Về lại Tri Tôn Lâu rồi về lại Tri Tôn
từ xa mà đã ngợp hồn nỗi xưa,
Cấm Sơn vàng rộm trời trưa
đôi hàng thốt nốt nắng mưa chẳng già
chắt chiu đắng đót ngày qua
thấm nỗi nhớ để đậm đà lòng ai...
Chợ An Lạc họp sớm mai
núi Nam Quy vẫn đổ dài bóng quen
cầu Cây Me gió đồng lên
quán cà phê cũ gợi miền nhớ thương
Xa nhau những bấy ngày đường
sáu câu vọng cổ đêm trường năm canh
Tám Ngàn còn đó kinh xanh
dòng xưa bến cũ loanh quanh đò chờ
Khói đồng cay mắt người thơ
giờ còn cay nỗi ngẩn ngơ người tìm
nhớ dài chín đến lặng im
chiều Tri Tôn mọng tiếng bìm bịp kêu...