Thơ Vĩnh Long
MỘT THOÁNG VĨNH LONG Rời xa rồi đất Vĩnh Long Trời mưa có ướt gì không đó người? Trong - sương - mù - của - tháng - mười Dường như thấp thoáng nụ cười chiêm bao Anh về - nỗi nhớ như nhau Trời mưa ướt áo - Còn lâu hỡi người Khi xa vẫn nhớ nụ cười Vẫn nghe loáng thoáng những lời chim khuyên Rời xa rồi đất Vĩnh Long Dẫu lìa ngỏ ý tơ lòng còn vương. DIỆP NAM TRÂN
VĨNH LONG QUÊ EM Về thăm quê em, vào mùa nước nổi, Dòng sông hiền hòa, chở nặng phù sa. Rặng dừa nghiêng nghiêng, chiều về soi bóng, Bên đám lục bình, trôi dạt phương xa. Ai về Vĩnh Long làm sao không nhớ ! Câu hò điệu lý, bối rối lòng người. Ai đến Vĩnh Long mà thương em gái ! Năm tháng qua rồi, tần tảo ngược xuôi. Vĩnh Long quê em đang thời đổi mới, Màu xanh ruộng vườn, bát ngát bao la. Bến nước năm xưa, thuyền về mỗi tối, Niềm vui dạt dào, em gái Vĩnh Long. NGUYỄN MẪN CÁN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/26935/DAFD0998EC0149C19C53A812358B185E.jpg[/image]
ĐÊM BÊN BỜ CỔ CHIÊN Tôi đã lớn lên bên dòng sông Hương đêm từng đêm tắm mát tuổi thơ bằng khúc hát dân ca bằng cơn gió nhẹ bằng một nụ cười mơn man trên môi Mẹ dỗ dành Đêm nay ngồi bên bờ Cổ Chiên nghe câu hò mái đẩy lặng nhìn ánh đèn chấp chới ven sông, ngỡ đèn vạn chài của Hương Giang ngày ấy... _ Mai này Con tôi lớn lên có còn biết nao lòng nghe câu dân ca quê Mẹ Và lúc xa xôi con có biết nghĩ về nơi mình đã tắm mát tuổi thơ Nghĩ về một dòng sông một khoảng trời một ánh đèn chấp chới Như Mẹ đêm nay ? Dương Thanh Thanh
XUÂN XƯA QUÊ NỘI Anh lại về nơi chôn nhau cắt rốn Hơn ba mươi xuân sương gió dãi dầu Ngôi nhà lá nội anh không còn nữa Nền đất trơ ôm nỗi nhớ âu sầu Ngõ lối vào, nghe hoang liêu cỏ mọc Chiếc cầu tre xiêu vẹo mất từ lâu Chỉ còn lại hàng dưa đầy chiến tích Cây thì trơ gốc, cây lại cụt đầu Có những cây sống kiên cường bất khuất Dẫu đạn thù còn nằm ẩn trong sâu Con sông Cửu, phù sa buồn xuôi ngược Đám lục bình lờ lững biết về đâu? Chim thằng chài, rình mồi trên sống nước Khói lam chiều mờ nhạt chiếc thuyền câu Nghe nước lớn bìm bịp kêu rời rã Đường thôn chiều, sáo vi vút lưng trâu Đàn cò trắng lặng lờ bay về tổ Thương lủ gà hoảng hốt sợ diều hâu Cây bần đêm lập loè bầy đom đóm Tiếng vạc não nùng gọi trắng đêm thâu Cội mai già, ngày xưa hai đứa hẹn Lộc đầu năm pháo nổ đón giao thừa Cành mai vàng em cài lên mái tóc Che thẹn thùng dưới tàn lá lưa thưa Ngẩn ngơ buồn anh lần theo lối cũ Giữa xuân hồng, man mác một niềm đau... TRẦN NGỌC Chợ nổi vẫn chưa có dịp đi,thi xong có điều kiện làm một chuyến!!! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/26935/26699E75986D4E32B983CF956ECC6980.jpg[/image]
CHỢT MƯA Nắng hửng làm chi để chợt mưa ! Mang theo nỗi nhớ sao cho vừa? Tiếng ai thủ thỉ thầm trong mộng Ta thức canh trường nghe gió đưa. NGUYỄN HỒNG TRUNG
LẶNG LẼ PHÙ SA Con loay hoay tìm kiếm suốt một đời Không có được một câu thơ dâng Mẹ Trời thì rộng đất ơi mênh mông thế Ở nơi nào có bóng Mẹ ta không Con đi tìm trong lặng lẽ dòng sông Êm ả quá con nước ròng nước lớn Trong vô cùng hạt phù sa có được Đọng bao nhiêu nắng sớm mưa chiều Con đi tìm trong gió cánh diều Chở bao nhiêu giấc mơ thời non trẻ Sợi dây mong manh nối liền từ đát mẹ Đưa con vươn tới ước mơ xa Con đi tìm trong xao xác canh gà Trong điệu dân ca trong ngọt ngào câu lý Trong tóc Mẹ phai màu sương khói Trong dáng Mẹ đi tất bật suốt cuộc đời Con đi tìm - đi tìm mãi mẹ ơi Chưa có được một câu thơ dâng Mẹ. BẰNG LĂNG
NẮNG VÀ HOA Tháng Tư, đầy nắng và hoa. Nắng vào lớp học nắng ra phố phường. Tuổi thơ của bé thân thương. Nắng đưa bé đến sân trường thân yêu. Nắng vàng, vàng tận đến chiều. Nắng ru tiếng sáo cho diều bay xa! Nắng vàng dìu dịu bao la. Nắng vui múa nhảy với hoa sân trường. Bé thương, thương nắng là thương! Tháng Tư, giọt nắng soi đường bé đi... SƠN HUYỀN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: