NHỚ ANH
CẢM HỨNG ĐẮC LẮC Cùng nhau ta lại đến nơi này? Bước chân in dấu mộng hồn bay Đắc Lắc như nhuốm màu thương nhớ Một cõi trời riêng Tây Nguyên thay Bao năm không gặp vẫn còn hay Người đến rồi đi quá vội vàng Để còn vương mãi hồn thơ ấy Thương nhớ về đâu một cõi lòng? Gặp lại bạn bè gặp cố hương Chuyện tôi, chuyện bạn chuyện phố phường Chuyện em gái nhỏ nơi thôn xóm Cùng chàng lữ khách tuổi thiếu thời Đắc Lắc chiều ấy thật buồn thay Mưa đổ, gió lay khác mọi ngày Vài câu tạm biệt chưa trọn vẹn Xin hỏi người đi có bẽ bàng? ./. Sao biên II Ngày 4/4/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2014 11:22:54 bởi Sao bien II >
NGÀY ĐẦU XUÂN Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua Nhận được tin anh thật hiền hòa Vài câu chúc tết sao ấm áp Chỉ tin nhắn thôi cũng ngọt ngào Vũng Tàu 02-3-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2015 11:04:09 bởi Sao bien II >
XUÂN Người người rạo rực chơi xuân Còn tôi xuân đến biết mần chi đây Bốn bề hoa lá đơm đầy Sắc màu tươi thắm đong đầy yêu thương Đời người chi lắm vấn vương Để cho hoa thắm lụy hương sắc tàn./. Vũng Tàu 26/02/15
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2015 14:46:29 bởi Sao bien II >
QUÊ TÔI Ai về Hà Tỉnh quê ta Chớ quên ghé quán Cudo Thạch Hà Phố phường ngây ngất mật ta Hỏi ra mới biết Thạch Hà là đây Mật, Lạc, Đa bánh, gừng cay... Bốn loài hợp lại gọi là Cudo Khách xa nghe kể ngẩn ngơ Ăn rồi lại thấy nên thơ nghĩa tình Cudo Hà Tỉnh chúng mình Càng ăn càng thấy thắm tình quê hương./. Saobien II Vũng Tàu 25/4/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2015 11:50:01 bởi Sao bien II >
HÀ NỘI CHIỀU THU Em bên anh chiều thu Hà Nội Hương sữa bay ngan ngát mộng trời xanh Mùa thu đến trong nắng chiều e ấp Lá vàng rơi lác đác trước sân nhà Ta vẫn bên nhau mỗi chiều thu ấy Tay trong tay nơi phố nhỏ thân quen Em vẫn ngọt ngào trong màu xanh của lá Để hồn anh xao xuyến mỗi chiều buông Vũng Tàu: 09/6/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2015 11:48:24 bởi Sao bien II >
BUỒN - VUI Buồn chi chuốc lấy u sầu Vui chi những lúc mưa ngâu một mình Buồn chi một mối duyên tình Vui chi duyên ấy một mình rong chơi Buồn chi mà ngắm trăng lơi Vui chi để dạ chơi vơi nỗi niềm Buồn chi mà chuốc ưu phiền Vui chi tình khúc thanh thiên tạ từ./. Sao bien II Vũng Tàu 06/7/2015
THU SANG Trời thu nắng tỏa êm đềm Gió đưa nhè nhẹ, mây trôi hững hờ Hàng cây xanh đứng ngẩn ngơ Nghe con sáo sậu hót chờ bạn chơi Ôi sao tiếng hót lả lơi! Nghe như nhắn nhủ đôi lời nhớ thương Ai đi để sáo vấn vương? Tiếng chuông ngân lệ tiếc thương một lời Thương chi một mối tình rơi Thôi thì gói lại mối tình đã qua./. Sao bien II
Vũng Tàu: 20/7/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2015 12:16:19 bởi Sao bien II >
CŨNG VÌ CÁI GIẬN CÁI THƯƠNG Nói gì đây hai chữ giận thương Đi bên nhau mọi nẻo đường nhịp bước Giận mà thương cùng song hành xuôi ngược Để đêm ngày chưa hết giận lại thương Vì ỵêu đương giận thương chớ đo lường Để thương giận đừng vì hơn mà thiệt Trong tình yêu giận nào thương hay biết Để thương về gắn kết mối tình xa Giận mà thương hai chữ thật hiền hòa Đi bên nhau vẫn thấy lòng thương nhớ Giận mà thương có lúc còn bỡ ngỡ Nhưng xin ngừng bớt giận để mà thương Đừng để lòng giận mãi cứ vấn vương Cho thương chẳng biết tỏ tường vương nợ Để giận thương, thương giận vẫn còn vương Vũng Tàu 21/8/2015
ĐỜI Có những lúc mình không muốn khóc Nhưng mà lòng quặn thắt từng cơn Có những lúc ta không muốn dỗi hờn Nhưng ai đã làm ta thêm hờn dỗi? Có những lúc lòng ta muốn thay đổi Nhưng cuộc đời nào dễ đổi thay Có những lúc lòng ta muốn tỏ bày Nhưng tìm ai cùng ta chia sẽ? Có những lúc ta cảm thấy cô lẽ Giữa phồn hoa đô thị nguy nga Có những lúc hãy xem đó như là Số phận để đưa mình vào trang mới Những tươi vui hay là lúc giông tố Hãy tự mình đứng dậy bước đi Dù con đường phía trước hiểm nguy Thì cũng phải tự mình ta bước tới. Vũng Tàu: 25/8/15
MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG Mẹ già sống giữa thôn quê Nắng mưa giông bảo bộn bề lo âu Quê nhà mưa nắng giải dầu Khổ thân mẹ phải trăm phần đeo mang Trời gieo lắm cảnh bàng hoàng Nước trôi nhà nổi ngồn ngang phố phường Càng nhìn càng thấy thê lương Từ đâu cho mẹ pha sương điểm đầu Trời cao có biết là đâu Đôi chân mẹ mỏi hao gầy tuổi cao Bao âu mới thấu tình nan Mẹ ơi thương quá tuổi già đeo mang!
HOÀI NIỆM QUÊ HƯƠNG Đã lâu rồi tôi chưa về thăm lại Mãnh đất quê hương Thạch Tượng chúng mình Lòng nhung nhớ bao nổi niềm khắc khoải Nét ưu tư len lỏi những thầm mong. Thạch Tượng quê ta nghe da diết trong lòng Bao nổi nhớ của một thời thơ dại Mãnh đất yêu thương chưa một lần khép lại Dẫu xa ngàn đời vẫn đọng mãi trong tâm. Thạch Tượng quê ta tuy xa nhưng lại gần Trong giấc mơ vẫn thấy lòng thổn thức Nổi nhớ quê hương vẫn dâng trào hừng hực Cháy hết hết mình với Thạch Tượng thân thương. Con cháu Thạch Tượng giờ đang sống muôn phương Nhưng lòng vấn vương một tình thương quê mẹ Giữa mùa hè gió chiều đưa khe khẽ Văng vẳng đâu đây tiếng diều sáo du dương. Ai là cháu con của Thạch Tượng quê hương? Thì không quên được “Cầu đò hà” lơ lửng Nơi đã cướp đi bao nhiêu mạng sống Của những “nam thanh”, “nữ tú” đương thời. “Cầu đò hà” ơi ta nhớ mãi khôn nguôi! Cái ngày định mệnh của bao người đã khuất Là những ngày dài dân ta thêm khó nhọc Qua sông bằng đò giữa nắng táp mưa sa Ôi ngày ấy đã qua! Nhưng có lẽ nào ta quên nó được Cái thời học sinh không một đồng dính túi Mỗi lần qua đò là những lo toan. Tiền đi qua đò cũng chẳng có tát to Hai trăm đồng thôi nhưng vẫn còn túng thiếu Ai đã cùng ta trong đoạn trường sẽ hiểu Nỗi nhọc nhằn cho người lái đò đưa. Hỡi các chú, các anh lái đò xưa Xin cảm ơn người đưa đò con tới lớp Rất nhiều chú, nhiều anh nhưng con không nhớ được Ngoài tên người “chú Tẻo” xã Thạch Hưng. Người chú cỏn con, nước da ngăm mạnh khỏe Chú thương lắm các cháu sinh còn bé Không thu tiền đò vui vẻ hát đưa sông Xin cảm ơn người giúp con toại ước mong Để hôm nay trên đường đời con bước Là công ơn chú giúp cháu có được Xin cảm ơn người đưa đò cháu qua sông! Hôm nay ngồi đây bao khắc khoải trong lòng Nhớ về quê hương nhớ bến đò năm ấy Xin viết vội vài lời lên trang giấy Nhờ gió tiễn đưa gửi các chú đưa đò. Bài thơ này xin viết gửi tặng cho Nơi mãnh đất từng nuôi tôi khôn lớn Nơi cho tôi những hoài niệm nhung nhớ Xin cảm ơn! Thạch Tượng quê tôi./. Vũng Tàu: 31/3/2016
ANH ĐI RỒI Anh đã về với tổ quốc thân yêu Khi đất nước còn bao điều nghiệt ngã Ngoài biển khơi giặc tàu đang làm bao điều khác lạ Bồi đắp đảo chìm, đảo nổi đó anh ơi! Anh đi rồi khi tổ quốc chưa thôi Tiếng gọi non sông anh ngày đêm cất bước Trên đất liền hay ngoài miền sông nước Bọn chúng vẫn lăm le đe dọa dân lành. Anh đi rồi đồng đội vắng bóng anh Những buổi tuần tra, những ngày huấn luyện Những tiếng gọi nơi chiến trường, tuyền tuyến Đâu còn anh cầm lái phi hành. Anh đã về với tổ quốc non sông Giữa biển khơi còn nặng lòng dân tộc Nơi nhuốm máu của bao người đã khuất Hình ảnh “Gạc Ma” còn đẫm máu chưa nhòa. Anh đi rồi bọn trẻ vắng bóng anh Tiếng gọi cha ơi từ nay các cháu đành bỏ dỡ Người vợ trẻ vẫn ngày đêm thương nhớ Cha mẹ vắng anh giấc ngủ chẳng yên lành. Anh đã về với biển đẹp trong xanh
Tiếng sóng ngày đêm vỗ về anh giấc ngủ Đưa anh đến nơi thiên đường cực lạc Cánh cửa thênh thang đợi anh chốn thiên đàng. Vũng Tàu: 18/6/2016 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2016 06:19:59 bởi Nguyệt Hạ >
TUỔI THƠ VÀ THỨ BẢY Thứ bảy về bạn có nhớ hay không? Buổi học cuối cùng sau một tuần mải miết. Tấm bảng đen, sân trường, viên phấn viết Lặng lẽ làm sao tiếng trò nhỏ chơi đùa. Thứ bảy về khắc hoạ kỷ niểm xưa Cảnh sân trường tung tăng từng nhóm nhỏ Nhóm nhảy dây, nhóm đi ô, đá kiện Nhóm ôn bài, nhóm ca hát, truyện tranh. Thứ bảy tuổi thơ ôi sao thật an lành! Mò cua, bắt ốc phụ mẹ cha đồng áng Chân lấm, tay bùm da thì cháy sạm Miệng vẫn cười khúc khích thật đáng yêu. Thứ bảy về của những cái nắng chiều Gió đung đưa dưới hàng cây mát rượi Tíu tít cùng nhau hái trâm, trộm bưởi Mặc kệ cho ai la mắng mẹ cha. Thứ bảy tuổi thơ ôi sao thật hiền hoà Thiếu thốn mặc ai chỉ cần cơm ba bữa Vui hội, vui hè cùng theo trang lứa. Không vướng bụi trần như tờ giấy tinh khôi. Thứ bảy tuổi thơ ôi sao thật tuyệt vời Cuộc đời đi qua ai cũng một lần nếm trải Dù cho mẹ cha sống một đời bươn chải Nhưng trong tâm ai cũng nhớ, cũng mơ. Thứ bảy một thời ghi lại những vần thơ Sống lại trong ta những tình thương nổi nhớ Thứ bảy một thời ta luôn mong đợi Cho một ngày mai thứ bảy được vẹn tròn. Vũng Tàu 30/7/2022
VIẾT VỀ ANH - NGƯỜI CHIẾN SỸ ẤY Dương Kim Ngoạn hay thường gọi là Dương Kim Cận (Nhân dịp sinh nhật 100 tuổi 1922-2022) Con viết bài thơ chúc mừng sinh nhật Gửi tới cha tròn trăm tuổi cha ơi Một chín hai hai cha cất tiếng chào đời Luôn in mãi trong lòng con cha ạ. Thời thế thế thời nước nhà tan rã Đế quốc xăm lăng, phong kiến hoành hành Vắng mẹ thiếu cha thuở thời thơ dại Cuộc sống lầm than vất vả gian truân. Không ngại khó khăn với đôi chân trần Áo rách sờn vai không người khâu vá Tuổi thiếu thời đôi bàn tay chai đá Kiếm bát cơm, củ khoai lót dạ qua ngày. Rồi một hôm quê nhà phát động Tổng tuyển công cho chiến dịch Miền Trung Nhận được tin anh họ xóm bên mình Từ bỏ giấy mời cha liền xin lại. Thời trai trẻ không một lần ái ngại Cha dùng tên anh đi xét tuyển thay Hùng tráng trung kiên khí phách tràn đầy Cha tiếp lệnh đi vào miền oanh liệt. Bình Trị Thiên chiến trường ác liệt Cha xông pha tiếp bước cha anh Chín lần mổ biết bao viên đạn Giữa chiến trường khốc liệt vô vàn. Cha của con không quản gian nan Uống mật nằm gai, cơm không, thuốc thiếu Bác sỹ Pháp già thương cha đau đớn Thuốc độc giúp cha kết liễu đời mình. Tình yêu quê hương cha không thể hy sinh Dùng chút sức cuối cùng vực dậy Cũng may sao sau một ngày hôm ấy Ta phá vòng vây của địch bao vây. Phá vòng vây thuốc, cơm tiếp viện Đến tận tay lều trại cha nằm Xít rép 500 cha được thầy chăm Vết thương dịu cha lên tiền tuyến. Sau chiến thắng bình Trị Thiên năm ấy Cha trở về công tác địa phương Tiếng gọi Tổ quốc cha lại lên đường Tham gia Cách mạng bạn Lào 1964. Cha sinh ra trong môi trường thiếu thốn Nước mất, nhà tan, giặc dốt, giặc nghèo Cuộc sống bên mình thiếu thốn gieo neo Cha vẫn xứng danh người con đất Việt. Con viết lên đây ghi lại hồi ký ức Của cha con một thời dựng xây Đất Việt hôm nay sức sống đủ đầy Cha yên nghỉ nơi suối vàng cha nhé./. 1922-2022 (06/7/2022)
VÀO HẠ Ta trở về giữa mùa hạ thôn quê Nắng chiều mong manh hắt hiu từng cơn gió Thoang thoảng hương đưa mùi thơm hoa lúa Dục giã tiếng chim tu hú gọi hè sang. Ta trở về khi xuân mới sang ngang Cây trĩu lá, hoa vừa đơm bông kết trái Tiếng mưa rơi hạ về nghe khắc khoải Để lòng ai xao xuyến lúc giao mùa. Hạ trở về Xuân chưa kịp chào thưa Cánh én mùa Xuân vẫn chưa từng khép lại Hạ đến Xuân đi cho lòng ta sống mãi Một hồn quê nơi phố nhỏ ta về. Hạ trở về ghi lại những đam mê Những cuộc chia ly một thời áo trắng Những bước chân đi rảo quanh sân trường vắng Kính cần nghiêng mình trước cánh Phượng hồng rơi. Hạ đã về rồi ôi bạn của tôi ơi! Mùa chia ly, mùa của tuổi đời phẳng lặng Mùa của một thời ngây ngô sâu lắng Đã khép thật rồi để giữ lại yêu thương.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: