![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
Giọt thu Tinh mơ tách trà nhài mình ướp từ độ chớm thu ... Đợi
ly đen
nhùng nhằng giọt
trời đẹp nhường kia
chẳng việc chi sốt ruột,
cũng không đi đâu xa
mà vội mà vàng,
sáng cuối tuần
thư giãn không gian...
Thủng thẳng
remote
song tấu
piano
Duo d' arcord
giọt giọt
bầu không
dâng lên ăm ắp
chợt nhớ
con đường xa tít tắp
tuổi ấu thơ
chầm chậm quay về...
Tin báo gió mùa
cafe đã lưng ly,
giọt giọt
đàn
giọt giọt
thu đi...
Thu đi mới thật là thu Thu đi mới thật là thu
Sớm ra một chút sương mù làm duyên
Thế rồi se sẽ nắng lên
Se se nỗi nhớ về miền viễn du,
Thu non chưa thật là thu,
Trăng non thuyền mộng đánh đu giữa trời
Chờ thu chín mọng đến người,
Đôi thu thiêm thiếp bời bời trong nhau...
10.10.2014
Chạnh lòng Chỉ là một chút gió mùa,
Mà đêm rả rích như vừa lòng ai,
Chuyện xưa còn chửa nguôi ngoai
Bao nhiêu việc mới thì ngoài tầm tay,
Đêm qua ngày tới bấy chầy
Những là cặm cụi cho đầy tháng năm,
Nay mồng một mai đã rằm
Lòng tay sợi bạc xa xăm nỗi gì...
Vàng rơi một chút trong nhau... Vàng rơi một chút trong nhau
Thau thêm một chút nên màu nhân gian,
Thêm một giọt nữa ly tràn
Ngang thêm một tý thành gàn đó ai,
Nhớ thêm để chẳng nguôi ngoai
Nhân thêm là để nối dài chữ Tâm...
Bâng quơ Thì ra đông đã đến rồi,
Thu đi bỏ lại mình tôi cho người,
Người xa bỏ lại chân trời,
Chân trời vuơng lại bên đời câu thơ... Chớm Đông 2014.
Trên đỉnh Phú Sĩ Phú Sĩ
nắng vàng
đỉnh cao tuyết trắng
cây lá đỏ
đỏ hết mình
hàng thông
xiêu lòng
ngả màu cam chín
cỏ dại
ngây ngô
xanh ngà tím
Mây
nhởn nhơ chơi
bông lau
phẩt phơ lên trời
tượng thánh thần
trầm mặc trong miếu cổ,
em gái nào
khăn choàng đỏ
chấm son
chớp chới
giữa muôn người
ngẩn ngơ
riêng mình tôi
váng vất những câu thơ chợt hiện...
Gió lạnh thổi
đông đang dần đến
trong mênh mông
yên lặng đất trời
Phú Sĩ
tọa thiền
bồng bềnh chơi vơi...
Cuối thu rồi
em ơi.., Kyoto 19.10.2024
Mưa xuân Xuân vũ
thơ người xưa,
chồi non
mát mắt cả vườn chùa,
sư ngồi gõ mõ
tâm
chợt động,
ai quét lá
sân chùa
ngơ ngẩn
nghe kinh...
Mưa
đường phố ướt,
váy ngắn
em ngại ngần
dạo gót,
Ta
mở cửa
hóng ra
lòng
xao nhẹ
chùm lá nõn
rung
thánh thót
những
giọt
xuân... Tiết mưa xuân, 14.2.2015
Cỏ xuân Xuân du phương thảo địa... ( Cổ thi )
Về quê mình ngắm cỏ xuân
xa xôi rồi lại về gần người ơi
một miền cỏ mướt chân trời
miền thơ dại ấy đợi người về thăm,
Trẻ thời khao khát xa xăm,
chén vơi mơ được trút ăm ắp đầy
mơ vừng sáng cuối chân mây
leo cao chưa tới ngọn cây sao đành,
Giờ tần ngần với cỏ xanh,
một trời dầy những yên lành nhú lên...
Mai trắng Biết
ta yêu
mai trắng
người
tặng ta
một chậu mai
chơi tết
vui xuân
chút lộc của đất trời,
Bậc cao nhân
bảo là mai quân tử,
người thường tình
mai tứ quý là đây,
còn ta
ta thích
cái tên này
hàn mai
hàn mai
loài hoa
của sương giá
trong lạnh lẽo
thêm phần trong trắng
kiêu hãnh mà phô
sắc trắng
đến vô ngần
hoa như người
thanh bạch
giữa trời xuân...
Ngày xuân Người ta thì cứ hội hè,
còn mình ru rú lắng nghe mùa về,
tiết nồm nắng cũng loe hoe,
nệm chăn âm ẩm rèm che hững hờ,
Song ngoài gió cũng phất phơ
lộc vừng lại đổ trận mơ lá vàng
gốc già lộc nõn mỡ màng
buâng khuâng nâng chén ngỡ ngàng ngày xuân,
Tàn xuân Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai. (
Mãn Giác thiền sư )
Gió mùa
đã yếu dần,
đâu đủ sức
làm rét,
chẳng đủ nước
làm nên cơn mưa rào,
mùa xuân
sắp đi rồi ư ?...
Mùa xuân,
còn lưu luyến
những búp non,
cứ qua mỗi đêm
ngày lên
lại già đi
một chút,
mùa xuân
trên mỗi bước
em qua,
phảng phất
hương thừa,
Mùa xuân,
mỗi vũng nước
của cơn mưa bất chợt
đêm qua,
long lanh
ánh ngày,
Mỗi sớm
ta mở cửa ra,
hít hà hơi lạnh,
ai ải
xuân tàn,
hạ như dần sang,
trên
áng tóc mây,
của một cô nàng...
Người về phương ấy, Người về
phương ấy
xa
lăm lắm
để lại
mình tôi
với mùa hè,
nắng
còn chưa gắt
nhưng
dai dẳng
mang
nỗi chờ trông
nắng
sắt se...
Chẳng biết
bao giờ
người
trở lại
bồi hồi
ngõ nhỏ
tĩnh lặng
xưa,
hiu hắt
nắng chiều
xiên
quán lá,
điệu nhạc
buồn ai
da diết
đưa...
Chờ... Ta chờ
mưa,
đã tạnh
mưa,
sớm
còn cớm nắng
đã trưa
bóng tròn,
chờ
từ
trà mới
nóng giòn,
giờ
thì lạnh ngắt
héo hon
cả bình,
Lẩn thẩn
kiểm
nỗi lòng
mình,
bao nhiêu
thời khắc
lặng thinh
bấy chầy...
biết là
từng phút
từng giây
ai
người
thấu hiểu
chốn này
chờ
trông...
Bất chợt Lai Châu, Lai Châu chiều xuống thật nhanh,
Mặt trời vượt núi loanh quanh suốt ngày,
Mây giông chất ngất trời mây
Cơn mưa bất chợt hạt dầy hạt thưa,
Người quen ở phía ban trưa
Người chưa quen phía cơn mưa chắn đường
Tam Đường suộm bóng chiều dương,
Có cô em gái dễ thương ngược chiều...
Những ngày nắng nóng lên hơi, Những ngày nắng nóng lên hơi,
chỉ biết ngửa mặt lên trời mà than,
thì thôi ta lại lên ngàn,
tìm cây tìm suối vô vàn gió mây
Hết ngó đó lại tìm đây
lang tháng chỉ thấy lau lay trắng trời
bao nhiêu thương nhớ đầy vơi
xuôi về như thể bời bời dầy thêm...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: