THƠ NGUYỄN CHU NHẠC
vườn quê ngâu đã nở chưa, Vậy là đã sang tháng bảy vườn quê ngâu đã nở chưa, lâu về rêu loang cỏ mọc mái hoang trong vắt giọt mưa, Hoa sữa một mình tự ngát, vại chum chôn chân mốc meo, đã mùa lộc vừng đổ lá, hoang đêm giật thột tiếng mèo, Trời ngâu chợt mưa chợt nắng, Vu Lan chùa làng điểm chuông, giỗ cha vài ba tuần nữa, đã mùa trời đất khói sương,...
NGẪU HỨNG NGÂU. @@@ Mưa lê thê hết nước rồi tiết ngâu lại nắng chia đôi đợi chờ, sớm chiều dở thực dở mơ, trời sao ngăn cách hai bờ yêu thương, Bưởi chưa mọng, hồng còn ương, chợ thì đã vãn thời đường lại xa, gái thương chồng, biết chăng mà, trai thương vợ, hỏi được là bao nhiêu, Xa xôi giá của lòng yêu, về gần nắng sớm mưa chiều biết chăng ?...
GỬI NHÀ THƠ NGUYỄN VĨNH TUYỀN Thôn Liêm minh lại về đây,
chiều lưng lửng nhuốm ngọn cây, bóng làng,
Bờ ao,... nắng quái rực vàng
bỏ câu, đi kiếm rau lang, cả chiều
lưng rưọu lạt đã xiêu xiêu
vắng ngưòi cụng chén hoang liêu tận ngày,...
Tàn thu xao xác đêm gày
hiên ngoài gió trở, dạ đầy nỗi riêng ...
(16.10,.2022)
Tháng mười Tháng mười thu đã đi quá nứa, ta già cùng đủ để bớt đam mê thủng thẳng thơ cho tháng ngày bớt tẻ túc tắc trà thả trí tưởng hoang mơ nhúc nhắc rượu ngôn từ thêm mềm dẻo uốn lưỡi nhiều để không nói lời ngông.... Tháng mười, lúa vàng suộm ngoài đồng, quả vào mật mọng vườn thu tình ái, ta thời ăn ít cơm, ngại những loài quả ngọt chỉ thèm tiếng chim ríu rít gọi mùa,...
CÀ PHÊ THU Thu đi mới thật là thu
Sớm ra một chút sương mù làm duyên
Thế rồi se sẽ nắng lên
Se se nỗi nhớ về miền viễn du,
Thu non chưa thật là thu,
Trăng non thuyền mộng đánh đu giữa trời
Chờ thu chín mọng đến người,
Đôi thu thiêm thiếp bời bời trong nhau...
Hoa có còn vàng nơi ấy, Hoa có còn vàng nơi ấy, như là lửa cháy vừa nhen heo may se tà áo mỏng chút lạnh đầu mùa chợt len, Người nhớ "hoa vàng mấy độ" bãi sông xưa nước cạn dòng hay màu cúc quỳ hoang dại mải miết theo nỗi chờ mong, Nhưng rồi một ngày thu chín gợi lên như nỗi nghi ngờ chập chờn những dòng hư ảo nhọc lòng ai đã mấy mùa...
Giờ thì đông đã về rồi Giờ thì đông đã về rồi gió bấc xoa dịu cả tôi với mùa cam còn chút chút vị chua, hồng thì chín nẫu, ai mua cho nào, Cải ngồng trong gió lao xao vàng mê mải giấc chiêm bao ban ngày rét vừa rượu ngấm đủ say kệ thị phi chuyện đông tây cuộc đời, Nhân tình đầy dễ cho cơi thế thái thì sẻ cho vơi nỗi niềm, văn chương trời đất cho thêm để người an ủi cho mềm lòng nhau, Đời là một cuộc bể dâu mùa đi mùa đến nên màu nhân gian...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: