THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
QUÁ GIANG
Quá giang nên phải theo đò, nước sâu sóng cả dẫu lo cũng đành, đò ngang mạn có tròng trành, cầm lòng nén đợi chậm nhanh cũng rồi,
Quá giang đò lại trôi xuôi, bên nhau đò dọc một đời cùng ai, khi đêm hôm, lúc sớm mai, lúc quay ngược nước, khi chài bỏ neo,
Quá giang, chèo mỏi. buông chèo, cược đời một ván đành theo cả dòng ?... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2021 05:29:27 bởi Ct.Ly >
Ngẫu cảm Đà Lạt, Cuối mùa Đà Lạt mưa tầm tã, đón nhau trổ mấy đóa hoa vàng dốc vắng rêu trơn thông mơ ngủ lòng ta da diết, rủ thu sang, Cô bé ngày xưa mê kiếm hiệp hóa thân kiếm khách bạt giang san mải kiêu bạc trong miền mộng ảo, đời rặt anh hùng cứu mỹ nhân, Sóng gió cuộc đời ngộ ra sự thật, anh hùng trốn đâu, chỉ mỹ nhân sầu cay đắng ngấm vào từng trang sách, nhớ người, tìm bóng dáng, còn đâu ?... 09.10.2020
Ta lần về lại chốn xưa, Ta lần về lại chốn xưa, bâng khuâng phố cũ như vừa hôm qua, một thời nơi ấy là nhà, Tri Tôn bỡ ngỡ đón ta ngày đầu, Cá rô bông súng canh rau, ngỡ thời gian khó trôi mau, thôi đành. năm đôi bận chạy vòng quanh. Ba Chúc, Lạc Quới, An Thành, Vĩnh Gia. Ô Lâm, Tân Tuyến thì xa, Núi Tô, An Lạc vào ra đỡ nhàm Tám Ngàn kênh lút đồng tràm. Khách thương hồ gợi vô vàn nhớ thương... Đi phép mất nửa tháng đường, thăm mẹ, mẹ bảo thôi nhường cho em, còn em, bụng vẫn thòm thèm giục về với mẹ, kệ em, mặc lòng, Phận người đẵng đẵng như sông, phần ba thế kỷ lại vòng về đây, Tri Tôn tình vẹn nghĩa đầy, nhẩn nha chuyện cũ rợm cay mắt người... Tri Tôn, 02.8.2020
Vĩ cầm mưa, Vĩ cầm da diết trong mưa, Hiên bên biêng biếc, giậu thưa vắng người, Xưa ngày, rúc rích tiếng cười, Nay thì rả rích một trời tiếng mưa, Đàn ai lọt kẽ song thưa, Ta thì nỗi nhớ như vừa mới đây...
Khúc tháng bảy. Tháng bảy ta lên núi chơi, đi tìm cái nhớ đánh rơi thuở nào, non cao rồi lại non cao, cơn mưa bất chợt nôn nao cả chiều, Cái ngày ta chửa biết yêu, em thì lại đẹp làm xiêu đất trời, cho bao nhiêu kẻ mê tơi, em đi bỏ lại một thời nhớ thương. Tháng bảy trời đất ẩm ương, dở mưa dở nắng nửa sương nửa mù, đành thôi, chờ đến mùa thu bao giờ tìm lại có bù cho nhau ?... 7.2020
Khúc tháng tám, Mưa ngâu rão tiết lập thu, năm nay trời đất phập phù làm sao, mùa hè thì hiếm mưa rào, tháng tám mà vẫn mận đào lai nhai Chẳng ngâu ai vẫn nhớ ai cho đêm phấp phỏng cho dài cơn mơ, cho người dưng nhớ câu thơ, cho mùa rón rén cho tơ tưởng lòng,... 12.8.2020
Sớm ra một chút thu,
Sớm ra một chút thu, về theo mưa tầm tã, đêm qua ai khát lạ gọi mùa về thu ơi, muốn tan một chút tôi trong tách cà phê sáng muốn hà chút hơi thu, vào phương Nam cho bạn, Người nơi xa chớ nản cạn nhớ chờ hương may dỗi mùa hờn quay mặt nặng lòng ai có hay?...
Ngẫu hứng mưa, Đêm qua một trận thỏa thuê phập phồng như thể chưa hề người ơi, bời bời, rả rích, tả tơi, tí ta tí tách, giời ơi là giời... 18.6.2019
KHÔNG ĐỀ ( 2021) Mùa thu đã về đâu đó, Phố xá ngoài kia vắng tanh, Người tựa cửa nhìn ra phố, Sắc nắng vàng hươm thật vô tình, Dịch dã cố cầm mùa ngưng đọng Cầm chân đi, ý tưởng tù đầy, Chỉ cây lá vẫn vô tư ngả sắc Nhuốm vào lòng ra một chút đắm say, 10.9.2021
Thưa cụ Nguyễn Du Đôi lời thưa cụ Nguyễn Du nghe Kiều từ buổi mẹ ru thuở nào. Rằng đời nào biết thấp cao cũng đâu hiểu được ra sao sự tình thương Kiều tội nghiệp Thúc Sinh ghét Hoạn Thư , lại bực mình chàng Kim Duyên trời ba nổi bảy chìm Đạm Tiên xưa cũng ngậm miền cỏ xanh Đời dặt một giống Sở Khanh thêm đám Mã Giám lưu manh phỉnh phờ Trăng kia khi tỏ khi mờ anh hưng đắm giữa bến bờ mỹ nhân tiếc chàng Từ Hải chết trân căm Hồ Tôn Hiến tiểu nhân kế hèn. Tiền Đường sóng cuộn triều lên cõi tu còn vãi Giác Duyêb cầm bắng Vương Quan cùng ả Thúy Vân số nhàn mà hưởng chi cần hiều trung Đa đoan đến thế là cùng càng hoàn hảo lại mịt mùng khổ đau, thương người gieo tội cho nhau cõi nhân để một mối sầu ngàn thu, Đôi lời thưa cụ Nguyễn Du, ba trăm năm nữa, cho dù mai sau...
SÁNG NAY NGANG QUA NHÀ VĂN CAO Sáng nay ngang qua nhà Văn Cao Thu ghé qua đây tự giấc nào Sớm thức giàn hoa bừng hiên cửa Chim nô vòm mái, sáng lao xao. Cửa sổ khép hờ nắng hoa song Cây đàn còn đó, bóng hư không Người đi biền biệt, bao độ nhỉ Thu về vò võ phố mông lung. Chợt vẳng đâu đây hồn sông núi Lắng trong chén rượu nhấp thuở nào Đắng cay ấm dạ người xa vắng Thiên thai mơ mộng cõi Văn Ca
KHÚC THÁNG MƯỜI, 2021 Tháng mười thu đã đi quá nứa, ta cùng già đủ để bớt đam mê thủng thẳng thơ cho tháng ngày bớt tẻ túc tắc trà thả trí tưởng hoang mơ rượu nhúc nhắc ngôn từ thêm mềm dẻo uốn lưỡi nhiều để không nói lời ngông.... Tháng mười, lúa vàng suộm ngoài đồng, quả vào mật mọng vườn thu tình ái, ta thời ăn ít cơm, ngại những loài quả ngọt chỉ thèm tiếng chim ríu rít gọi mùa,... 01.10.2021
Mưa thu về lúc nửa đêm Mưa thu về lúc nửa đêm, lòng đau như chiếc lá mềm hứng mưa, rào rào, lắc rắc, mau thưa. người nơi xa ấy lại vừa giận ta, Mưa thu mỗi giọt mỗi sa, giọt buồn giọt tủi giọt ta giọt mình, giọt nào thấm cõi chúng sinh, giọt nào đọng nỗi đau mình đau ta?... 03. 10. 2019
Tàn thu, cả một ngày mưa Tàn thu, cả một ngày mưa rả rích nỗi cơ hàn những kẻ lang thang đường đời tháo chạy, gió bạt thân tàn kiếp tha phương cầu thực, mưa tầm tầm thấm niềm cơ cực mưa như than thân trách phận cho người,... Tàn thu mờ mịt trùng khơi tầm tã người trút như phận lá. xác xơ tao tác mặt đường mau thưa từng cơn rưng rưng trôi chảy, Tàn thu mưa những mấy ngày heo may chưa kịp chín buồn đã dâng ngập lối người ơi, có hay ? ... 10/10//2021
Bên bến thời gian Ta ngồi bên bến thời gian Ưu tư đợi ánh trăng vàng thả neo... ( Duệ Mai ) Thuyền trăng buông mấy mái chèo. Biết làm sao dụ trăng theo về nhà Đêm thì sâu trăng thì xa, Bến thời gian chốn bao la đất trời?... Ưu tư bệnh của con người, Vô tư vốn tính cuộc đời đó sao, Đời người ta mấy con sào Cuộc tình chỉ giấc chiêm bao thôi mà… Bến thời gian vớt trăng ngà Chỉ ta mới hiểu lòng ta thế nào!... 9.2018
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: