Truyện ngắn Mobile: Nữ sinh ngổ ngáo
MyFanIsUUUU 18.05.2010 18:43:36 (permalink)
Truyện ngắn Mobile (truyện viết và gửi bằng mô bai):

Nữ sinh ngổ ngáo

Madonna .


. Tùng... Tùng... Bốp ! Tiếng trống trường vang lên đúng lúc Dương - hottest boy lớp tôi, thể hình cuồn cuộn, bị ăn cả một cái tát đau điếng người vào mặt . Vậy, ai là tác giả của cú tát ấy? Để đánh được một anh chàng to con như vậy, chắc hẳn phải là một tên to con không kém. Tuy nhiên, xin thưa, sự thật, tác giả của cú tát đó chỉ là một bậc nữ nhi tầm thường, thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt xinh xắn với các số đo: 94-61-86 . Đó, chính là Hương - Trân Tỏa Hương, "nữ sinh ngổ ngáo". Với những số đo hình thể của Madonna , khuôn mặt quyến rũ đậm chất Megan Fox , Hương khiến cho bao gã đàn ông "say như điếu đô", ngoài trừ việc cá tính của nàng cũng "nóng bỏng" như nhan sắc của nàng. Chính bởi vậy, những gã đàn ông đến với nàng đều lần lượt "DvD" (Đi và Đi) . Cốp, chiếc khuyên tai của Dương văng vào mặt bảng. Đau điếng người nhưng Dương không thể làm gì được, vì triết lí của một hot boy là "luôn tỏ ra vẻ là hot boy dù trong mọi trường hợp", mà dù có làm gì thì hắn cũng đành phải bó tay vì chắc chắn rằng, nếu tay đôi, Hương sẽ thắng .

. Buổi chiều giữa tháng năm quả là nóng nực và oi bức. Tan học, Hương quyết định đi bể bơi Sáu Mùa để giải nhiệt. Sở hữu thân hình của siêu mẫu, cô nàng chọn ngay một bộ bikini hồng bé "xíu từng mi li mét" để khoe ra tối đa những gì trời phú cho cô . Thật may mắn, vào một ngày nóng nực như hôm nay mà bể bơi chỉ có gần trăm người . Kiêu hãnh, Hương ưỡn cao ngực, đôi chân xải dài, tạo dáng bước đi như trên sàn catwalk . Nàng leo lên cầu nhảy - giống như những vận động viên nhảy cầu chuyên nghiệp. Cặp mông nàng khiến cho tất thẩy những gã đàn ông nào ngước mắt lên đều xuýt xoa . Lên trên cầu, bắt chước T.V, nàng lấy đà, nhún nhảy 3 phát " 1-2-3 " và... Á... !!! không biết trời xui đất khiến kiểu gì mà tự nhiên đâu ra một đôi nam thanh nữ tú nô đùa trên bờ. Cô gái hỏi: "Đố anh biết, cái gì vừa trắng, vừa tròn, có núm nhọn ở giữa, là biểu tượng cho người phụ nữ?". Chàng trai ngay lập tức chỉ vào ngực cô và nói:"Cái này !". Tức giận, cô gái quát:"Đồ khùng, đấy là cái bánh trôi nước của Hồ Quỳnh Hương !" rồi tát búp phát vào chàng trai, khiến anh ta ngã uỵch vào cầu nhảy . Cú ngã đó mạnh đến mức khiến cả cái cầu trao đảo, làm Hường đang nhún nhảy thì bị "xòe", lộn nhào 2 vòng trên không xuống nước, tạo nên một vụ nổ khủng khiếp trong bể bơi .

. Ọc ọc... Phải lặn ngụp trong bể nước tới gần 1 phút, Hương mới ngóc được đầu lên. Nhưng không hiểu sao, sao khi ngóc lên, nàng lại thấy mình thật nhẹ nhàng và trống rỗng, dù nàng mới bị xòe một cú siêu cước . Chợt đằng kia, Hương nhìn thấy cái gì đó hồng hồng nổi lên. Nó trôi dạt dần vào chỗ Hương. Không hiểu sao, cái thứ vô tri vô giác đó lại gợi cho Hương cái cảm giác thân quen, thân thuộc đến không ngờ. Nó khiến Hương có cảm giác “không an toàn” . Cố trấn an bản thân, Hương đặt tay lên ngực, thở phào một cái. Quái, sao hôm nay ngực mình "xệ" thế nhỉ ? Hương thắc mắc. Liếc nhìn xuống, Hương... Á... !!! Thật khủng khiếp ! Chiếc áo bơi bé xíu đã không chịu được sức ép của cú xòe nên đã "phản chủ" mà đứt tung ra . Vội vàng, Hương vớ lấy cái áo, nhân lúc mọi người trong bể chưa kịp "hoàn hồn" sau vụ nổ đó. Chợt, vọng rất gần từ đằng sau, Hương thấy một giọng nói nghe rất quen: "Ha ha ha, trái đất này xem ra thật nhỏ bé. Vừa gặp cậu sáng nay mà đến chiều đã lại gặp rồi. Không ngờ lại gặp cậu trong tình trạng này. Chà, nước chảy vào chỗ má sưng xót quá...". Phải chăng đó là... ! Tay ôm chặt ngực, đầu óc Hương rối tung, "Phải làm gì bây giờ đây?" .

(Còn tiếp)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2010 18:55:29 bởi MyFanIsUUUU >
#1
    MyFanIsUUUU 20.05.2010 08:35:49 (permalink)
    . Đang lúc rối trí, chợt trong đầu Hương vang lên câu hát của Rihanna trong bài Take a Bow: “But it's over now !” [sm=bedau.gif]. Đáng ghét, trong lúc này mà mình còn nghĩ lung tung vớ vẩn thế được chứ? Chợt, cái bóng đèn Ôi-dê-gia (Nhầm: Ơ-rê-ca) trong đầu Hương bật sáng trưng. Vốn là con nghiện phim hành động Mỹ, Hương chợt nhớ đến Sandra Bullock trong Hoa Hậu Ép Ti Đi (Nhầm: Ép Bê I, dạo này viết chuyện nhiều nên đầu óc sinh ra lẩm cẩm). Trong phần I, lúc thi phần tài năng tài lẻ, Sandra Bullock đã biểu diển một màn “tự vệ phòng thân” khiến toàn bộ khán giả phải “choáng” . Khi bị kẻ gian khống chế từ đằng sau, ta cần áp dụng công thức: “Dẫm vào chân - Huých vào bụng - Vung tay đập vào mũi - Và cuối cùng là đá vào... chỗ hiểm !” (Diễn tả bằng lời thì không sao miêu tả hết được, tốt nhất độc giả nên vào Youtube để xem lại). Nhẩm thuộc công thức xong, giờ đã đến lúc “Nữ sinh ngổ ngáo Trân Tỏa Hương” xuất chiêu ! [sm=z_clap.gif]

    . “Ối dào, chuyện trái đất này nhỏ bé xưa như trái đất rồi. Bây giờ có còn cả một đôi nam nữ tên là cái gì Hằng với Chim đi vòng quanh trái đất được cơ mà [sm=so_funny.gif]. Vết sưng trên má sáng nay chắc đau lắm nhỉ? Thực ra mình cũng không cố ý đâu, chẳng qua là tại hồi sáng cậu cứ bàn tán chuyện... ngực tớ là hàng zin hay hàng tàu với lũ con trai . Thôi, để tớ làm cho nó đỡ “đau” cho !”. Đáp trả xong, Hương co hai chân lên, ngụp đầu xuống, để mình lơ lững giữa dòng nước, cho giống kiểu phim trưởng Hồng Công. Dồn hết công lực, Hương đạp thật mạnh vào chân Dương. Khổ nỗi, đã co cả hai chân lên rồi thì làm sao mà giữ được thăng bằng mà đá được nữa? Để hậu quả là, cô nàng ngã lộn ngửa ra đằng sau, chân cẳng khua loạn xạ, mà chẳng hiểu khua kiểu gì mà để mấy cái ngón chân móc vào túi quần bơi của Dương, đến mức kéo tụt cả quần của anh chàng hot boy xuống, trước sự trứng kiến của bao nhiêu nam thanh nữ tú trong bể [sm=yike.gif]. Còn về phần Hương, cú lộn nhào khiến cô sái sẩm mật mày vì “sặc nước”. Vậy mà không hiểu sao cô vẫn thấy mình thật bồng bềnh và “trống rỗng”? Ôi giời ơi, lại cái chuyện cũ đây mà. Cái áo bơi đó lại một lần nữa “phản chủ” khi lần này nó không những lại bị bung ra (mà thực ra là nó đã bị tung cả dây từ lần trước rồi nên Hương chỉ “đính” tạm nó vào người thôi) mà nó lại còn “mơ về nơi rất xa” chứ không trôi lại gần về Hương như lúc nãy nữa [sm=yeah.gif]. Ôi ! Thế là thôi rồi lượm ơi còn đâu, một người là hot boy “sành” nhất Cổ Nhuế, một người là nữ sinh ngổ ngáo nhất chợ Mơ, cùng đang ”...” giữa bể bơi [sm=dapdau.gif]. Chắc chắn, chỉ sáng mai thôi, đây sẽ thành Sì-căng-đan lớn nhất trong ngày, để mọi người đua nhau bàn tán về nó. Và hai người sẽ “bị” nổi như cái đôi Linh lủng với Việt... Fart gì ý nhỉ? (Lại nhầm mất rồi). [sm=bedau.gif]

    . Một bình minh nữa lại thức giấc. Trời cao xanh xanh, sương sớm long lanh, mặt nước xanh xanh, cành lá hôi tanh [sm=yike.gif]. Cảnh thiên nhiên đất trời ban mai khiến con người ta thật hăng say và thoải mái. Nhưng đối với Dương và Hương, có lẽ buổi sáng hôm nay sẽ những buổi sáng “không thể nào quên”. Vừa đi, Hương vừa ngao ngán. Đoạn đường đến trường hôm nay sao mà xa thể? Có nửa cây thôi mà cứ như là 500 m. Đến trường, không khí nặng nề che kín mít hết cả khuôn mặt xinh đẹp như Megan Fox của Hương. Chuẩn bị sẵn tinh thần từ khi ở nhà, Hương bước vào trường. Nhưng quái? Mọi thứ vẫn diễn ra như chính nó. Không khí, hoạt động, khung cảnh, mọi thứ trong trường vẫn diễn ra như bình thường, như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Hương bước vào trường như mọi ngày, như những nữ “xinh” khác. Thật kì lạ. Nhớ lại chuyện hôm qua, chợt cái bóng đèn Ôi-dê-gia (ấy chết, lại nhầm, Ơ-rê-ca) trong đầu Hương lại bật sáng ! Hóa ra hôm qua mình bơi ở bể “6 mùa”, nước đục ngầu, chứ có phải như bể “4 mùa” xịn đâu? Với cả mình bơi lúc về chiều, trời đang “chạng vạng”, nên chắc không ai nhìn thấy. Nghĩ xong, Hương thổi phào nhẹ nhõm . Lên lớp, Hương thản nhiên bước vào, với nụ cười “tủm” trên môi. Đúng lúc đó, Dương cũng vừa vào lớp. Hai người gặp nhau ngay giữa cửa, mặt đỏ chín như gấc .

    . Tùng... Tùng... Tùng, tiếng trống tan học vang lên, mọi người nháo nhào, chen lấn nhau trên cái cầu thang bé xíu. Ai cũng muốn được về sớm để thoát khỏi cái nóng nực của ngày hè. Đang lúc xô đẩy, chợt Hương thấy có cái gì rơi xuống ngay dưới chân mình. Hóa ra là một tấm thiệp được vẽ rất đẹp. Vì phải vật lộn với dòng người xô bồ, nên Hương chỉ kịp nhặt tấm thiệp ấy lên, đút vào túi rồi đi tiếp. Về đến nhà, Hương, dù biết là hơi tự tiện, nhưng vẫn cứ mở tấm thiệp đó ra, vì đằng nào mình cũng có biết đó là của ai đâu? Hương mở ra... Ôi trời ơi. “Đúng 4 giờ 30 chiều nay, em hãy ra cầu Cương Dương (nhầm, Chương Dương). Nếu em không ra, thì ngày hôm nay sẽ là cuối cùng em được gặp anh” . Ôi, bây giờ đã là 4 giờ 15 rồi, phải ra ngay mới được [sm=z_scooter.gif]!

    (Còn tiếp)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2010 14:00:26 bởi MyFanIsUUUU >
    #2
      MyFanIsUUUU 22.05.2010 14:23:22 (permalink)
      . Nhanh như chớp, Hương bon bon trên chiếc Vés-pờ Eo-lệx [sm=drive.gif], lao đến điểm hẹn. Nàng phóng với tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng. "Quicker than ray of light is she driving" . Đến nơi là đúng 4 giờ 28 phút. Phù, may quá, vừa kịp. Cậu ta đang đứng ở đâu nhỉ? Mà cậu đó là ai chứ? Đảo mắt nhìn quang, chợt Hương thấy một cậu thanh niên chạy ra đứng giữa đường. Thôi chết, đúng cậu ta rồi, chắc cậu ta không thấy mình đến nên định đứng giữa đường để tự tử rồi [sm=ex58.gif]. Nghĩ xong, Hương chạy đến, túm áo cậu ta rồi lôi xềnh xệch vào bên vệ cầu. "Mình đã đến rồi đây, cậu không phải tự tử nữa đâu !". "Cô bị cu đơ à? Ai dở hơi mà đi tự tử? Có mà tôi làm người khác tự tử thì có ý ! Mời cô xôi xéo ngay, tôi còn phải rải đinh" [sm=yike.gif]. Ngượng chín cả mặt, Hương lủi thủi leo lên xe, trầm ngâm. Thôi chết, đã 4 giờ rưỡi rồi, làm sao bây giờ? Người yêu ơi, anh giờ nơi đâu?

      . Đi bộ lang thang (bởi chiếc xe Eo-lếx của cô đã bị xịt lốp vì cán vào đinh) , chợt Hương thấy một anh chàng đang đứng tựa trên thành cầu. Đôi mắt chàng thăm thẳm gợi nỗi buồn xa xăm. Chắc mẩm, Hương đến chỗ anh chành đấy định hỏi han xem. Chợt đúng lúc đấy, có một cô nàng khác đỗ chiếc "giấc mơ" tàu phịch một cái. "Em, sao em đến lâu thế ?". "Lúc nãy xuống cầu thang em làm rơi cái thiệp của em xuống, định nhặt thì chẳnh hiểu có cái đứa nào lấy phắt cái. Thế là em quên mất giờ đến". "Ừ, anh biết rồi. Quán kaveoke nhà anh bị công án đến phá sập rồi, bây giờ anh phải về quê làm bạn với con trâu con lợn đây. Chúc em trên này sống vui vẻ, hay ăn chóng lớn, cái gì cũng "lớn". Nhanh lắm, chỉ chục năm nữa thôi, anh sẽ lại lên với em". "Em sẽ mãi yêu anh, yêu anh, yêu anh". "And i will always love you" [sm=heartbeat.gif]. Ôi thật cảm động ! Mắt Hương rơm rớm lệ [sm=mecry.gif]. Hóa ra là mình... Tưởng bở !

      . Thôi, chuyện đã qua rồi, bây giờ phải lo tính về nhà như thế nào đây? Dắt xe một quãng đường dài 200m quả là một điều không tưởng đối với một nữ nhi như cô. Bây giờ phải tìm người để nhờ kéo xe về. Ngắm từ xa, Hương đã tia một anh đẹp trai đi Léx-xợx đầy phong cách [sm=heart-arrow.gif]. Hương vẫy, vẫy, vẫy. 500m, 400m, 300m, xe vẫn cứ đi, không hề giảm tốc độ [sm=MexicanWave.gif]. Nóng mặt, mình xinh đẹp thế này mà lại bị đối xử thế sao? Hương quyết định dùng "mỹ nhân kế". Hương lấy từng ngón tay, vuốt nhẹ từng lọn tóc, để mái tóc bồng bềnh buông khẽ trên vai [sm=heart.gif]. Hương cười thật tươi, rồi bắt đầu cởi 1 cúc, cởi 2 cúc... [sm=wow.gif]

      (Còn tiếp)
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2010 14:28:01 bởi MyFanIsUUUU >
      #3
        MyFanIsUUUU 31.05.2010 20:19:16 (permalink)
        Vì không có cảm hứng, do đó tác giả truyện xin tạm dừng sáng tác từ đâyđây
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9