Mùa hoa đàn rơi
Dương Lệ 07.05.2010 23:53:33 (permalink)
Mùa hoa đàn rơi
Xứ Bắc những ngày mùa thu. Rừng cây đổ vàng. Mặt trời đánh rơi nắng trên sông theo những cánh chim bay mải miết.
Hoa nở li ti trên cành. Những bông hoa bé xíu màu vàng, trông không rõ là hoa gì. Bên cạnh là hoa điệp vàng như những cánh bướm.
Những bông hoa này không thơm lắm. Có lẽ vì nó bé quá nên không đủ thơm. Không biết đặt tên là gì. An đặt tên là Hoa Đàn vậy.
Vì sao lại là Hoa Đàn? Vì hoa nở miên man như tiếng đàn. Hoa không thơm nhưng hoa rất đẹp. Như một bản đàn nhiều khi ta chẳng cần hiểu nội dung.
Hơn nữa, vào mùa hoa đàn nở, chim chóc từ đâu kéo về từng đàn. Con nào con nấy hót ríu rít. Hoa không thốt nên lời mà lại như đang dạo một bản đàn bất tận bằng tiếng hót của vô số loài chim. Chim yêu hoa nên từ phương xa tới đây và lại quyến luyến không rời trong suốt mùa hoa đàn. Đến khi hoa rơi rụng dần, chim chóc mới hết.   
Nắng vàng như da quả chanh chưa vắt đặt chênh vênh trên góc trời. Trời như bông hoa lựu đỏ thắp sáng lên giữa bình minh. Càng ngày càng có nhiều hoa đàn bé xíu nở giữa đám lá xanh non. Sắc vàng ngây ngất cả một vùng trời bao la xanh biếc như ngọc thạch.
An nhớ những buổi sáng tinh sương theo mẹ vào rừng thấy hoa đàn. Mỗi giọt sương bao bọc trọn cả một bông hoa đàn li ti. Hoa đàn long lanh, trong suốt giống như những đêm trăng phủ trên sông. Đến chiều về, cùng Mai đi học ngang qua, lại thấy hoa đàn rung rinh theo làn gió thổi. Hoa như nụ nắng để lại của một ngày rực rỡ. Hoa như ngọn hải đăng giúp cho An và Mai chẳng bao giờ lạc đường lạc lối.
Trời lại mưa. Hoa đàn rơi, phủ vàng cả mặt đất. Những bông hoa còn lại trên cành vẫn vàng ươm cả một góc rừng chìm ngập trong mưa. Mưa trắng xoá từng hàng cây, từng con đường. Nhưng mưa không xoá nổi màu hoa vàng vẫn miên man dọc đường rừng, ven những con suối chảy róc rách suốt ngày đêm.
Có lần, An đi học về. Đường trơn trượt ngã. An khóc vì chân tay toàn bùn ướt nhoẹt và tím bầm. Hoa đàn nghiêng xuống như an ủi. Nhìn thấy hoa đàn, bao đau khổ như biến đi đâu cả. Cây hoa đàn mọc lên từ kẽ đá, nhưng vẫn dồi dào sức sống. Thân dẫu mảnh mai, oằn lại vì gió thổi, mà chẳng bao giờ chịu ngã rạp xuống. Sau cơn gió, lại kiên cường và mạnh mẽ đứng lên.   
Sau cơn mưa, chim lại về từng đàn. Chim hót ríu rít. Hoa nở xôn xao. An nắm tay Mai đi giữa mùa hoa đàn nở.
Mùa thu là mùa hoa đàn nở và rụng đi. Sang đến mùa đông, An lại thao thức nhớ.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9