![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
NGẪU HỨNG LÀNG QUÊ Là
ng quê ngơ ngác bờ rào, lũy tre với lũ chào mào ở đâu, Rồi ra sân trước hàng cau, mái sau rặng chuối giăng tàu hứng mưa, Rồi đâu những buổi nồm đưa hoa cau rụng trắng ban trưa oi nồng, Bờ ao dứa dại thơm lừng, hoa rau muống tím tưng bừng mặt ao, Hàng chèo bẻo vút lên cao, bầy chim về vít xôn xao cả chiều, Bên sông chao mấy cánh diều, chở đi ao ước cho nhiều trẻ con, Giờ mong ước đã no tròn, lại mơ làng xóm như còn... ngày xưa,
GIÊNG HAI NGẪU HỨNG
Giêng hai hoa bưởi hoa chanh
thả hương vào gió thơm lành gần xa
Giêng hai đợi nắng tháng ba
nên đành mưa phấn la đà cành xuân
Giêng hai giếng cạn vài phần
cho người duyên mỏng tần ngần nối dây
Giêng hai chiều sớm về tây
để ai rạo rực đêm đầy những mong
Giêng hai chóng chợ, vội đồng
chồng cày vợ cấy cho xong mùa màng
Giêng hai trống hội khua vang
đàn anh đố thách để nàng chanh chua
Giêng hai gối lệch chăn lùa cho đêm nứt vỡ vào mùa sinh sôi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2022 10:13:19 bởi tamvanvov >
Lan man tháng hai, Tháng hai mưa bụi trắng trời như xui ta nhớ một người đã xa người mình đã hóa người ta để giờ ta gọi người là cố nhân Tháng hai giậu biếc tần ngần mồng tơi mơn mởn phơi xuân bên rào bèo xanh lấm tấm mặt ao, hoa bưởi rụng trắng vẫn ngào ngạt thơm, Bếp hoang lâu vắng mùi cơm dương xỉ lòng giếng xanh chờm mặt gương xương rồng cỗi lún mép tường, cha mẹ thì mải Tây phương cuối trời, Vườn xuân cỏ rối bời bời mặc cho mưa bụi khỏa trời tháng hai, ...
LẠNH CUỐI MÙA, Cuối mùa, lạnh cũng lạnh vừa, lá năm cũ rụng xác xơ cả ngày búp non phô đỏ ngọn cây, riêng ta thì vẫn đong đầy nhớ ai?...
KHÚC THÁNG TƯ Tháng tư là tháng dở dang Dở mưa dở nắng dở nàng dở anh Đêm nao cũng đủ năm canh Ếch kêu như thể gọi tình người ơi Tháng tư dan díu đất trời Còn đâu một tiếng gọi ơi cháy lòng Loa kèn em dạ trắng trong Tàn chi cho nỗi chốc mòng về nhau..
CUỐI XUÂN NGẪU HỨNG
Trời hanh bỗng đổ cơn mưa
tơi bời lá rụng như vừa giận nhau
thực tình có tội chi đâu
vẫn nguyên một nỗi nhớ nhau cầm lòng,...
Nợ đời muốn trả cho xong
nợ tình gỡ mối bòng bong bao giờ ?
thôi đành nửa thực nửa mơ,
cứ như một cuộc tình cờ,... người ơi,...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2022 17:17:14 bởi tamvanvov >
Lên non vào độ cuối xuân, Lên non vào độ cuối xuân, Dâu da xoan nở ởtần ngần vườn ai Núi rừng nén tiếng thở dài Thung xa hoa gạo đợi hoài tháng ba, Hạ còn ngấp nghé trời xa, Cơn giông sấm chớp nhập nhòa cả đêm Ly rượu tối nhấp cùng em Ngà ngà quên giấc nhẹ êm mùa về,...
VỀ LẠI TRI TÔN
Lâu rồi về lại Tri Tôn từ xa mà đã ngợp hồn nỗi xưa, Cấm Sơn vàng rộm trời trưa đôi hàng thốt nốt nắng mưa chẳng già chắt chiu đắng đót ngày qua thấm nỗi nhớ để đậm đà lòng ai... Chợ An Lạc họp sớm mai núi Nam Quy vẫn đổ dài bóng quen cầu Cây Me gió đồng lên quán cà phê cũ gợi miền nhớ thương Xa nhau những bấy ngày đường sáu câu vọng cổ đêm trường năm canh Tám Ngàn còn đó kinh xanh dòng xưa bến cũ loanh quanh đò chờ Khói đồng cay mắt người thơ giờ còn cay nỗi ngẩn ngơ người tìm nhớ dài chín đến lặng im chiều Tri Tôn mọng tiếng bìm bịp kêu... Tri Tôn, 6-2012
PHƯỢNG & SEN Em mùa cũ một trời hoa đỏ phượng hồn nhiên tan tác mong manh giờ lăng thầm như sen cuối hạ, dìu dịu hương an ủi giấc lành,...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2022 10:21:01 bởi tamvanvov >
Khúc tháng sáu, Ta chẳng ưa mùa hạ, nóng thui chột cả thơ. ta cũng già để chán, phượng hồng tuổi mộng mơ, Hạ thưởng trà không thú, rượu uống chỉ cầm chừng, cà phê thì thêm đá, thú khác cũng lừng khừng, Thôi đành chiều sen vậy, tháng sáu mùa của em bao giờ sen thiếu phụ. đài căng đầy vẻ quen,...
QUÁ GIANG Quá giang nên phải theo đò, nước sâu sóng cả dẫu lo cũng đành, đò ngang mạn có tròng trành, cầm lòng nén đợi chậm nhanh cũng rồi, Quá giang đò lại trôi xuôi, bên nhau đò dọc một đời cùng ai, khi đêm hôm, lúc sớm mai, lúc quay ngược nước, khi chài bỏ neo, Quá giang, chèo mỏi. buông chèo, cược đời một ván đành theo cả dòng ?... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2022 03:10:19 bởi Ct.Ly >
CHIỀU QUÊ, Ai bảo, ngày tháng mười, chưa cười đã tối, Ta đợi chiều vàng suộm cả chờ trông một chút riêng dang dở bận lòng,... Bỗng nhiên thèm lắm mùi khói bếp rơm rạ hanh nồng ấm mùa màng, mằn mặn cá kho niêu ngòn ngọt ngồng cải luộc mâm cơm mẹ ngàn lần hơn yến tiệc, chiều lạnh se gà sớm lên chuồng chó thả rông sủa theo bước người đi... Ôi chiều quê thương nhớ đến cạn se niềm mong mỏi theo ta cùng năm tháng, Đợi chiều nay, nhớ quay quắt chiều xưa... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2022 03:17:37 bởi Ct.Ly >
KHÚC THÁNG BẢY
Tháng bảy ta lên núi chơi, đi tìm cái nhớ đánh rơi thuở nào, non cao rồi lại non cao, cơn mưa bất chợt nôn nao cả chiều, Cái ngày ta chửa biết yêu, em thì lại đẹp làm xiêu đất trời, cho bao nhiêu kẻ mê tơi, em đi bỏ lại một thời nhớ thương. Tháng bảy trời đất ẩm ương, dở mưa dở nắng nửa sương nửa mù, đành thôi, chờ đến mùa thu bao giờ tìm lại liệu bù cho nhau ?...
Vườn quê ngâu đã nở chưa Vậy là đã sang tháng bảy vườn quê ngâu đã nở chưa, lâu về rêu loang cỏ mọc mái hoang trong vắt giọt mưa, Hoa sữa một mình tự ngát, vại chum chôn chân mốc meo, đã mùa lộc vừng đổ lá, hoang đêm giật thột tiếng mèo, Trời ngâu chợt mưa chợt nắng, Vu Lan chùa làng điểm chuông, giỗ cha dăm ba tuần nữa, đã mùa trời đất khói sương,... Tiết ngâu 2020
Nóng thui chột cả thơ rồi Nóng thui chột cả thơ rồi bao nhiêu cảm xúc mồ hôi thành dòng, ý tình phơi nắng vẹo cong, nỗi niềm đành chứa trong lòng ai ơi. bao giờ giông nổi mưa rơi, mang ra đãi nước cho tơi tả buồn....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: