Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Tình xưa....con đường trơn.
Gió hè sao gió lạnh
Tạ từ dấu yêu xưa
Hương mùa thu ranh mãnh
Ta....nguyên vị khách thừa..
Chừng nghe màu lá úa
Nhận chìm ta thiên thu
Nhói đau từng nhặt nhạnh
Một thuở....theo sóng lùa
Còn chăng còn chăng hỡi?!
Lời xưa...chắc gió vờn
Trăng xưa không còn nữa?!
Tình xưa.....con đường trơn...!!!
Trăng Lạnh à, cho giothoang gởi "nỗi niềm" qua bài thơ này, nhé!
Bởi ta là "gió" nàng là "Trăng"
Quấn quýt duyên thơ... đã mấy rằm...
Kỷ niệm đong đầy thêm nỗi nhớ,
Dòng thơ đang mướt... bỗng xa xăm....
Trách ai phụ bạc lời giao ước,
Để kẻ chung tình nuốt hờn căm...
Ừ nhỉ... tháng ngày trôi... chậm chạp...
Quên dần nỗi nhớ... biết... ai... chăng...