Thơ thô
đương không sao ách xì nhảy mũi
biết có người đang rủa mình đây
lật đật chạy vô tìm thư quán
thấy mình đang bị rủa um xùm...
thôi đủ rồi nghe ông "số đỏ"...
rủa nữa là sẽ biết tay tui...
nhabe
Chẳng nói người đâu... ta nói ta...
Sài Thành nơi đất ấy, đi qua
Ai cũng đôi khi thấy mình "vô cảm"
Hiện tại đan xen, nên ký ức nhạt nhoà...
Ừ mà cũng lạ... lạ quá ta...
Ai nhắc thầm lại đẩy cho ta!
Ừ mà chắc là anh bác sĩ...
Định kiếm vài người, để kê toa!?
Trích đoạn: số đỏ
đương không sao ách xì nhảy mũi
biết có người đang rủa mình đây
lật đật chạy vô tìm thư quán
thấy mình đang bị rủa um xùm...
thôi đủ rồi nghe ông "số đỏ"...
rủa nữa là sẽ biết tay tui...
nhabe
Chẳng nói người đâu... ta nói ta...
Sài Thành nơi đất ấy, đi qua
Ai cũng đôi khi thấy mình "vô cảm"
Hiện tại đan xen, nên ký ức nhạt nhoà...
Ừ mà cũng lạ... lạ quá ta...
Ai nhắc thầm lại đẩy cho ta!
Ừ mà chắc là anh bác sĩ...
Định kiếm vài người, để kê toa!?
thì ra không phải nói ta
thôi cho xin lỗi đã hồ đồ
dù sao cũng thấy yên trong bụng
không bị nghe rủa... khoẻ làm sao
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 08:03:34 bởi nhabe >
Dạo này tự dưng lại rất thích chủ đề "vô cảm", có lẽ là thời gian này mình cũng đang như thế!
Nhìn người ừ cũng thấy yêu
Nhìn đời, ừ cũng thấy nhiều niềm vui
Nỗi buồn đem thả lên trời
Tách cà phê đắng lẻ loi một mình
Ngủ vùi trong cõi vô minh
Chăn trùm vô cảm, sách kinh gối đầu.
Hai tuần mệt mỏi, giờ đã được thảnh thơi, ngày mai lại là một chuyến đi xa... Hà Nội, nghe mà lạ!
Ta bắt đầu nhẹ nhàng
Để chuẩn bị cho những ngày vất vả
Cuộc đời đâu cho ta mặc cả
Chông chênh đêm và ngày
Không rượu, nhưng ta say
Đêm nay... hay ngày mai...
Em gần hay là xa
Thì vẫn xa tít tắp...
Nhủ thầm...
Có bao giờ...
Trên đường đời tấp nập!?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2010 13:20:22 bởi số đỏ >
Ta chẳng phải kẻ khiếm khuyết linh hồn
Để suốt ngày nhìn đời và bắt lỗi
Ta chỉ nhìn đời
Và biết
Con người chỉ là tương đối
Đôi mắt ở trên đầu
Phía trên chiếc mũi
Ta nhìn...
Cuộc đời hai lối
Một phía từ phía ta
Và bên kia...
Ở phía cuộc đời
Sau những ngày đã qua
Ta hiểu con người...
Là nhỏ bé
Hoặc chỉ là... như thế!
Và họ sẽ nhận ra khi đứng từ phía... Mọi người!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2010 23:08:22 bởi số đỏ >
Em ơi Hà Nội trên cao
Hàng sao nhấp nháy
Nhìn nhau... và cười!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: