thơ hàn mặc tử
NHỮNG GIỌT LỆ Trời hỡi bao giờ tôi chết đi, Bao giờ tôi hết được yêu vì, Bao giờ mặt nhật tan thành máu, Và khối lòng tôi cứng tợ si. Họ đã xa rồi khôn níu lại, Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa, Người đi, một nửa hồn tôi mất, Một nữa hồn tôi bỗng dại khờ. Tôi vẫn còn đây hay ở đâu? Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu? Sao bông phượng nở trong mầu huyết Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?
TỐI TÂN HÔN Là sợi đường tơ dịu quá trăng, Là bao nhiêu ngọc cũng chưa bằng. Cả và thế giới như không có: Một vẻ yêu là một vẻ tân. Đã có khi nào có ước mơ Rồi đây khai mạc cuộc đời thơ.... Bằng đêm hôm ấy, êm như rót Lời mật vào tai ngọt sững sờ. Nhưng cái gì thơm đã tới kề, Tôi e tình tứ bớt say mê. Không còn ý nhị ban đầu nữa, Sẽ chán chường và sẽ chán chê. Cho nên tôi tưởng tối tân hôn Chưa tới, còn xa để được buồn... Để sống cho niềm thương nhớ đã, Để còn mường tượng đến giai nhân.
Giai nhân buông tóc lược theo dòng suối.
Rung rinh thả hồn con thuyền nổi trôi.
Em đây bút thắm lời mát rượi.
Tô thắm ngày xanh tình non phơi.
Trải tình mơ mộng duyên phơi phới.
Dật dờ tình ái cánh hồng rớt rơi.
Vũ khúc thần tiên tình lả lơi.
Khúc khích cười xinh tình mát rượi.
Ân ái bên anh mầm xanh gọi.
Hạnh phúc thênh thang thắm tình đời.
TÔI KHÔNG MUỐN GẶP
Hàn Mặc Tử
Tôi hằng muốn thấy người tôi yêu
Nhơ nhởn đồi thông lúc xế chiều
Để ngực phập phòng cho gió giỡn
Đưa tay hứng lấy tình thanh cao.
Tôi thích nép mình trong cánh cửa
Hé nhìn dáng điệu của người yêu
Bước đi ngượng nghịu trên đường cái
Mỗi lúc ngang qua trước mặt lều.
Có lần trông thấy người tôi yêu
Đôi má đỏ bừng, tôi chạy theo
Tìm lấy hương thừa trong nếp gió
Thờ ơ, làn gió thoảng bay vèo.
Có lần trông thấy người tôi yêu
Tôi lại giả vờ lên mặt kiêu
Như chẳng sá gì cô gái lịch
Xa rồi, hối hận mới nhìn theo.
Tôi cũng trông thấy người tôi yêu
Ngồi cạnh suối trong cởi yếm đào
Len lén đưa tay vốc nước rửa
Trong khi cành trúc động và xao
Tôi không muốn gặp người tôi yêu
Có lẽ vì tôi mắc cỡ nhiều
Sắc đẹp nõn nà hay quyến luyến
Làm tôi hoa mắt nói không đều .
______________________________________
Cho mình ké một bài thơ của Hàn Mặc Tử nha!
Nét đẹp e ấp tự ngàn xưa.
Yếm thắm duyên hờ tình bốc lửa.
Nghiêng nghiêng mát ruợi bên gốc dừa.
Duyên tình sâu đậm tình chan chứa.
Tắm mát bên sông trời mọng mưa.
Cây chao trong nắng lại cành đưa.
Trải lòng trăng lạnh gió hùa xưa.
lâu nay mình bận quá nên không ghé qua được. ai có bài nào của hàn mặc tử thì xin góp vào. cảm ơn mọi người nhiều nha.
mèo con
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: