THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
Tiễn bạn lên Tây Bắc Bạn
tạm xa
lên miền Tây Bắc
sau lưng
dự định bộn bề
để lại
chiếc ghế
thường ngồi
nơi quán bia
hè phố
chiều Hà Nội
buồn chăng...
Có thể,
sự vắng mặt
của bạn
chẳng làm ai
thấy thiếu
có thể,
trống vắng
nơi này
hay
hụt hẫng
nơi kia,
và
có thể,
ai
ngậm ngùi
thương nhớ
một chút
sẻ chia,
đồng điệu thường ngày...
Rất có thể
nơi núi rừng hoang lạnh,
bạn hút thuốc nhiều hơn,
cặm cụi viết nhiều hơn,
và mỗi ngày
lúc chiều
đổ bóng
nâng chén
tiêu sầu
cho vợi bớt nguồn cơn...
Dẫu biết thế,
ngại chi đâu
bạn nhỉ,
đã từng một thời
trai trẻ
dọc ngang,
đã lội suối bằng đèo
khắp ngả đường Tây Bắc
đến tận cùng
nơi hoang vắng hút heo,
Chiều
hè phố
có ai ngồi
trông ngóng
vu vơ
một câu thơ
uống
với bạn xa ?...
Ngoai troi dang mua bao. Ngoài trời mưa bão ta nào thấu
Nỗi cực người đi chốn nhân gian
Nâng chén trà thơm ai đối ẩm
Xót em đơn chiếc góc trời nam...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2013 16:09:37 bởi tamvanvov >
NHIP DIEU
Thiên nhiên
ùa vào
mỗi câu văn của em
từng giọt sương
chiếc lá
run
tiếng chim lạc bầy
thảng thốt
thú nhón mình
rình mồi
thèm gọi bạn
gờn gợn
đêm
gây gấy
lên men...
Thiên nhiên
xiết dòng
tuôn chảy
mỗi câu thơ người
nhịp điệu
thanh âm
mưa lũ
bão giông
hay lắng mình
đến cặn
quẫy cựa
vặn mình
cơn đói
phóng sinh...
Ai
nén lòng
găm mình
thân phận
giấc lạc mùa
ngóng đợi
bình minh...
Con đường xưa Con đường xưa
đưa ta về quê ngoại,
cỏ may tuổi thơ
găm dầy ống quần,
những dứa dại
và mộ hoang cỏ lấp
khiến ta rùng mình
khi bóng tối chiều lan...
Ta đã rời quê
từ độ ấy,
lang thang chân trời
cái thuở chớm biết yêu,
nhiều lúc mệt nhoài
xác xơ tủi nhục
như kẻ tha hương,
không chốn quay về,
Nay đi lại
con đường xưa cỏ dại
đâu dấu chân mình,
đâu khắc khoải
quê hương ?...
Lặng lẽ Em lặng lẽ náu mình vào quá khứ
Dò bóng đêm một ngọn nến thắp lên
Ta những muốn lấy mình che gió cả
Lặng lẽ bên lề từng bước lâu bền...
QUÊ NHÀ
Quê nhà giờ đã vào thu
Hình như là tiếng cu gù đâu đây
Ao vườn hoa tím nở dầy
Có con săn sắt động dây muống chiều...
Rượu Quây quần bạn uống ta say
Nâng ly lại nhớ những ngày hàn vi
Ngoài kia mưa nắng kể gì
Đường đời già nửa ta đi nhọc nhằn...
Đường làng Đường làng xưa rượi bóng cây
Giờ trơ trụi gạch tường đầy lở long
Khúc tần mơ rối tơ hồng
Có chùm hoa dại nở không rõ mùa ...
Gánh hàng hoa Bên đường một gánh hàng hoa
Kẻ đi người lại những là người dưng
Ai ơi bước ngập chân ngừng
Dẫu là nhìn ngắm ấy đừng vội qua...
Gánh hàng hoa Bên đường một gánh hàng hoa
Kẻ đi người lại những là người dưng
Ai ơi bước ngập chân ngừng
Dẫu là nhìn ngắm ấy đừng vội qua...
Nắng thu đâu biết Nắng thu đâu biết ta già
Mình ta mới biết ta là chi chi
Lang thang mây mãi trôi đi
Nhân gian người lại có thì có đôi..
Ngày & đêm Chiều nắng vàng mơ em áo mỏng Chân trần thư thả lối lá xưa Ảo ảnh chập chờn đêm mộng mị Quờ tay tìm hơi ấm đêm mưa...
Có việc ra đường sớm Có việc ra đường sớm
Gặp bóng đêm đang tan
Thiu thiu hàng cây ngủ
Biết đất trời bình an,
Kìa bóng ai vội vã
Hiểu dòng đời cuộn trôi,
Lại thấy người chầm chậm
Khó ngủ nhẩm việc đời,
Còn em thì chẳng rõ
Giờ này đang ở đâu
Ta xuyên làn sương sớm
Đón tia nắng ban đầu...
Đã nghe gió lạnh về Đã nghe gió lạnh về
Trên từng con ngõ nhỏ
Đã nghe gió lạnh về
Thổi thêm niềm nhung nhớ
Đâu hàng cây ngày xưa
Đâu công viên ghế đá
Đâu vụng dại cái hôn
Đâu câu thơ trên lá ? Đâu một lời vàng đá
Thời gian qua kẽ tay
Cái nhìn trong khe cửa
Qua nhiều mùa heo may...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2013 16:57:36 bởi tamvanvov >
Gặp lại bạn học cũ Buổi nay đi đám cưới Tình cờ gặp bạn xưa Bạn cười cười khẽ hỏi Cái nhìn còn đong đưa, Ấy có còn nhớ tớ ?
Ký ức như vừa nhen,
Ba mươi năm có lẻ
Còn chút gì thân quen,
Đất mênh mông mà hẹp Loanh quanh mình gặp nhau Nhìn cô dâu chú rể Bỗng nhớ thuở ban đầu...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: