Không đề ,
Anh yêu dấu ,nơi xa anh có biết ?
Em giận hờn ,bởi anh quá lạnh lùng ,
Đến với anh em nào đâu tính toán..
Chuyện sang hèn hay đài các phong lưu ,
Em cũng biết ,Anh "lè phè " muốn chết !
Lại ngang tàng ,hay " bắt nạt " người ta
Đủ tật xấu...,nhưng mà sao thương quá...
Thật lạ lùng ,không giải thích được "tại sao "
Khi xa văng' nhớ anh từng giọng nói
Điệu bộ cợt đùa ,dường không biết người ta...
Dáng ngang tàng ,nhưng nhìn thấy " hay hay "
Vì bởi lẽ ,em yêu thương người ấy..
Em thường nhớ... , mỗi khi chiều tắt bóng,
Em âm thầm tơ tưởng đến ngày mai...
Gặp lại anh sẽ bày tỏ nổi lòng
Nhưng e ngại ,cứ để lòng chùng theo nổi nhớ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2005 17:11:23 bởi hatrang >