THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
Xuân sơn cước,...
Hơi xuân mờ sương núi, vàng cải mơ giấc hoa, đào ngập ngừng điểm sắc , bình yên mỗi nếp nhà,...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2021 11:39:50 bởi tamvanvov >
Châu Mộc, ai đặt tên cho đất, Châu Mộc, xưa ai đặt tên cho đất, giờ vẫn xanh non, núi nhấp nhô xanh, thảo nguyên trong lành, trà lên hương của đất trả lại ta, nguyên sơ dòng ký ức một thời trai nhiều ao ước, trái tim non thả rông trên đồng cỏ mởn mơ các em gái non tơ quấn quện những chàng sinh viên khờ dại, lần đầu biết yêu chưa từng cầm tay con gái, thổn thức trăng khuya đồng cỏ ngập sương, đất trời say men ứa nhựa đằm hương,... Mộc Châu, người đã đặt tên cho dất, nhưng chẳng một ai. gọi tên tình duyên, mấy cô nàng xinh mơ ta còn nhớ tên, nào Luyên, nào Dịu, nào Hường, và những ai ai nữa, nay người ở đâu, hay chăng, còn nhớ chuyện chồng con, nhà cửa ra sao, giờ tuổi cũng đã cao, sức khỏe thế nào, ai biết, hãy khẽ thưa lên một tiếng, chẳng thể như ngày son lúng liếng khóe mắt già nua hay nhan sắc tàn phai, ắt phái có duyên, xưa trời cho gặp gỡ, giờ vẫn nhớ nhau đủ là cái cớ, cần chi đâu như tuổi trẻ ngày nào,... Giờ chúng mình cần gì giấu ước ao, nói ngày ấy từng thích nhau, lời ra nhẹ bẫng tóc để bạc, hay nhuộm cho đen nhánh, thì nếp nhăn bàn tay khó giấu nổi, mình ơi, và nếp gấp thời gian xưa ba ngấn cổ cao tố cáo rằng cái già xồng xộc đến, thà cứ hiển nhiên chuyện một thời thương mến, biết đâu, thanh xuân sẽ lặng lẽ trở về, ơi cao nguyên gió lạnh bốn bề, sương mụ mị phủ dụ một cơn mê, ru ký ức ta mình, dắt tay nhau về lại thời son trẻ ơi mười tám đôi mươi thanh xuân người nhé ,... (Mộc Châu, 16.1. 2021)
Đợi xuân, Đợi xuân lần giở bút xưa, câu thơ ngày ấy như đưa ta về, rưng rưng cái thuở đam mê, bao nhiêu chuyện cũ từng tê tái lòng, Vô tình nên dạ sáng trong, ta thế ấy,... người đợi mong từng ngày, nhưng rồi, khuất nẻo chân mây, ta về ôm nối riêng tây cho mình, Đợi xuân, cạn nhớ, lặng thinh, cuối trời ai có trở mình giấc đêm,... 30.01.2021
Tháng chạp lắc rắc mưa xuân, Tháng chạp lắc rắc mưa xuân, xui người già cỗi nghĩ gần nghĩ xa, người xưa, ai nhớ đến ta, vườn quê cuối vụ thì là trổ bông ?
em thì từ độ lấy chồng, con đàn cháu đống, nên ông nên bà, dọn ra phố ở thành xa cuối năm giỗ chạp thăm nhà, vậy thôi,
Buâng khuâng, đâu lẽ, riêng tôi, mưa xuân cho biếc lộc chồi nhân gian, êm êm, lắc rắc, miên man, cỗi lòng những tưởng xuân đang trở về,... Giáp tết Tân Sửu, 2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 00:14:49 bởi Ct.Ly >
MƯA XUÂN NGẪU HỨNG Tháng chạp lắc rắc mưa xuân, xui người già cỗi nghĩ gần nghĩ xa, người xưa, ai nhớ đến ta, vườn quê cuối vụ thì là trổ bông ?
Em thì từ độ lấy chồng, con đàn cháu đống, nên ông nên bà, dọn ra phố ở thành xa cuối năm giỗ chạp thăm nhà, vậy thôi,
Buâng khuâng, đâu lẽ, riêng tôi, mưa xuân cho biếc lộc chồi nhân gian, êm êm, lắc rắc, miên man, cỗi lòng những tưởng xuân đang trở về,.. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2021 23:37:28 bởi Ct.Ly >
Thế có nhiều không nhỉ, Ta đòi hỏi, thế có nhiều không nhỉ, đã gọi là đông phải gió bấc mưa dầm không thể lào khào lạnh vừa gió nhẹ, rét phải tê người, không chỉ lâm thâm, Ta cứ muốn, thế có nhiều không nhỉ, đã là thương, phải nhớ đứng nhớ ngồi khi có được, thì bên nhau từng phút, không chỉ đầu mày cuối mắt, thế thôi...
SANG XUÂN, Xuân nay tiết thuận em ơi Mưa xuân đủ ấm tiết trời đủ thanh Phúc nhuần đủ chốn dân lành Cây đủ lộc, em đủ anh, xuân còn...
Đào hoa hay ta nhớ người đây ?... Xuân về những muốn cành đào núi, dịch dã cầm chân chẳng thể đi, đêm đêm trở giấc mơ ngược dốc nhớ mây đỉnh núi mùa thiên di, Chiều về nhớ lắm sương thung lũng, cây chen cùng đá, đá chen nhà, thèm mùi khói bếp, thịt khô nướng xôi đồ lên hơi, rượu rót ra, Góc nhà vẫn trống, đào chưa có, nghe là ngoài chợ đào bán đầy, nên mua hay là chờ đợi nhỉ, đào hoa hay ta nhớ người đây ?... Xuân Tân Sửu,
Ngập ngừng xuân, Ngập ngừng xuân vẫn vẻ xuân, trời mây nghèn nghẹn phân vân nhịp mùa, vắng hoe, im ỉm cổng chùa, sân trong lá rụng sư vừa tụng kinh,... Mồng 8 tết Tân Sửu,
Ngẫu hứng đầu xuân, Mưa bay phảng phất mưa bay Người đi lễ chắp bàn tay nguyện cầu, một năm tươi tắn sắc màu, cây nảy lộc trái theo nhau làm mùa, người bên nhau chẳng hơn thua chỉ còn thân ái cho vừa nhân gian, Rót đầy chớ để ly tràn ngày xuân nâng chén chứa chan tình người... Mồng 4 tết Ất Mùi.
Ngẫu hứng chuyển mùa.
Gạo còn chưa ngừng đỏ. tháng tư đã vội sang. loa kèn sợ chậm trễ cũng nở vội nở vàng, Nàng Bân mang lạnh tới áo rét trót cất rồi nhẽ nào lôi ra mặc em váy trần thế thôi, (05/4/2021}
Khúc tháng năm, Thôi mưa lạnh, là trời đổ lửa, kiến men tường thành dây, lũ tiểu mãn thuyền xuôi nước, Thao giang hiu hắt sậy lút bờ, ta thèm sao vang một tiếng gọi đò,... Tháng năm ơi, còn chưa màu phượng, đã nhớ em nao lòng thuở hoa niên nào biết sợ, khổ bao nhiêu chẳng thấm tháp chi, bỏ lại em yêu, biền biệt ra đi,... Giờ nhẩm lại bao mùa rồi nhỉ, em mấy thời thiếu nữ, ta mấy mùa trẻ trai, tìm em ta biết hỏi ai, thôi đành đợi tháng năm dài, lặng thinh?...
KHÚC ĐỒNG DAO SÔNG ĐÀ,... .
.. ai về Mường Lay quê tôi xuống thuyền độc mộc mà xuôi sông Đà, đôi bờ, có ruộng, có nhà có tình sông núi có ta có mình... dẫu không duyên nợ ba sinh, thì dăm chén rượu, nên tình ngược xuôi,... hoa đào nên thắm đôi môi còn đây áo cóm trắng ngời sắc ban, duyên trời nên lẽ hợp tan, nợ đất ta hẹn xuân sang lại về,... cần chi, nói một câu thề, Đà giang trăm thác, bốn bề chon von, băng qua ngàn dặm nước non, Thao giang vẫn đợi dòng còn cạn đây, tình sông rót một dòng đầy, tình người, còn một chút này, người ơi !...
Em già thêm một chút em, Em già thêm một chút em, với ta vẫn dáng thân quen ngày nào, xuân đem về sắc hoa đào, theo xuân em tặng chút xao xuyến lòng...
Miền Trung thăm thẳm mạch ngầm Lâu lâu về lại Miền Trung, dẫu chưa vời vợi ngàn trùng cách xa, một thời nơi ấy là nhà, quẩn quanh ngày tháng, vào ra sớm chiều, Sớm hóng nắng biển bao nhiêu, chiều về mưa núi dạt phiêu nỗi buồn, tối thì phấp phỏng, bồn chồn, đêm thì tịch mịch cô đơn nỗi người, Miền Trung, một tiếng gọi ơi, đêm nằm năm ở, đâu người tri âm vậy mà một dạ âm thầm, miền Trung thăn thẳm mạch ngầm trong ta, Đà nẵng, 12.10. 2019
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: