CHỊ DUNG
celina 23.05.2010 21:56:21 (permalink)
CHỊ DUNG
Truyện ngắn
 
Chị lớn hơn tôi một con giáp, khu đất rộng chỉ có hai nhà, chung một cái cổng sắt.Muốn vào nhà tôi phải ngang qua nhà chị, chúng tôi dọn về đây cũng gần cả năm trời, gia đình chị mới dọn tới.Khu nhà này của sở dành cho nhân viên cao cấp, nằm lọt giữa phân xưởng làm việc của ba tôi và khu nhà dành cho hai ông tây: ông chủ sở và ông quản lý,trãi dài giáp ranh với TTHLHQ. Đang từ phố chuyển xuống đây chỉ thấy mấy đứa tây lai nói tiếng Pháp ,tiếng máy phát điện chạy ầm ầm cả ngày lẫn đêm tôi buồn nẫu ruôt. Ngày chủ nhật nghỉ học quanh quẩn ở nhà, đời như hủ mắm nêm (không hiểu sao bọn bạn tôi ví von như thế).
Một sáng mùa hè, ngủ dậy ra thềm chợt thấy chiếc xe cam nhông bỏ đồ đạt xuống nhà bên cạnh tôi lân la lại nhìn.Mấy ngày sau mới thấy người xuống ở.Nhìn ba thằng con trai tôi ngán ngẫm, thất vong. Tối hôm ấy, một thiếu phụ còn trẻ sang chào ba má tôi.Vẻ đẹp của chị làm tôi choáng, khuôn mặt mộc mạc, không cầu kỳ son phấn.Thời ấy người ta rất ấn tượng với "mấy mụ me tây, me mẽo". Một chút tiếc nuối gợn lên trong lòng tôi.
Có lẻ cũng e ngại điều đó nên chị chỉ chào ngắn gọn:
-Chào chú thím, con tên Dung, mới xuống đây ở, mong chú thím xem con như con cháu trong nhà để tình hàng xóm thêm thân mật.
Má tôi nói đôi câu đáp lễ, sau đó chị chào ra về không quên nháy mắt mỉm cười với tôi.Bóng chị vừa khuất sau cửa tôi hít hà:
-Uổng ghê má há! chỉ đẹp quá chừng
Ba tôi rầy nhỏ:
-Con nít con nôi nói lung tung mất lòng người ta
                           
*  *  *
 
Sau giấc ngủ trưa muộn màng, vừa chui ra khỏi phòng tắm, đã thấy chị Dung ở nhà trên, thấy tôi chị rủ:
- Qua chị chơi đi cưng
Hai chị em dẫn nhau vào nhà, tôi hỏi:
-Ông tây đâu chị?
Vừa lấy nho đãi tôi chị vừa trả lời:
-Đi chơi rồi
-Sao chị không đỉ?
Chị lắc đầu: không thích
-Có hai đứa con rồi mà sao không thích hở chị?
Mắt chị xa vắng mênh mông, nghĩ ngợi một chút rồi chị nhỏ nhẹ:
-Cưng còn nhỏ quá tìm hiểu làm gì?
Tôi cãi lại
-Em mười sáu rồi đó nghen
Chị cười:
-Khi mình còn nhỏ, mình mong mau lớn, đến lúc lớn rồi mới tiếc tuổi thơ
Tôi giục giã:
-Chị kể chuyện của chị đi
Nhấp ngụm nước giọng chị buồn bã:
-Quê chị ở Tuy Hòa, nhà nghèo lắm, cha mất sớm, ba thằng Phong lên núi theo cách mạng, mẹ nó lấy chồng khác.Chị phải vào Sai gòn kiếm tiền gửi về nuôi mẹ và cháu, mà có nghề gì đâu, đi ở cho nhà giàu, con trai của họ thấy chị đẹp hứa hẹn tùm lum, đến khi có bầu chủ đuổi ra khỏi nhà.Tiền bạc không có chị theo bạn vào làm ở vũ trường kiếm tiền sinh đẻ, gặp thằng tây nó mê, về ở chung với nó, đẻ thêm thằng Hùng đó chớ.
-Rồi ba thằng Nghĩa có đi tìm chị không?
Chị cười cay đắng:
-Cưng làm giống như tiểu thuyết, họ xô được mình ra khỏi nhà rồi đi tìm chi nữa
Tôi nuốt miếng nho cái ực, ưm ưm...
 
*  *  *
 
Trưa chờ ba tôi đi làm về, chị qua xin phép:
-Chú cho con mượn chiếc xe để Linh chở dùm đi công việc
Chờ ông tây đi làm, tôi chở chị lên khu cư xá của KQ. Ngừng xe trước cánh cửa đóng kín, chị cùng tôi kiên nhẫn đứng chờ. Thời gian chậm chạp trôi, một giờ rồi hai giờ đồng hồ trôi qua, vẫn chưa thấy chủ nhân về.Tôi hỏi:
-Nhà ai vậy chị?
-Bạn chị
-Có hẹn với mình không?
-Có chứ, mà sao lạ vậy cà
Tôi chỉ kiên nhẫn được tới chừng đó
-Về đi chị
-Ráng chờ chút xíu nữa đi cưng
Tôi lại vẩn vơ nhìn dãy cư xá đã được nghía suốt hai tiếng đồng hồ.Cuối cùng chị đề nghị:
-Thôi mình về đi em
Dọc đường, không nén nổi tò mò tôi lại hỏi:
-Nhà ai thế chị
Chị buông gọn:
-Bồ chị
Tôi con quá trẻ để hiểu rằng có chồng thì không được ngoại tình.Gió mơn man trên tóc, trên má, tôi khe khẽ hát, chẳng để ý đến sự thất vọng đang tràn ngập trong tim chị
 
*   *   *
 
Cả tuần nay chị ở mãi trong nhà, tôi chỉ qua chơi khi nào không có ông tây ở nhà. Dạo này ổng hổng chịu đi đâu ngoài giờ làm việc, mà ổng đi làm thì tôi mắc đi học. Chiều nay, tôi được về sớm vì giáo sư ốm đột xuất.Băng qua sân, tôi liếc vào, nhà chị đang có khách, điều này chưa bao giờ xảy ra.Chưa kịp thay áo tôi đã nghe chị rối rít:
-Linh ơi, qua chị chơi, khỏi cần thay áo
Tôi quăng cặp xuống giường chạy qua.Một người đàn ông trong nhà chị, tôi liếc nhìn bộ ria con kiến tỉa tót công phu trên gương mặt beo béo.Đáp lại cái chào của tôi là nụ cười mím chi cop. Chị giới thiệu:
-Đây là Linh, em gái của Dung. Còn đây là anh Thành, bạn chị
Chị bảo tôi cùng ngồi chơi, đẩy dĩa trái cây gọt sẵn về phía tôi chị nheo mắt:
-Ăn đi cưng, tự nhiên nghe đừng ngại.
Tôi cầm miếng bom bỏ vào miệng nhóp nhép, hi hi! đi học về vừa mệt vừa khát, có dại dột mới ngại ngùng.
Khách ngồi chút xíu rồi về, tôi tỏ bày thắc mắc:
-Ai vậy chị?
-Bồ chị đó
Ah, cái lão hôm trước cho chị em tôi leo cây.. rau muống đây rồi
-Hôm đó ảnh có công chuyện
Tôi lầm bầm trong bụng: hẹn với bồ mà công chuyện, bồ tui mà cho leo cây tui bỏ liền , vậy mà chị vẫn niềm nở vui vẻ với hắn, người lớn khó hiểu ghê ta.Tôi cắn thêm miếng thơm, một vị chua chua, ngòn ngọt trôi qua cổ họng:
-Chị kêu em chi mà khẩn cấp dzậy?
-Để em coi mặt rồi góp ý kiến
Cái vụ này coi bộ quan trọng à nha! mới bữa nào còn chê minh bé chưa khôn, giờ góp ý kiến, ý cò. Tôi trịnh trọng:
-Ổng là lính hở chị
-Không, ỗng ở chung với em ổng ở cư xá KQ, chỗ mình tới bữa hổm đó
-Ừm, cho chị leo cành đu đủ rồi tới xin lỗi hả?
-Ừ
-Sao chị quen với ổng dzậy?
-Chị gặp ổng ở nhà bà Phàn
Nhà bà Phàn chứa bài, chị hay nhờ tôi chở đến đó, chiều chị tự về. Nhà thằng Cường cũng thường chứa bài. Chiều thứ bảy nào mấy chú làm ở Nhà Đèn (sở làm của ba tôi) cũng tập trung về đấy, có hôm đánh tới sáng hôm sau mới tan hàng ai về nhà nậy Đôi khi tôi thấy các chú mượn tiền lẫn nhau. Nhớ tới khoản này tôi vội truy chị:
-Ổng có mượn tiền của chị hông?
Chị gật đầu
-Nhiều hông?
Chị im lặng chẳng nói, nhưng tôi cũng chưa đủ trình độ để hiểu tiền bao nhiêu là nhiều, bao nhiêu là ít, chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi.
Ngoạm thêm miếng thơm nữa, a.. vụ này thì tôi cảm ơn ông ấy, đàn ông họ mắc cở hay sao ấy mà hỏng dám ăn miếng nào, tôi được hưởng sái hết. Tôi bảo:
-Chị ơi! bỏ ổng đi.Ổng biết chị có chồng con rồi mà con bắt bồ, mượn tiền chị, chắc ổng chỉ muốn lợi dụng chị thôi à, hổng chừng ổng có vợ, rủi vợ ổng tới đánh ghen um sùm thì chị chết với ông tây
Tôi biết vụ này bởi chú thằng Cường ở Huế vô xin làm việc cùng ba nó.Rồi chú ưng cô Mận, má thằng Cường kêu thím nó vô đánh cô này một trận tơi bời, chị Hai tôi giải thích là đánh ghen. Lúc này tôi chợt nhớ ra nên nói thế. Tôi thoáng thấy mặt chị tái lại, nghĩ ngợi. Thấy chưa, tôi đủ sáng suốt để nhắc chị những điều chị chưa kịp nhớ. Có tiếng má tôi bên nhà, tôi vội chạy vù về, bỏ lại chị ngồi ngẩn ngơ bên dĩa trái cây chỉ còn rặt hôt.
 
*  *  *
 
Không biết chị có kịp chia tay chia chân gì chưa thì có tin ông tây xin chuyển vô Sài Gòn làm việc. Sau này, vào SG học tôi có tìm thăm chị mấy lần, nói vội vàng vài ba câu vì ông tây ích kỷ không muốn chị giao tiếp với ai.
Rồi giải phóng, chị theo chồng đem con về Pháp, mẹ chị và thằng Phong trở lại quê. Từ đó tôi bặt tin chi.
Cơn mưa bất chợt chiều nay ầm ầm trên mái tôn, nhìn dòng nước hối hả tuôn từ máng xối, tôi nhớ về người đã xa. Có một giọt nước rơi trong lòng tôi, thầm thì: chị Dung ơi !!! 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9