Cuối cùng thì tôi cũng đã xem xong fim "tây du ký - mối tình ngoại truyện" của chàng đạo diễn kim diễn viên hài "Châu Tinh Trì " mà từ bé tới giờ không bộ phim nào của chàng lọt khỏi tầm mắt của tôi . Có rất nhiều phim của CTT, tôi đã xem đi xem lại hơn 2-3 lần mà vẫn không thấy chán, vẫn cười nghiêng ngả với những nhân vật vừa xạo, vừa ngố vừa không thể nào tìm có trong cuộc đời thường một nhân vật như thế của CTT.
Lúc chàng tung tin sẽ làm bộ phim tây du ký và hé mở tạo hình của các nhân vật thì cả thiên hạ xung quanh bàn tán chê bai, có người thất vọng vì tạo hình quá xấu xí . Tôi thì chẳng lấy làm quan trọng về những điều nhỏ nhặt đó, tôi vẫn hàng ngày mong mỏi được xem bộ phim của chàng, dù trong lần này, CTT chỉ là đạo diễn ....Nhưng tôi tin với cá tính hài hước của chàng thì bộ phim dù tệ cách mấy vẫn có được điểm nào đó cho tôi vừa ý .
So với tất cả các phim của CTT đóng, thì quả thật phim "mối tình ngoại truyện " này không khiến tôi cười ngã nghiêng cho lắm, nhưng nó vẫn có nét dễ thương của nó , ví dụ ngay phần đầu cô bé gái 5 tuổi ngồi đếm những con cá, con tôm thì lời nhắc của người cha cực kỳ dễ thương khi cô bé nói con tôm hùm bơi qua bơi lại, thay vì nói là nhảy tới nhảy lui như người cha nhắc cô bé .
Lại thêm một điều nữa, tôi mê Thư Kỳ đến lạ, không hiểu sao cái nhếch môi cười phân nửa của nàng cũng khiến tôi có thể chết mê chết mệt . Trong Thư Kỳ có một nét rất trong sáng (dầu rằng thiên hạ luôn bàn tán về những tin tức không đẹp của nàng ở thời xưa , nhưng mặc, tôi chỉ thích cách diễn và nụ cười của nàng thôi ...)
Ngoài Thư Kỳ ra, trong phim không có một nhân vật nào mà tôi biết hoặc đã từng xem phim của họ . Tôi có một tính thiên vị rất lạ, thường tôi dành hết thời gian để xem những chàng - nàng mà tôi thích , còn những diễn viên khác, ít khi lắm tôi mới ngó đến, dầu biết hể khi tôi ngó , đôi khi tôi cũng mê mẫn không kém vì những diễn viên tôi yêu thích kia .
Tam Tạng trong phim "mối tình ngoại truyện " thì quả thật cực kỳ khó chấp nhận, nhưng nếu bỏ hết tất cả những hiểu biết, si mê về bộ phim kinh điển năm 1989 gì đó ..(tôi lại wên năm rồi ..) thì quả thật bộ phim do CTT đạo diễn, từng nhân vật, từng tình triết điều có thể chấp nhận được .
Việc chàng Tam Tạng chưa giác ngộ lang thang đi tìm đại ái mà bỏ qua những tiểu ái của nhân gian quả thật làm người ta phát bực, nhưng lại phát thương . Bởi vì với một nàng hàng yêu phục ma xinh đẹp và đa tình như Thư Kỳ thì nếu tôi là Tam Tạng, tôi sẽ bỏ hết tất cả mọi sứ mạng , mặc cho nhân gian chìm trong bể khổ, tôi sẽ cùng Thư Kỳ lang thang khắp thế nhân cùng nhau diệt yêu và yêu tình yêu của mình ...
Những tiểu tiếc nhỏ nhặt trong phim, như việc chàng khờ không cách nào tắt được cái máy phung máu, hoặc việc so sánh chàng và Tam Tạng ai thông minh hơn cũng làm cho người ta thấy nét đáng yêu của CTT trong đó .
Điều đáng nói ở đây là phần cuối của bộ phim . Khi Nàng đại pháp sư trừ yêu "Thư Kỳ " sừng sộ nhảy ra thách đấu với Tôn Ngộ Không để bảo vệ tính mạng của người yêu mình là Tam Tạng thì oai làm sao ấy . Khi nàng bị Tôn Ngộ Không đánh gục và đẩy nàng đến truớc mặt của Tam Tạng , nàng nhìn chàng tha thiết và nói :
- Tôi lại bắt gặp được anh nữa rồi .
Nàng vốn biết và cảm nhận được tình yêu của chàng, nhưng chàng thì quyết tu hành khổ luyện mà không biết bao lần gạt bỏ tình yêu của nàng dầu rằng chàng bảo không có phút giây nào chàng không nhớ đến nàng, chàng yêu nàng ngay cả cái nhìn đầu tiên .
Với hơi sức cuối cùng, nàng cố hỏi chàng là chàng sẽ yêu nàng bao lâu, Đường Tăng lúc đó nước mắt đầm đìa, có lẽ biết nàng sẽ không bao giờ còn nhảy những điệu múa quyến rũ dưới ánh trăng và cất giọng hát ngọt ngào thêm lần nữa, nên chàng nước mắt ràng rụa bảo sẽ yêu nàng một ngàn năm, 10 ngàn năm ...Nàng thiều thào bảo, như thế thì lâu quá, em chỉ muốn anh yêu em bây giờ thôi, và nàng tắt hơi thở cuối cùng .
Câu tinh nghịch nhất của nàng là : Khi con gái nhắm mắt là muốn được hôn đấy . Thư Kỳ đúng là Thư Kỳ đáng yêu của tôi, khi nói lên câu đó , hẳn nàng đã khiến không biết bao fan nam hăm mộ, tôi là nữ thôi ..mà cũng si mê nàng đến độ đó .
Tôn Ngộ Không vì muốn Đường Tăng cảm cái đau bật nhất của thế nhân, và muốn chứng minh cho Đường Tăng biết trong mọi hoàn cảnh Như Lai Phật Tổ đều vô dụng, và không có khả năng cứu vớt chàng , nên Tôn Ngộ Không dùng một chưởng đánh tan thi thể của Nàng đại pháp sư ra thành tro bụi .
Đường Tăng lúc đó có lẻ quả thật đau khổ tột cùng , nhưng cũng lúc đó, khi con người nhận ra mọi thứ là sự thật, tự nhiên tâm hồn điềm nhiên và lắng đọng hơn, chàng đưa tay hứng hạt bụi li ti từ thân thể của nàng ...và dĩ nhiên chàng giác ngộ và tìm ra được con đường mình đi ....
Bộ phim kết thúc, Đường Tăng cùng ba đệ tử về phương tây để thỉnh kinh, mong cứu vớt nhân loại ra biển khổ ....Trên đường đi hình bóng của người yêu luôn ở quanh mình khắp mọi nơi ....
Con người yếu đuối, và hữu hạn trong thế giới vô hạn này, nhưng tình yêu thì vô cùng mảnh liệt, nó có thể giúp người ta vượt lên mọi thứ .
Vẫn một câu, tôi suốt đời chỉ tôn thờ tình yêu ...!
Trong lần phỏng vấn vừa rồi, CTT thừa nhận những sai sót trong bộ phim của mình ..., tôi thì mặc cho CTT có những bộ phim thế nào, nhưng lý lẻ và những cái hài hước trong chàng không ai không thể phủ nhận được ....Tiếc rằng thời gian con người trên mặt đất quá giới hạn . Lương Triều Vĩ của tôi thì cũng già nua, mà CTT thì tóc cũng đã hai màu mưa nắng . Còn tôi, trái tim hình như cũng đã bình yên hơn ngày xưa ....dù lòng chẳng thích bình yên tí nào , nhưng có lúc, chắc cũng phải bỏ hết mọi thứ .....Thiệt tình ...! Coi một bộ phim thôi, mà lại có nhiều cảm xúc đến thế ...!