THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
VÔ ĐỀ Lửng lơ ngày tháng chẳng rõ ràng. xuân đi chưa hết, hạ chớm sang, sáng se, trưa nóng, đêm thì lạnh khăn áo, chiếu giường hóa dở dang, Thân quen lâu gặp thành xa cách. hò hẹn trông mong cũng nhỡ nhàng, hỏi lòng, ai nhỉ, người tri kỷ, liều mơ một giấc... ngại đa mang,...
HOA GẠO VÔ TÌNH Hoa gạo đầu làng ngày xưa cháy đỏ tuổi thơ cặp sách mũ rơm dọc đường đến trường lỗ chỗ hố tránh bom bất chấp chiến tranh cứ bừng bừng sắc lửa. Hoa gạo trước ngôi cổ tự từng bông rơi rơi thảm đỏ tam quan hoa trên cây cành chi chít cành trơ chuyện sắc không nhà Phật bà cụ già còng lưng mỏi nhặt gom từng chiếc đời đói no. Hoa gạo chênh vênh triền non thấp thoáng cung đèo Tây Bắc một vừng đỏ iểm ngút ngàn xanh ngắt thắp bùng lên bếp lửa hoang sơ thơm lựng xôi nếp đồ em gái bờ rào phơi áo đỏ. Hoa gạo giăng hàng nỗi nhớ tháng ba người xa quê nơi phố hoa gạo buông mình giỏ từng giọt son nhuộm đỏ sông quê đâu biết thượng nguồn bập bềnh kiếp hồng nhan ra biển có chăng cô bé chèo thuyền mộng là biết, có tiếng chuông nhà thờ có ngọn khói chiều hôm hoa gạo vô tình nhuộm đỏ hoàng hôn.
MÀU HOA GẠO Ơi cái màu gạo đỏ, dắt ta về hoa niên, cô gái ngày xưa ấy, nhặt từng bông muộn phiền,...
TIẾNG GỌI ĐÒ Tiếng gọi đò thuở trước
âm vang tâm trí ta,
bến sông xưa đã cạn,
còn nguyên nỗi nhớ nhà,...
4/2023
Có bao giờ người đan áo vì nhau ?... Rét thật rét nàng Bân chưa em, mưa cứ lây nhây, không buồn tạnh dẫu cuối mùa trời làm cho đủ lạnh người yêu nhau thèm ấm một vòng tay, Choàng khăn đi em, đỡ lạnh vai gày, chỉ làm duyên thôi, mưa lâu ướt áo xui ta nhớ về một thời giông bão, đi bên nhau chẳng ai nói một câu, Sóng đôi, lòng chung một nỗi đau, sẻ chia nhân duyên không một nhịp cầu, đằng đẵng đợi cánh chim Ô Thước, có bao giờ người đan áo vì nhau ?...
Bất chợt Lai Châu, Lai Châu chiều xuống thật nhanh, Mặt trời vượt núi loanh quanh suốt ngày, Mây giông chất ngất trời mây Cơn mưa bất chợt hạt dầy hạt thưa, Người quen ở phía ban trưa Người chưa quen phía cơn mưa chắn đường Tam Đường suộm bóng chiều dương, Có cô em gái dễ thương ngược chiều...
THẾ LÀ MÌNH VÀ BẠN... (Tặng các bạn học sinh Cấp 3 Mỹ Hào, niên khóa 1972-1975) @@@ Thế là mình và bạn, Ta lại ngồi bên nhau Huyên thuyên toàn chuyện cũ Bao nhiêu có chán đâu, Ôi cái ngày xưa ấy, Ai cùng giàu ước mơ Đứa muốn làm bác sĩ Người thích thành nhà thơ... Và bao nỗi thầm kín Đứa kia thích đứa này Đứa này yêu đứa nọ Thành vòng tròn đắm say, Thế rồi người mỗi ngả Bỏ lại mối tình xưa, Nay đã thành chuyện cổ Giờ nói ra như đùa...
XÔ-NAT MƯỜI MỘT NHỊP TIM NGÂN
Mưa tạnh rồi, kìa lo ló vầng trăng trăng ướt ánh chảy trên cành trên lá đâu đây chùm hoa lạ, thơm tấm lòng của đêm. Người xưa ơi, hãy dạo khúc đàn lên thanh âm rung hay tiếng đời nức nở xô-nát Ánh Trăng, của Vòm hoa của Họa mi hay Cơn giông đang đổ ngân lên, ngân lên dưới mười đầu ngón tay máu rỏ nhịp ngân những mười một trái tim... Đi suốt thời gian vằng vặc vầng trăng ở nơi ấy, giờ này em có thức để trăng đổ xuống bờ vai mái tóc run rẩy trên vòm lá non tơ. Vị ngọt tình yêu thoảng một chút mơ nỗi đau đến nhanh như sự thật niềm kiêu hãnh bốc hơi lên ngây ngất chỉ tiếng đàn, dần ngấm nỗi xót xa. Mỗi thanh âm như kim chích thịt da đi đi em thỏa khát trời cao rộng có khi nào, thấm cõi đời đơn bạc nhớ xô-nát xưa, em mười một nhịp tim ngân ... (1981)
Vườn quê
Vườn quê vừa vãn ngọc lan. đã hoa sữa thả từng làn hương thơm có cây mai đỏ lại đơm, nhớ ngày mái rạ bữa cơm mẹ chờ,...
NGANG SÔNG
Ngang sông cuồn cuộn nước về Bao nhiêu sướng khổ mải mê theo dòng Ai người tắm một dòng sông Biết là gắng sức chẳng mong hai lần, Quê nhà với những người thân Dùng dằng mắc nợ lần khân đời người Đi về với những khóc cười Chỉ gió đồng đuổi mây trời vẫn xưa ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2023 17:58:53 bởi tamvanvov >
ĐỐI THƠ VỚI NHÀ THƠ NGUYỄN VĨNH TUYỀN Lỗi duyên là bởi hữu duyên
vô duyên thì ván đóng thuyền cũng tan
ngậm thề một dạ đá vàng
hữu duyên cờ đến cuộc tàn cũng chơi,...
Trả lời một bạn thơ Quán văng chờ khách lâu rồi Người đi để mình tôi với buồn Ngày qua tháng lại bồn chồn Hoàng hôn nay vẫn mai còn hoàng hôn,...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2023 17:52:01 bởi tamvanvov >
CHIỀU NHỚ, Chiều chiều nhớ bấy chi nhiều nhớ nhiều là bởi chiều chiều nhớ chi ? Nhớ chi là bởi người đi người đi ai mới tình si chiều chiều,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2023 17:59:29 bởi tamvanvov >
Em trở lại Em trở lại nghĩa là xuân đến,
cành đang trơ hứa hẹn mùa xanh
lộc nõn còn ẩn mình trong vỏ
bỗng cựa rồi rấm rứt trong anh,
Em trở lại, biết là sẽ thế,
bao ngày qua vụn vỡ trong lòng
ngỡ thành sẹo nỗi đau năm cũ
giờ nứt tươm ngày nhớ đêm mong,
Em trở lại, dùng dằng mùa mới,
nửa lá khô, nửa nhuốm sắc ngà
nhựa đang chuyển mạch ngầm tươi lại
đòi bật tung bù những ngày xa...
KHÚC NGẪU HỨNG ... Thôi thì,
khi một đã liều
lúc ba đã dám
bảy nhiều chi đâu
lo toan
thời đã duyên nhau
thì đi chót phận
dẫu nhàu
cũng chơi,
gặp người đây
chậm mất rồi
có thương
thì nhớ
khi rời chân đi
non kia
ngàn tuổi
đương thì
sông kia
dẫu uốn
chẳng đi lạc dòng...
Vạn trùng trời đất
thong dong
mỗi năm
trở lại
cho lòng
phải nhau...
Thấu lòng
chẳng ngại bắc cầu,
mây vờn vách đá
sông sâu thác ghềnh
lên cùng trời đất
mông mênh,
sáo chiều
thả nỗi lênh phênh
kiếp người,
ta lên
vì khát
ai ơi,
hít bầu sông núi
cho vơi nỗi niềm
nhớ người
ta thả vào đêm
sâu miền hoang dại
đẫm mềm
cỏ non...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: