:: Cuộc Đời Đức Phật - Thơ Mặc Giang ::
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 58 bài trong đề mục
Viet duong nhan 06.06.2010 19:24:24 (permalink)
 
An Trụ Nhà Xưa
 
 
Phước như núi phong sương còn xây xát
Đức như biển sương gió còn lở bồi
Bãi phù sinh làm nhịp đập đưa thoi
Không tích tụ sẽ ngày cạn kiệt
 
Trời còn đọa khi tiêu ma phước đức
Tiên còn đày khi lầm lỗi đeo mang
Phàm con người trong lao khổ trần gian
Há không biết, sao gây nhiều nông nỗi
 
Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả
Hèn chi luôn vay trả những trầm mê
Căn nhà xưa thoái thát chẳng muốn về
Đường khổ ải chúi đầu lao đi mãi
 
Gần nhắm mắt mới giật mình hớt hãi
Lúc suy tàn mới thức tỉnh nguồn cơn
Quá muộn màng như ngựa đứt dây cương
Sa bốn vó trong ba đường sáu nẻo
 
Lời Phật dạy lại khinh lờn giải đãi
Nghiệp trầm kha lại trau chuốt phết son
Nên tử sinh lăn lộn mãi đường mòn
Trét đãi bôi trong Tam đồ, Bát nạn
 
Cá khô nước há hốc trên đồng cạn
Tôm lăn quay nghẹt thở dưới sông sâu
Cho tang thương nhồi nhét chật con tàu
Tàu đày đọa chạy trên đường thống khổ  
 
Phật từ mẫn chế An Cư Kiết Hạ
Rèn oai nghi, luyện giới đức tinh nghiêm
Sau Ba Tháng bồi bổ ngọn đèn tâm
Tiếp tục hành trình lục độ vạn hạnh
 
Đâu có dễ bước đi Đường Tứ Thánh
Không nhớ xưa chàng dũng sĩ xuống núi sao
Kính chiếu yêu soi rọi cho thỏa thích đi nào
Chiếu ngược lại chính mình thành ma quỷ
 
Diện mục đâu mà nhìn ra mặt mũi
Tâm đức đâu mà nhìn lại chân thân
Đài hư vinh vốn nghiệt ngã phong trần
Sao nhân thế khéo vẽ vời bào ảnh
 
Tỉnh mộng mau, kẻo thời gian quá muộn
Tỉnh mê mau, kẻo mạng sống không còn
Đừng đợi khi đã cạn kiệt sắt son
Nằm chờ chết mà than trời thổi bộng
 
Hãy sống đi khi con tim còn nóng
Hãy nhìn đi khi con mắt biết thương
Đừng lần lữa cho tới lúc cuối đường
Hầm gai góc chui u đầu bể trán
 
Tỉnh mộng đi khi suối nguồn chưa cạn
Tỉnh mê đi khi mạng mạch chưa khô
Đừng trơ trơ cho nứt nẻ ao hồ
Rồi hớt hãi trước lụn tàn khô khốc
 
Người biết tu, không ái ngại đồi dốc
Người biết tu, không lo sợ sơn khê
Đến hay đi, thật sự là lối về
Căn nhà xưa vẫn hằng nhiên an trụ.
 
Tháng 6 – 2010 TNT Mặc Giang 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 02:24:09 bởi Viet duong nhan >
#16
    Viet duong nhan 10.06.2010 20:18:25 (permalink)
    Tuyển tập 15 bài 

    Xin viết, đóng góp và cúng dường
    Mùa An Cư Kiết Hạ năm Canh Dần 2010


    Nhân Mùa An Cư Kiết Hạ năm Canh Dần - 2010,
    Chúng tôi có viết một số bài chủ đề An Cư, kính gởi chung, nếu thấy thích hợp và hữu ích, lợi lạc, xin hoan hỷ và tùy nghi phổ biến. 
    Mọi công đức nếu có, xin thành tâm đóng góp cúng dường cho Mùa An Cư Kiết Hạ của toàn thể Phật Giáo đồ được thành tựu viên mãn.
     
    Trân trọng,
    TNT Mặc Giang
    macgiang@y7mail.com  
     
    01.   Theo chân Đức Phật
    02.   Tịch diệu chơn thường
    03.   Huyền nhiệm Đạo Mầu
    04.   Hoa Tạng huyền môn
    05.   Ba tháng An Cư
    06.   Cũng vì độ sanh
    07.   An Cư Kiết Hạ
    08.   An trụ Nhà Xưa
    09.   Bồ Đề độc chiếu
    10.   Tiếng nói Vô Ngôn
    11.   Cư trần lạc đạo
    12.   Tay trắng trắng tay!
    13.   Nhớ thời Đức Phật
    14.   Sống đời phụng sự
    15.   Nhớ về Đức Phật

    Theo chân Đức Phật

    Ôi nhớ làm sao thuở Phật tiền
    Y vàng rợp sắc trong Nhà Thiền
    Tăng Ni đệ tử đồng câu hội
    Kiết Hạ An Cư pháp bảo viên

    Ba tháng An Cư trụ một nơi
    Giới trường đã mở đâu cần mời
    Tăng Ni tự động xin tìm đến
    Trưởng tử Như Lai tự biết thôi

    Thúc liễm thân tâm rèn giới đức
    Trau dồi tánh thể luyện chơn kinh
    Nguyện Báo Phật ân gìn huệ mạng
    Truyền lưu thế thế độ mê tình

    Nhập thế, thật ra xuất thế thời
    Con thuyền Bát Nhã đã ra khơi
    Châu du bốn biển trong trần thế
    Cứu độ sinh linh, vớt vạn loài

    Xuất nhập phi thường chuyển hóa duyên
    Mau mau khách lữ bước lên thuyền
    Xa rời biển khổ trầm luân mãi
    Bờ Giác đây rồi ngự diệu liên

    Hoa Sen thơm ngát tỏa phương đài
    Hành giả du phương khách vãng lai
    Mặt mũi xưa nay đâu diện mục
    Minh châu rực sáng tựa ban mai

    An Cư Kiết Hạ luyện châu thân
    Giới đức tinh nghiêm tánh thể chân
    Đã đến nhà rồi đừng hỏi nữa
    Hư không đom đóm tựa phù vân

    Lông rùa sừng thỏ chẳng can chi
    Lìa ngữ lìa ngôn nắm ý hì
    Bản sở không xa rời tự tánh
    Tâm như khai mở lý huyền vi

    Chuyện xưa gió động phướng tơi bời
    Tứ chúng nhìn đi ai có lời
    Phướng động hay cho rằng gió động
    Chẳng vì phướng gió bởi tâm thôi

    An Cư là thế mới Cư An
    Lạc đạo cư trần vốn Lạc Bang
    Lục độ bản hoài tùy thế nhập
    Thật ra xuất thế bất thời khan

    Trưởng tử Như Lai rõ ý này
    Ba rừng giáo lý nắm trên tay
    Phật trao tâm ấn từ đây vậy
    Tổ Tổ truyền thừa chẳng đổi thay

    Có xưa mới có đến ngày nay
    Nay giữ mai gìn chẳng đổi thay
    Thế thế thời thời nhưng bất biến
    Truyền lưu quá khứ tận tương lai.

    Tháng 6 – 2010
    TNT Mặc Giang

    Tịch diệu chơn thường

    An Cư Kiết Hạ giới trường
    Tăng Ni tứ chúng muôn phương tựu về
    Bảo ban sách tấn vỗ về
    Bước lên bờ giác, bến mê xa rời
    Đèn tâm đã mở khai rồi
    Đuốc tuệ thắp sáng thời thời dõi soi
    Ra đi vì đạo cứu đời
    Ra đi vì đạo cứu người trầm luân
    Lục độ vạn hạnh dấn thân
    Chúng sanh khổ hải ân cần thiết thi
    Thân sơ bất luận làm chi
    Người con của Đạo Từ Bi nhiệm mầu
    Nơi nào cần gọi ở đâu
    Châu thành đồng nội xa xôi không màng
    Nơi nào cần gọi lên đàng
    Khó khăn chẳng ngại gian nan chẳng sờn
    Bởi nhờ Kiết Hạ điểm son
    An Cư sở ngộ thường chơn hiển bày
    Giới chuyên, đó chính là Thầy
    Diện mục, đó chính mặt mày xưa nay
    Đã cầm bửu bối trên tay
    Bảo châu như ý tháng ngày tiêu dao
    Lợi tha, phát nguyện đi nào
    Như Lai áo mặc đi vào trần gian
    Đâu đâu cũng nhuận Đạo Vàng
    Đâu đâu cũng thấm lời ngàn pháp vương
    Con thuyền Bát Nhã thanh lương
    Nhập lưu Tứ Thánh lên đường độ sanh
    Đền ơn Phật Tổ Cha Lành
    Chúng con phát nguyện chân thành khắc ghi
    Vì đời, nhủ Đức Từ Bi
    Vì đạo, phụng hiến ra đi vô cùng.

    Tháng 6 – 2010
    TNT Mặc Giang

    Huyền nhiệm Đạo Mầu

    Chớ hỏi ngày mai ta ở đâu
    Hôm nay chính thị chẳng tìm cầu
    Có nhân có quả xưa nay vậy
    Quá khứ tương lai đó Thoại Đầu

    Chớ hỏi ngày mai như thế nào
    Trước sân đã nở một cành đào
    Tới nhà còn hỏi đường chi nữa
    Chiếc gậy trên tay nện mấy hèo

    Bảo châu như ý cầm trên tay
    Tự tại thong dong theo tháng ngày
    Vào chợ thõng tay buông tất cả
    Ruộng đâu vướng bận hỡi trâu cày

    Mất ngưu nên hớt hãi tìm ngưu
    Ngưu mất vòng tròn chẳng vết lưu
    Tịch lắng châu viên hoàn tánh thể
    Ngưu còn ngưu mất chẳng cần ngưu

    Hoàn nguyên Bản sở tọa phương đài
    Gánh vác nhưng không để dính vai
    Hạnh nguyện cưu mang không ngã chấp
    Sen Vàng hàm tiếu diệu liên khai

    Đạo tuyệt siêu nhiên mới Đạo Vàng
    Cha Lành một thuở đã An Ban
    Người con Đức Phật nên Thủ Ý
    Phàm Thánh đồng cư tịnh độ nhàn

    Sống đời phụng sự thoát trầm mê
    Cứu độ chúng sanh mau trở về
    Lạc lối lầm đường chi thống nỗi
    Nhà Xưa đích thị Đạo Bồ Đề

    Bồ Đề Lan Nhã Đạo Tràng đây
    Tứ chúng đồng đăng câu hội nầy
    Báo Phật đền ơn vi diệu pháp
    Vì đời phụng hiến, ôi lành thay

    Phật ân cao cả sâu dày
    Chúng con phát nguyện từ nay lưu truyền
    Ra đi khắp chốn mọi miền
    Sen Vàng hiến tặng diệu liên cho đời
    Đạo mầu huyền nhiệm ai ơi…

    Tháng 6 – 2010
    TNT Mặc Giang

    Hoa Tạng huyền môn

    An Cư Kiết Hạ mở rồi
    Tăng Ni Phật tử thời thời bảo ban
    Nương theo rợp sắc y vàng
    Hàng hàng lớp lớp áo lam nối dài
    Bước đi từng bước khoan thai
    Thong dong tự tại lên đài diệu liên
    Từng bước chân, nở đóa sen
    Từng bước đi, vi tiếu lên, mỉm cười
    Ca Diếp xưa cũng thế thôi
    Sen Vàng diệu pháp thời thời điểm hoa
    Trung Tôn Phật ngự bảo tòa
    Đạo mầu huyền nhiệm chói lòa trần gian
    Băng đi thế giới ba ngàn
    Chúng sanh độ tận phước hàm sinh linh
    Tam đồ mở cửa chuyển mình
    Ba Thừa chuyên chở đạo tình thâm sâu
    An Cư Kiết Hạ nguyện cầu
    Phật ân vi diệu phổ châu Ta Bà
    Chúng sanh mong nhớ quê nhà
    Đưa đường dẫn lối gần xa trở về
    Trở về dưới cội Bồ Đề
    Nhiễm ô triền phược não nề tiêu tan
    Về đây, sống với Đạo Vàng
    Đẳng đeo quán trọ trần gian khổ đời
    Về đây, đạo lý tuyệt vời
    Bến mê chi nữa hỡi người thế nhân
    Bọt bèo giả ảnh phù vân
    Tứ sanh lục đạo trầm luân lâu rồi
    Kể từ vô thỉ lên ngôi
    Chúng sanh lưu lạc nổi trôi vô bờ
    Mau mau thức tỉnh bến mê
    Trở về Bờ Giác Bồ Đề diệu minh
    Tay cầm cam lộ tịnh bình
    Tay cầm nhành liễu chúng sinh độ đời
    Ra đi khắp chốn khắp nơi
    Làm người con Phật tuyệt vời trần gian
    Đâu đâu cũng Ánh Đạo Vàng
    Thõng tay vào chợ nhẹ nhàng bước đi
    Đâu đâu cũng Đạo Từ Bi
    Nhân gian an hưởng vô nghì độ sanh
    Ngưỡng tôn Từ Phụ Cha Lành
    Chắp tay đảnh lễ chân thành chuyên tâm
    Ngưỡng tôn Phật nhủ từ ân
    Tam Bảo thường trụ pháp âm trường tồn
    Sen vàng diệu hữu thường chơn
    Huyền Môn Hoa Tạng dấu son vô cùng.

    Tháng 6 – 2010
    TNT Mặc Giang

    Ba Tháng An Cư

    Kể từ Phật Đản đến Vu Lan
    Ba tháng mùa mưa của mỗi năm
    Thời tiết thất thường nơi Ấn Độ
    Phật bèn chế pháp Chúng cư an

    Kiết Hạ một thời Phật đã tuyên
    Tăng Ni thất chúng đều đoàn viên
    Bốn phương tám hướng đều câu hội
    Đồng trụ An Cư dưới cửa thiền

    Tăng Ni hòa hợp sống an lành
    Khắc khắc thời thời hòa kệ kinh
    Chuông mõ trầm hùng vang pháp cổ
    Thiền môn tỏa thánh đức nghiêm minh

    Phật Tử tại gia hưởng phước nhờ
    Phát tâm tùng Hạ kết duyên sơ
    Chân thành học đạo nhuần mưa pháp
    Tự độ độ tha mau đến bờ

    Bỉ ngạn là đâu bát nhã thuyền
    Bờ nay sinh tử khổ triền miên
    Bờ kia giải thoát vô sinh tử
    Cửa Phật đợi chờ khách hữu duyên

    Hữu duyên hữu sự hữu sinh thời
    Vô phước vô duyên chìm nổi thôi
    Biển khổ không đường chen lấn mãi
    Thênh thang cửa Phật ít ai mời

    Chúng sanh vô lượng, Pháp vô biên
    Cửa Phật từ bi mở mọi miền
    Hóa độ tùy duyên nhưng bất biến
    Bánh xe diệu pháp chuyển tùy duyên

    Ta Bà quán trọ khách trần gian
    Lần lữa chi đau, kìa Đạo Vàng
    Của Đấng Cha Lành chung bốn loại
    Mau mau tìm đến sống bình an

    An Cư Kiết Hạ mở hàng năm
    Phật Đạo, trên, cầu thề nguyện hoằng
    Dưới, cứu Tam Đồ ly khổ hải
    Đêm thanh vời vợi ánh trăng rằm

    Phật diện chơn thân bóng Phật đài
    An Cư Kiết Hạ pháp môn khai
    Sen Vàng thơm tỏa trên Bờ Giác
    Thế thế truyền thừa chẳng đổi thay.

    Tháng 6 – 2010
    TNT Mặc Giang
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2010 20:21:33 bởi Viet duong nhan >
    #17
      Viet duong nhan 10.06.2010 20:20:05 (permalink)
      Cũng vì độ sanh

      Xe Tam Thừa lồng lộng
      Đường Tứ Thánh thênh thang
      Mang ánh đạo huy hoàng
      Muôn phương đi hóa độ

      Vì chúng sanh đau khổ
      Vì biển đục trầm mê
      Nhà xưa quên lối về
      Luân hồi trong sa đọa

      Vì tử sinh nghiệt ngã
      Vì nghiệp báo luân hồi
      Uế trược luôn đón mời
      Nổi chìm ba đường dữ

      Ta Bà muôn cuộc lữ
      Quán trọ khách trần gian
      Nên cứ mãi đi hoang
      Chưa biết dừng chân lại

      Phật bản hoài bản nguyện
      Thị hiện pháp môn khai
      Bốn lăm năm miệt mài
      Lưu ba rừng giáo lý

      Kinh Luật Luận tuyệt mỹ
      Phật Pháp Tăng tuyệt luân
      Mạng mạch đạo chơn thuờng
      Mãi truyền lưu bất diệt

      Chúng con nguyền tha thiết
      Nguyện sống đời dấn thân
      Nơi nào chúng sanh cần
      Nơi đó chúng con đến

      Không phân chia quốc độ
      Không chủng tộc màu da
      Giáo lý của Phật Đà
      Dung Tam Thừa Nhị Đế

      Không lậu thô vi tế
      Không ranh giới nghèo giàu
      Từ sắt thép chì thau
      Luyện minh châu bửu bối

      Thoát qua ba đường dữ
      Vượt sáu nẻo khổ đau
      Chỉ có Đạo nhiệm mầu
      Quay đầu là bỉ ngạn

      Như hoa sen thơm ngát
      Vươn lên từ bùn lầy
      Không ô nhiễm mảy may
      Chính là Đạo giải thoát

      Chờ gì, không dứt khoát
      Đợi gì, cứ dây dưa
      Hãy lên xe Ba Thừa
      Về nhà xưa an trụ

      Đừng lang thang du thủ
      Đừng phiêu ký dế mèn
      Dùng đuốc tuệ soi đèn
      Phá tan màn tăm tối

      Hỡi chúng sanh ba cõi
      Hỡi vạn loại sáu đường
      Đây, Ánh Đạo Pháp Vương
      Tam Thừa dung Nhị Đế

      Một tiếng chuông pháp cổ
      Trên, thấu triệt thiên đường
      Dưới, địa phủ thông thương
      Còn gì nữa vương vương

      Trầm mê biển khổ khôn lường
      Tam đồ bát nạn nhiểu nhương phân kỳ
      Ngưỡng tôn Đức Phật từ bi
      Pháp thân thường trụ cũng vì độ sanh.

      Tháng 10 – 2010
      TNT Mặc Giang

      An Cư Kiết Hạ

      An Cư Kiết Hạ mỗi hàng năm
      Pháp Phật chế ra nhất nhất hoằng
      Bất luận Nam Truyền hay Bắc Hệ
      Giới trường tổ chức thật trang nghiêm

      Phật sự từng nơi dù thiểu đa
      Một khi Trường Hạ được ban ra
      Tăng Ni lớn nhỏ đồng câu hội
      Sách tấn tựa nương Bóng Phật Đà

      Chẳng khác như thời Phật tại thế
      Chia nhau hành đạo khắp muôn phương
      An Cư ba tháng trong Mùa Hạ
      Tất cả đồng câu tại Giới Trường

      Dưới bóng từ nghiêm rợp đạo vàng
      Một màu hoại sắc hợp hòa mang
      Thân tâm thúc liễm cho nghiêm túc
      Giới đức trau dồi tự chỉnh trang

      “Nguyện ngày an lành đêm an lành
      Đêm ngày sáu thời thường an lành
      Tất cả các thời đều an lành
      Xin Đức Từ Bi thường gia hộ”

      Gia hộ chúng con nuơng Phật ân
      Trau dồi nội lực cho chuyên cần
      Mang đi trang trải đường du hóa
      Bát chánh tôn thờ nguyện dấn thân

      Tùy duyên bất biến nguyện viên thành
      Bất biến tùy duyên hạnh kỷ canh
      Đời Khổ, nguyện lên đường cứu khổ
      Đạo Vàng chuyên chở khắp quần sanh

      Ba tháng An Cư thật nhiệm mầu
      Ba rừng giáo lý thấm thâm sâu
      Tương chao dưa muối nâu sồng nhuận
      Chuông mõ thanh tao, kệ gối đầu

      Vàng thật phải cần luyện lửa nung
      Con đường Tứ Thánh lại cao hơn
      Trần gian không lấy gì so sánh
      Siêu tuyệt trinh nguyên Ánh Đạo Vàng

      Cảm cơ tâm niệm Mùa An Cư
      Đạo pháp truyền lưu đâu dễ ư
      Muốn được trường tồn hằng tấn phát
      Vô, vốn thường chơn mới hữu dư

      Ba tháng An Cư tại Giới trường
      Đoan nghiêm diện mạo, tướng đường đường
      Oai nghi tế hạnh châu viên thể
      Mới xứng làm con của Pháp Vương

      Tăng Ni, trưởng tử Đức Như Lai
      Gương sáng điểm tô bóng Phật đài
      Chiếu diệu hào quang soi pháp giới
      Tam thừa nhị đế pháp môn khai.

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Bồ Đề độc chiếu

      Trong đầm mới có hoa sen
      Ngoài đầm đi kiếm khung thềm hoang vu
      Vén lên một áng mây mù
      Trăng trong sáng tỏa thiên thu đây rồi
      Trược ô phiền não đầy vơi
      Bồ Đề nẩy lộc đâm chồi trổ bông
      Nương sắc, hiển lộ tánh không
      Nương vô, diệu hữu tương đồng khác chi
      Không cần chữ nghĩa cao kỳ
      Sai ly biệt dặm một đi muôn ngàn
      Không cần nhung lụa giàu sang
      Nâu sồng áo vải thanh bần tương chao
      Hoa mai nhất dạ đêm nào
      Lại thêm trước ngõ cây đào còn nguyên
      Từ trong biển khổ não phiền
      Bồ đề tọa hạ châu viên chơn thường
      Trong đầm Sen ngát mùi hương
      Ngoài đầm trét phấn phơi sương nắng chiều
      Trong đầm Sen tỏa nguyên siêu
      Ngoài đầm bào ảnh bọt phiêu bụi mờ
      Chắp tay hai tiếng Nam Mô
      Càn khôn kinh ngạc hư vô rợn hồn
      Bồ Đề Vô Thọ ửng son
      Ngàn năm độc chiếu vẫn còn thiên thu.

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Tiếng nói Vô Ngôn

      “Hữu sinh hữu tử hữu luân hồi
      Vô sinh vô tử vô khứ lai”
      Pháp thân diệu hữu chơn chơn thể
      Minh châu sương trắng ảnh ngân mai

      Sinh tử xưa nay chẳng tử sinh
      Sắc không vô nhị bóng lưu hình
      Suy tư trầm tích chi cho khổ
      Sừng thỏ lông rùa, chợt lặng thinh

      Nhà xưa bảo sở nói về nhà
      Nắm bắt thâm sâu ý Phật Đà
      Bèn nhắc nhà xưa lưu luyến vậy
      Pháp thân vi diệu đâu không nhà

      Ba ngàn thế giới kẽ chân lông
      Vũ trụ càn khôn hạt cải lồng
      Sắc tức thị không, không thị sắc
      Tuyệt luân phi mã nhẹ hơn bông

      Ba tâm, xin hỏi điểm tâm nào
      Không một, không ba, diễm tuyệt sao
      Đừng hỏi một tâm nào sẽ điểm
      Phướng bay gió động gởi chiêm bao

      Thiên thu vời vợi bóng trăng ngà
      Trăng gác đầu non bóng nguyệt tà
      Trăng có già non hay khuyết nguyệt
      Trăng cười, đi hỏi chị Hằng Nga

      Niêm hoa vi tiếu mỉm hoa cười
      Ca Diếp ấn tâm Nhất Tổ thôi
      Từ một nụ cười dung Nhị Đế
      Nói ra mắc kẹt mở chi lời

      Bồ đề vô thọ bồ đề chơn
      Lục Tổ Huệ Năng ấn dấu son
      Thần Tú giật mình còn ngoại giới
      Vào nhà im lặng nói vô ngôn.

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Cư trần lạc đạo

      Người lên suối tắm trăng ngàn
      Ta vào trần thế trên đàng dạo chơi
      Người rung Hoa Tạng tuyệt vời
      Ta vào nhân ải nơi nơi thắm tình
      Người ngân diệu hữu chơn kinh
      Ta ngân pháp cổ thinh thinh Đạo Vàng
      Người lên rừng núi thênh thang
      Ta vào đồng nội xóm làng xa xôi
      Người vui phố thị sáng ngời
      Ta vui đom đóm soi đời đêm đen
      Chỉ một bấc lửa làm đèn
      Phiêu lưu chi mãi dế mèn đi đâu
      Dòng sông bến lở cát bồi
      Bắt nhau qua lại nhịp cầu thân thương
      Cái quan cũng một con đường
      Đi vào xóm nhỏ quê hương thái hòa
      Từ trong sỏi đá nở hoa
      Tiếng đau chợt bỗng chói lòa tinh anh
      Cam lồ nhành liễu trong lành
      Hương thơm vị ngọt treo cành tầm không
      Vô Ưu một đóa đơm bông
      Vô chung vô thỉ vô tâm vô nghì
      Nói lên hai tiếng Từ Bi
      Cư trần lạc đạo ai vì cho ai!

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Tay trắng trắng tay!

      “Ba rừng giáo lý còn lưu lại
      Cho đến bây giờ vẫn trắng tay
      Trăng khuyết vì mây chưa vén trọn
      Hay trăng còn đợi bóng đêm rằm”

      Ba trăm pháp hội chuyển Tam Thừa
      Ba cổ xe chuyên chở đủ chưa
      Bát nhã thuyền từ đăng bỉ ngạn
      Chúng sanh khổ hải nói sao vừa

      Nhớ thương Đức Phật quá đi thôi
      Thị hiện độ sanh cả cuộc đời
      Cổ Thọ Sa La chừ vắng bóng
      Tám mươi năm Núi Tuyết đầy vơi

      Bốn lăm năm hóa độ du phương
      Chân đất đầu trần gội gió sương
      Ngày thọ một thời không quá ngọ
      Từ bi thánh đức thật phi thường

      Chánh pháp châu viên nhập Niết Bàn
      Từ đây đệ tử chia hai đàng
      Bắc Nam hai hướng truyền lưu vậy
      Bốn biển năm châu rợp Đạo Vàng

      Mang Đạo Từ Bi đi bốn phương
      Vì đời cứu khổ nguyện lên đường
      Trên đường lục độ đi đi mãi
      Cảm tạ thâm ân Đấng Pháp Vương

      Thỏng tay vào chợ trắng chi tay
      Nhạn quá tầng không chẳng mảy may
      Bóng nguyệt dòng sông vô dấu tích
      Chơn thường tịch tịnh gió ngàn bay

      Mây trắng thong dong giữa đất trời
      Trời xanh chẳng bận áng mây trôi
      Xưa nay trong vắt thiên thu vậy
      Mây trắng trời xanh vẫn thế thôi.

      Nhớ 4 câu của Ngài Thiện Hoa,
      xin viết bài này.
      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Nhớ thời Đức Phật

      Nhớ thời Ấn Độ xa xưa
      Vào ba tháng Hạ mùa mưa ngập tràn
      Mưa rơi trên đỉnh Tuyết băng
      Mưa sa man mác Sông Hằng nước dâng
      Phật Đà từ mẫn bi lân
      Bèn chế Diệu pháp ân cần thiết thi
      Khế cơ khế lý tức thì
      An Cư Kiết Hạ cũng vì quần manh
      Chư Tăng tránh phạm sát sanh
      Côn trùng vô số sôi sinh nở đầy
      Chỉ mành treo mạng buông dây
      Cũng là kiếp sống đọa đày sinh linh
      Phật ân từ ái thương tình
      Cho hàng đệ tử giữ mình trắng trong
      An Cư Kiết Hạ tuyên xong
      Chư Tăng hớn hở trong lòng hỷ hoan
      Khi thời Tịnh xá Kỳ Hoàn
      Khi thời Trụ xứ Đạo tràng Trúc Lâm
      Chư Tăng câu hội số ngàn
      Đệ tử tùng Hạ lại càng cao hơn
      Ngẫm rằng chỗ ngủ giản đơn
      Miếng ăn miếng uống cúng dường sao đây
      Vậy mà Pháp Phật sâu dày
      Đâu cũng vào đấy thiết bày trang nghiêm
      Chư Tăng câu hội đoàn viên
      Mỗi năm mới gặp cơ duyên một lần
      Trên thời báo bổ Phật ân
      Dưới thời thúc liễm thân tâm tinh tường
      Giới tánh giới tướng đường đường
      Phước sanh huệ mạng chơn thường pháp thân
      An Cư từ đó ân cần
      Kiết Hạ từ đó góp phần thực thi
      Truyền lưu Đạo lý Từ Bi
      Hăm sáu thế kỷ không gì đẹp hơn
      Phật Từ khắc dấu triện son
      Muôn đời gìn giữ trăng tròn thiên thu.

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Sống đời phụng sự

      An Cư Kiết Hạ đạo trường
      Trên thời tạ lễ Pháp Vương
      Dưới thời từ bi tế độ
      Tinh nghiêm giới đức đường đường

      Mùa Hạ ba tháng An Cư
      Nhận chân hai chữ hữu dư
      Pháp thân thường hằng an trụ
      Không ngoài thuật ngữ Tâm Như

      Tăng Ni, Phật tử đồng câu
      Ngày đêm sáu khắc nguyện cầu
      Tiếng chuông hòa theo tiếng mõ
      Tam Thừa, Nhi Đế minh châu

      Đạo Phật là Đạo Từ Bi
      Thiêng liêng bất khả tư nghì
      Xa rời điên đảo vọng tưởng
      Tự mình thắp đuốc mà đi

      Tịnh Độ, Phàm Thánh đồng cư
      Nói thật, đừng nói cái hư
      Im lặng, nói năng, như pháp
      Chỉ còn có một chữ Như

      Như tâm, như ý, như thường
      Pháp âm, pháp vũ, pháp vương
      Như tướng, như thể, như dụng
      Có chi hỏi lối tìm đường

      Đã về an trụ nhà xưa
      Pháp luân vận chuyển Ba Thừa
      Dung thông chơn đế tục đế
      Lung linh mạng mạch Tào Khê

      An Cư, gieo rắc Đạo Vàng
      Kiết Hạ, hạnh nguyện cưu mang
      Nguyện sống cuộc đời phụng sự
      Đạo tình đạo vị chứa chan

      An Cư, gieo rắc Đạo Mầu
      Kiết Hạ, hạnh nguyện thâm sâu
      Mạnh bước lên đường cứu độ
      Khắp cùng bốn biển năm châu.

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang

      Nhớ về Đức Phật

      Ta ra đi Hoàng Cung đang ngái ngủ
      Ca Tỳ La ru giấc điệp Kinh Thành
      Sa Nặc ơi, hãy vượt thoát cho nhanh
      Kẻo trời sáng, chậm chân không kịp nữa

      A Nô Ma rì rào khua sóng vỗ
      Thái Tử tự mình cắt tóc xuất gia
      Ngươi trở về tâu lại với Vua Cha
      Cả thê nhi cùng hoàng thân quốc thích

      Ta xuất gia chỉ vì một mục đích
      Tầm cho ra đạo lý chứng vô sanh
      Độ mê tình, độ tất cả quần manh
      Sống lạc lõng trong đêm mờ tăm tối

      Sáu năm trường gội mình trên Núi Tuyết
      Đội nắng mưa sương gió giữa rừng già
      Tu khổ hạnh chỉ còn xương bọc da
      Nhìn châu thể chúng con rưng rưng giọt lệ

      Ni Liên Thuyền lại thì thầm muôn thuở
      Bồ Đề tòa đan cỏ kết nhất như
      Tại nơi đây nếu không chứng Đạo ư
      Thà thịt nát xương tan, chứ không rời tọa cụ

      Thất thất tham thiền, Ma Vương chế ngự
      Bốn chín ngày đêm, độc chiếu Vô Sinh
      Hào quang năm sắc, ngời sáng quang minh
      Lục thông chứng đắc, rọi soi kim cổ

      Bốn mươi lăm năm, vân du hóa độ
      Ba rừng giáo lý, vận chuyển Tam Thừa
      Đầu trần chân đất, dãi nắng dầm mưa
      Đi cùng khắp mọi miền bao la Ấn Độ

      Đại giác giác tha, giác hạnh viên mãn
      Thất chúng hàng hàng, ngưỡng phục đồng quy
      Ngài cũng đã tám mươi tuổi thọ suy vi
      Thời tịch tịnh Niết Bàn giờ đã điểm

      Sa La Song Thọ, núi rừng im tiếng
      Đệ tử, môn đồ, nín thở lặng thinh
      Tam thập tam thiên, thảng thốt giật mình
      Đấng Thiên nhơn Sư, sắp tịch băng thường chiếu

      Cùng khấu đầu xuống cõi Ta Bà nặng trĩu
      Đức Thế Tôn lòng từ mẫn bi lân
      Các con ơi hãy nghiêm mật tinh cần
      Như Lai dạy đã tận tường rốt ráo

      Giờ chỉ còn đôi lời, Ta Di Giáo
      Các con hãy lắng nghe, và thực hiện từ nay
      Giới luật trang nghiêm, đó chính là Thầy
      Thắp đuốc mà đi, chính là bạn lữ

      Ta trụ thế, cũng không còn một chữ
      Bởi Như Lai đã giảng dạy hết rồi
      Có còn gần nhau, trìu mến thế thôi
      Các con đã lớn, và giờ ta đi đã đến

      Đại Bát Niết Bàn, đất trời rung chuyển
      Sa La nhập diệt, rơi rụng trăng sao
      Các bậc Thánh Tăng, ướt đẫm lệ đào
      Huống chi Thất Chúng, Thế Tôn Thích Tử

      Tiếng tụng niệm Thích Ca Mâu Ni bùng vỡ
      Hòa nhịp vang rừng núi thắp linh thiêng
      Tiếng Nam Mô Từ Phụ lan tỏa mọi miền
      Lan đi mãi từ hai mươi sáu thế kỷ

      Xin ngưỡng nguyện Đức Ta Bà Giáo Chủ
      Gia hộ cho thế giới được hòa bình
      Gia hộ cho nhân loại sống hòa minh
      Cứu độ cửu hữu hàm linh, đăng bỉ ngạn

      Đức Từ Bi nguyện đời đời sáng lạng
      Ánh Đạo Vàng gieo rắc khắp muôn phương
      Ba ngàn thế giới, sáu nẻo ba đường
      Chắp tay đảnh lễ Đức Thế Tôn Mâu Ni Phật

      Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
      Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
      ------------------------------------------------
      ------------------------------------------------

      Tháng 6 – 2010
      TNT Mặc Giang
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 02:41:13 bởi Viet duong nhan >
      #18
        Viet duong nhan 11.06.2010 00:32:00 (permalink)
        20 bài – dành cho Vu Lan 2010 –
        TNT Mặc Giang
        (Từ bài số 01 đến số 20)
        macgiang@y7mail.com - thnhattan@yahoo.com.au

        01. Mở Trang Hiếu Hạnh
        02. Thông Điệp Vu Lan
        03. Hoa Trắng thiên thu
        04. Mẹ, tặng phẩm duy nhất cuộc đời
        05. Vu Lan, Cha có buồn không ?
        06. Vu Lan nhớ Mẹ Hiền
        07. Còn đó quê tôi
        08. Quốc Lễ Thù Ân
        09. Còn đó Vu Lan
        10. Bông Trắng thôi cài
        11. Bông Hồng, một đóa em mang
        12. Bông Hồng, một đóa nâng niu
        13. Mẹ Cha là nhất trần gian
        14. Nhờ Hội Vu Lan
        15. Hoa Hồng muôn thuở
        16. Cánh Hoa thiên thu
        17. Ước vọng Vu Lan
        18. Vin Cành Hoa Trắng
        19. Hiếu Hạnh Đạo Phật
        20. Hoa Trắng Thù Ân
         
         

        Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát

        Mở Trang Hiếu Hạnh

        Rằng xưa, có Mục Kiền Liên
        Tu hành giác ngộ, chứng liền lục thông
        « Thiên nhãn », « Thiên nhĩ » vô cùng
        « Tha tâm », « Thần túc » thỉ chung rõ ràng
        « Túc mệnh », « Lậu tận » vô can
        Đường xuôi lối ngược dọc ngang đi về
        Mục Liên bèn nhớ Mẫu hề
        Sinh tiền bất thiện Thanh Đề quá tay
        Nghiệp báo khó tránh đọa đày
        Có vay có trả mảy may không sờn
        Ngẫm tình mẫu tử nào hơn
        “Con không Cha Mẹ như đờn đứt dây”
        Nhà không nóc, cột không cây
        Làm sao con trẻ có ngày lớn lên
        Công cha nghĩa mẹ đáp đền
        Con hiền cháu thảo chớ quên Ân này
        Một Ân, còn khó trả thay
        Bốn Ân sâu nặng cao dày dễ đâu
        Suốt đời tận tụy cơ cầu
        Trăm năm trọn kiếp khấu đầu đền ơn
        Ngàn năm chưa thấm sắt son
        Muôn năm chưa cạn dấu mòn nghĩa ân
        Chứ đâu tính tháng tính năm
        Chứ đâu hơn thiệt nay thăm mai về
        Đứa này miệng nói môi trề
        Đứa kia lẩm bẩm não nề Song Thân
        Đức Phật chỉ dạy ân cần
        Một trong bốn tội, sẵn phần ngục ty
        Đức Phật chỉ dạy chi ly
        Làm con bất hiếu không gì tội hơn
        Rằng xưa, Mục Tử ấn son
        Tìm đường cứu Mẹ, lòng con mới đành
        Dù cho vượt thấu trời xanh
        Lao vào địa ngục tơ mành cho ra
        Dù cho vạn thể thiên hà
        Vô cùng thế giới hằng sa tinh cầu
        Mẹ ơi Mẹ ở nơi đâu
        Con đi tìm Mẹ dãi dầu ra sao
        Mẹ ơi Mẹ ở nơi nào
        Con thương nhớ Mẹ nát nhàu tâm can
        Băng đèo vượt núi không màng
        Sông sâu biển rộng không can hệ gì
        Dù cho tận ngục A Tỳ
        Hay Vô Gián ngục, không suy suyển lòng
        Dù con xuống biển tác sông
        Lên non đội núi, vượt vòng sơn khê
        Dù con vào cuối bờ mê
        Tận cùng bến mộng Tam Đồ phù sinh
        Quyết tìm cho được Mẹ mình
        Tận mắt nhìn thấy bóng hình Mẫu thân
        Rằng xưa, Mục Tử đền ân
        Đền như thế ấy cổ kim mấy người
        Mục Liên, chỉ một mà thôi
        Mở Trang Hiếu Hạnh cho người trần gian
        Một trong muôn pháp Đạo Vàng
        Vu Lan Thắng Hội đàn tràng báo ân
        Không những báo hiếu Song Thân
        Cửu huyền Thất Tổ thân sơ đều nhờ
        Cứu tế đến cả Tam Đồ
        Ba đường, sáu nẻo dại khờ ngóng trông
        Siêu thăng chiến sĩ trận vong
        Đồng bào tử nạn, chết oan, cừu thù
        Chết sông, chết biển, chết bờ
        Chết rừng, chết núi, chết hồ, chết ao
        Chết trôi bốn biển ba đào
        Thiên tai, nhân họa, binh đao, chiến trường
        Chết vì tao loạn nhiểu nhương
        Chết vì thống hận yêu thương não tình
        Chết từ tấm bé sơ sinh
        Chết trăm tuổi hạc thân hình xác xơ
        Vu Lan Thắng Hội đều nhờ
        Độ tận rốt ráo đến bờ Lạc Bang
        Không còn « địa ngục », « Thiên đàng »
        Không còn âm phủ, suối vàng điêu linh
        Không còn có một chúng sinh
        Trần lao nghiệp cảnh bặt hình mới thôi
        Rằng xưa, Liên Tử một đời
        Mở Trang Hiếu Hạnh muôn đời noi gương
        Rằng xưa, Liên Tử chơn phương
        Mở Trang Hiếu Hạnh muôn phương tôn thờ
        Rằng xưa, Liên Tử huyền cơ
        Mở Trang Hiếu Hạnh, tam đồ dung thông
        Rằng xưa, Liên Tử một thân
        Mở Trang Hiếu Hạnh, thù ân đáp đền
        Thuyền từ Bát Nhã thênh thênh
        Ba đường sáu nẻo ai quên lối về
        Về đây, bỉ ngạn đề huề
        Nhà xưa rộng mở, bỏ bê lâu rồi
        Về đây, Sen Quý lên ngôi
        Trùng trùng Hoa Tạng tuyệt vời pháp vương
        Về đây, lãng tử cùng đường
        Phiêu du quán trọ nghê thường trầm luân
        Mượn duyên Báo Hiếu Mẫu Thân
        Mở trang Diệu Pháp ân cần độ sanh
        Chư Phật tam thế đăng trình
        Mười phương ba cõi chúng sinh đều nhờ
        Vu Lan Thắng Hội huyền cơ
        Vu Lan Thắng Hội mượn cờ thế thôi
        Cảm ơn Mục Tử ai ơi
        Kiền Liên Hiếu Hạnh thời thời noi gương
        Cảm ơn Tôn Giả kính thương
        Mở Trang Hiếu Hạnh dẫn đường Thù Ân
        Cảm ơn Tôn Giả cơ cần
        Mở Trang Hiếu Hạnh Vu Lan nhiệm mầu
        Cảm ơn Tôn Giả thâm sâu
        Ngàn phương muôn hướng khấu đầu khắc ghi
        Đạo Vàng là Đạo Từ Bi
        Đạo Vàng là Đạo Vô Nghì thanh lương
        Đạo Vàng là Đạo Pháp Vương
        Vô Thượng Chánh Giác Chơn Thường Siêu Nhiên
        Đạo Vàng là Đạo diệu huyền
        Năm châu bốn biển mọi miền đồng quy
        « Độc tôn », chỉ Đạo Từ Bi
        « Thiên thượng, thiên hạ », vô nghì Pháp Vương
        Chúng con xin nguyện tỏ tường
        Hoằng chuyển diệu pháp trường tồn thế gian
        Chúng con xin nguyện lên đàng
        Hoằng xoay diệu pháp Đạo Vàng muôn phương
        Chúng con xin nguyện lên đường
        Đáp đền Ân trọng Pháp Vương muôn loài
        Vu Lan Thắng Hội ai ơi
        Mở Trang Hiếu Hạnh tuyệt vời Mục Liên
        Vu Lan Thắng Hội linh thiêng
        Mở Trang Hiếu Hạnh uyên nguyên muôn đời
        Chắp tay hàm tiếu hoa cười
        Vô Ưu thọ hạ, thời thời Pháp Thân
        Chắp tay ngưỡng phục thù ân
        Pháp vương, pháp vũ, pháp vân nhiệm mầu
        Chắp tay lễ lạy khấu đầu
        Truyền trao, chuyển tiếp phổ châu Ta Bà
        Nam Mô Phật Tổ Thích Ca
        Mở Trang Hiếu Hạnh về nhà Như Lai
        Nam Mô Từ Phụ Ân Sư
        Mở Trang Hiếu Hạnh “hữu-dư” đều thành
        Nam Mô Đức Phật Cha Lành
        Mở Trang Hiếu Hạnh, chúng sanh soi đường
        Nam Mô Đức Phật Pháp Vương
        Thích Ca Giáo Chủ Thế Tôn Ta Bà
        Nam Mô Bổn Sư Thích Ca
        Nam Mô Từ Phụ Thích Già Mâu Ni
        Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
        Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

        Tháng 6 – 2010
        TNT Mặc Giang
        macgiang@y7mail.com


         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 00:42:52 bởi Viet duong nhan >
        #19
          Viet duong nhan 11.06.2010 02:12:12 (permalink)
          Hoa Trắng thiên thu

          Cài Hoa Trắng, Ơn Hùng Vương Quốc Phụ
          Khai dựng cờ mở nước hiệu Văn Lang
          Cho đến nay nền Văn hiến năm ngàn
          Còn tiếp tục truyền lưu và sống mãi

          Cài Hoa Trắng, Ơn Âu Cơ Quốc Mẫu
          Tiên trên cao mang một bọc trăm con
          Từ đó khởi đi dòng giống Lạc Hồng
          Tọa thị tại đất trời Nam sừng sững

          Cài Hoa Trắng, ta tôn thờ Đức Mẹ
          Thét Biển Đông rào rạt hát trùng dương
          Ta xin mang tình thương Mẹ lên đường
          Xây tươi đẹp cho sông dài biển rộng

          Cài Hoa Trắng, ta lên đầu quan ải
          Hỏi Trường Sơn, núi Thái cao đến đâu
          Ơn của Cha, ta xin chất trên đầu
          Tôn thờ mãi và không hề phản bội

          Cài Hoa Trắng, ta mang hồn sông núi
          Da thịt này, chỉ xin trả quê hương
          Chứ không băng ngang, đánh đổ giữa đường
          Dù bất cứ thế thời, hay cuồng vong thác loạn

          Cài Hoa Trắng, ta mang hồn Tiên Tổ
          Giống Lạc Hồng huyết thống năm ngàn năm
          Ta luyện tôi những đức tính tinh anh
          Bước dõng dạc và ngẩng đầu đi tới

          Cài Hoa Trắng, ta đến bàn thờ Tổ Quốc
          Nguyện trắng trong, thanh bạch đức trung trinh
          Nguyện cho quê hương non nước quê mình
          Không phản bội những gì Tổ Tiên để lại

          Cài Hoa Trắng, ta xin cài mãi mãi
          Cài một lần, và cài đến thiên thu
          Việt Nam ta, định phận sẵn thế ư
          Trắng, cho toát cả thiên hà vũ trụ

          Cài Hoa Trắng, ta nhớ Cha Hồng Lạc
          Và ta mang công đức Mẹ Âu Cơ
          Con cháu Hùng Vương mãi mãi tôn thờ
          Giống Lạc Hồng, giống anh hùng nước Việt Nam.

          Tháng 6 – 2010
          Mặc Giang
          macgiang@y7mail.com

          *

          Mẹ, tặng phẩm duy nhất cuộc đời

          Bông Hồng cài áo em mang
          Em còn có mẹ với ngàn yêu thương
          Lối đi tình mẹ vấn vương
          Lối về tình mẹ bên nương ráng chiều
          Bông Hồng cài áo nâng niu
          Em còn có mẹ yêu kiều trần gian
          Thương em từng bước trên đàng
          Cho em từng bước dọc ngang đi về
          Bông Hồng cài áo mân mê
          Em còn có Mẹ vỗ về vĩnh nhiên
          Chỉ cần mẹ động tay tiên
          Là em tan hết muộn phiền trần ai
          Mẹ chưa kịp tiếng thở dài
          Là em an ổn phương đài phù sinh
          Bông Hồng cài áo xinh xinh
          Vẽ lên dấu ngọc bóng hình mẹ yêu
          Cho em nhẹ bước cầu kiều
          Phần sáng có sẵn, cơm chiều chờ trông
          Đóa Hồng cài áo thơm bông
          Đông thời hết lạnh, hạ nồng hết oi
          Thu về không tím lá rơi
          Xuân sang đợi sẵn nụ cười tinh anh
          Bông Hồng cài áo trong lành
          Em còn có mẹ bao quanh mẫu từ
          Đẹp hơn vạn thể thiên thư
          Cho em nhận diện thật hư phiêu bồng
          Em ơi trân quý Hoa Hồng
          Vừa cài trên áo là lòng mẹ yêu
          Em ơi gìn giữ nâng niu
          Cầu mong cho Mẹ bóng chiều chậm qua
          Em nên ấu yếm thiết tha
          Tóc Mẹ chậm trắng, thịt da chậm mồi
          Mẹ là tặng phẩm tuyệt vời
          Một lần duy nhất trong đời mà thôi
          Mẹ là tặng phẩm tinh khôi
          Cầu cho Mẹ sống suốt đời bên em.

          Tháng 6 – 2010
          TNT Mặc Giang
          macgiang@y7mail.com  
          #20
            Viet duong nhan 11.06.2010 02:14:29 (permalink)
             
             Vu Lan, Cha có buồn không ?

            Mỗi Mùa Hiếu Hạnh Hội Vu Lan
            Thường nhắc nghĩa ân đức Mẹ hiền
            Thỉnh thoảng mới nêu tình Phụ Tử
            Làm Cha, xin hỏi có buồn không ?

            « Ba năm bồng ẵm cảm ơn Cha »
            Trụ cột nắng mưa đỡ cửa nhà
            Tuế nguyệt phong sương dày gió bụi
            Ngoài bình thiên hạ, trong yên gia

            Gót đỏ như son cho cháu con
            Thau chì cát đá chẳng hao mòn
            Đội trời đạp đất nhồi sinh lực
            Nào có nghĩa gì tiếng cảm ơn

            Nam giới, vẫy vùng chí dọc ngang
            Nam nhi chi chí phỉ anh hùng
            Tiểu nhân, tục tử làm sao sánh
            Vô số chim muông có đại bàng

            Cánh Bằng bay bổng khắp trời mây
            Vùng vẫy bốn phương thỏa chí này
            Dẫu có bào mòn thân rũ cánh
            Làm trai như thế mới nên trai

            Thế thì, trong Lễ Hội Vu Lan
            Đồng cảm tương lân thật nhẹ nhàng
            Việc khó có phần ta gánh vác
            Ra tay bất vụ mới thi ân

            Phụ thân nghiêm nghị Đấng Song Đường
            Một dựng tôn ti, hai vững cương
            Ba tạo thế thời, bốn nhiệt huyết
            Một đời không đổi mới tình thương

            Tình thương rộng lớn mới vô biên
            Như Núi Thái Sơn nhất mọi miền
            Chống đỡ rừng non cây cỏ mọc
            Ai nhìn, không khiếp đức oai thiêng

            Tình thương cao cả mới nghiêm đường
            Núi Thái bao giờ kể gió sương
            Ai hát Biển Đông ca đức Mẹ
            Cha cười phải phải, biết hiền lương

            Hãy dành cho Mẹ tiếng yêu thương
            Ngon ngọt thơm hương như mía đường
            Nếp một đầu mùa dâng hiến Mẹ
            Bông Hồng cài áo cam lồ vương

            Còn Cha vun với tạo Bông Hồng
            Tưới nước, bón phân, gai góc đâm
            Chồi mọc, mầm non, hoa mỉm nụ
            Tặng cho nhân thế đẹp nào hơn

            Mỗi Mùa Hiếu Hạnh Hội Vu Lan
            Đã có đức từ của Phụ Thân
            Đã có đức bi lồng trí dũng
            Ân, mà không nói mới là Ân

            Mỗi Mùa Hiếu Hạnh áo cài hoa
            Bông trắng bông hồng, đã có Cha
            Cha tạo nó ra, và cống hiến
            Thì Cha chính thị Một Đài Hoa

            Cha còn chuyển mạch thế tông gia
            Nội Ngoại Gia Tiên của cửa nhà
            Thất Tổ, cửu Huyền, và quyến thuộc
            Cha ơi, tột đỉnh phải không Cha

            Cha còn gìn giữ khí hùng thiêng
            Văn hiến ngàn năm của Tổ Tiên
            Bảo vệ cơ đồ trao thế hệ
            Việt Nam bền vững vĩnh uyên nguyên

            Tôi ít kể ra công đức người
            Văn chương chữ nghĩa bằng thừa thôi
            Cái tình Phụ Tử uyên thâm quá
            Chỉ ngó nhìn nhau Một Nụ Cười

            Mãn nguyện một đời Đức Phụ Thân
            Ân, không đáp hết, mới là Ân
            Ân, mà trả được, Ân còn nhỏ
            Cháu thảo con hiền, phải lựa lần

            Vu Lan tùy thuận Lễ cài hoa
            Nặng nhất, hoa này, gắn áo Cha
            Thương nhất, hoa này, dâng áo Mẹ
            Cho Mùa Hiếu Hạnh thật chan hòa

            Lời cuối, xin dâng Công đức Cha
            Vu Lan, Đức Phật giải bày ra
            « Tam đồ bát nạn câu ly khổ »
            Thế thế hoằng truyền Đạo Thích Ca.

            Tháng 6 – 2010
            TNT Mặc Giang
            macgiang@y7mail.com

            *

            Vu Lan nhớ Mẹ Hiền

            Nhắc đến Vu Lan nhớ Mẹ hiền
            Mẹ hiền là nét ngọc tay tiên
            Là xôi nếp một, thơm bông lúa
            Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường

            Nhắc đến Vu Lan nhớ Mẹ thương
            Quê nghèo một nắng với hai sương
            Thân cò lặn lội bên bờ vắng
            Mua gánh bán bưng khổ quá chừng

            Làm Mẹ nuôi con đãi dãi dầu
            Việc nhà việc cửa đổ mưa ngâu
            Việc đồng việc ruộng dày gian khó
            Tóc trắng viếng thăm sớm mái đầu

            Cái tiếng Mẫu Thân nghe ấm lòng
            Nhưng ai hiểu được những long đong
            Nhiều đêm không ngủ nhìn trời đất
            Khổ quá thân tôi đã mõi mòn

            Nhưng chẳng bao giờ Mẹ thở than
            Chồng con không thấy những vô vàn
            Giọt dài Mẹ giấu khi đêm xuống
            Giọt ngắn Mẹ nhìn ngày nắng lên

            Mẫu tử mẫu thân với mẫu từ
            Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
            Biển Đông khó sánh được Lòng Mẹ
            Thiên phú ban cho, bộ dễ ư

            Mấy chục năm trường gánh nổi trôi
            Hỏi sao không tóc bạc da mồi
            Vết nhăn vết xếp thân còi cõm
            Thương quá là thương hỡi Mẹ ơi

            Nuôi con, lên ải để đèo non
            Xuống biển tác sông để kiếm còng
            Con cháu lớn lên khi hiểu được
            Mẹ già kiệt lực chờ đi đong

            Đến ngày Mẹ bước lên bàn thờ
            Cháu thảo con hiền khóc mắt mưa
            Mẹ bỏ chúng con đi sớm quá
            Từ nay, tập sống kiếp bơ vơ

            Báo Hiếu Vu Lan thấy Mẹ hiền
            Mẹ ơi, vẫn nét ngọc tay tiên
            Vẫn xôi nếp một, thơm mùi lúa
            Vị ngọt thanh thanh của mía đường

            Hướng vọng Vu Lan thấy Mẹ yêu
            Vòng tay của Mẹ như nâng niu
            Lệ dài của Mẹ không ngưng đọng
            Nước mắt Mẫu Từ cứ chảy xuôi

            Quyện khói làn hương thật tuyệt vời
            Mờ mờ ẩn hiện Mẹ nhìn tôi
            Mắt thương muôn thuở không thay đổi
            Tác phẩm trinh nguyên tặng cuộc đời

            Bóng Mẹ hiền ơi vạn nhớ thương
            Con mang tiếng hát Mẹ lên đường
            Tấm lòng của Mẹ trùm trời đất
            Chỉ một chữ YÊU với chữ THƯƠNG

            Dâng Mẹ Đóa Hồng đã đủ chưa
            Tượng trưng, không thể nói cho vừa
            Tình thương của Mẹ không cân được
            Đức Mẹ viên dung chẳng thiếu thừa

            Một đóa hồng tươi dâng Mẹ yêu
            Nhiệm mầu như Đức Mẹ cao siêu
            Thâm sâu như Lòng Mẹ trời biển
            Hiếu Hạnh mênh mông tỏa nhiểu điều

            Khép lại Vu Lan tiếng Tạ Từ
            Mẹ hiền dịu vợi cả thiên thu
            Mẹ yêu chan chứa trùm hoàn vũ
            Nhân thế hằng còn tiếng Mẹ ơi !

            Tháng 6 – 2010
            TNT Mặc Giang
            macgiang@y7mail.com  
            #21
              Viet duong nhan 11.06.2010 02:16:43 (permalink)
              Còn đó quê tôi

              Quê tôi còn đó dòng sông
              Nước đi nước đến chờ con nước về
              Quê tôi còn đó sơn khê
              Sắt son tô thắm ước thề không phai
              Ơn sâu nghĩa nặng tình dài
              Đường quê lối nhỏ hoa cài thơm hương
              Tin yêu hòa ái mến thương
              Chia mưa sẻ nắng gió sương không màng
              Quê tôi còn đó đò ngang
              Chờ người lữ thứ miên man chưa về
              Quê tôi còn đó tiếng ve
              Xót trong hạ nắng mùa hè kêu đau
              Xa mờ trắng mấy mùa cau
              Trôi dòng dĩ vãng phủ màu nhớ thương
              Đêm đêm nhạn vắng kêu sương
              Ngày ngày én liệng mây truông cuối trời
              Quê tôi từ thuở nằm nôi
              Chôn nhau cắt rốn nhớ lời mẹ cha
              Xẻ da xẻ thịt mới ra
              Trinh nguyên huyết thống cho ta nên người
              Quê tôi còn đó nụ cười
              Gắn trên môi héo da mồi tóc sương
              Kinh qua bao ải nghê thường
              Lênh đênh thời thế đoạn trường tóc tơ
              Nhưng tôi chẳng có bao giờ
              Cố quên quê cũ mịt mờ đời tôi
              Nếu tôi không có quê tôi
              Thì sao tôi có quê tôi trong đời
              Cho nên dù có cuối đời
              Vẫn thương vẫn nhớ mặn mòi tình quê
              Buông tay nhắm mắt gởi về…

              Tháng 6 – 2010
              Mặc Giang
              macgiang@y7mail.com

              *

              Quốc Lễ Thù Ân

              Quốc Lễ Thù Ân, dâng lên trước bàn thờ Tổ Quốc
              Xin khấu đầu lạy tạ Sông Núi Hồn Thiêng
              Đã khởi đi từ nguồn cội Rồng Tiên
              Trải lịch sử năm ngàn năm Văn Hiến

              Đức Hùng Vương phảng phất cờ bay khói quyện
              Nước Văn Lang tên khởi thủy Việt Nam
              Kết tinh thành dòng giống máu đỏ da vàng
              Sừng sững giữa trời Đông, như thành đồng vách núi

              Quốc Lễ Thù Ân, dâng theo dòng lịch sử
              Xin khấu đầu đảnh lễ các bậc tiền nhân
              Vì Quê hương, vì Dân tộc, vị Quốc vong thân
              Đem xương máu dựng xây Cơ đồ Tổ Quốc

              Ôi Cổ Loa, khí hùng tụ năm ngàn năm trước
              Ôi Thăng Long, chuyển hùng anh một ngàn năm xưa
              Đây Sài Gòn, ba trăm năm rực rỡ có thừa
              Đó Phú Xuân, vọng Cố Đô một thời cổ kính

              Quốc Lễ Thù Ân, dâng lên Hai Bà Trưng, Bà Triệu
              Nước trời Nam, rõ mặt những bậc anh thư
              Kiện tướng Phương Bắc phải khiếp đảm kinh người
              Đất Mê Linh còn vang danh sử tích

              Quốc Lễ Thù Ân, dâng lên Đức Ngô Quyền kiệt xuất
              Bạch Đằng Giang vỗ sóng sạch quân thù
              Một ngàn năm xâm thực, kết liễu thiên thu
              Đất nước ta hoàn toàn độc lập tự chủ

              Mở ra bốn Triều đại Đinh – Lê – Lý – Trần kỳ tú
              Xuất hiện những bậc Minh quân, Tướng sĩ kỳ tài
              Giặc Phương Bắc biết bao lần nhe vuốt ách tai
              Đều bỏ chạy trối chết, chui ống đồng ống cống

              Quốc Lễ Thù Ân, xin dâng lên Đức Trần Hưng Đạo
              Xin dâng lên Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ Quang Trung
              Xin dâng lên thế thế tiền nhân các bậc anh hùng
              Quét sạch bóng dáng ngoại xâm, bảo toàn biên cương lãnh thổ

              Quốc Lễ Thù Ân, xin dâng lên tất cả chiến sĩ vô danh không tên tuổi
              Tên của các anh đã hòa quyện với non sông
              Máu của các anh đã tưới tẩm khắp ruộng đồng
              Non nước Việt Nam mới thành quê hương gấm vóc

              Quốc Lễ Thù Ân, xin dâng lên những chơn linh thiếu phụ
              Ôm con chờ để chết đứng vọng phu
              Hồn tử sĩ đã về với ngàn thu
              Nên các chị cũng hóa ra thiên cổ

              Quốc Lễ Thù Ân, xin dâng lên chơn linh đồng bào tử nạn
              Chết dưới mọi vòm trời khói lửa, hay ngay chốn hậu phương
              Hòa với núi sông cùng mở nước mở đường
              Non nước Việt Nam mới thành sông dài biển rộng

              Quốc Lễ Thù Ân, xin dâng lên khắp mọi miền Tổ Quốc
              Bắc Nam Trung cùng lễ lạy Thù Ân
              Ân quốc gia, Ân dân tộc, Ân tiền nhân
              Ân Tổ Tiên, Ân cội nguồn, Ân sông núi

              Quốc Lễ Thù Ân, để tôn thờ Tiên Tổ
              Đức hùng anh thạch trụ vững Trường Sơn
              Mảnh cơ đồ xương máu của cha ông
              Nghiêm bóng cả khí hồn thiêng sông núi

              Quốc Lễ Thù Ân, nhớ người Cha nguồn cội
              Hỡi những đàn con thế hệ của Lạc Hồng
              Hãy cùng nhau gánh vác vẹn non sông
              Một tấc đất không bao giờ suy suyển

              Quốc Lễ Thù Ân, trần thiết từ Nam Quan giới tuyến
              Xuống Biển Đông đến tận mũi Cà Mau
              Việt Nam ta tay nắm vững con tàu
              Vượt tất cả mọi phong ba bão táp

              Quốc Lễ Thù Ân, dựng trên cơ ngơi sự nghiệp
              Đời đời Ông Cha ra sức đắp xây
              Đời đời con cháu tay nắm chặt tay
              Cho toàn vẹn nghĩa đáp ân đền Tình Sông Núi

              Rợp cờ bay lung linh Hồn Lịch Sử
              Khí hùng thiêng kết tụ giống Lạc Hồng
              Đỉnh Trường Sơn nghe triều sóng Biển Đông
              Mũi Cà Mau thấu Nam Quan cửa ải

              Liền biển liền bờ, nối liền biên giới
              Liền núi liền sông, thạch trụ giang sơn
              Năm ngàn năm trước, một tấc không mòn
              Năm ngàn năm sau, một ly không chuyển

              Quốc Lễ Thù Ân, triệu triệu con tim, đồng thanh lên tiếng
              Quốc Lễ Thù Ân, triệu triệu con người, dị khẩu đồng âm
              Quốc Lễ Thù Ân, toàn thể Dân tộc Việt Nam dõng dạc vang lên
              Đất nước nầy, Non sông nầy, đời đời bất diệt.

              Tháng 6 – 2010
              TNT Mặc Giang
              macgiang@y7mail.com

              *

              Còn đó Vu Lan

              Mỗi Mùa Hiếu Hạnh lại băng ngang
              Tôi đứng xa xa nhớ lạ lùng
              Nhìn thấy người ta dìu phụ mẫu
              Còn mình lành lạnh thoáng bâng khuâng

              Mỗi Mùa Hiếu Hạnh áo cài hoa
              Bông Đỏ xinh xinh mắt sáng lòa
              Bông Trắng rưng rưng tràn ngấn lệ
              Cũng Hồng cũng Trắng cũng cài hoa

              Thương Bông hồng Đỏ quá đi thôi
              Nhưng chẳng có ai cho nữa rồi
              Tôi tự tìm hoa ra viếng mộ
              Bông Hồng dâng Mẹ, Mẹ à ơi

              Tôi vào dự Lễ Hội Vu Lan
              Nghi ngút trầm hương quyện khói nhang
              Chuông mõ trang nghiêm hòa tụng niệm
              Cầu xin mẹ thoát cõi lầm than

              Tôi nghe tiếng vọng Hội Vu Lan
              Xin chắp tay hoa dâng trước thềm
              Khấn nguyện Mẹ, hoa khai Lạc Quốc
              Đền ơn muôn một nghĩa Từ Thân

              Thế rồi Mùa Hiếu Hạnh đi qua
              Tôi bước lang thang về đến nhà
              Đến trước bàn thờ nhìn ảnh Mẹ
              Mẹ ơi, xa Mẹ ngút ngàn xa

              Bếp lửa thắp lên chẳng đủ hồng
              Lạnh từ ngoài đến sâu trong lòng
              Lạnh băng đi xuống thềm băng giá
              Tuyết đóng cục hòn gõ vỡ toang

              Bông đỏ, Mẹ đem đi mất rồi
              Còn con bông trắng kiếp đơn côi
              Con mang đến cuối đời cô lữ
              Nhắm mắt còn kêu tiếng Mẹ ơi

              Nhắm mắt, nghĩa là hết Trắng Hồng
              Kìa xem bóng nguyệt giữa dòng sông
              Mẹ đi, con lại đi theo Mẹ
              Mẫu Tử đôi bờ, hỏi sắc không

              Nhưng đời còn đó Hội Vu Lan
              Cửa tử đi qua thật bẽ bàng
              Nghĩa đáp ân đền ơn hiếu hạnh
              Mong sao nhân thế hiểu, đừng quên !!!

              Tháng 6 – 2010
              TNT Mặc Giang
              macgiang@y7mail.com
              #22
                Viet duong nhan 11.06.2010 02:18:23 (permalink)
                 Hoa Trắng thôi cài

                Lại Bông hồng Trắng áo cài hoa
                Mắt chị rưng rưng thấm lệ nhòa
                Trông ánh mắt anh kỳ lạ quá
                Và em chằm chặm chiếc « mù soa »

                Bông Trắng là gì thế hở anh
                Buồn buồn chị lặng ngó loanh quanh
                Ngậm ngùi em cuốn tròn khăn lệ
                Màu Trắng hoa cài, trắng tuổi xanh

                Không ai chia sẻ hết niềm đau
                Mỗi một niềm đau khác sắc màu
                Anh, chị, em đều cùng mất Mẹ
                Mỗi người riêng rẽ một chiều sâu

                Màu Trắng hoa cài, áo trắng hoa
                Một Mùa Hiếu Hạnh lại đi qua
                Tâm hương, nguyện Đức Từ lân mẫn
                Cứu Mẹ chúng con thoát hải hà

                Bông Hồng, Bông Trắng, Trắng Hồng Hoa
                Hồng Trắng còn đâu những đậm đà
                Xin chắp tay hoa dâng trước Phật
                Từ bi cứu độ mọi can qua

                Nuôi con, chắc Mẹ khổ vì con
                Trần thế lao lung sống cõi còm
                Nghiệp dĩ chất chồng sao tránh khỏi
                Đàn con khôn lớn, tội cao hơn

                Đó là chưa nói sinh con ra
                Đau thấu trời xanh, xé thịt da
                Mở mắt chào đời con khóc ré
                Mẹ cười sung sướng con tôi a

                “Ba năm bồng ẵm cảm ơn Cha
                Chín tháng cưu mang nhờ Đức Mẹ”
                Khuyên răn giáo dưỡng tình Phụ Tử
                Chén cơm manh áo nghĩa Mẫu Từ

                Những tưởng đời mình diễm phúc thôi
                Có Cha có Mẹ mãi trong đời
                Nào ngờ sinh tử vừa khua nhịp
                Bông Trắng cài hoa, trắng cuộc đời

                Nói nữa làm chi nghĩa đáp đền
                Một còn không có, huống mông mênh
                Công Cha như Núi hơn trời đất
                Nghĩa Mẹ Biển Đông sóng gập ghềnh

                Hoa Trắng cài lên trên áo ai
                Như sương thấm lạnh trắng đêm dài
                Thao thức thâu canh thương nhớ Mẹ
                Nước mắt lưng tròng đẩy giọt cay

                Hoa Trắng sẻ chia với những ai
                Lệ mòn như áo đã mòn vai
                Hai vai tiếp tục xin gồng gánh
                Gánh kiếp đơn côi mãi tháng ngày

                Đã gọi là xin chia sẻ mà
                Mỗi Mùa Hiếu Hạnh lại đi qua
                Nói không sâu nặng làm sao thấm
                Càng thấm càng thương nhớ Mẹ Cha

                Ơn Cha như Núi, xin đừng quên
                Đức Mẹ biển Đông, nguyện đáp đền
                Ghi nhớ suốt đời, và cẩn trọng
                Hương hồn Cha Mẹ mới bằng an

                Hiểu rõ đủ rồi, hở chị nghe
                Còn em, thôi khóc nữa chi hè
                Và anh, hãy xứng là nam tử
                Hoa Trắng thôi cài cũng thế nha !!!

                Tháng 6 – 2010
                TNT Mặc Giang
                macgiang@y7mail.com  

                *

                Bông Hồng, một đóa em mang

                Bông Hồng một đóa em mang
                Còn Mẹ là nhất trần gian trên đời
                Ở gần hay ở xa xôi
                Thường xuyên hỏi Mẹ những lời Mẹ yêu
                Bông Hồng một đóa nâng niu
                Như ru khúc nhạc cầu kiều mến thương
                “Mẹ già như chuối ba hương
                Như xôi nếp một, như đường mía lau”
                Mẹ già như thể hương cau
                Như đồng lúa chín, như bàu hoa sen
                Mẹ già như gió trước đèn
                Em ơi, hãy giữ giữa thềm hoang vu
                Mẹ già như lá mùa thu
                Coi chừng Thần Tử lù lù lùa qua
                Mẹ già như ánh châu pha
                Sao kia rơi rụng ngân hà lạnh băng
                Bông Hồng một đóa em mang
                Mỗi Mùa Báo Hiếu Vu Lan lại về
                Tình Mẹ ôm ấp ủ ê
                Đói no ấm lạnh vỗ về nghe em
                Bông Hồng một đóa quen quen
                Em còn diễm phúc Mẹ Hiền em ơi
                “Đêm đêm thắp ngọn đèn trời
                Cầu cho Mẹ sống suốt đời với con”
                Nhớ nghe, nước chảy đá mòn
                Huống chi da thịt cõi còm phù sinh
                Nhớ nghe, nước chảy đầu ghình
                Tang thương bãi trắng, sập sình phù sa
                Nhớ nghe, một cõi ta bà
                Chẳng qua quán trọ la cà thế thôi
                Bông Hồng một đóa em ơi
                Nhớ thương yêu Mẹ suốt đời không phai
                Bông Hồng một đóa em cài
                Gắn trên tuyệt đỉnh phương đài Mẹ Thương
                Bông Hồng một đóa Song Đường
                Mẹ là tất cả tình thương con người
                Bông Hồng còn nở nụ cười
                Em còn có Mẹ, nhất đời nghe em !

                Tháng 6 – 2010
                TNT Mặc Giang
                macgiang@y7mail.com

                *

                Bông Hồng, một đóa nâng niu

                Bông Hồng một đóa nâng niu
                Em còn diễm phúc Mẹ yêu trong đời
                Chỉ cần thương mẹ mà thôi
                Không cần lựa tiếng lựa lời nghe em
                Thỉnh thoảng
                Em nên ngồi bên Mẹ
                Cầm tay Mẹ thật lâu
                Em im lặng cúi đầu
                Rồi nhìn vào mắt Mẹ
                Mẹ ơi
                Con muốn thưa Mẹ một tiếng
                Nói với Mẹ một câu
                Một câu
                Tưởng rằng bình thường
                Quen thuộc quá
                Xa lạ gì
                Mẹ sẽ bảo
                Con muốn nói gì
                Con cứ nói đi
                Em nắm tay Mẹ thật chặt
                Rồi nói
                Mẹ ơi, “Mẹ có biết rằng, con thương Mẹ lắm không”
                Mẹ sẽ nhìn em mỉm cười
                Và nước mắt của Mẹ sẽ ứa ra
                Em có ngạc nhiên không
                Tại sao như thế vậy cà
                Tại sao như thế vậy ta
                Bởi vì
                Mẹ thương biển rộng hải hà
                Tình Mẹ sâu nặng bao la đất trời
                Mẹ thương tuyệt đỉnh cao vời
                Tình Mẹ tuyệt tác không lời hết đâu
                Mẹ thương một cõi nhiệm mầu
                Luôn ghi nhớ mãi trong đầu nghe em
                Em đừng cho rằng sao tôi nói quá
                Tôi không nói quá đâu
                Nếu một mai, lỡ có gì thì em sẽ biết
                Thế nào cũng có một ngày
                Ngày ấy thật bất ngờ
                Không hẹn thời gian
                Không hẹn không gian
                Nhưng một khi đã tới là nó tới
                Trời chẳng cứu được
                Đất chẳng cứu được
                Chẳng có một vị thiêng liêng nào cứu được
                Huống chi y khoa, bác sĩ, y tá, thuốc thang
                Thuốc Bắc, thuốc Nam
                Hay mọi phương cách của trần gian và thế gian
                Đến lúc Mẹ đi là Mẹ phải đi
                Không từ tạ
                Không một lời
                Buông tay
                Nhắm mắt
                Vĩnh viễn
                Vĩnh biệt
                Muôn trùng
                Khi Mẹ em đã đi rồi
                Em không còn Mẹ nữa
                Kể từ giờ phút đó
                Ngay thời điểm hôm đó
                Em sẽ hiểu ra
                Em sẽ nhận ra
                Tôi nói chưa hết đâu
                Hỏi ai đếm được mưa ngâu
                Dù dài dù ngắn giọt châu chưa mòn
                Hỏi ai đếm được héo hon
                Dù rơi dù rụng tâm hồn nhớ thương
                Hỏi ai đếm được nghê thường
                Bên cầu Ái Tử mờ sương cuối chiều
                Ngồi trong quán trọ cô liêu
                Mỗi khi nhớ Mẹ, chín chiều ruột đau
                Chiều này Hoa Trắng phai màu
                Chiều kia Hoa Đỏ gởi tàu trần gian
                Chiều này gợn bóng suối vàng
                Chiều kia nhớ Mẹ gởi ngàn thiên thu
                Chiều này gợn áng mây mù
                Chiều kia mây trắng lù lù không tan
                Em tìm trên cõi Thiên Đàng
                Hay tìm trên cõi Lạc Bang nhiệm mầu
                Nhưng em chẳng thấy Mẹ đâu
                Bởi không còn Mẹ, hết rồi nghe em!

                Tháng 6 – 2010
                TNT Mặc Giang
                macgiang@y7mail.com  
                #23
                  Viet duong nhan 11.06.2010 02:20:02 (permalink)
                   Mẹ Cha là nhất trần gian

                  Bao nhiêu sách vở viết về Tình Mẹ
                  Bao nhiêu chữ nghĩa viết về Công Cha
                  Dù có nhiều như vũ trụ bao la
                  Cũng không thể diễn tả hết được Ơn Cha Nghĩa Mẹ
                  Khi nhớ Mẹ, ta thầm kêu khe khẽ
                  Mẹ ơi Mẹ, con nhớ Mẹ khôn nguôi
                  Biển Đông dù cạn sóng mòi
                  Nhưng con không cạn một đời Mẹ Thương
                  Khi nhớ Cha, ta thầm vương Núi Thái
                  Sông Núi kia, hỏi mấy ải sơn khê
                  Trèo trên tột đỉnh ước thề
                  Băng đèo vượt dốc không hề kêu than
                  Nhớ Ơn Cha, ta dọc ngang trời rộng
                  Nhớ Đức Mẹ, ta bương chải sông dài
                  Bông Hồng một đóa thôi cài
                  Bông Trắng rơi rụng phơi đài dặm băng
                  Nhìn kia, con nước lăng tăng
                  Trôi đi đâu nữa cũng căn cội nguồn
                  Nhìn kia, én liệng mây truông
                  Ai trông cánh én tỏ tường chi ai
                  Chim có Tổ, hoa cài mấy đóa
                  Người có Tông, mấy cánh hoa cài
                  Bông Hồng một cánh trên tay
                  Bông Trắng một đóa lệ dài thiên thu
                  Trong vũ trụ, có một cõi nhiệm mầu nào đó
                  Ta tôn thờ Đức Mẹ tận trên cao
                  Trong càn khôn, có một cõi thiêng thiêng nào đó
                  Ta tôn thờ Ơn Cha tận tột cùng
                  Dù cho khắp cả thỉ chung
                  Cũng không chứa hết vô cùng Mẹ Cha
                  Dù cho vạn thể thiên hà
                  Cũng không thế sánh Mẹ Cha tuyệt vời
                  Mẹ Cha là nhất trên đời
                  Mẹ Cha vượt cả đất trời mênh mông
                  Mẹ Cha là nhất vô song
                  Mẹ Cha vượt cả sắc dòng thời gian
                  Mẹ Cha là nhất trần gian…

                  Tháng 6 – 2010
                  TNT Mặc Giang
                  macgiang@y7mail.com

                  *

                  Nhờ Hội Vu Lan

                  Mỗi độ Vu Lan nhớ Mẹ hiền
                  Nhớ thương một mái ấm đoàn viên
                  Không sao có được từ khi ấy
                  Uống cạn biết bao nhiêu nỗi niềm

                  Mỗi độ Vu Lan bỗng nhớ nhà
                  Ôi chao nhớ quá nhũn lòng ta
                  Nhũn mềm như bún đời phiêu lữ
                  Quán trọ trần gian có đậm đà

                  Mỗi độ Vu Lan bỗng nhớ quê
                  Bao năm xa xứ vẫn chưa về
                  Chuông chùa vang vọng khi còn bé
                  Mấy chục năm trường tôi vẫn nghe

                  Nghe, để biết rằng Mùa Hiếu Hạnh
                  Cái Mùa Báo Hiếu của thiêng liêng
                  Một khi đã mất thì vô vọng
                  Hoa Trắng, trắng cành, trắng vĩnh miên

                  Nghe, để biết rằng Mùa Thắng Hội
                  Cái Mùa cứu độ mọi âm linh
                  Tôi xin kính cẩn thành tâm nhất
                  Trong đó có chung Cha Mẹ mình

                  Nhớ xưa, chính Đức Mục Kiền Liên
                  Đắc đạo chân thân thật diệu huyền
                  Vận dụng thần thông không cứu nổi
                  Còn tôi phước mỏng, tội vô biên

                  Chân thành đảnh lễ Đức Từ Bi
                  Phật Pháp nhiệm mầu, xin chứng tri
                  Cứu tế hàm linh và tất cả
                  Mẹ Cha thoát khỏi mọi A Tỳ

                  Nguyện cầu quy hướng Hội Vu Lan
                  Hiếu Hạnh hòa theo Ánh Đạo Vàng
                  Sống trọn vẹn con hiền cháu thảo
                  Từ bi thấm nhuận khắp nhân gian

                  Nguyện cầu quy hướng Đạo Bồ Đề
                  Đày ải lâu rồi đừng ngủ mê
                  Biển khổ quay đầu là bỉ ngạn
                  Đường xưa lối cũ dắt nhau về

                  Nương nhờ từ Pháp Hội Vu Lan
                  Pháp cổ trầm hùng đã vọng vang
                  Trên thấu thiên đường, dưới địa ngục
                  Chúng sanh thức tỉnh mọi nguy nàn

                  Thầm cảm thâm ân Đức Phụ Từ
                  Đàn con lạc lõng lại dễ duôi
                  Lang thang lặn hụp trong ba cõi
                  Đức Phật Từ Bi, mỉm miệng cười.

                  Tháng 6 – 2010
                  TNT Mặc Giang
                  macgiang@y7mail.com

                  *

                  Hoa Hồng muôn thuở

                  Hai tay ôm ấp Hoa Hồng
                  Xin dâng cho Mẹ ấm nồng nghĩa ân
                  Còn Mẹ, diễm phúc vô ngần
                  Thiên Đường chẳng muốn, trần gian chẳng màng
                  Hoa Hồng đỏ thắm con mang
                  Tình thương của Mẹ chứa chan nhiệm mầu
                  Trả đời tất cả minh châu
                  Chỉ cần bên Mẹ, gục đầu ấp yêu
                  Nhìn Mẹ, không cần nói nhiều
                  Mà sao trời đất yêu kiều Mẹ ơi
                  Kìa trông ánh mắt Mẹ tôi
                  Ngàn sao lấp lánh, trăng soi thiên hà
                  Nhìn Mẹ bằng thịt bằng da
                  Kim ngân ẩn hiện, châu pha đong đầy
                  Con ôm diễm phúc trong tay
                  Để không vụt khỏi có ngày chia xa
                  Đừng có ngày ấy Mẹ nha
                  Dù ai đổi cả Ta Bà cũng không
                  Đừng có ngày ấy nghe hông
                  Dù ai đổi cả Tiên bồng chẳng cam
                  Mẹ còn, hơn cõi Thiên Đàng
                  Huống chi cái cảnh trần gian sá gì
                  Cuộc đời sung sướng quá đi
                  Tôi xin tất cả cũng vì Mẹ yêu
                  Mẹ yêu, cần nói chi nhiều
                  Nhìn Mẹ sẽ biết Mẹ yêu là gì
                  Mẹ yêu, cần nói nhiều chi
                  Ôm hai tay Mẹ, biết gì Mẹ Thương
                  Tôi xin đổi cả vô thường
                  Chỉ xin giữ lại Song Đường mà thôi
                  Tôi xin đổi cả đất trời
                  Chỉ xin giữ lại Mẹ tôi vô cùng
                  Hai tay nâng đóa Hoa Hồng
                  Hoa Hồng muôn thuở ấm lòng Mẹ Thương.

                  Tháng 6 – 2010
                  TNT Mặc Giang
                  macgiang@y7mail.com

                  *

                  Cánh Hoa thiên thu

                  Con xin nâng đóa Hoa Hồng
                  Dâng lên cho Mẹ ấm lòng mẫu thân
                  Mẹ là cao cả từ ân
                  Cho con vững bước phong trần nhân gian
                  Mẹ là cao quý muôn ngàn
                  Cho con thước ngọc leo thang vào đời
                  Hoa Hồng một đóa tuyệt vời
                  Dâng lên cho Mẹ những lời Mẹ thương
                  “Mẹ là hoa, Mẹ là hương
                  Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu »
                  Mẹ là vị ngọt nếp xôi
                  Vị thanh hoa bưởi, vị bồi hoa cau
                  Cho con từ thuở ban đầu
                  Để con vững lái con tàu nghĩa ân
                  Hoa Hồng dâng tặng Mẫu thân
                  Cuộc đời còn Mẹ phước phần nào hơn
                  Mẹ là dấu ngọc điểm son
                  Cho con châu thể tâm hồn trinh nguyên
                  Mẹ là mầu nhiệm tay tiên
                  Cho con trọn vẹn bình yên an lành
                  Hoa Hồng một đóa tinh anh
                  Xin dâng lên Mẹ lòng thành cháu con
                  Cuộc đời chẳng có gì hơn
                  Bằng hình bóng Mẹ vẫn còn trần gian
                  Con xin đánh đổi bạc vàng
                  Con xin đánh đổi cả ngàn thiên thu
                  Để cho còn Mẹ, dẫu dù
                  Trời long đất lở mây mù bủa giăng
                  Tình Mẹ không thể lượng cân
                  Càn khôn vũ trụ phù vân sá gì
                  Lòng Mẹ mà nhớ li ti
                  Hư vô trùm khắp khắc ghi chưa đầy
                  Nhân Mùa Hiếu Hạnh về đây
                  Xin dâng lên Mẹ, Hoa này thiên thu.

                  Tháng 6 – 2010
                  TNT Mặc Giang
                  macgiang@y7mail.com  
                  #24
                    Viet duong nhan 11.06.2010 02:21:52 (permalink)
                    Ước Vọng Vu Lan 

                    Mỗi Mùa Thắng Hội Vu Lan
                    Ai ai cũng cảm bàng hoàng tâm tư
                    Một năm man mác còn dư
                    Đến Mùa Thắng Hội thêm như thế này
                    Phải rồi Tháng Bảy mưa bay
                    Gió se se lạnh nỗi này tình kia
                    Mưa sa nhỏ giọt chia lìa
                    Công ơn Cha Mẹ hiện về giăng giăng
                    Hòa theo Tháng Bảy Mùa Trăng
                    Là Mùa Hiếu Hạnh nặng oằn thâm sâu
                    Ra bờ Ái Tử đầu cầu
                    Lăng tăng gợn sóng vũng nâu ru hời
                    Võng đưa kẽo kẹt à ơi
                    Cả hình bóng Mẹ một đời hiện ra
                    Vọng nghe trên ải sơn hà
                    Chim kêu quốc quốc gia gia canh trường
                    Cấu thành hình bóng quê hương
                    Có tình Phụ Tử vương vương cơ đồ
                    Kệ kinh trầm bỗng Nam Mô
                    Lung linh nghĩa địa cửa mồ tối om
                    Kìa Cha kìa Mẹ chúng con
                    Kìa anh kìa chị lon ton hiện về
                    Chờ Mùa Hiếu Hạnh nằm nghe
                    Rụng rơi trái chín não nề tấm son
                    Chùn sâu thẩm thấu tâm hồn
                    Động lên trí não lòng cồn ruột đau
                    Thương Mẹ thì Mẹ còn đâu
                    Thương Cha mấy lớp cỏ khâu xanh xì
                    Anh em mỗi kẻ phân ly
                    Ngày xa tháng vắng nói chi họ hàng
                    Tình quê một nỗi mênh mang
                    Tình non nghĩa nước lại càng lao lung
                    Nhện giăng quán trọ đóng khung
                    Ngẫm riêng mới thấy não nùng nghĩa ân
                    Công ơn sinh dưỡng Song Thân
                    Công ơn non nước ngàn cân ngập lòng
                    Hiếu kia đền đáp sao xong
                    Hạnh kia bù lấp sao mong cho cùng
                    Nương Mùa Hiếu Hạnh bao dung
                    Con hiền cháu thảo trĩu chùn lòng son
                    Chân thành thắp nén tâm huơng
                    Dâng Mùa Hiếu Hạnh nhớ thương tôn thờ
                    Chắp tay niệm tiếng Nam Mô
                    Dâng Mùa Hiếu Hạnh đến giờ linh thiêng
                    Chứng tri con thảo cháu hiền
                    Dù cho muôn một đáp đền nghĩa ân
                    Trung nguyên tháng bảy hằng năm
                    Là Mùa Thắng Hội Vu Lan nhiệm mầu
                    Dù ai ở tận nơi đâu
                    Đến Mùa Báo Hiếu mau mau tựu về
                    Đàn tràng mở Hội đề huề
                    Cho tròn Hiếu Hạnh nguyện thề Vu Lan.

                    Tháng 6 – 2010
                    TNT Mặc Giang
                    macgiang@y7mail.com

                    *

                    Vin Cành Hoa Trắng

                    Nhìn ai đó, đang cài bông hoa trắng
                    Tôi biết rồi, anh trắng cả thiên thu
                    Còn chị và em, trắng cả mịt mù
                    Cha Mẹ mất rồi, còn gì mà nói

                    Cài Hoa Trắng, là bầu trời khép lại
                    Là không gian đóng khung cửa yêu thương
                    Là thời gian gởi vĩnh viễn vô thường
                    Cha Mẹ mất rồi, là mất tất cả

                    Cài Hoa Trắng, màu xanh mờ lá mạ
                    Màu úa vàng, lúa chín khóc ruộng nương
                    Màu thu tím, cuốn lá rụng vương vương
                    Màu của những ai không còn Cha Mẹ

                    Cài Hoa Trắng, nhiều khi ta giật mình khe khẽ
                    Nằm mơ gì mà lệ đẫm đêm qua
                    Giọt lệ buồn hay giọt lệ châu pha
                    Gối đã trũng biết bao lần thương Cha nhớ Mẹ

                    Cài Hoa Trắng, ta ra đầu cửa bể
                    Hỏi Biển Đông sao sóng vỗ mù sương
                    Tiếng sóng kia không phải tiếng trùng dương
                    Mà là tiếng của vô cùng nhớ Mẹ

                    Cài Hoa Trắng, ta lên đầu quan ải
                    Hỏi Trường Sơn, núi Thái cao đến đâu
                    Ngó ngược lên chót vót cuối đỉnh đầu
                    Công đức Cha vẫn nhìn chưa thấy hết

                    Chứ không những chỉ đồng cao ruộng thấp
                    Chứ không những chỉ manh áo chén cơm
                    Vùng đất khô khan trâu kéo cõi còm
                    Lúa mạ hao gầy cày lên sỏi đá

                    Chứ không những chỉ nhà tranh gốc rạ
                    Mái quê nghèo khốn khó đãi nhiêu khê
                    Cho người dân tôi sống nỗi ê chề
                    Thiếu trước hụt sau hai mùa mưa nắng

                    Lại còn phải kinh qua bao thời chinh chiến
                    Khói lửa tơi bời dày xéo quê hương
                    Cho người dân tôi nát ruột đoạn trường
                    Đổ nước mắt dập vùi trong sự sống

                    Mỗi bước chân đi ta mang hình ảnh Mẹ
                    Mỗi bước chân đi, ta mang vóc dáng Cha
                    Trong thâm tâm luân lưu huyết thống đậm đà
                    Trong tình tự chứa chan tình Dân tộc

                    Chứ không có nghĩa dành riêng con trẻ
                    Không Cha không Mẹ, mới gọi mồ côi
                    Dù mình già cả, chết tới nơi rồi
                    Nhưng nghĩ đến Tông Đường, bỗng thấy đời lạc lõng

                    Áo cài Hoa Trắng
                    Trắng một cành hoa
                    Thức trắng đêm qua
                    Nằm ru gối mộng

                    Ôi Mùa Hiếu Hạnh
                    Khép cửa đơn côi
                    Trời đất rụng rơi
                    Ngân hà ngưng đọng

                    Thời gian nín thở
                    Không gian lặng thinh
                    Con đứng một mình
                    Ôm rêu Hiếu Hạnh

                    Cha không lên tiếng
                    Mẹ cũng xa mờ
                    Con đứng trơ vơ
                    Vin cành Hoa Trắng.

                    Tháng 6 – 2010
                    TNT Mặc Giang
                    macgiang@y7mail.com

                    *

                    Hiếu Hạnh Đạo Phật

                    Hiếu đạo thường tình trong thế gian
                    Mong sao cha mẹ được bình an
                    Dưới hòa trên thuận và êm ấm
                    Đủ mặc đủ ăn sống nhẹ nhàng

                    Hiếu đạo thường tình của thế nhân
                    Mong sao cha mẹ sống dư phần
                    Giàu sang phú quý nhiều duyên phước
                    Để lại đời sau cho cháu con

                    Nhân tâm hiếu đạo của con người
                    Hạnh phúc, sang giàu, đẹp tốt tươi
                    Sung túc, dư thừa, và thọ hưởng
                    Phì gia, vinh thế, phải hơn đời

                    Mẹ Cha đắc thọ sống miên trường
                    Con cháu đầy đàng cùng vấn vương
                    Tráo đấu, lường đong, đãi phú quý
                    Hiền lương, thiện ác, ít cân lường

                    Suốt đời tận tụy kiếp nhân sinh
                    Địa vị, quyền uy với lợi danh
                    Tranh đoạt, gian tham và cố thủ
                    Thời gian đâu nữa nói hư vinh

                    Mấy chốc thoi đưa đã yếu già
                    Đó là chưa kể bịnh tình đa
                    Nghĩa trang đã lắm mồ hoang lạnh
                    Còn lấn chen nhau, cãi, khóc, la

                    Phật rằng, như thế mới thường tình
                    Lục đạo, tam đồ lụy chúng sinh
                    Nước mắt nhiều hơn bốn biển lớn
                    Lộn nhào trong bóng dáng vô minh

                    Phật rằng, ta tạm mấy lời khen
                    Cháu thảo con hiền khá đáp đền
                    Đã hết cuộc đời bên quán trọ
                    Nhà xưa không biết cho nên quên

                    Chư Thiên tuổi thọ thật không lường
                    Thụ hưởng dư thừa rớt vải vương
                    Phước cạn, đức khô, còn đọa xuống
                    Huống chi nhân thế lắm tai ương

                    Đạo Hiếu cao siêu, Phật tỏ bày
                    Lắng nghe cho kỹ, kể từ nay
                    Hành trì cẩn mật và truyền lại
                    Kim cổ dung thông không đổi thay

                    Đạo Hiếu Thế Tôn thì khác nhiều
                    Sống thời tu tập, chết tiêu diêu
                    Không sa tro bụi căn nhà lửa
                    Hát khúc vô sanh đỉnh nguyên siêu

                    Đạo Hiếu Như Lai, Phật dạy rằng
                    Quá thời Cha Mẹ được siêu thăng
                    Sống thời làm phước bồi tâm đức
                    Tam thế nhàn cư mới vĩnh hằng

                    Đạo Hiếu của ta vô thượng thừa
                    Ba đường sáu nẻo cứ ra vô
                    Chúng sanh tất cả đều con một
                    Đưa đến Niết Bàn, khá biết chưa

                    Đó là Hiếu Hạnh tuyệt trần gian
                    Thánh đức từ bi của Đạo Vàng
                    Vạn loại sinh linh đều tế độ
                    Liên hoa chín phẩm tọa an ban.

                    Tháng 6 – 2010
                    TNT Mặc Giang
                    macgiang@y7mail.com

                    *

                    Hoa Trắng Thù Ân

                    Bông Hoa Trắng đang cài trên chiếc áo
                    Mắt rưng rưng và lệ thắm mềm môi
                    Lặng nhìn thôi và không nói một lời
                    Sao kỳ lạ hỡi người trong nhân thế

                    Hoa Màu Trắng, là màu gì như thế
                    Em biết rồi, nói chi nữa thêm đau
                    Chị biết rồi, nói chi nữa thêm sầu
                    Anh biết rồi, nói chi nữa, ân hận

                    Hoa Màu Trắng, là màu của cam phận
                    Đeo một lần, là gắn cả thiên thu
                    Mang một lần, là gắn cả mịt mù
                    Thầm cầu nguyện thiết tha Mùa Hiếu Hạnh

                    Hoa Màu Trắng, là màu của câm nín
                    Không còn Cha một tiếng để mà kêu
                    Không còn Mẹ để nũng nịu kèo nhèo
                    Đổi cả trần gian cũng không bao giờ tìm được

                    Hoa Màu Trắng, là màu của bất hạnh
                    Không còn Cha, để núp bóng Song Đường
                    Không còn Mẹ, để tắm gội yêu thương
                    Đổi cả bạc vàng cũng không bao giờ mua được

                    Hoa Màu Trắng, là màu của vĩnh biệt
                    Màu tạ từ, màu vĩnh viễn, màu thiên thu
                    Anh, chị, và em, sẽ không có nụ cười
                    Khi nhìn người ta cài Hoa Hồng Trên Áo

                    Hoa Màu Trắng, xin chia sẻ cơn ảo não
                    Chắp tay cầu Mùa Thắng Hội Vu Lan
                    Cửa A Tỳ, hãy rộng mở thênh thang
                    Để con hiền cháu thảo đền ơn trong muôn một

                    Hoa Màu Trắng, diễn tả cho cùng tột
                    Chữ nghĩa của thế gian, cho cạn hết ngôn từ
                    Công Đức Sinh Thành, vẫn chỗ thiếu chỗ dư
                    Cho nước mắt cứ chảy, cho hoa cài trên áo

                    Hoa Màu Trắng, cho tôi xin khép lại
                    Mùa Báo Hiếu về, Thắng Hội Vu Lan
                    Nguyện cầu sinh linh vạn loại siêu thăng
                    Trong đó có Cha Mẹ, và cửu huyền Thất Tổ

                    Hoặc lục thân quyến thuộc, những ai quá cố
                    Đến chiến sĩ trận vong, đồng bào tử nạn, thập loại cô hồn
                    Hay bởi thiên tai, nạn tai, sơn hà hải địa oan vong
                    Cũng được nương nhờ Mùa Vu Lan Hiếu Hạnh

                    Hoa Màu Trắng, cho tôi xin được gắn
                    Gắn một lần, chứ không dám nữa đâu
                    Bởi từ nay, và mãi mãi về sau
                    Anh chị và em, hãy tự gắn, chứ không cần ai gắn nữa

                    Kể từ đó, ta về hoang đảo nhỏ
                    Khép khung trời đóng cửa tiếng Mẹ Cha
                    Mỗi một năm, Mùa Báo Hiếu đi qua
                    Ta lại gắn thêm một lần Hoa Trắng

                    Kể từ đó, ta về căn quán trọ
                    Của cuộc đời nhiễm thể kiếp phù sinh
                    Nguyện pháp giới không còn Tam đồ, Lục đạo điêu linh
                    Để nước mắt của con người, của tình dữ vô tình
                    Biến thành nước Cam Lồ thanh lương giải thoát

                    Đó, là ý nghĩa siêu tuyệt Vu Lan Thắng Hội cao nhất
                    Đó, là ý nghĩa nêu gương Hiếu Hạnh Mục Kiền Liên
                    Bao nhiêu tầng địa ngục còn giải cứu, chứ đừng nói hoàng tuyền
                    Và, ta sẽ sung sướng mỉm cười
                    Màu Hoa Trắng là màu Thù Ân cao cả.

                    Tháng 6 – 2010
                    TNT Mặc Giang
                    macgiang@y7mail.com


                    :: Những bài topic này đã đưa vào TV ::
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 03:30:39 bởi Viet duong nhan >
                    #25
                      Viet duong nhan 11.06.2010 03:40:13 (permalink)
                      10 bài – Hoa Đạo Pháp 01

                      Thơ Mặc Giang

                      1. Hoa Ngũ Giới
                      2. Hoa Bát Chánh Đạo
                      3. Hoa Tứ Diệu Đế
                      4. Hoa Diệu Liên
                      5. Hoa Thanh Tịnh
                      6. Hoa Thập Nhị Nhân Duyên
                      7. Hoa Thập Thiện
                      8. Hoa Lục Độ
                      9. Hoa Niệm Phật
                      10.Hoa Sám Hối




                      Hoa Ngũ Giới
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Ngũ Giới, nở năm màu sắc thắm
                      Cho mọi người trên khắp cõi trần gian
                      Đi đến đâu đều tỏa ánh đạo vàng
                      Chan từ ái, hòa tin yêu, sự sống

                      Hoa Ngũ Giới, thuở ban sơ qui ngưỡng
                      Bước đầu tiên, và là nấc sau cùng
                      Dù vào ra muôn kiếp đến vô chung
                      Vẫn không ngại chốn tam đồ bát nạn

                      Được thân người, tuy rằng thật rất khó
                      Chỉ cần mang Hoa Ngũ Giới, là được thân người
                      Mười lần một là mười, trăm lần một hay mười mươi
                      Hơn đinh đóng cột, không trật mảy may tơ tóc

                      Hoa Ngũ Giới, quyết nâng niu em nhé
                      Dễ như chơi, ăn ớt vẫn còn cay
                      Em biết không, hoa ngũ giới đây này
                      Em gìn giữ cho trọn đời tươi đẹp

                      Không sát sanh, là không giết, không tán đồng sự giết
                      Đã có thân, có mạng, sao không đau
                      Dù con người, con vật, cũng thế thôi
                      Lớn hay nhỏ, vẫn mang danh một kiếp

                      Không trộm cắp, vật chất có gì mà trộm cắp
                      Ai không nghe, vật chất của ngoài thân
                      Ngay cái thân, còn gìn giữ không xong
                      Thì vật chất chỉ là phương tiện sống

                      Không tà dâm, để làm đẹp chánh hạnh
                      Sống trong đời, hạnh phúc, ai không mong
                      Thì tà dâm như bèo bọt trôi sông
                      Tội tình chi mà nổi chìm sóng gió

                      Không nói dối, thật dễ, đâu có khó
                      Đời có sao nói vậy, chẳng ba hoa
                      Chẳng nói thêm, nói bớt, thêu dệt, chua ngoa
                      Hoa ái ngữ, nằm trên đầu môi chót lưỡi

                      Không uống rượu, là không say sưa lúy túy
                      Không tạc thù lựa nhựa sớm tối lê thê
                      Gục ngã trong nhà, mà lè nhè không biết đường về
                      Bất cứ chất men gì, cũng làm mờ trí tuệ

                      Hoa Ngũ Giới, tức sát, đạo, dâm, vọng, tửu
                      Một rằng không, mà hai cũng rằng không
                      Ba rằng không, mà bốn cũng chẳng mong
                      Năm biến mất, hũ chìm không mở nắp

                      Hoa Ngũ Giới tặng cuộc đời tươi đẹp
                      Chuyển con người thành mẫu mực noi gương
                      Giàu lòng nhân, mở từ ái yêu thương
                      Mang hạnh phúc, trao tin yêu nhân thế.

                      Hoa Bát Chánh Đạo
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Bát Chánh Đạo, nở trên đường bát chánh
                      Toát thanh hương, vượt ba thế, tam đồ
                      Cỡi chơn không vờn vũ trụ hư vô
                      Có nghĩa gì Dục giới - Sắc giới - Vô Sắc giới

                      Chánh kiến, là thấy không hư dối
                      Chánh tư duy, một nghĩ chẳng sai lầm
                      Chánh ngữ, một lời nặng ngàn cân
                      Chánh nghiệp, thân này không tác phạm

                      Kiến, duy, ngữ, nghiệp : làm nền tảng tiến tới
                      Chánh mạng, một đời này quyết làm nên
                      Chánh tinh tấn, đi đi mãi vô cùng
                      Niệm và Định, không mông lung thất tán

                      Có khó không, mà chần chừ hứa hẹn
                      Hèn chi, từ vô thỉ đã trầm luân
                      Đến hôm nay, còn lần lữa bâng khuâng
                      Con đường đạo, tuy bằng, song khó dắt

                      Là chánh đạo, không có con đường tắt
                      Không nói xuôi, không nói ngược, dọc ngang
                      Giữa thanh thiên bạch nhựt, thật rõ ràng
                      Không mê hoặc ỡm ờ ru bóng tối

                      Hoa Bát Chánh Đạo, muôn đời diệu vợi
                      Đức từ bi, muôn thuở, ngát thơm hương
                      Cứu chúng sanh trên sáu nẻo ba đường
                      Khi tới đích, đều dung thông quy nhất

                      Hoa Bát Chánh Đạo, em gắn lên mái tóc
                      Sen tám cánh, chị gắn trên nụ cười
                      Đường chánh đạo, xin hiến tặng mọi người
                      Cho đến lúc không còn ai thống khổ.

                      Hoa Tứ Diệu Đế
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Tứ Diệu Đế bắt đầu vườn Lộc Uyển
                      Xoay bánh xe chánh pháp, chuyển pháp luân
                      Độ năm anh em Ông Kiều Trần Như
                      Dần lan rộng thành Ba rừng Giáo Lý

                      Đây là khổ, đây là khổ đế
                      Đó là tập, đó là tập đế
                      Đây là diệt, đây là diệt đế
                      Đó là đạo, đó là đạo đế

                      Khổ là gì, cuộc đời tại sao là biển khổ
                      Bởi nhiễm ô, huân tập tự xưa nay
                      Tập càng huân, thì khổ lại càng dày
                      Như bóng theo hình, như vang theo tiếng

                      Diệt là gì, cái gì là diệt đế
                      Đạo là đường, do kẻ quyết lòng đi
                      Khi đã đi, đừng có móng cầu chi
                      Đi đến chỗ không đi, sẽ không còn hỏi nữa

                      Mười phương tam thế, Ba đời Chư Phật, cũng thế
                      Lục phàm, Tứ Thánh, vốn chẳng khác chi nhau
                      Khi bắt đầu tu, thì có trước có sau
                      Nhưng khi chứng ngộ, thì không sau không trước

                      Hoa Tứ Diệu Đế, không tìm cầu, vướng mắc
                      Không tam đồ, bát nạn khổ cu ly
                      Biết nhận chân trước mắt, cứ như thế mà đi
                      Hoa Tứ Diệu Đế thơm hương đường giải thoát.

                      Hoa Diệu Liên
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Diệu Liên giữa hằng sa pháp giới
                      Không nơi nào, không hiện hữu pháp thân
                      Không nơi nào, không tánh thể toàn chân
                      Bất luận thượng hạ, đông tây, nam bắc

                      Hoa Diệu Liên nở giữa đầm lầy nước đọng
                      Giữa sông sâu, biển cả, ao hồ
                      Giữa núi rừng, sa mạc, đồng khô
                      Xuân hạ thu đông, bốn mùa thơm ngát

                      Hoa Diệu Liên, không giàu nghèo tiểu tiết
                      Không sang hèn, học vị, quan dân
                      Diện mục xưa nay, ai cũng có phần
                      Không thưởng phạt, xin cho, ban phát

                      Hoa Diệu Liên, chứng đạo ca, gió hát
                      Ngát hương lành vi diệu bóng từ quang
                      Thoát lằn ranh giới tuyến, phủ ba ngàn
                      Ao báu hay Liên Trì, chỉ là ngôn từ tùy thế

                      Em vốn có một bông hoa chơn thể
                      Anh vốn có một bông hoa chơn thường
                      Chị vốn có một bông hoa ngát hương
                      Đó chính là Hoa Diệu Liên hằng hữu

                      Đừng tìm kiếm nơi thâm sơn cùng cốc
                      Đừng kiếm tìm giữa phố thị giàu sang
                      Chỉ cần trụ tâm, phản kỷ hồi quan
                      Là đã ngự Đài Diệu Liên vô nhiễm.

                      Hoa Thanh Tịnh
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Thanh Tịnh mọc trên đầm lầy tam thế
                      Không nhiễm ô triền phược những vô thường
                      Không phiêu trầm hôn ám những tang thương
                      Vẫn an nhiên tỏa thanh hương bát ngát

                      Hoa Thanh Tịnh vào tam đồ bát nạn
                      Làm tấm gương vạn hữu rọi chân như
                      Dẫm phù sinh, lộ chân tướng thật – hư
                      Trang trải hạnh độ tha reo pháp giới

                      Hoa Thanh Tịnh vượt không thời ba cõi
                      Không giảm tăng, cũ mới, trong ngoài
                      Không biển sông, cát đá, núi đồi
                      Vô nhiễm trước nhân ngã, kệch thô, vi tế

                      Hoa Thanh Tịnh hằng châu viên tánh thể
                      Vốn chơn thường miên viễn tự xưa nay
                      Bởi phù sinh quên bẵn mất mặt mày
                      Nên lặn lội tìm bản tâm vô trụ

                      Hoa Thanh Tịnh ngát hương tòa điều ngự
                      Tỏa thường lạc ngã tịnh tánh Như Lai
                      Trùm pháp giới, vốn tịch tịnh, không hai
                      Không bỉ thử giữa mất còn, sinh diệt

                      Hoa Thanh Tịnh, rộ Liên Trì, ao báu
                      Mỗi hành giả đều có sẵn diệu liên
                      Tùy căn cơ, tạm gọi vàng, đỏ, trắng, xanh
                      Đưa tất cả chúng sanh, về Lạc Bang pháp giới.

                      Hoa Thập Nhị Nhân Duyên
                      Tháng 5 – 2008

                      Nhân duyên, thập nhị, mười hai
                      Nhân sinh, vũ trụ, kéo dài vô biên
                      Mười hai móc xích oan khiên
                      Đã từ vô thỉ, nối liền vô chung
                      Vô minh, tự thuở vô cùng
                      Hành, vi tác tạo, điệp trùng trầm kha
                      Thức, như tâm ý là nhà
                      Danh sắc, tên gọi vào ra luân hồi
                      Lục nhập, cứ thế lên ngôi
                      Xúc, khơi mộng mị tô bồi lợi danh
                      Thọ, nhận, thụ hưởng tranh giành
                      Ái, yêu, nhân ảnh, treo cành tầm không
                      Thủ, thừa bèo bọt trôi sông
                      Hữu, không với có, bềnh bồng trôi đi
                      Sanh, dù bất cứ thân gì
                      Lão tử, cát bụi, tư nghì hồn ai
                      Nhân duyên, thập nhị, mười hai
                      Trầm luân biển khổ miệt mài xưa nay
                      Chỉ cần một móc, lìa ngay
                      Mười hai đứt đoạn, tỏ bày nào hơn
                      Cánh hoa Thập Nhị điểm son
                      Như trăng mười sáu vuông tròn nhân duyên
                      Tinh anh nét ngọc tay tiên
                      Phiêu du cỡi hạc khắp miền tử sinh
                      Kìa ai đứng đó vương hình
                      Nhân duyên thập nhị như mình với ta.

                      Hoa Thập Thiện
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Thập Thiện nở trên đường thiên giới
                      Hưởng thanh nhàn tiên cảnh chốn thiên thai
                      Sống lạc an thượng thặng cõi phương đài
                      Kiếp kiếp thọ cho đến khi phước tận

                      Hoa Thập Thiện phát sinh từ cội gốc
                      Thân có ba, miệng bốn, ý cũng ba
                      Mười nấc thang, ôi là lá là hoa
                      Ai thực hiện, được người người thương mến

                      Thân có ba, đi tới bờ tới bến
                      Không sát đạo dâm, làm cây hạnh tu thân
                      Mang tin yêu hòa ái cho thế nhân
                      Không còn những tương tàn, thương đau, đổ nát

                      Miệng có bốn, là cung đàn ca hát
                      Vút cao ngần, bốn âm hưởng triệt tiêu
                      Nói dối, nói ác, thêu dệt, hai chiều
                      Không động tới, là thanh âm vi diệu

                      Ý có ba, chính là nguồn căn đồng điệu
                      Tham sân si, cội gốc để phát sanh
                      Chặt đứt rồi, không còn một tơ mành
                      Cả nhơn thiên đều xưng dương tán thán

                      Hoa Thập Thiện, anh vẫy vùng bốn biển
                      Chị cưu mang, đem trang trải cho đời
                      Em tươi cười tô thắm khắp nơi nơi
                      Cõi trần gian sẽ an lành muôn thuở

                      Hoa Thập Thiện, xin người người ghi nhớ
                      Thân có ba, miệng bốn, ý cũng ba
                      Thì thế nhân không còn thống nỗi ta bà
                      Nẻo thiên thai vén khung rèm mở cửa.

                      Hoa Lục Độ
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Lục Độ nở trên đường Bồ Tát
                      Kết tinh hoa vạn hạnh cứu muôn loài
                      Dong thuyền từ trên vạn lý trùng khơi
                      Đưa tất cả chúng sanh về bờ giác

                      Hoa Lục Độ, trên thượng cầu Phật đạo
                      Mang hạnh nguyền, dưới hạ hóa chúng sinh
                      Càng giác tha, càng tự độ chính mình
                      Hai công hạnh, duyên tròn đầy viên mãn

                      Bố thí độ, không còn người nhận người cho, mới là bố thí
                      Trì giới độ, nhiếp luật nghi, thiện pháp, nhiêu ích hữu tình
                      Nhẫn nhục độ, lửa càng nung, vàng càng sáng lung linh
                      Ba độ tựu, chuyển thành sen ba cánh

                      Ba độ nữa, thành lục độ vạn hạnh
                      Tinh tấn đi, không còn đích sau cùng
                      Thiền định chuyên, không còn điểm mông lung
                      Trí tuệ chiếu khắp ba ngàn thế giới

                      Hoa Lục Độ kết đài sen sáu nẻo
                      Ngát hương thơm, tỏa diệu lý ba đường
                      Phủ đức từ, ban pháp nhủ thanh lương
                      Chúng sanh vô số lượng đều bạn lữ

                      Hoa Lục Độ gắn châu thân kỳ tú
                      Trụ tâm như, tròn thể tánh châu viên
                      Ta bước đi trong diệu hữu vô biên
                      Reo tiếng hát vô ưu Bồ Tát đạo.

                      Hoa Niệm Phật
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Niệm Phật nở vườn tâm em nhé
                      Nở ngày đêm, sáng tối, đủ sáu thời
                      Nở mọi nơi, dù đi đứng nằm ngồi
                      Bỏ chữ quên, chỉ còn một chữ nhớ

                      A Di Đà, gắn liền theo hơi thở
                      Phật A Di, niệm niệm trên làn môi
                      Nhớ trong tâm, trong lời nói tiếng cười
                      Niệm vô niệm, đó là tâm thất tán

                      Anh niệm tiếng Di Đà trên ghềnh ráng
                      Chị niệm tiếng Di Đà giữa bờ dâu
                      Em niệm tiếng Di Đà buổi kinh cầu
                      Là kết tạo duyên lành sen chín phẩm

                      Hoa Niệm Phật nở một đời tinh tấn
                      Một kiếp này xin gìn giữ nâng niu
                      Thật trong lành và tròn vẹn tin yêu
                      Ta bà khổ biến thành Tây Phương cảnh

                      Hoa Niệm Phật ươm trong vườn thể tánh
                      Chỉ một câu : lục tự Di Đà
                      Là xa lìa phiền não trần sa
                      Thoát sinh tử, liễu sanh bờ bỉ ngạn

                      Hoa Niệm Phật tựu liên trì ao báu
                      Cùng Bồ Tát bạn hữu kết đài sen
                      Hởi chúng sanh trên khắp nẻo mọi miền
                      Hoa Niệm Phật, chắp tay hoa đồng niệm

                      Nam Mô A Di Đà Phật
                      Nam Mô A Di Đà Phật
                      A Di Đà Phật
                      A Di Đà Phật, Nam Mô …

                      Hoa Sám Hối
                      Tháng 5 – 2008

                      Hoa Sám Hối, nở trên cây nghiệp chướng
                      Ba gốc phần căn cội tự xưa nay
                      Không sám năng, hối quá, tội càng dày
                      Sâu thăm thẳm khởi từ thân miệng ý

                      Hoa Sám Hối, tỏa hương thơm tàm quý
                      Đời, không biết tàm biết quý, khổ lắm thay
                      Người, không biết tàm biết quý, oan nghiệt thay
                      Lương tâm đã dày vò, nghiệp báo tránh đâu thoát

                      Sao không biết gieo nhân là gặt quả
                      Sao không lường nghiệp dĩ vốn đeo mang
                      Khói theo lửa, bóng theo hình, tiếng theo vang
                      Đã gây tạo, chạy trời, sao khỏi nắng

                      Mình gây ra thì tự mình phải gánh
                      Không ai mang, ai gánh thế, được đâu
                      Dù thân sơ, cũng không thể mong cầu
                      Đến khi trả, đành khoanh tay đứng ngó

                      Đừng cho rằng tội lỗi mình không có
                      Từ xưa nay vốn chồng chất hằng sa
                      Lại còn gây bao thống nỗi ta bà
                      “Thiện ác, đáo đầu, chung hữu báo”

                      Xin chắp tay, nâng đóa Hoa Sám Hối
                      Tội tâm làm, xin sám hối từ tâm
                      Sám hối miệng, rồi sám hối đến thân
                      Ba cửa ngõ sáng ngần trăng mười sáu

                      Hoa Sám Hối kết liên trì ao báu
                      Tâm tịnh rồi. tội chướng tất liền tiêu
                      Một đài sen vút trên đỉnh nguyên siêu
                      Cao đẹp quá, ôi đài sen mầu nhiệm.

                      Mặc Giang
                      #26
                        Viet duong nhan 11.06.2010 03:42:02 (permalink)
                        10 bài – Hoa Đạo Pháp 02
                        Thơ Mặc Giang

                        1. Hoa Quy Y
                        2. Hoa Tam Bảo
                        3. Hoa Ăn Chay
                        4. Hoa Bát Phong
                        5. Hoa Lục Hòa
                        6. Hoa Tứ Nhiếp Pháp
                        7. Hoa Ngũ Căn
                        8. Hoa Ngũ Lực
                        9. Hoa Tứ Niệm Xứ
                        10. Hoa Tứ Chánh Cần

                        Hoa Quy Y
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Quy Y nở trên núi vi diệu
                        Đỉnh Linh Sơn chót vót khỏi ba ngàn
                        Đỉnh Diệu Cao tỏa rạng ánh đạo vàng
                        Đỉnh Tu Di trùm hằng sa thế giới

                        Quy y Phật, Đấng Cha Lành muôn loại
                        Quy y Pháp, ngời đuốc tuệ pháp vương
                        Quy y Tăng, hòa đại chúng tựa nương
                        Reo ánh Đạo Từ Bi đường chuyển hóa

                        Hoa Quy Y nở trên thuyền bát nhã
                        Đưa chúng sanh vượt thoát biển trầm luân
                        Không còn mang những phiền não nghiệp duyên
                        Bờ bỉ ngạn kết đài sen bát ngát

                        Quy y Phật, chặt đứt đường địa ngục
                        Quy y Pháp, lánh xa đường ngạ quỉ
                        Quy y Tăng, chấm dứt nẻo súc sanh
                        Ba Quy Y đoạn lìa ba đường dữ

                        Hoa Quy Y tỏa sắc màu rực rỡ
                        Màu vô nhiễm đẹp nhất cõi trần gian
                        Ngát hương thơm trong sắc thể đạo vàng
                        Mang gương hạnh vào ra trong ba cõi

                        Hiến cuộc đời chân thiện mỹ
                        Tặng người người biết yêu thương
                        Hoa Quy Y đẹp phi thường
                        Hướng về ba ngôi Tam Bảo

                        Không còn bi thương áo não
                        Không còn ai oán sầu đau
                        Nắm tay dìu dắt qua cầu
                        Biển khổ sông mê tan biến

                        Em hãy mang Hoa Quy Y, lên thuyền từ hóa chuyển
                        Chị hãy mang Hoa Quy Y, đi phụng hiến cho đời
                        Anh hãy mang Hoa Quy Y, đi khắp mọi vòm trời
                        Cùng gieo rắt Ánh Đạo Vàng cho khắp lòng nhân thế.

                        Hoa Tam Bảo
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Tam Bảo ngát hương Ba Ngôi Báu
                        Khắp mười phương pháp giới đều tôn thờ
                        Khắp nhân thiên đều hướng vọng Nam Mô
                        Đồng rung chuyển trên ba đường sáu nẻo

                        Hoa Tam Bảo, gắn trên tòa Điều Ngự
                        Phật, từ bi hàm tiếu đóa vô ưu
                        Pháp, con đường chánh đạo mãi truyền lưu
                        Tăng, tập thể của những ai quay về tỉnh thức

                        Phật, tự giác giác tha giác hạnh, qui nhất
                        Pháp, ba rừng giáo lý tuyệt diệu, pháp vương
                        Tăng, tứ thánh lục phàm ngưỡng nguyện, lên đường
                        Tự độ, độ tha, châu viên quả mãn

                        Hoa Tam Bảo, mười phương ba cõi tán thán
                        Hoa Tam Bảo, sáu nẻo ba đường đồng quy
                        Phật Pháp Tăng, ba ngôi báu vô nghì
                        Không một bông hoa nào trên trần gian có thể sánh

                        Quỷ dữ, ma vương, còn đê đầu đảnh lễ
                        Thiên thần, quỉ vật, còn khuất phục quy y
                        Tam đồ, bát nạn, nào có nghĩa lý gì
                        Hỡi chúng sanh, hãy mau mau tỉnh ngộ

                        Vì bất giác, nên khổ đau từ độ
                        Khởi vọng tâm, vọng niệm thuở vô minh
                        Đã quên mình, quên mất cả tánh linh
                        Nổi chìm mãi trên dọc đường sinh tử

                        Vì bất giác, khổ đau từ vô thỉ
                        Không biết nghe, đau khổ đến vô chung
                        Không biết tu, đau khổ đến vô cùng
                        Nghiệp dĩ gây, chạy trời sao khỏi nắng

                        Xin tặng đời, một bông hoa sen trắng
                        Xin tặng người, một đóa ngát diệu liên
                        Xin trao nhau Hoa Tam Bảo châu viên
                        Ba Ngôi Báu kết đài vô thượng giác.

                        Hoa Ăn Chay
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Ăn Chay, không vương mùi thịt cá
                        Tỏa đức từ, ban hương vị hiếu sinh
                        Mạng sống của ai, cũng giống như mình
                        Không vì nuôi thân, vô tình xúc phạm

                        Hoa Ăn Chay, dù núi sâu rừng thẳm
                        Dù biển sông, ao lạch, ruộng đồng
                        Cái nghiệp sát, sẽ đứng lại, quay lưng
                        Người và vật, xin ngừng tay vấy máu

                        Hoa Ăn Chay lan xa qua bờ dậu
                        Mang tin yêu hòa ái đến mọi nhà
                        Toát hương lành dịu ngọt khắp gần xa
                        Ai ai cũng thấm từ bi đức độ

                        Hoa Ăn Chay, Thân, tỏa đức từ cứu khổ
                        Miệng, tỏa đức từ, ái ngữ, hiền lương
                        Ý, tỏa đức từ, cam lộ pháp vương
                        Làm động lực trên hành trình thánh đức

                        Xin cho em một bông hoa đẹp nhất
                        Xin cho anh một bông hoa dấu yêu
                        Mỗi tháng đều chưng, cẩn trọng nâng niu
                        Dù hai, bốn, sáu, hay càng nhiều càng quý

                        Hoa Ăn Chay, đưa em về thiện mỹ
                        Đưa anh về, tìm lại mái nhà xưa
                        Đã lâu rồi để nắng đổ dầm mưa
                        Dắt dìu nhau, ôi, nhà xưa ta đó !

                        Hoa Bát Phong
                        Tháng 5 – 2008

                        Ngọn bát phong trước tám chiều lộng gió
                        Làm ngửa nghiêng, điên đảo cõi trần gian
                        Mang tỵ hiềm, cừu hận khắp nhân gian
                        Chỉ những ai trượng phu mới thoát khỏi

                        Cao quý thay, bát phong không động tới
                        Hạnh phúc thay, bát phong thoảng hư không
                        An lành thay, bát phong tựa lông hồng
                        Thọ lạc thay, bát phong, hoa đom đóm

                        LỢI, đứng ngoài cửa, không móng cầu chào đón
                        SUY, giảm thiệt thua, không cất bước vào nhà
                        HUỶ, bán sau lưng, mất hút tự ngàn xa
                        DỰ, khen sau lưng, như bèo mây nhân ảnh

                        XƯNG, khen trước mặt, gởi bên bờ rau đắng
                        CƠ, chê trước mặt, nằm lại cuối vườn cay
                        KHỔ, đau có gì đâu, như gió thoảng mây bay
                        LẠC, vui có gì đâu, như bèo trôi mây nước

                        Ngọn bát phong sẽ quy đầu bái phục
                        Trên đồi cao, ca hát gió bát phong
                        Cuộc đời ta sẽ thánh thoát đẹp trong
                        Giữa lồng lộng trăng vàng, ngàn sao lấp lánh

                        Hoa Bát Phong không bán
                        Hoa Bát Phong không mua
                        Thong dong khắp bốn mùa
                        Như trời xanh mây trắng.

                        Hoa Lục Hòa
                        Tháng 5 – 2008

                        Lục Hòa, sáu pháp mở ra
                        Bảo ban tứ chúng trong nhà Như Lai
                        Tăng Ni thanh thoát phương đài
                        Thiền môn nghiêm tịnh, thiện tai thời thời
                        Thân Hòa Đồng Trụ, một nơi
                        Nâu sồng áo vải, mặn mòi tương chao
                        Giới Hòa Đồng Tu, đẹp sao
                        Giữ gìn tánh thể thanh cao trong ngần
                        Khẩu Hòa Vô Tránh, tương lân
                        Hư danh giả tướng, phong trần bụi bay
                        Kiến Hòa Đồng Giải, tỏ bày
                        Trao nhau, đón nhận lời hay trau mình
                        Ý Hòa Đồng Duyệt, quang minh
                        Vị thân không nệ, vị tình không câu
                        Lợi Hòa Đồng Quân, cơ cầu
                        Hạt muối cũng sẻ, hạt châu cũng đồng
                        Sáu điều, như tiếng chuông ngân
                        Hỷ hoan tứ chúng, dự phần tiến tu
                        Lục Hòa, như cánh thiên thư
                        Vô nhiễm trần cấu, vô dư niết bàn
                        Phật Đà răn dạy bảo ban
                        Thượng hoằng Phật đạo, hạ hoằng chúng sanh
                        Một phương thế giới an lành
                        Mười phương thế giới thanh thanh vô cùng
                        Lục Hòa, tứ chúng chia chung
                        Trên đường giải thoát tương dung Thánh – phàm
                        Trao nhau một đóa hoa Đàm
                        Ngàn năm rực sáng Đạo Vàng Từ Bi.

                        Hoa Tứ Nhiếp Pháp
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Tứ Nhiếp Pháp, tuyệt vời
                        Thăng hoa đạo lý, thuyền đời đơm bông
                        Đẹp như nước chảy muôn sông
                        Trong như nắng sớm, hoa đồng ngậm sương
                        Một là BỐ THÍ, vô lường
                        Tài thí, pháp thí, tỏ tường thâm sâu
                        Còn Vô Úy Thí nhiệm mầu
                        Đến đi không ngại thuẫn mâu ta bà
                        Hai là ÁI NGỮ, tinh hoa
                        Nhất ngôn ký xuất, hằng sa vui mừng
                        Pháp âm, pháp vũ, pháp vân
                        Một cơn mưa pháp, đức ân vô vàn
                        Ba là LỢI HÀNH, chứa chan
                        Đói no, ấm lạnh, cơ hàn, phồn vinh
                        Sợi tơ, cũng sẻ đồng tình
                        Sợi tóc, cũng sẻ cho mình cùng ta
                        Bốn là ĐỒNG SỰ, gần xa
                        Đồng thuyền, đồng đội trong nhà Như Lai
                        Khi thời, nhập thế chẳng phai
                        Khi thời, xuất thế hoa cài điểm son
                        Hoa Tứ Nhiếp Pháp vẹn toàn
                        Hỡi người hành giả, trăng tròn thiên thu.

                        Hoa Ngũ Căn
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Ngũ Căn, gốc đây rồi
                        Nếu không có gốc, sóng mòi biển đông
                        Hỏi rùa, thử có mấy lông
                        Hỏi thỏ, thử có sừng không, lạ kỳ
                        Ngũ căn, năm gốc là chi
                        TÍN, vững chắc, không có gì đổi thay
                        TẤN, cột trụ, không lung lay
                        NIỆM, kiên cố, không mảy may hôn trầm
                        ĐỊNH, nhất tâm, đến vô tâm
                        HUỆ, tự chiếu, tỏa sáng ngần hư vô
                        Vũ trụ kia, vẫn hằng mơ
                        Trăng sao kia, vẫn trông chờ, từ lâu
                        Hoa Ngũ Căn, thật nhiệm mầu
                        Mười phương thế giới bắc cầu lại qua
                        Hoa Ngũ Căn, chính là nhà
                        Khởi từ nguồn cội, vào ra vô cùng
                        Hoa Ngũ Căn, vượt thỉ chung
                        Đến khi khép cửa muôn trùng hư vô
                        Ngũ Căn xếp gốc tàn khô
                        Rụng rơi năm cánh, vô bờ Tạng Hoa.

                        Hoa Ngũ Lực
                        Tháng 5 - 2008

                        Ngũ Lực, sức tỏa tinh hoa
                        Ươm mơ, kết nụ, phát lòa, thơm hương
                        Chính là động lực lên đường
                        Một phương không ngại, mười phương không màng
                        Nội công thâm hậu điểm trang
                        Muôn trùng thiên lý, băng ngàn sá chi
                        TÍN LỰC, sắt đá vô nghì
                        Kim cương chẳng bể, thau chì chẳng hoen
                        TẤN LỰC, dũng mãnh vô song
                        Núi cao không khuất, biển đông không sờn
                        NIỆM LỰC, dấu ấn sắt son
                        Vòng tròn còn thẹn, trăng tròn còn e
                        ĐỊNH LỰC, bất động im re
                        Chín năm diện bích, nín khe núi rừng
                        HUỆ LỰC, phổ chiếu vô cùng
                        Cửa tùng mở toát muôn trùng thiều quang
                        Bông Hoa Ngũ Lực, óng vàng
                        Ngàn năm xưa cũng như ngàn năm sau
                        Kinh qua vạn lý tinh cầu
                        Hằng sa pháp giới trên đầu hạt sương
                        Rạng soi đạo lý chơn thường
                        Du thuyền bát nhã thanh lương tuyệt vời
                        Dâng Hoa Ngũ Lực độ đời
                        Trầm mê biển khổ, hỡi người thế nhân.

                        Hoa Tứ Niệm Xứ
                        Tháng 5 – 2008

                        Hoa Tứ Niệm Xứ nhiệm mầu
                        Bao trùm vũ trụ, gồm thâu ta bà
                        Mười phương thế giới hằng sa
                        Sắc không còn mất sương pha đầu cành
                        Lậu thô vi tế mong manh
                        Ba đường sáu nẻo loanh quanh luân hồi
                        Bông Hoa Niệm Xứ nhiệm mầu
                        Nhận chân tỉnh ngộ bắc cầu lại qua
                        Quán Thân Bất Tịnh, trầm kha
                        Bao nhiêu cấu uế đẫy đà bi thương
                        Lại đeo Tâm ý Vô Thường
                        Tâm viên ý mã, biết lường sao đây
                        Quán Pháp Vô Ngã, gió bay
                        Muôn phương ngàn hướng lay lay vô chừng
                        Quán Thọ Thị Khổ, điệp trùng
                        Vô thỉ cũng thế, vô chung khác gì
                        Đóa hoa Niệm Xứ vô nghì
                        Gắn trên chơn thể đến đi vô cùng
                        Không còn trước mặt sau lưng
                        Không còn vọng niệm mông lung hão huyền
                        Cỡi trên sóng bạc du thuyền
                        Vào ra bốn biển, chim chuyền xa đưa
                        Bức thềm vũ trụ mành thưa
                        Đeo Hoa Niệm Xứ còn thừa không gian
                        Ngàn xưa pháp cổ âm vang
                        Ngàn sau vang vọng đạo vàng từ bi.

                        Hoa Tứ Chánh Cần
                        Tháng 5 – 2008

                        Chánh Cần thẳng tắp lên đường
                        Bước trên đại lộ lo lường mà chi
                        Chánh Cần thăng tiến cứ đi
                        Muôn phương ngàn hướng một ly không màng
                        Con đường Tứ Thánh thênh thang
                        Con đường cứu khổ mênh mang vô bờ
                        Chánh Cần đừng có vật vờ
                        Điều ác tận diệt từ thời đã sanh
                        Đến thời có thể sẽ sanh
                        Cũng đem cắt đứt chỉ mành treo chuông
                        Căn lành vốn ở tình thương
                        Đã, đang, và sẽ vun trồng tinh chuyên
                        Đò ngang, sẵn có con thuyền
                        Tay chèo bát nhã trùng tuyên vô cùng
                        Chánh Cần rực sáng sắt nung
                        Tuy một mà bốn viên dung châu toàn
                        Thời gian sắc thể hao mòn
                        Tâm như pháp trụ không sờn một ly
                        Trên đường thánh đạo từ bi
                        Chánh Cần ghi nhớ, không gì đổi thay
                        Chánh Cần hoa quý trao tay
                        Kết tinh châu thể tháng ngày thơm hương
                        Chánh Cần hoa quý thanh lương
                        Dấu son điểm ngọc trên đường ta đi.

                        Mặc Giang
                        #27
                          Viet duong nhan 11.06.2010 03:43:31 (permalink)
                          10 bài – Hoa Đạo Pháp 03
                          Thơ Mặc Giang

                          1. Tứ Như Ý Túc
                          2. Hoa Thất Giác Chi
                          3. Hoa Cứu Khổ
                          4. Hoa Phước Đức
                          5. Hoa Hạnh Phúc
                          6. Hoa Lục Thân
                          7. Hoa Tổ Tông
                          8. Hoa Luân Hồi
                          9. Hoa Lục Phàm
                          10. Hoa Xuất Gia

                          Hoa Tứ Như Ý Túc
                          Tháng 5 – 2008

                          Người xưa có nói :
                          “Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc
                          Tri nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn”

                          Thế gian còn thế, huống chi xuất thế gian
                          Ba nẻo sáu đường, bước vào ra, như ý

                          Dục như ý túc, thật vô cùng tuyệt mỹ
                          Đủ và đúng, còn gì nữa mong cầu
                          Ngày có nắng, đêm đến có canh thâu
                          Hè oi bức, đông về sao bảo lạnh

                          Ý như ý túc, đường bay chim vỗ cánh
                          Phương trời xa, tổ ấm biết nẻo về
                          Ở trên cao, còn hỏi đỉnh sơn khê
                          Thương biết mấy phong trần bao cuộc lữ

                          Tấn như ý túc, đã từ lâu du thủ
                          Bởi lầm mê, không biết khổ trầm luân
                          Hoa trên tay, lại mong mỏi mùa xuân
                          Nên sáu nẻo ba đường lênh đênh mãi

                          Định như ý túc, vũ trụ trong hạt cải
                          Vẫn còn dư, nhiều chỗ trống chưa đầy
                          Bởi vì không, không đến cả mảy may
                          Không không hữu, lấy gì mà để có

                          Tứ Như Ý Túc, treo trên đầu ngọn gió
                          Nhìn phướng bay, bởi gió hay phướng bay
                          Chùy trên tay, vỗ cái đét, im ngay
                          Biết mặt mũi rồi, niêm hoa vi tiếu.

                          Hoa Thất Giác Chi
                          Tháng 5 – 2008

                          Hoa Thất Giác Chi, cây bồ đề bảy nhánh
                          Vô lượng pháp môn, duy chỉ một mà thôi
                          Đường đi vô cùng, nhưng đến chỉ một nơi
                          Muôn hướng ngàn phương, nhưng điểm về không khác

                          Hoa Thất Giác Chi, bất luận cao thấp
                          Tùy căn cơ thích hợp để mà đi
                          Đừng loanh quanh lẩn quẩn chẳng ra gì
                          Loay hoay mãi, như dậm chân một chỗ

                          Hoa Thất Giác Chi, bảy cánh hoa bừng nở
                          TRẠCH PHÁP, là cánh chọn lựa rõ ràng
                          TINH TẤN, là cánh vượt vạn đèo ngang
                          HỶ, vui lên đi, cỡi sóng bạc mây ngàn
                          KHINH AN, nhẹ ru giữa cánh bèo không sắc

                          NIỆM, ghi nhớ mãi, đưa ta lên bờ giác
                          ĐỊNH, không một giây, chìm đắm bến sông mê
                          XẢ, đã đến nơi, hỏi chi nữa đường về
                          Thất Bồ Đề Phần, hay Thất Giác Chi, là thế

                          Xin tặng em, một bông hoa muôn thuở
                          Xin tặng anh, một bông hoa trọn đời
                          Ta còn nhau, trong mọi chốn mọi nơi
                          Bởi vì ta, còn pháp thân bất hoại

                          Hoa Thất Giác Chi, nhập thế vô cấu
                          Hoa Thất Giác Chi, xuất thế vô cầu
                          Đêm tàn, trăng rụng nơi đâu
                          Cành hoa trước ngõ kê đầu gối trăng !

                          Hoa Cứu Khổ
                          Tháng 6 – 2008

                          “Chúng sanh khổ, nguyền xin cứu khổ
                          Chúng sanh khổ, nguyền xin tự độ”
                          Mang tin yêu giúp ích cho đời
                          Mang thân thương từ ái cho người
                          Nơi nào thiếu vắng nụ cười
                          Bước đi cứu khổ cho người được vui
                          Nơi nào gió táp mưa vùi
                          Bước đi chia sẻ ngậm ngùi lầm than
                          “Sao vui được khi trần gian còn khổ
                          Người nhân gian vui trước, ta vui sau”
                          Một câu thâm thúy thật sâu
                          Người nghe rung cảm cơ cầu tương lân
                          Phong trần đãi lọc phong trần
                          Tương ái nắng gội tương thân mưa nhuần
                          Đêm dài vang vọng tiếng chuông
                          Đá vàng cơ cảm tròn vuông vuông tròn
                          Cứu nhân lòng trải không sờn
                          Độ thế đức tỏa không mòn từ tâm
                          Ba mươi lại đến trăng rằm
                          Còn trăng mười sáu trên ngàn thanh thanh
                          Cuộc đời nhân ngã treo cành
                          Dòng đời phù phiếm bức tranh úa màu
                          Đi vào cửa ngõ thương đau
                          Dịu xoa bãi biển nương dâu bẽ bàng
                          Đi vào những chốn lầm than
                          Lắng nghe tiếng nói cơ hàn trần lao
                          Bông hoa cứu khổ vươn cao
                          Đỡ tia nắng hạn, mưa rào xót thương
                          Bông hoa cứu khổ bên đường
                          Phất phơ chiếc lá mùi sương nặng tình.

                          Hoa Phước Đức
                          Tháng 6 – 2008

                          Hoa Phước Đức thơm hương lành diễm phúc
                          Cho những người trồng căn cội thiện duyên
                          Đức đã gieo từ thuở trước châu viên
                          Phước tiếp nối trong hiện tiền không dứt

                          Hoa Phước Đức thoảng hương bay ngào ngạt
                          Cây sum suê chim đậu hót reo cành
                          Dù nắng mưa che bóng mát tươi xanh
                          Ngọn cỏ non đỡ sương sa gió táp

                          Thiếu phước đức như cỗi cằn sỏi đá
                          Trông khô khan hạ nắng cháy điêu tàn
                          Trông lạnh lùng buốt giá kéo mùa đông
                          Nhựa khô cây chai sần da nức nẻ

                          Hoa phước đức tự nhiên hương lướt gió
                          Làm đơn sơ kết quả dễ tựu thành
                          Trải phong ba chẳng mấy lúc nhọc nhằn
                          Những nạn tai chẳng mấy khi tan tác

                          Chợt nhớ ca dao ai hát
                          “Người trồng cây hạnh người chơi
                          Ta trồng cây phúc để đời mai sau”
                          Người vui nước chảy qua cầu
                          Ta vui đức độ đêm thâu không tàn
                          Người đưa khách đợi đò ngang
                          Ta đưa cô lữ trên đàng phù sinh
                          Người reo phố thị phồn vinh
                          Ta reo thôn vắng tự tình hồn quê
                          Người trông lối cũ đi về
                          Ta trông đường mới bốn bề đi qua
                          Người hong sưởi ấm mái nhà
                          Ta hong mưa nắng ta bà thế nhân
                          Bông hoa phước đức ai trồng
                          Cội căn gốc rễ có phần thế thôi.

                          Hoa Hạnh Phúc
                          Tháng 6 – 2008

                          Hoa Hạnh Phúc nở trên cây hạnh phúc
                          Cho những người diễm phúc cõi trần gian
                          Hưởng an vui trong cuộc sống nhân gian
                          Không đau khổ úa tàn pha sắc tím

                          Hoa Hạnh Phục, không tự nhiên mà có
                          Phải do người biết bảo bọc dựng xây
                          Biết thắm tô, biết vun vén, từng ngày
                          Câu “Nhất sân, chi hỏa năng thiêu
                          vạn khoảnh công đức chi sơn”, nên nhớ

                          Hoa Hạnh Phúc, trải thời gian khốn khó
                          Nhưng đánh đổ, chốc lát, thế là xong
                          Còn nhanh hơn nước cuốn chảy trôi sông
                          Còn bèo hơn lục bình phơi sóng gió

                          Hoa Hạnh Phúc, trăm năm, đẹp nhĩ
                          Biết hổ tương, biết trân quý, nâng niu
                          Một cũng thế, dù cho đến chín chiều
                          Đừng quá quắc, đèn nhà ai nấy sáng

                          Hoa Hạnh Phúc, có khi đeo ghềnh ráng
                          Có khi vượt sườn dốc quanh co
                          Sông cách ngăn, mới quí những chuyến đò
                          Chèo đưa đẩy, con thuyền reo bến nước

                          Hoa Hạnh Phúc nở trên cây hạnh phúc
                          Ai là người diễm hạnh cõi trần gian
                          Ai là người bất hạnh chốn nhân gian
                          Tự thân mình biết vun trồng tô thắm.

                          Hoa Lục Thân
                          Tháng 6 – 2008

                          Hoa Lục Thân nở trên cây quyến thuộc
                          Từ ông bà, kế đến tới mẹ cha
                          Từ mẹ cha, mới có anh em ta
                          Rồi, một đàn cháu con mai sau nữa

                          Thương biết mấy, nơi chôn nhau cắt rốn
                          Nhớ biết mấy, nơi tổ ấm một nhà
                          Vì trường đời, nên muôn nẻo chia xa
                          Nhưng ấm lạnh từng cơn tình ruột thịt

                          Dưới mái nhà, thuở chào đời, mở mắt
                          Em đã kêu tình máu mủ “u…oa”
                          Anh đã kêu tình cốt nhục “má…ba”
                          Nên đi đâu, cũng nhớ nhau khúc ruột

                          Dòng sông kia, có khi ròng khi siết
                          Từ đầu nguồn cho đến tận cuối sông
                          Em thấy không, vẫn nước một dòng sông
                          Anh biết không, vẫn một dòng tuôn chảy

                          Ông Bà, ngồi trên ngôi cao thờ tự
                          Mẹ Cha, đêm đêm xin thắp hương nguyền
                          Anh Em, nhiều khi trời nắng sao đêm
                          Mong ước sao cho con hiền cháu thảo

                          Hoa Lục Thân, ôi vô cùng quý báu
                          Biết bao nhiêu người tứ cố vô thân
                          Họ thắp đuốc tìm khắp cõi hồng trần
                          Tìm một người thân, không bao giờ có được

                          Thế thì anh, đừng nhìn sau ngó trước
                          Thế thì em, đừng ngại thiệt e hơn
                          Xin trọn lòng, miễn sao được vuông tròn
                          Hoa Lục Thân, phát tâm nguyền bồi đắp.

                          Hoa Tổ Tông
                          Tháng 6 – 2008

                          Hoa Tổ Tông nở từ cây nguồn cội
                          Làm người, ai không có tổ có tông
                          Gỗ đá kia, chưa hẳn ở dưới đất chui lên
                          Cát bụi kia, chưa hẳn ở trên trời rớt xuống

                          Chim bạt gió bay về tìm tổ ấm
                          Lá phất phơ, còn diệp lạc quy căn
                          Làm con người mà quên tổ quên tông
                          Đánh dấu hỏi cho những ai mất gốc

                          Hoa Tổ Tông, khởi cội nguồn đẹp nhất
                          Từ ngàn xưa thừa tiếp đến hôm nay
                          Từ hôm nay lưu lại đến ngày mai
                          Xin gìn giữ, nâng niu, phụng thờ, trân quý

                          Ải Nam Quan, từ ngàn xa xưa ấy
                          Mũi Cà Mau, cũng đã mấy trăm năm
                          Dòng Lạc Hồng ươm mộng đẹp tơ tằm
                          Giống Rồng Tiên chuyển trao bao thế hệ

                          Anh hát khúc ngàn đời trên núi nhớ
                          Em ca lời muôn thuở bến sông thương
                          Tình đồng bào, nghĩa ruột thịt quê hương
                          Ngân vang mãi vạn lời ca tình tự

                          Làm người, ai không có Tông có Tổ
                          Thì em ơi, uống nước phải nhớ nguồn
                          Thì anh ơi, thấm nhuận mảnh giang sơn
                          Bao gấm vóc son vàng thêu lịch sử

                          Hoa Tổ Tông, xin dâng lên Quốc Tổ
                          Cúi đầu về, xin lạy Đức Hùng Vương
                          Ôi, Mẹ Âu, Cha Lạc, đấng nghiêm đường
                          Xin phủ phục trước hồn thiêng sông núi.

                          Hoa Luân Hồi
                          Tháng 6 – 2008

                          Luân hồi mới có thăng hoa
                          Xuống lên qua lại kết tòa thiên thư
                          Nếu không, chết dí một nơi
                          Dậm chân tại chỗ, muôn đời biết không
                          Thế, sao lại sợ hồi luân
                          Bởi mê, nên sợ điệp trùng trầm kha
                          Ba đường sáu nẻo là nhà
                          Không tu, nên mới ta bà thế thôi
                          Đã từ vô thỉ nổi trôi
                          Vô chung biết mấy lở bồi chờ ta
                          Biết tu, chỉ một sát na
                          Hốt nhiên có mặt trong nhà Như Lai
                          Luân Hồi, mang hạnh hoa cài
                          Vào ra sinh tử kết đài độ sanh
                          Luân Hồi, mang hạnh tinh anh
                          Ba đường sáu nẻo reo cành thùy dương
                          Luân Hồi, cam lộ pháp vương
                          Ban ân tế độ thanh lương vô cùng
                          Khi nào khép cửa thỉ chung
                          Thì ta kết thúc điệp trùng hư vô.

                          Hoa Lục Phàm
                          Tháng 6 – 2008

                          Lục Phàm, biết nở tâm hoa
                          Thì không còn nữa tam đồ khổ đau
                          Vô minh cuốn mất bờ dâu
                          Đọa đày cắt đứt nhịp cầu tử sinh
                          Tự mình có sẵn tánh linh
                          Bởi không tỉnh giác, quên mình thế thôi
                          Trên cao, dù mấy Từng Trời
                          Một khi phước tận, rụng rơi phiêu trầm
                          Dưới kia, Địa Ngục mấy tầng
                          Một khi giác ngộ, thoát vòng điêu linh
                          Ngạ Quỷ, ráo mán cạn tình
                          Bởi đeo thống hận tranh giành mà ra
                          Vì đâu mà có Tu La
                          Ma đầu biện xảo, thật thà lãng quên
                          Thế nào mang kiếp Súc Sinh
                          Hẹp hòi ích kỷ tơ tình nhỏ nhen
                          May mà mang kiếp Phàm Nhân
                          Nhờ tu năm giới được thân con người
                          Lục Phàm nên nhớ, ai ơi
                          Còn hơn cát bụi dập vùi xưa nay
                          Biết tu, khai ngộ hiển bày
                          Bản lai diện mục có ngày trổ bông
                          Biết tu, giải tỏa sắc không
                          Hai bờ không có, sắc không có gì
                          Bởi vùi biển khổ mê si
                          Nên không biết được đường đi lối về
                          Bờ giác nằm cạnh bến mê
                          Lục Phàm - Tứ Thánh cận kề tấc gang
                          Bên này, thống khổ lầm than
                          Bên kia, thanh thoát băng ngàn vô sinh.

                          Hoa Xuất Gia
                          Tháng 6 – 2008

                          Hoa Xuất Gia nở trên đường tứ thánh
                          Ngát hương lành dưới bóng cả từ quang
                          Mang hương thơm thấm nhuận ánh đạo vàng
                          Gieo rắc khắp cõi ta bà kham nhẫn

                          Hoa Xuất Gia tùy căn cơ kiếp trước
                          Còn nếu chưa, tạo duyên hợp kiếp này
                          Chí xuất trần cao đẹp quá, thương thay
                          Đường thánh đức rộng thênh thang tiến bước

                          Xuất Thế Tục Gia, căn nhà ô trược
                          Đã từ lâu chìm đắm biết bao lần
                          Tranh hư huyễn vẽ ảo ảnh phù vân
                          Dây ái dục buộc ràng vô số kiếp

                          Xuất Phiền Não Gia, trùng trùng oan nghiệt
                          Cõi hồng trần tan tác bụi trần sa
                          Thì làm sao không thống nỗi trầm kha
                          Có thấy không, rùa mù trong biển lớn

                          Xuất Tam Giới Gia, lên bờ bỉ ngạn
                          Giã từ nghe bát nạn với tam đồ
                          Mở tung rồi cánh cửa của hư vô
                          Hoa chân lý nở vô sanh pháp nhẫn

                          Hoa Xuất Gia, vào nhà Như Lai tự tánh
                          Chứng pháp thân, nhập hoa tạng huyền môn
                          Trăng rằm kia, còn mười sáu trăng tròn
                          Thanh thoát quá, bóng đêm dài đâu nữa.

                          Mặc Giang
                          #28
                            Viet duong nhan 11.06.2010 03:44:40 (permalink)
                            10 bài – Hoa Đạo Pháp 04
                            Thơ Mặc Giang

                            1. Hoa Nhập Thế
                            2. Hoa Tứ Thánh
                            3. Hoa Năm Hạnh
                            4. Hoa Màu Cờ Phật Giáo
                            5. Hoa Lục Thông
                            6. Hoa Bát Khổ
                            7. Hoa Tứ Ân
                            8. Hoa Tha Nhân
                            9. Hoa Xá Lợi
                            10. Hoa Nghiệp Báo

                            Hoa Nhập Thế
                            Tháng 6 – 2008

                            Hoa Nhập Thế vào trần gian hư huyễn
                            Cứu muôn loài trong biển khổ phù sinh
                            Nhuộm phong sương dục nhiễm quên tánh linh
                            Lênh đênh mãi giữa bọt bèo mây nước

                            Hoa Nhập Thế vào dòng đời uế trược
                            Cho người người biết bến đục bến trong
                            Nhân ảnh kia, như bèo dạt trôi sông
                            Đừng vùi dập giữa bùn nhơ quện cáu

                            Đừng dễ duôi mà hẹn lần hẹn lữa
                            Đừng móng cầu mà mai đợi mốt trông
                            Cuộc tử sinh còn mất có rồi không
                            Đầu bạc hếu biết bao lần tóc trắng

                            Nghĩa địa kia, trông hoang mờ giá lạnh
                            Đêm đêm dài, vất vưởng bóng hồn ma
                            Thương sinh linh, thương cả đến thân ta
                            Họ với ta, cách lằn ranh bé nhỏ

                            Hoa Nhập Thế vào cuộc đời tế độ
                            Sống an lành trang trải vạn tình thương
                            Dìu dắt nhau trên thiên lý đường trường
                            Một khi biết quay đầu là bỉ ngạn

                            Hoa Nhập Thế vào trần gian cứu khổ
                            Đưa người người mất hút nẻo đường xa
                            Đã từ lâu lưu lạc bỏ quên nhà
                            Đưa nhau về, mái hồng tươi bếp lửa.

                            Hoa Tứ Thánh
                            Tháng 6 – 2008

                            Hoa Như Lai, kết tòa vô thượng giác
                            Khắp mười phương tam thế đến vô cùng
                            Đạo nhiệm mầu, bất luận vô thỉ vô chung
                            Độ độ tận chúng sanh, là bản hoài Chư Phật

                            Hoa Bồ Tát, cứu muôn loài giải thoát
                            Mang lục độ vạn hạnh đi muôn phương
                            Cứu chúng sanh không còn tiếng kêu thương
                            Đáo bỉ ngạn, vượt qua thuyền bát nhã

                            Hoa Duyên Giác, tự chứng ngộ, vô học
                            Quán duyên sinh độc chiếu vô thượng thừa
                            Mây chập chùng trĩu nặng tự nhiên mưa
                            Bóng đêm tắt, vầng dương bừng tỏa nắng

                            Hoa Thanh Văn, sống độc cư, thiền quán
                            Từ hữu tâm, thấu suốt đến vô tâm
                            Đêm mười lăm, còn hỏi chi trăng rằm
                            Nghe thanh thoát tiếng bài ca chứng đạo

                            Hoa Tứ Thánh, cửa huyền vi uyên áo
                            Chứng lục thông, vượt sáu nẻo ba đường
                            Thương hữu tình bao triền phược nhiểu nhương
                            Nên ẩn hiện vào hữu dư miên viễn

                            Hoa Tứ Thánh nở trên đường Tứ Thánh
                            Lục Phàm kia, cũng có thể bước đi
                            Đã bước đi, đừng có ngại ngùng gì
                            Quyết lòng đi, một ngày kia tới đích

                            Hoa Tứ Thánh, đều dung thông quy nhất
                            Tùy căn cơ, bổn tánh, bổn hoài
                            Kết chung tòa, chỉ một mà thôi
                            Hỡi chúng sinh, phụng thờ chí hướng.

                            Hoa Năm Hạnh
                            Tháng 6 – 2008

                            Hoa Năm Hạnh, hỡi những ai là người Phật tử
                            Biết tiến tu, ngào ngạt thơm hương
                            Nhuần pháp âm, đạo lý chơn thường
                            Tỏa đức từ, trang trải tình thương

                            Hoa Năm Hạnh, hỡi những ai là người Phật tử
                            Hãy tiến tu, ngày đêm sáu thời
                            Sống vị tha, nội lực tô bồi
                            Mang hạnh nguyền đi khắp nơi nơi

                            Hạnh thứ nhất, không ngừng Tinh Tấn
                            Thăng tiến lên, tới đích vô cùng
                            Dù phong ba biển khổ muôn trùng
                            Không chùn lòng phút giây sơ tán

                            Hạnh thứ hai, Thanh Tịnh trong sáng
                            Trong đầm kia, mới có bông sen
                            Sống trong bùn, không chút hôi tanh
                            Vào trong bếp lửa hồng không cháy

                            Hạnh thứ ba, sống đời Hỷ Xả
                            Biết vị tha, từ ái, chan hòa
                            Đi đến đâu, là lá là hoa
                            Sông biển rộng, thuyền từ chuyên chở

                            Hạnh thứ tư, rạng ngời Trí Tuệ
                            Đốt vô minh, phiền não xưa nay
                            Tâm nhất như hoa tạng tỏ bày
                            Đã đánh mất từ khi bất giác

                            Hạnh thứ năm, Từ Bi thơm ngát
                            Chuyển hóa đời, cam lộ pháp vương
                            Muôn đường trường vạn lý tình thương
                            Đạo từ bi bản hoài dung nhiếp

                            Hoa Năm Hạnh, một bông hoa năm cánh
                            Tinh Tấn, Thanh Tịnh, Hỷ Xả, Trí Tuệ, Từ Bi
                            Người Phật tử tiến tu, cứ như thế mà đi
                            Đi đi khắp muôn phương ngàn hướng

                            Hoa Năm Hạnh, một bông hoa năm cánh
                            Ngát hương lành tỏa chiếu trần gian
                            Đâu đâu cũng thấm nhuận đạo vàng
                            Quốc độ này là cõi Lạc Bang.

                            Hoa Màu Cờ Phật Giáo
                            Tháng 6 – 2008

                            Năm màu Cờ Phật Giáo
                            Tượng trưng cho năm màu hào quang Đức Phật
                            Dùng ngũ căn xuất phát, ngũ lực tới đích sau cùng
                            Vũ trụ, nhân sinh, từ vô thỉ, đến vô chung
                            Tất cả là một, mà một là tất cả

                            Năm Màu Cờ Phật Giáo
                            Tượng trưng cho năm hạnh người con Đức Phật
                            Tinh tấn, hỷ xả, thanh tịnh, trí tuệ, từ bi
                            Chúng sanh vô biên, thì Bồ Tát hạnh vô nghì
                            Chúng sanh thống khổ, ta quyết lên đường cứu khổ

                            Năm Màu Cờ Phật Giáo
                            Tượng trưng cho năm châu trên thế giới
                            Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ, Châu Úc, Châu Âu
                            Nhân loại tương lân, dù sống bất cứ nơi đâu
                            Khác tiếng nói, màu da, nhưng chung tình người nhân thế

                            Thuyền Bát Nhã vượt trùng khơi bốn bể
                            Đạo Từ Bi chiếu rọi khắp muôn phương
                            Sống tin yêu, hiểu biết, hòa ái, thanh lương
                            Không chỉ thương con người, mà còn thương vạn loại

                            Cờ Phật Giáo tung bay khắp cùng thế giới
                            Ánh từ quang tỏa chiếu khắp nẻo đường
                            Bóng Cha Lành tỏa rạng Đấng Pháp Vương
                            Đưa chúng sanh thoát ba đường sáu nẻo

                            Cờ Phật Giáo, năm màu cờ ngũ sắc
                            Huy hoàng thay, vi diệu bóng từ quang
                            Hạnh phúc thay, Phật quốc độ lạc bang
                            Thanh thoát thay, lục phàm lên tứ thánh

                            Màu cờ Phật Giáo tung bay
                            Màu cờ ngũ sắc lành thay
                            Chúng sanh bốn phuơng tám hướng
                            Hoan hân chào đón vui vầy

                            Màu cờ Phật Giáo nơi nơi
                            Màu cờ ngũ sắc tuyệt vời
                            Nhân loại cùng nhau quy hướng
                            Dựng xây sức sống cuộc đời

                            Màu cờ Phật Giáo thanh lương
                            Màu cờ ngũ sắc thơm hương
                            Nhất tâm hoằng dương tán thán
                            Đạo vàng tỏa chiếu muôn phương.

                            Hoa Lục Thông
                            Tháng 6 – 2008

                            Hoa Lục Thông vượt tam thiên thế giới
                            Sáng vô ngần chiếu tam thế hằng sa
                            Tỏa minh châu rọi mấy cõi ta bà
                            Dãi ngân hà như ngấn sương ngọn cỏ

                            Thiên Nhãn Thông, thấy tận cùng quốc độ
                            Trên, thượng thượng thiên, dưới đáy vực A Tỳ
                            Thấy tỏ tường từng thô tế lậu vi
                            Vượt qua khỏi Dục - Sắc – Vô Sắc Giới

                            Thiên Nhĩ Thông, nghe không còn chỗ nghe nữa
                            Âm vọng nào không động đến vành tai
                            Nghe khắp mười phương, nghe thấu tuyền đài
                            Thời đương đại tinh vi, không thể sánh

                            Túc Mệnh Thông, biết tự thân muôn ngàn kiếp trước
                            Biết về đâu đến muôn vạn kiếp sau
                            Không như nhân sinh, hát ngân vang, một cõi đi về
                            Nhưng hỏi về đâu, thì ngậm tăm bí lối

                            Tha Tâm Thông, chưa nhìn đã biết, không cần thưa gởi
                            Không cầu cơ, bói toán, đoán quẻ, xin xăm
                            Biển vô minh tìm kiếm cá lặng tăm
                            Thế đạo, nhân tâm, tránh sao điên đảo

                            Lậu Tận Thông, nghiệp dĩ nào đưa đẩy
                            Nghiệp dĩ nào đày đọa tự xưa nay
                            Còn kéo dài trầm thống đến ngày mai
                            Chứ không có ai ban bố, định phân, thưởng phạt

                            Thần Túc Thông,
                            phi thuyền vũ trụ còn nghiêng nghiêng cánh quạt
                            Phi cơ, phi tiễn, mất hút tận phía sau
                            Thần Túc Thông, vút một cái đã gồm thâu
                            Cả pháp giới, nơi nào cũng có mặt

                            Hoa Lục Thông, nâng bước chân chứng đắc
                            Đỡ những bậc thượng thừa Tứ Thánh mười phương
                            Phàm con người biết theo dấu chơn phương
                            Khi cuối đích, sẽ hốt nhiên đại ngộ

                            Hoa Lục Thông, mở thuyền từ tế độ
                            Đưa chúng sanh vào biển tuệ Như Lai
                            Ôi đài sen, ngát bửu tọa liên đài
                            Hỡi hành giả, quyết một lòng thẳng tiến.

                            Hoa Bát Khổ
                            Tháng 6 – 2008

                            Hoa Bát Khổ trên dòng đời mộng mị
                            Khách phong trần trong biển khổ sông mê
                            Trôi lang thang không biết nẻo đường về
                            Lặn hụp mãi giữa phù sinh ba cõi

                            Bởi Sinh Khổ, vừa chào đời, khóc chóe
                            Mắt nhắm nghiền, miệng mở toát : khổ qua
                            Như nhận chân cái thống nỗi ta bà
                            Sẽ ụp phủ bẽ bàng thêm một kiếp

                            Bởi Lão Khổ, đeo cõi còm tội nghiệp
                            Cái già nua chồng chất tấm thân tàn
                            Đi, đứng, nằm, ngồi, thở dốc leo thang
                            Chống cây gậy còn ngã lên ngã xuống

                            Bởi Bịnh Khổ, không màng đến ăn uống
                            Muốn nằm yên nhưng đau đớn đọa đày
                            Còn nói chi cửa nhà, danh lợi bèo mây
                            Nào có nghĩa bạc vàng, giàu nghèo, phú quí

                            Bởi Tử Khổ, dù trăm năm cuộc lữ
                            Nghĩa địa kia đã đầy ắp sinh linh
                            Lại phế thêm chút cát bụi tuyệt tình
                            Bãi tha ma càng lạnh lùng sương khói

                            Ái Biệt Ly Khổ, ai không thống thiết
                            Khi thân thương mới thấm thía hợp tan
                            Những cách ngăn bao đứt đoạn phũ phàng
                            Sóng xô đẩy trôi dòng, sông mấy khúc

                            Cầu Bất Đắc Khổ, đêm dài thao thức
                            Thắp xa mờ leo lét ngọn đèn khuya
                            Càng ước mong càng ray rức nọ kia
                            Bức nhân ảnh trần gian loang sắc tím

                            Oán Tắng Hội Khổ, gặp nhau chi rứa
                            Không thích nhau, lại thường gặp, mới đau
                            Cho cuộc đời càng da thấm thịt thau
                            Nỗi ta bà chất chồng thêm vôi bạc

                            Ngũ Ấm Xí Thạnh Khổ, còn xa xót
                            Mảnh tang thương tàn tạ tấm thân gầy
                            Trong cuộc đời, ai thấu hiểu niềm tây
                            Người nhân thế, được mấy ai tri kỷ

                            Hoa Bát Khổ, phơi bày, không hoa mỹ
                            Khách phong trần bạc đãi kiếp phù sinh
                            Tỉnh ngộ mau, kẻo bi lụy tuyệt tình
                            Màu sắc úa điêu tàn Hoa Bát Khổ.

                            Hoa Tứ Ân
                            Tháng 6 – 2008

                            Ân Tam Bảo, muôn đời xin gìn giữ
                            Đốt tâm nguyền, thế thế mãi truyền lưu
                            Ba Ngôi Báu, tuyệt tác đến thiên thu
                            Hương trầm tỏa liên đài vô thượng giác

                            Ân Quốc Gia, nhớ qui căn nguồn gốc
                            Phàm con người, phải biết Tổ biết Tông
                            Thời thế kinh qua, lịch sử theo dòng
                            Đừng mất gốc quên nguồn, thua gỗ đá

                            Ân Cha Mẹ, đấng song đường cao cả
                            Trời đất kia, không thể sánh được đâu
                            Vũ trụ kia cũng không thể tìm cầu
                            Hãy chuẩn mực, phận con hiền cháu thảo

                            Ân Thầy Bạn, không cho ta cơm áo
                            Nhưng cho ta trang bị để vào đời
                            Lướt con thuyền khắp biển rộng trùng khơi
                            Quên thầy bạn, bạc tình hơn triều sóng

                            Hoa Tứ Ân, đẹp vô ngần bất biến
                            Xin cưu mang trân trọng cả cuộc đời
                            Luôn đáp đền, tô thắm khắp nơi nơi
                            Và xuyên suốt mọi không thời miên viễn

                            Hoa Tứ Ân, là núi đồi sông biển
                            Là thiền môn, thánh thất, giáo đường
                            Là suối nguồn muôn vạn yêu thương
                            Xin tận hưởng trao nhau cùng nhân thế.

                            Hoa Tha Nhân
                            Tháng 6 – 2008

                            Tha nhân mở cõi thương lòng
                            Nhìn trông thiên hạ khắp trong cuộc đời
                            Nơi nào khổ ải chơi vơi
                            Ta xin đến đó cho đời bớt đau
                            Nơi nào bãi biển nương dâu
                            Ta xin đến đó bắc cầu lại qua
                            Đi trong bốn biển là nhà
                            Người trong nhân loại là ta với mình
                            Tha nhân tiếng nói tự tình
                            Reo lên khúc nhạc đăng trình vị tha
                            Tha nhân tiếng gọi đậm đà
                            Ngân lên âm vọng lời ca thương người
                            Lắng nghe tiếng khóc câu cười
                            Sẻ chia xoa dịu đẹp tươi trong lành
                            Lắng nghe cơ cảm đoạn đành
                            Sẻ chia mây trắng trời xanh đong đầy
                            Tha nhân một đóa trao tay
                            Từ tâm rộng lượng ngày ngày thơm hương
                            Tha nhân một đóa tình thương
                            Lòng vàng trang trải trên đường ta đi
                            Thương đời ai nhớ ai vì
                            Thương người ai nhớ ai vì tha nhân.

                            Hoa Xá Lợi
                            Tháng 6 – 2008

                            Xá Lợi là những tinh anh
                            Của bậc chứng đạo vô sanh để đời
                            Xá Lợi là những tuyệt vời
                            Của bậc thánh đức ba ngôi tôn thờ
                            Xá Lợi là những tinh hoa
                            Của bậc liễu ngộ trên tòa pháp vương
                            Cái thời pháp nhược ma cường
                            Tôi nghe đủ thứ, xót thương vô ngần
                            Cái thời nghiệt ngã phiêu trầm
                            Tôi nghe đủ thứ, lầm bầm mang tai
                            Mới tu, ngày một ngày hai
                            Suốt đời tráo đấu miệt mài lợi danh
                            Mới tu, chưa tỏ ngọn ngành
                            Suốt đời ma mị tranh giành hơn thua
                            Lộng ngôn xảo thuật chưa vừa
                            Chết đi thiêu đốt, hốt bừa bụi tro
                            Kêu ầm xá lợi một mo
                            La lên chí chóe nhỏ to dàn chào
                            Lạm xưng tán tụng xôn xao
                            Quảng cáo rao bán, ôi chao xót lòng
                            Vô tình đánh lận con đen
                            Ô danh xá lợi, vứt thềm vực sâu
                            Pháp thân bất hoại nhiệm mầu
                            Tứ Thánh lưu lại bắt cầu độ sanh
                            Phàm nhân trong cõi hồng trần
                            Chớ nên mạo phạm tội phần biết chưa ?

                            Hoa Nghiệp Báo
                            Tháng 6 – 2008

                            “Đã mang lấy nghiệp vào thân
                            Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa
                            Thiện căn ở tại lòng ta
                            Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
                            Có tài đừng cậy chi tài
                            Chữ tài liền với chữ tai một vần”
                            “Bắt phong trần, phải phong trần
                            Sao cho sỉ nhục mấy lần mới thôi”
                            Đó là nghiệp báo ai ơi
                            Đã mang thì phải chịu đời chớ sao
                            Một khi tác tạo tơ hào
                            Ba mươi sáu chước, chước nào chẳng xong
                            Nghiệp kia đưa đẩy rối bòng
                            Báo kia đập dũa xoáy tròng không tha
                            Cứ xem cái nỗi ta bà
                            Mỗi người vay trả biết là bao nhiêu
                            Bởi nghiệp gây nặng chín chiều
                            Nên báo đón nhận trăm điều đắng cay
                            Bông hoa nghiệp báo xéo dày
                            Thân tàn ma dại, mặt mày xác xơ
                            Nửa đời, đã lắm bơ phờ
                            Suốt đời, thì hỏi mịt mờ nữa chi
                            Nghiệp lao nghiệp tác đen sì
                            Báo đời báo kiếp, có gì mà than
                            Người khôn trong cõi trần gian
                            Nhớ nghe, nghiệp báo đa mang chi nào
                            Cao phi viễn tẩu nan tào
                            Trời cao đất rộng chỗ nào dung thân
                            “Bắt phong trần, phải phong trần
                            Sao cho sỉ nhục mấy lần mới thôi”
                            Đã gây nghiệp dĩ ngút trời
                            Khổ đau lận đận suốt đời biết chưa
                            Chạy trời sao khỏi nắng mưa
                            Nhân gian biết sợ biết chừa hay không
                            Khổ đời nghiệp báo đeo gông
                            Nghiệp ơi, báo hỡi mà bông hoa gì
                            Từ nay, quẳng gánh trôi đi !!!

                            Mặc Giang
                            #29
                              Viet duong nhan 11.06.2010 03:45:57 (permalink)
                              10 bài – Hoa Đạo Pháp 05
                              Thơ Mặc Giang

                              1. Hoa Nhân Quả
                              2. Hoa Tam Vô
                              3. Cửa Chùa
                              4. Chuyến Xe Tam Thừa
                              5. Giọt lệ sầu mầu nhiệm
                              6. Người và tôi đã thấy
                              7. Cuộc đời nào đau khổ!
                              8. Trên đường ta đi
                              9. Tôi tìm em
                              10. Vì em, nên tôi


                              Hoa Nhân Quả
                              Tháng 6 – 2006

                              Đã gieo nhân thì làm sao không có quả
                              Đã có quả thì làm sao không có nhân
                              Hỡi nhân sinh trong cuộc sống hồng trần
                              Đừng lẩn thẩn buông lung mà đọa lạc

                              Mỗi hành động trong hành vi tạo tác
                              Mỗi ý niệm vừa phát khởi trong tâm
                              Tất cả đều đã gieo một hạt nhân
                              Mới băng qua là trở thành quá khứ

                              Có quá khứ thì phải có hiện tại
                              Có hiện tại thì phải có tương lai
                              Một là ba, ba là một nối dài
                              Móc thời gian ba thì treo bất tận

                              Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả
                              Nên Thánh Phàm, từ nơi đó mà ra
                              Đâu phải riêng chỉ một cõi ta bà
                              Mà tám hướng mười phương đều như thế

                              Hoa Nhân Quả phát sinh từ vô thỉ
                              Kết phan duyên hiện hữu đến vô chung
                              Chúng sanh ơi, cẩn thận, chớ lao lung
                              Đã tác tạo thì trước sau phải gánh

                              Hoa Nhân Quả biết rồi thì phải tránh
                              Tặng cho em mang nét đẹp thanh lương
                              Tặng cho anh mang sắc thắm lên đường
                              Tặng cho đời vun trồng chân thiện mỹ.

                              Hoa Tam Vô
                              Tháng 6 – 2008

                              Hoa Tam Vô nở trên thềm giải thoát
                              Tặng cho người Vô Tác cõi trần gian
                              Làm không làm như gió mát trăng ngàn
                              Bước thong dong giữa trời xanh mấy trắng

                              Hoa Tam Vô, cửa thiền môn mở rộng
                              Tặng cho người Vô Niệm cõi phiêu bồng
                              Nhớ đến vô, lồng lộng tựa hư không
                              Tuy trống rỗng nhưng cái gì cũng có

                              Hoa Tam Vô, cửa thinh không bỏ ngỏ
                              Tặng cho người Vô Trụ hữu – vô dư
                              Mang pháp thân trùm khắp cả thái hư
                              Không dính mắc một nơi nào tụ điểm

                              Từ vô thỉ không màu hồng màu tím
                              Đến vô chung không màu trắng màu xanh
                              Mà là màu hoại sắc đẹp nguyên trinh
                              Diệu diệu hữu trong chơn như hoa tạng

                              Vì chúng sanh trùng trùng vô số lượng
                              Hoa Tam Vô bừng nở khắp ba thừa
                              Duy một thừa nhưng nói rộng thành ba
                              Ba thừa chuyển đến tam vô bất hoại

                              Hoa Tam Vô, cửa chùa thân thương quá
                              Khói hương trầm quyền quyện cứu hàm linh
                              Tiếng chuông ngân thánh thoát đến vô thinh
                              “Thượng thông thiên đường, hạ triệt địa phủ”

                              Hoa Tam Vô, tặng cho người Vô Trụ
                              Tặng cho người Vô Niệm ngát hoa tâm
                              Tặng cho người Vô Tác tuyệt thậm thâm
                              Cùng chuyển xe tam thừa vi diệu pháp.

                              Cửa Chùa
                              Tháng 6 – 2008

                              Cửa chùa là cánh cửa Không
                              Vào trong Hoa Tạng trùng trùng huyền vi
                              Không Tướng, không cả li ti
                              Ẩn trong diệu hữu tư nghì hồn ai
                              Không Nguyện, không cả một hai
                              Trùm lên tánh thể phương đài đơm hoa
                              Sắc không vô nhị kết tòa
                              Nương hình gợn bóng giao thoa diễm hằng
                              Không đêm mà có ánh trăng
                              Không ngày mà có nắng vàng mênh mang
                              Thấu trời còn hỏi chi thang
                              Chạm đất còn hỏi địa đàng làm chi
                              Cửa chùa là cửa huyền vi
                              Từ không thành có diệu kỳ ai hay
                              Cửa chùa, ba cánh hiển bày
                              Vô môn biến hiện lay lay pháp trần
                              Cửa chùa, ba cánh tương lân
                              Vô Nguyện, Vô Tướng, hỏi Không sao tìm
                              Vụt qua, đâu nữa cánh chim
                              Tịch chơn, cật vấn nổi chìm phù vân
                              Cửa chùa, là cửa tam quan
                              Mở ra, không lối dọc ngang đi về
                              Cửa chùa, là cửa giải mê
                              Mở ra, chót đỉnh Tào Khê mỉm cười
                              Cửa chùa, chào khách ngược xuôi
                              Bước qua, biến mất, hỡi người thế nhân !

                              Chuyến Xe Tam Thừa
                              Tháng 7 – 2008

                              Ta ra đi trên chuyến xe Tam Thừa lồng lộng
                              Khắp muôn phương ngàn hướng cỡi phù sinh
                              Trên ba đường sáu nẻo kiếp sinh linh
                              Trong vạn hữu, ai không là bạn lữ

                              Ta ra đi trên chuyến xe Tam Thừa kỳ thú
                              Xe nhỏ này, ai thích, hãy bước lên
                              Xe trung này, ai hợp, nhớ đừng quên
                              Còn xe lớn, rộng thênh thang đại hải

                              Xe Tam Thừa vượt muôn ngàn cửa ải
                              Băng dốc đèo trên vạn lý sơn khê
                              Đi bốn phương, nhưng đến, chỉ một lồi về
                              Rừng hoa tạng chứng đạo ca gió hát

                              Xe Tam Thừa vượt muôn ngàn ghềnh thác
                              Băng vực sâu, luớt hải lý trùng dương
                              Khép thỉ chung, im bặt mọi con đường
                              Hỏi sinh tử, ngại ngùng, không dám thở

                              Đưa nhau về căn nhà xưa ta đó
                              Đón nhau về trong diệu hữu pháp thân
                              Mây trắng kia, tiễn biệt nẻo phù vân
                              Trời xanh kia, vẫy chào màn sương bạc

                              Bờ suối reo, con nai vàng ngơ ngác
                              Tổ ấm nồng, chim rủ cánh thôi bay
                              Giữa ngàn cây, hoa khép lá, lung lay
                              Đêm chấm dứt, không chờ ngày gọi nắng

                              Xe Tam Thừa một chuyến
                              Thuyền bát nhã thanh lương
                              Đưa nhau một đoạn đường
                              Khép đôi bờ sinh tử

                              Xe Tam Thừa một chuyến
                              Cửa hoa tạng huyền môn
                              Đưa tay đỡ càn khôn
                              Vô sanh reo pháp nhẫn.

                              Giọt lệ sầu mầu nhiệm
                              Tháng 7 – 2008

                              Hãy khóc đi, cho lệ sầu tuôn chảy
                              Cho sông thương tràn ngập bến bờ đau
                              Rồi bước lên, hóng gió mát trên cầu
                              Ta sẽ vơi những nỗi niềm than thở

                              Hãy khóc đi, cho bờ mi đẫm lệ
                              Kẻo khô khan, ánh mắt bớt long lanh
                              Khóc để cho những giọt lệ tinh anh
                              Tô sức sống được hồi sinh đổi mới

                              Đừng nén lòng rồi dập vùi tức tưởi
                              Ngày tháng dài tê tỉ khép hồn đau
                              Tội tình chi mà trằn trọc đêm thâu
                              Hãy nhìn xem những vì sao lấp lánh

                              Trời đổ mưa, hết rồi thì quang đãng
                              Chứ nếu không vần vũ bóng mây mù
                              Đó là chân lý ngàn đời, vĩnh viễn, thiên thu
                              Hai khóe mắt để làm chi không khóc

                              Hãy khóc đi, buồn đau sẽ biến mất
                              Hãy khóc đi, khô cạn những sầu thương
                              Khi nhìn lại, đã tan hết chán chường
                              Muốn khóc nữa, nhưng làm sao khóc được

                              Ta mỉm cười, nhìn về phía trước
                              Ta nhủ thầm, quay lại phía sau
                              Ồ, thì ra, đâu có gì đâu
                              Xin cảm ơn giọt lệ sầu mầu nhiệm.

                              Người và tôi đã thấy
                              Tháng 7 – 2008

                              Người và tôi đã thấy
                              Người nhân gian, khi khóc khi cười
                              Theo thế thường, lúc buồn lúc vui
                              Khi im lặng, khi huyên thuyên không dứt

                              Người và tôi đã thấy
                              Người nhân gian, hay oán hay hờn
                              Theo thế thường, nói thiệt nói hơn
                              Khi hỷ xả, khi vùng vằng quay quắt

                              Muốn cuộc đời không còn ô trọc
                              Kiếp nhân sinh không lắm đoạn trường
                              Cùng ngân vang khúc hát tình thương
                              Reo cung đàn thử hòa điệu sống

                              Góp bàn tay tin yêu xây dựng
                              Góp tấm lòng trang trải từ tâm
                              Cùng dạo chơi dưới ánh trăng rằm
                              Đêm trần gian không còn tăm tối

                              Người và tôi đã thấy
                              Người nhân gian, nặng cảm tình người
                              Nếu biết đeo hoa tuệ xinh tươi
                              Và dung chứa đức từ bi thanh thoát

                              Người và tôi đã thấy
                              Thế từ nay nhịp bước qua cầu
                              Những giã nhân vắng bóng chìm sâu
                              Chim thánh thiện hòa vui ca hát.

                              Cuộc đời nào đau khổ
                              Tháng 7 – 2008

                              Cuộc đời nào đau khổ
                              Nhìn cho cùng, ta có khổ gì đâu
                              Trời đất kia còn nắng dãi mưa dầu
                              Vũ trụ kia còn lăn quay nghiêng ngửa

                              Cuộc đời ta, đâu có gì đau khổ
                              Hết uống ăn, đi đứng, lại nằm ngồi
                              Mệt ngủ khò, đánh một giấc tinh khôi
                              Bừng mắt ra thêm một ngày đang tới

                              Những ngày xưa, khi ta còn bé nhỏ
                              Đến hôm nay, ta vẫn thế cơ mà
                              Đời có chi đau khổ mà kêu ca
                              Bởi nhân thế hay thổi phồng lắm chuyện

                              Mùa thu nào là mùa thu tím
                              Mùa hạ nào nắng cháy điêu tàn
                              Mùa đông nào lạnh lẽo mênh mang
                              Mùa xuân nào hoa cười gọi gió

                              Lòng tự hỏi, có gì đau khổ
                              Đau khổ đâu hãy đưa ra xem
                              Bóng phù vân vung vãi xuống thềm
                              Tranh giả huyễn còn đâu nhân ngã

                              Cuộc đời nào đau khổ
                              Bởi đom đóm hư không
                              Ta khép lại một vòng
                              Hình tròn kia đan kín

                              Mùa thu nào thu tím
                              Mùa hạ nào hạ nồng
                              Mùa đông nào đêm đông
                              Mùa xuân nào hoa nở

                              Cuộc đời nào đau khổ
                              Bởi ta nói sầu đau
                              Thật mộng mị mơ hồ
                              Khổ đau không thật có

                              Phải không người nhân thế
                              Hãy vui sống với đời
                              Đến lúc ta lìa hơi
                              Lại đăng trình kiếp nữa.

                              Trên đường ta đi
                              Tháng 7 – 2008

                              Từ trong thanh vắng trăng sao
                              Lắng nghe vũ trụ kêu gào hư vô
                              Từ trong hố thẳm xa mờ
                              Lắng nghe xác lá tàn khô thì thầm
                              Từ trong vi diệu thậm thâm
                              Nhìn trông vạn hữu pháp thân vô cùng
                              Chắn ngang một nét đường tung
                              Đường hoành mở cửa điệp trùng hiển sinh
                              Ta đâu chỉ có một mình
                              Biết bao khách lữ đăng trình cùng ta
                              Nên đâu không phải là nhà
                              Vào ra muôn kiếp ta bà dạo chơi
                              Lại còn ba nẻo tinh khôi
                              Sáu đường chào đón tô bồi điểm son
                              Lo chi nước chảy đá mòn
                              Ngại chi trăng khuyết trăng tròn đầy vơi
                              Dù cho nay lở mai bồi
                              Thác reo sóng vỗ sông ngòi biển đông
                              Dù cho khô lá rụng bông
                              Xuân thu đông hạ ngóng trông làm gì
                              Trên đường ta đã bước đi
                              Xưa nay vẫn thế tư nghì hồn ai !

                              Tôi tìm em
                              Tháng 7 – 2008

                              Tôi tìm em, nơi thâm sơn cùng cốc
                              Núi rừng khuya đánh thức nẻo hoang vu
                              Tiếng vô thinh gõ cửa chốn mịt mù
                              Em bừng sáng như minh châu diễm ảo

                              Tôi tìm em, con đường xưa thạch thảo
                              Cỏ xanh non óng ả ngậm ngân sương
                              Bóng ngô khôi ảnh hiện thật tinh tường
                              Em tự tại nguyên trinh từ muôn thuở

                              Tôi tìm em, cõi phiêu bồng gian khổ
                              Vốn tan hoang biết bao kiếp phù sinh
                              Cát bụi nào vương vấn bước đăng trình
                              Tôi đã xa em từ khi bất giác

                              Có khi, tôi viết tên em trên bờ cát
                              Có khi, tôi viết tên em giữa đêm mơ
                              Như một bức tranh diễm tuyệt nên thơ
                              Không vết tích nhưng tròn đầy nguyên vẹn

                              Khi không mong thì sao em lại đến
                              Khi kiếm tìm thì em lại ra đi
                              Hai động thái, thử hỏi, đó là gì
                              À, thì ra, thế mà ai có biết

                              Thôi từ nay, ta không tìm em nữa
                              Vì càng tìm, càng mất phải không em
                              Ta là ta, mà em vẫn là em
                              Luôn có mặt sao đi tìm còn mất

                              Bởi vì mây, nên trăng mờ trăng khuất
                              Bởi vì đêm, nên bóng tối ngàn sao
                              Ta ca vang trên chót đỉnh Diệu Cao
                              Em đứng đó tự bao giờ, bất biến.

                              Vì em, nên tôi
                              Tháng 7 – 2008

                              Vì em, hình bóng nguyên trinh
                              Nên tôi muôn kiếp đăng trình ra đi
                              Vì em, tuyệt thể tinh kỳ
                              Nên tôi dong ruổi chẳng chi ngại ngần
                              Vì em, tuyệt diệu chơn thân
                              Nên tôi xây xát phong trần nắng mưa
                              Đan tâm mấy độ chưa vừa
                              Đan tay mấy thuở còn thừa không gian
                              Tôi đi cuối nẻo đường ngang
                              Tôi về ngược lối băng ngàn trăng sao
                              Đầu ghềnh bọt sóng lao xao
                              Cuối sông nước chảy xô vào trùng dương
                              Nơi đâu cũng có con đường
                              Nơi nào cũng có tình thương xót lòng
                              Vì em, chẳng tiếng ước mong
                              Nên tôi mải miết khắp vòng hư vô
                              Vì em, chẳng chút trông chờ
                              Nên tôi chưa cạn bến bờ tử sinh
                              Trong ta như bóng với hình
                              Đi đâu cũng thế như mình với ta
                              Xa thì nào có chi xa
                              Gần thì sao hỏi nào ta với mình
                              Em nhìn, không nói, lặng thinh
                              Để tôi dấn bước đăng trình nghe em.

                              Mặc Giang
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 58 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9