lá vàng bay
đêm đốt trắng , nghìn xuân đêm vẫn trắng
ngày theo ngày , muôn thuở cuốn theo mây
nơi tôi đến đường xưa nay đổi lối
ngõ đi về tôi lạc cõi mù sương
đêm bâng khuâng u uất bóng trên tường
ngày lạc lõng u hoài thân đất khách
nơi tôi đến trăm ngàn đêm không ngủ
mơ hồn mình qua dáng rũ hồn thu
mơ thân quen nơi tuổi nhỏ quê nhà
và mơ thấy em về trong nắng hạ
nơi tôi đến sân trường không ngập lá
không thẹn thùng em bước vội nón che
không mang mang nghe trống báo sang hè
lòng rộn rã đứng chờ ai trước ngõ
nơi tôi đến em quên lời chào hỏi
suối nhỏ buồn...nhung nhớ đã trôi đi..
của lòng tôi mang nặng những hòai nghi
ngày mới lớn chưa lần quen hò hẹn
chưa biết đời cách biệt mấy mùa ngâu
em đem dấu tuổi xuân thời con gái
mai tôi về xuôi ngược mấy mùa sau
sầu trái đắng ươm vườn hoa hạnh phúc
trong hư không ta bỗng nhớ vô cùng
bước em về khua nhẹ giữa vườn khuya
mưa rất khẽ nhẹ lòng tôi rất khẽ
sợ đi rồi một chút nắng lưa thưa
sợ vườn khuya hoa tàn thêm mấy nụ
sợ úa rồi lòng hương phấn trăm năm
đêm qua đêm ôm đàn khua tiếng vỗ
sợi tơ nghiêng theo một chỗ em nằm
nơi tôi đến đêm rồi tôi đã đến
của sầu thuơng nhung nhớ của sầu thương
tiếng hát em buông rũ giữa vô thường
đàn tan vỡ những phím hoa trường mộng
- Half Moon Bay - ngàynắnghạ mườisáuthángbảyhainghìnlẻmười
ĐỗLanChy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 14:14:34 bởi dzuylynh >