![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
Ngoài kia thu vẫn dùng dằng Ngoài kia thu vẫn dùng dằng bên trong lẳng lặng một thằng là tôi, nhớ về cái thuở nằm nôi buồn câu thơ những nổi trôi phận người,...
GỬI NHÀ THƠ NGUYỄN VĨNH TUYỀN @@@
Thôn Liêm minh lại về đây, chiều lưng lửng nhuốm ngọn cây, bóng làng, Bờ ao,... nắng quái rực vàng bỏ câu, đi kiếm rau lang, bữa chiều lưng rưọu lạt đã xiêu xiêu vắng ngưòi cụng chén hoang liêu cả ngày,...
Tàn thu xao xác đêm gày hiên ngoài gió trở, dạ đầy nỗi riêng ... (16.10,.2022)
CHỚM ĐÔNG, QUÊ NHÀ CẢM TÁC "Sen tàn cúc lại nở hoa..." ( Nguyễn Du ) ### Sen tàn, đã súng nở hoa, quê nhà vẫn đó sao xa quá rồi, chẳng rào mây chẳng mồng tơi tương cà cũng hiếm, cua thời cũng không, Chiều buông thiếu ngọn khói nồng sớm đâu gà gáy tối không trâu về, đông rồi thèm cái tái tê thèm cơm cháy cá kho khê khét nồi, Đâu vườn hoa cải vàng tươi, may còn bông khế như chồi
THU Thu đến sớm hơn vì ai nhớ Lá cũng thôi xanh lặng trở mình Heo may đỏng đảnh nên về trễ Hình như là dỗi với nắng hanh. Thế rồi thu lại đi rất chậm Hình như người tiếc níu mùa trôi Gió bấc vội mình, thu đành rớt Mùa mới nhuốm vàng ngẩn ngơ tôi. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2022 04:41:51 bởi Ct.Ly >
Giờ thì đông đã về rồi Giờ thì đông đã về rồi gió bấc xoa dịu cả tôi với mùa cam còn chút chút vị chua, hồng thì chín nẫu, ai mua cho nào,
Cải ngồng trong gió lao xao vàng mê mải giấc chiêm bao ban ngày rét vừa rượu ngấm đủ say kệ thị phi chuyện đông tây cuộc đời,
Nhân tình đầy dễ cho cơi thế thái thì sẻ cho vơi nỗi niềm, văn chương trời đất cho thêm để người an ủi cho mềm lòng nhau,
Đời là một cuộc bể dâu mùa đi mùa đến nên màu nhân gian... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2022 04:21:49 bởi Ct.Ly >
Có một chiều nào trong xao xác Có một chiều nào trong xao xác Người về lạc bước nẻo đường quen, Nhà cũ vườn xưa hoa cỏ lút Chập chờn bếp lửa ai vừa nhen,
Một bầu hoang lạnh thời xa vắng Bỗng ấm trong ta những chiều nao Quây quần cha mẹ và ta nữa Nghẹn thầm một tiếng mấy tầng cao...
Đông về đã rét thật rồi, Đông về đã rét thật rồi, mùa sang bỏ lại mình tôi trễ tràng vì đâu đắm đuối thu vàng chẳng qua vướng tội đa mang đấy mà, Cuối mùa ngồng cải đã hoa người ta xưa khác người ta bây giờ người xưa mắc chứng thẫn thờ người nay nhiễm bệnh thờ ơ cái tinh, Xưa người ngả nón trông đình chưa qua cầu đã rập rình gió bay giờ chưa uống đã giả say cái tình sòng phẳng nợ vay trả dần, Hỡi ai mắc tội lần khân dở hơi mơ cái xoay vần ngày xưa?... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2023 04:27:12 bởi Thanh Vân >
Chơi xuân
Biết người yêu thích núi cao Xuôi về gửi một nhánh đào chơi xuân Này cành này lộc này thân Bao nhiêu sương gió chuyên cần luyện nên Đủ tháng ngày nụ hé duyên Tinh hoa trời đất nở miền nhân gian Núi sông dầu dãi mây ngàn Cõi người thăm thẳm chứa chan cái tình.
ĐI LỄ CHÙA ĐẦU NĂM @@@ Đầu năm người đi lễ chùa Xin phúc xin lộc cho vừa lòng ham Còn em duyên mỏng chẳng cam Cầu Phật thương với cho làm dâu ai. Ta đến cửa Phật thưởng mai Tìm chút thanh tịnh dùi mài chữ Tâm Vườn chùa lất phất mưa xuân Tưởng không mà chốc ướt đầm lộc non... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2023 04:31:17 bởi Ct.Ly >
THƯỞNG MAI
Người tặng ta một chậu mai Vui xuân chơi tết như ai bạn cùng, Ngoài kia sương phủ mông lung Trắng trong một sắc vô cùng một tâm...
LỤC BÁT THÁNG GIÊNG @@@
Vườn ngoài ngơ ngẩn sắc đào gió nồm lất phất thổi vào tháng Giêng, trời trưa se sẽ nắng lên, nàng xuân đã ghé ngoài hiên thẹn thùng, đêm sương chăn chiếu lùng nhùng, nửa đông lạnh, nửa ngập ngừng hơi xuân, công cống lấm tấm vườn sân nụ bưởi cũng sắp tần ngần nhú ra, thêm chút mưa bụi nữa là chúa xuân mở hội la đà khắp nơi tháng Giêng, này tháng Giêng ơi, nhũng nha nhũng nhẵng cho người ngẩn ngơ ...
HOA LÊ PHỐ CŨ
Hoa lê phấp phỏng màu mái cũ, Chớm xuân bẽn lẽn trắng tinh khôi, Em đi, phố nhỏ chừng hiu quạnh Ngẩn ngơ xuân giậu một mình tôi,...
Cau xuân Cau xuân chớ để quá ngày Hạt thì có mẩy phần cay lại nhiều Thương tràu nói một tiếng yêu Để ai mơ tưởng làm xiêu quán chùa...
NGẪU TÁC Người ta trao giải văn chương Mình đây ngó cửa mà thương gió về Ngoài kia tê tái bốn bề Thơ văn thì vẫn ỉ ê nỗi buồn,...
TỰ SỰ Tháng giêng đủng đỉnh vùa qua Tháng hai đã ghé trước nhà sớm nay Chiều qua bàng nõn búp tay Sáng ra xòe đón mưa bay trong lành, Còn chiếc lá đỏ trên cành Một mình sót lại mong manh níu mùa...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: