Hà Nội ngày ...tháng ...năm
dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ
nên dặn lòng cố nhớ để mà quên
nhưng tai sao càng nhớ càng không thể quên được nhỉ?
không biết lúc này em sao nữa, mới co vài ngày không nhắn tin cho em, sao anh nhớ em đến thế, chúng mình chỉ cách nhau có 2 km mà sao anh không giám gặp em
tại sao vậy?
em cố biết anh yêu em nhiều đến mức nào không?
em biết anh mong đợi dù chỉ 1 dòng tin của em...nhứng đêm khuya anh cố gắng thức đến 2_3 giờ sáng vậy mà không có tin gì cuả em
tất cả đó...nhưng em làm sao hiểu được.
anh nhớ em, mong tin em, yêu em thật nhiều...còn em thì ngược lại, em luôn vô tình, luôn thờ ơ trước anh
có những lúc chỉ muốn lao đến bên em..nhưng rồi không sao giám đến,"mình sẽ nói gì? cô ấy có hiểu ko? mà cô ấy đâu có yêu mình"
em biết ko? tất cả tình yêu của anh chỉ được có thế dù trong anh em luôn là 1 cô gái tuyệt vời, anh chỉ mong sẽ được bên em mãi mãi...anh sợ mất em (dù em đâu có yêu anh) , 1 tình yêu âm thầm
cuộc sống thật vất vả bon chen, anh mang một mối tình đơn phương nhưng anh vẫn sẽ cố gắng vì anh yêu em và tin sau này em sẽ hiểu rùi sẽ yêu anh vậy
hãy tin và hãy cảm ơn cưộc sống
đúng rùi
cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
ta được thêm ngày nữa để yêu thương
giờ em đang làm gì? có biết anh yêu em nhiều lắm không,"lại một ngày một ngày nữa đã qua, xa em đã lâu chưa gặp em..."