RE: NGÀY QUA NGÀY
-
27.01.2014 19:11:11
Tối 27/01/2014
Tôi trở về thời xưa ấy, thời còn là học sinh tiểu học trường làng. Ngôi trường nhỏ chỉ có năm phòng học cũ kỹ, chắc đã có khi tôi còn chưa được sinh ra trên cõi đời này. Thời đó ở cấp tiểu học có năm lớp được gọi lần lượt từ dưới lên trên là: lớp năm, lớp tư, lớp ba, lớp nhì, lớp nhất, sau này gọi là lớp một, lớp hai, lớp ba, lớp bốn, lớp năm. Còn ở cấp trung học thì có bảy lớp, được gọi lần lượt từ dưới lên trên là: lớp đệ thất, đệ lục, đệ ngũ, đệ tứ, đệ tam, đệ nhị và đệ nhất, sau này gọi là lớp sáu, lớp bảy, lớp tám, lớp chin, lớp mười, lớp mười một và lớp mười hai. Ở đây tôi xin được gọi theo sau này lần lượt từ lớp thấp nhất là: lớp một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười, mười một, mười hai cho tiện.
Là trường học trong một xã nghèo, nên hầu hết học sinh của trường đều là con nhà nghèo, cái ăn cái mặc còn là một vấn nạn đối với phụ huynh, nói gì đến tiền mua đồng phục cho con đi học. Nên nhà trường không quy định học sinh phải mặc đồng phục, sợ sẽ không có học sinh đi học. Vậy mà tôi biết cũng còn nhiều bạn nhỏ như tôi vẫn không được đến trường vì phải làm gì đó phụ giúp ba má mưu sinh. Tôi rất vô tư kiêu hãnh và mắt như để trên trán khi các bạn ấy nhìn tôi thèm thuồng. Tôi cũng giống như phần lớn học sinh khác ở trường, có gì mặc nấy. Riêng tôi cũng chỉ có duy nhất một bộ com-lê cũ “sơ mi-xà lỏn”. Đối với tôi được như vậy là hạnh phúc lắm rồi. Nhà tôi nghèo lắm, ba má tôi xuất thân từ nông dân, trình độ văn hóa là biết đọc biết viết, nên dù cho làm lụng đầu tắt mặt tối cũng chỉ tạm đủ cho mấy đứa con no lòng. Tôi đã bắt đầu sự nghiệp đi học như vậy đó. Và giấc mơ của tôi cũng dần dần hình thành qua nhiều năm tháng, lần lượt dưới những mái trường thân yêu.
Xa rồi ai sám hối
Tạ từ ai ngẩn ngơ
Nghìn năm trong cõi nhớ
Hồn ai còn bơ vơ....