Phố nhỏ Tặng phố Bần thân yêu Có nhiều đâu, chỉ dăm chục ngôi nhà
Mái ngói mái gianh, cái cao cái thấp
Hai cánh phố mở lòng ôm ấp
Con đường Năm, ơi phố nhỏ thân yêu.
Tôi sống ở nơi đây không nhiều
Đời học sinh phổ thông vài ba năm cuối
Hàng sấu ra hoa đàn ve bay tới
Bây giờ tôi xa đâu chỉ mùa hè.
Ôi nhớ làm sao những tiếng xe
Rầm rập đi qua những đêm đầu khó ngủ
Sau quen rồi khi đi lại nhớ
Thao thức đêm khuya vì vắng tiếng xe ru.
Dưới gốc cây lũ trẻ thường đánh bi
Cái chợ từ xưa hàng rau, hàng cá
Hiệu sách nhỏ cũng có nhiều chuyện lạ
Một hòm thư, dăm hiệu máy bình thường.
Tôi gặp ở đây nhiều nét giống quê hương
Con sông nhỏ dạt dào như tình yêu của phố
Tán bàng vô tư xanh hè, đông rực đỏ
Khói bếp nồng thơm, đêm đom đóm lập loè.
Bom giặc dội xuống chẳng ai thấy bất ngờ
Phố xá vắng tanh, mọi người đi sơ tán
Nhà bỏ không, vườn vãi đầy mảnh đạn
Ngôi trường ven sông vắng tiếng nói cười.
Vẫn chói chang ánh nắng mặt trời
Tổ tự vệ chia nhau đi từng ngõ
Súng trực chiến ngay trên mái phố
Đêm săn máy bay đạn chớp xanh lè.
Những chú bé ngày nào còn bắt ve
Lần lượt theo nhau lên đường ra mặt trận
Những cô bé ngày nào còn đánh chuyền đánh chắt
Nay dịu dàng trong màu áo công nhân.
Lại thổi về đây làn gió của mùa xuân
Chim đến đậu trên hàng cây cụt ngọn
Quả sấu chín trong cơn mưa đột ngột
Tia nắng soi ô cửa kính sáng lòa.
Nhà đổ người về dựng lại nhà
Học trò đến trường sáng bừng gương mặt phố
Tán bàng vô tư xanh hè, đông rực đỏ
Chỉ tôi xa, phố nhỏ ơi, có nỗi nhớ nào bằng ?...