Ai bảo chỉ hoàng tử mới là "chân mệnh thiên tử"
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 9 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 133 bài trong đề mục
Rei Hino 16.02.2011 22:05:12 (permalink)
63: đua ngựa
Ánh mắt mọi người đều dính lên đường băng, trên đường băng, 5 tuyển thủ ngồi trên lưng ngựa, vận sức chờ xuất phát. Bên cạnh thái giám giơ lá cờ vung lên hạ xuống, 5 con ngựa cùng lao ra, 5 người kẻ truy ta đuổi chạy rất xa, có tuyển thủ lệch khỏi đường băng, chạy sang băng của người khác.
ở đường băng giám sát, thị vệ nhanh chóng thúc ngựa đuổi theo, đem người phạm quy cùng ngựa ném ra khỏi đường băng.
Nhóm Tần phi rất không đành lòng: “ oa, ác quá đi!”
“đây là kết cục của việc không tuân thủ quy tắc!” Tâm Di nhìn tuyển thủ cùng ngựa bị rơi không đứng dậy đc, mặt không chút thay đổi nói.
Phải vượt rào cản, có tuyển thủ ngựa chạy đến trước lan can thì đứng lại không đi nữa, mặc cho tuyển thủ quát lớn cũng không đi, cuối cùng quay lại chạy, khán giả cười ha hả, mà những con ngựa còn lại cũng bị lan can liên tiếp làm ngã.
Tổ thứ nhất thi xong, 1 tiểu thái giám hướng về khán đài: “ bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ nhất không có người thắng.”
Khang Hy khoát tay, tiểu thái giám lui ra, Khang Hy lắc đầu, “ đây không phải đua ngựa a!”
Phía dưới 1 lần nữa lại có người phóng qua lan can, tổ thứ 2 bắt đầu trận đấu.
“không biết tổ này có thể hay không có người thắng đc” Khang Hy tự hỏi.
“cũng không có” Tâm Di nói.
“Mới bắt đầu, ngươi đã biết không có” Khang Hy kỳ quái hỏi.
“hoàng thượng, bọn họ đều phạm 1 tật xấu, dục tốc bất đạt”
“đua ngựa chính là so vs người khác nhanh hơn ah!” Dận Chân không lý giải đc nói.
Tâm Di xem hắn: “ vương gia như thế nào đã quên còn có rất nhiều lan can!”
“thế nào mới có thể thắng?” Dận Chân hỏi.
“loại đua ngựa này cái cần chú ý chính là ổn tự, thông minh hẳn là ổn trung cầu thắng, hơn nữa, người và ngựa phải phối hợp vs nhau mới là trọng yếu. theo ta đc biết, rất nhiều cưỡi ngựa đều là ngựa mới mua, không có cưỡi quá vài lần, như thế nào có thể làm người ngựa cùng phối hợp ăn ý? Như vậy, ngay cả 1 vòng cũng chạy không xong, càng miễn bàn chạy hết vòng.”
Khang Hy phe phẩy đầu: “ quá khó!” (lắc đầu đây mà )
“khó khăn mới có thể biểu hiện ra năng lực của người thắng”
Lúc này, tiểu thái giám chạy đến khán đài: “ bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ 2 không có người thắng”
Tâm Di cười “xem tổ thư 3 đi”
“cho dù có 1 người thắng cũng tốt a!” Khang Hy yêu cầu không cao.
Vs 2 tổ đều gặp nạn, mọi người vây quanh bắt đầu nghị luận, “ 2 tổ đều không có người thắng, tổ này hội không biết thế nào… ta xem , làm không tốt là toàn quân bị diệt… loại quy tắc này là muốn làm khó người thôi, ta xem là đừng hy vọng có người hoàn thành vòng đua…”
Văn võ bá quan cũng châu đầu ghé tai,
“đại thanh là ở trên lưng ngựa lập nên, hiện tại ngay cả ngựa cưỡi cũng không đc, thật sự mất mặt vs tổ tông”
“cũng không thể nói như vậy, cách cách đặt ra quy định cổ quái”
“hạ quan không cho là vậy, quy tắc là tử, nhân là sống(ý nói quy tắc là thứ koh có sự sống còn con người là thứ có sự sống ), nếu không động não thì sao có thể vượt qua lan can. Các người xem tuyển thủ đó, chỉ biết hừng hực phóng về phía trước, tới lan can mới nghĩ đến có lan can, như thế nào mới không ngã?”
Rất nhanh, tổ 3 đã thi xong, tiểu thái giám chạy đến khán đài bẩm báo: “ bẩm hoàng thượng. cách cách tổ thứ 3 không có người thắng”
Khang Hy ủ rũ nói: “ trẫm xem, rất khó có người hoàng thành đc vòng đua, Tâm Di, ngươi đặt quy tắc…ai!”
“hoàng thượng, vấn đề không phải ở quy tắc”
Dận Chân khuyên nhủ: “ hoàng a mã cũng không cần nổi giận, nhi thần thấy, hảo tuyển thủ ở phía sau không xa đâu!”
Tổ thứ 4 chuẩn bị.
Nạp Lan Đức Duật ở đạo thứ 4, hắn vuốt ve tọa kỵ của mình, cúi đầu tiến đến tai ngựa giữ: “ lão huynh, chúng ta ở cùng nhau đã lâu, lần này toàn bộ đều nhờ vào ngươi, đừng để thua kém nha”
Con ngựa mặc dù không nói, nhưng trong lòng hiểu đc, nó vẫy vẫy tai “ yên tâm, ta cho ngươi mất mặt bao h chưa?”
Đạo tuyển thủ thứ 3 nhìn thấy, giễu cợt nói: “ ta nói, ngươi cùng ngựa nói chuyện cái gì, nó nghe có hiểu không”
“ngươi như thế nào biết nó nghe không hiểu, ngựa cũng có linh tính, ngươi đối vs nó thế nào nó biết, ngựa này theo ta 10 năm, chúng ta rất ăn ý” Nạp Lan Đức Duật cầm 1 khối đường cấp cho ngựa ăn.
Mọi người chuẩn bị sắp xếp, bên cạnh thái giám giơ lên lá cờ hiệu, nhóm tuyển thủ cùng nhau lao ra ngoài.
Biết Nạp Lan Đức Duật ở tổ này, Tâm Di liền phá lệ chú ý, giơ kính viễn vọng lên. Hiện tại, Nạp Lan Đức Duật chạy ở vị trí thứ 3, chạy ở số 2 chính là tuyển thủ số 3, chậm rãi, ngụa hắn chạy lệch, chạy tới đường băng của Đức Duật.
2 con ngựa trong lúc chạy đối thoại. Ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói: “ ai… như thế nào chạy a, có hiểu quy củ hay không vậy, đây là dường băng của ta”
Ngựa của tuyển thủ số 3 nói: “ lão ca, ta cũng không có cách nào khác, chủ nhân của ta hướng ta chạy bên này”

“ ngươi còn không mau trở về, cẩn thận đem ngươi đá văng ra” ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói.
Quả nhiên, thị vệ giám sát đem bộ mã tác bộ ở số 3 ném ra ngoài.
Ngựa của Nạp Lan Đức Duật thở dài: “ không nghe lão mã nói, chỉ thiệt ngay trước mắt” mắt thấy tiếp cận lan can, ngựa của Nạp Lan Đức Duật nhắc tới tinh thần: “ ôi, quả này biểu diễn, ngài tiều đc rồi, 1/3, qua”(ý nói ngồi chắc là đc 1/3 rồi, mình đoán vậy )
Tuyển thủ cuối cùng bị ngã.
Tâm Di nhìn thật cao hứng, vì thế đưa kính viễn vọng cho Khang Hy.
“trẫm không nên nhìn”
“người xem 1 chút đi, xem 1 chút thôi!”
Khang Hy nhận kính viễn vọng, nhìn về phía đường băng, trên đường băng, chỉ còn NẠp Lan Đức Duật cùng 1 tuyển thủ, Nạp Lan Đức Duật tạm thời dẫn đầu, mà số 1 đuổi sát ngày càng gần, dần dần 2 người như đi song song.
Ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói: “ yêu a, trình cước của ngươi rất nhanh!”
Ngựa của tuyển thủ số 1 nói: “ngươi là lão già, ta còn trẻ sức lực cường tráng, đương nhiên cước bộ so vs ngươi mau”
“ngựa trẻ, lấy kiềm chế làm điểm” ngựa của Nạp Lan Đức Duật không nhanh không chậm nói.
“ lão ngài cũng chậm chậm kiềm chế đi, gặp lại sau!” ngựa của tuyển thủ số 1 siêu càng nói
“nóng vội ăn không hết nhiệt đậu hủ!” ngựa của Nạp Lan Đức Duật cũng phi nhanh hơn
Khang Hy nhìn thấy, hưng phấn nói: “ đuổi theo đi, thật tốt quá”
“hoàng thượng, đừng quá cao hứng, lúc này mới vòng thứ 2” Tâm Di biết Khang Hy có ý cùng nàng giận dỗi.
Khang Hy vui sướng khi người gặp họa: “a… đã kém 1 đoạn lớn, đuổi không kip.
Khán giả h phút này cũng cao hứng, trầm trồ khen ngợi: “cố lên Nạp Lan Đức Duật, cố lên, đuổi theo đi, mau a, mau đuổi theo a…”
#76
    Rei Hino 16.02.2011 22:07:20 (permalink)
    Tuyển thủ số 1 dẫn đầu đc 1 đoạn xa, hắn liên tiếp quay đầu, không chú ý lan can phía trước, kết quả tới lan can rồi mới vội vàng kéo dây cương thì đã chậm, con ngựa ngã trên mặt đất.
    Hoàng thượng, chẳng lẽ người không hy vọng thống lĩnh ngự tiền thị vệ của người mở mày mở mặt.
    Khang Hy liếc mắt 1 cái: “ cũng không biết là cho ai mở mày mở mặt a”. càng nói càng làm cho ánh mắt hướng về đường băng.
    Nạp Lan Đức Duật cưỡi ngựa vững vàng vượt qua từng lan can, nhanh chóng tiến đến vòng cuối cùng cái lan can cuối cùng. Ánh mắt mọi người đều hướng đến đường băng.
    Tâm Di cùng Mai tử và Trúc tử thập phần khẩn trương, Khang Hy cầm kính viễn vọng hết sức chăm chú nhìn, Dận Chân 1 bên nhìn đường băng, 1 bên xem xét Tâm Di.
    Nạp Lan Đức Duật tiếp cận lan can, con ngựa nâng 2 chân trước phóng qua, chân sau đến lan can không khỏi 1 cái lảo đảo, “ai nha, không tốt, lão mã thất đề”
    Chung quanh phát ra tiếng kinh hô, Nạp Lan Đức Duật nhanh chóng nhắm mắt lại.
    Nạp Lan Đức Duật khởi dây cương: “ngươi đừng làm ta thất bại trong gang tấc” con ngựa dùng sức nhảy về phía trước. rốt cục, NẠp Lan Đức Duật thuận lợi hoàn thành vòng đua.
    Trong đám người phát ra tiếng hoan ho cùng nhiệt liệt vỗ tay.
    Tâm Di cười sáng lạn vô cung, Mai Tử cùng TRúc Tử nhịn không đc hoan hô nhảy nhót, vỗ tay hoan nghênh, “ nga, hảo nga, thật tốt quá, thật tốt quá” Lý Đức Toàn cũng cười thẳng gật đầu
    Khang Hy quay đầu nhìn bọn họ: “các người cao hứng làm gì vậy, thật hăng say!”
    Tiểu thái giám chạy lên khán đài bẩm báo: “bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ 4 NẠp Lan Đức Duật ra biên”
    Các quan viên bên cạnh Nạp Lan Hoành liên tục chúc mừng: “ Nạp Lan đại nhân, chúc mừng a… Nạp Lan vác đốc, lệnh lang thật sự còn trẻ hữu vi a…” (chỗ này ta cũng không hiểu lắm TT.TT)
    Nạp Lan Hoành cao hứng mở miệng cười, khiêm tốn nói: “ nào có cái gì hỉ a, trận đấu chưa xong đâu!”
    “ ngươi cũng không cần khiêm tốn, lệnh lang đã thuận lợi tiến vào vòng 3” Tiết Ngôn cũng cười khuc khích chúc mừng.
    Có người còn không hiểu ý hỏi: “ lời này thế nào giảng”
    Tiết Ngôn cũng không trả lời: “ ngươi nói, thí võ vòng thứ 3 là cái gì?”
    “song nhân đối bác” (cái này là 2 người đối đáp ah)
    “này không phải đúng rồi sao, ngươi lo xa, Nạp Lan đại nhân, xem ra lệnh lang cơ hội trở thành ngạch phu rất cao a!”
    “về sau chúng ta còn cần nhờ Nạp Lan đại nhân chiếu cố nhiều a!” lập tức có người thấy người sang bắt quàng làm họ.
    “làm sao làm sao, thắng trận này chính là may mắn, núi cao còn có núi cao hơn a!” Nạp Lan Hoành thật cao hứng nhưng còn lo lắng mặt sau của sự việc
    Bên ngoài sàn đấu, Nạp Lan Đức Duật vỗ đầu tọa kỵ: “ cảm ơn ngươi, lão huynh”
    Con ngựa vẫy vẫy lỗ tai, ý tứ là: “ hổ thẹn, thiếu chút nữa là hỏng đại sự của ngươi rồi, nếu ngươi không cưới đc vợ, ta chính là thiên cổ tội mã nga!”
    3 chị em Tiết gia cũng chạy tới.
    “Nạp Lan đại ca, chuc mừng a!”Hồng Dao đầu tiên mở miệng chuc mừng
    Thu Yến vỗ ngực: “ vừa rồi làm ta gần chết, còn kém 1 chút, tuy vậy hoàn hảo hoàn hảo, rốt cục thắng”
    Sở Cầm cũng cười nói:” tốt lắm, hiên tại có thể giải phóng chút tâm tư, chờ ngày mai thử văn”
    “còn có 2 vòng nữa” Nạp Lan Đức Duật không dám lơi lỏng
    Thu Yến ha hả cười: “ ngươi hồ đồ rồi, luận đánh nhau thì ai thắng đc ngươi”
    Nạp Lan Đức Duật cười cười, nhìn về phía khán đài, 3 tỉ muội liếc mắt 1 cái, bắt đầu giễu cợt hắn,: “ xa như vậy, cho dù ngươi thấy đc nàng, nàng cũng không nhìn thấy ngươi nha!”
    “chờ thêm ngày mai, có thể xem cả đời!” Sở Cầm chế nhạo
    Lúc này, Nạp Lan Đức Duật cũng chỉ có thể nhìn các nàng nói: “ rốt cục bị các ngươi hội giễu cợt ta”
    #77
      Rei Hino 16.02.2011 22:08:26 (permalink)
      3 nữ tử cười khanh khách
      Trong quán trà, mọi người chờ thám tử về báo tin tức
      “Vu đại ca, không biết bên trong thế nào” Lã Tứ Nương thấp giọng nói
      Cho Khiếu Tuyền không hé răng chỉ uống trà.
      Một bên tiếp tục hét lớn: “ mua nhanh, mua nhanh, cơ hội cuối cùng a buổi trưa là hạn cuối cùng, nếu không mua sẽ hết cơ hội!”( cá độ rồi )
      Cho Khiếu Tuyền xem xet hắn: “ ta nói, ngươi đừng hảm lạp, nên nghỉ sớm đi”
      “hiện tại chủ ý còn sửa đc” nhà cái hỏi Khiếu Tuyền, “ ngươi mua không ?”
      “không!”
      “ kia chạy nhanh mua a!”
      1 bên có người thấu lại: “ ta xem trọng Kỳ Duệ bối lạc, người ta văn võ toàn tài”
      Tên cò lại tỏ vẻ phản đối: “liền hắn đi a, có hạng 2, xếp hạng thứ nhất chính là Nạp Lan Đức Duật”
      Có người cười: “ này ngươi chẳng lẽ không hiểu, NẠp Lan Đức Duật thật không tồi, hắn gia cảnh thế nào, không giống Kỳ Duệ, người ta là bối lạc gia, hòa thân vương tô tử, phía sau cò có bát gia làm chỗ dựa, ngươi nói, chức vị ngạch phu này trừ bỏ hắn còn có ai?”
      Cho Khiếu Tuyền nhịn không đc nói: “ không phải cạnh tranh công bằng sao?”
      “ đây là làm cho dân chúng xem, ngươi cho là thật sao”
      “ kia còn có Phất Dực?” Tần Phong mở miệng.
      “hắn tuy là đệ đệ của Dư phi nương nương, nhưng hoàng thượng không thích nha, nói cho các ngươi biết, hoàng thượng đã sớm muốn Kỳ Duệ bối lạc là ngạch phu, các ngươi hiện tại hẳn là mua Kỳ Duệ”
      Người xung quanh lập tức hỏi: “ tin này có đáng tin không?”
      “ tối tin cậy, ta đây lấy tin tức từ bên trong”
      Lập tức có người chạy đến trước mặt nhà cái, “ ta mua, ta mua trăm hai đổ Kỳ Duệ bối lạc thắng… ta cũng theo trăm hai… ta hạ năm trăm hai… ta hạ…”
      Người nói tin tức bên trong hỏi Kiếu Tuyền: “ vị huynh đệ này, ngươi không mua?”
      “ta mua, ta mua Nạp Lan Đức Duật” Khiếu Tuyền đổ khí, cấp nhà cái 100 lượng bạc( giận rồi )
      “không phải đâu, ngươi mua hắn, đến lúc đó đừng trách ta không nhắc ngươi!”
      Đang nói, thám tử chạy vào quán trà thở hồng hộc: “thắng, thắng”
      “ai thắng, thắng cái gì?” mọi người đi lên hỏi thăm.
      Thám tử mang bát trà lên uống 1 hơi, xoa xoa miệng: “Nạp Lan Đức Duật thắng mục cưỡi ngựa, hắn là người đầu tiên chạy hết vòng”
      Khiếu Tuyền nở nụ cười: “ ta nhìn không nhầm người mà, Nạp Lan Đức Duật chính là lợi hại!” hắn như vậy làm cho Tần Phong cùng Tứ Nương không biết nói gì cho phải, chỉ có thể nhìn đà chủ bọn họ.
      “đừng như vậy nhìn ta!” Khiếu Tuyền phát hiện biều tình của 2 người, “ nếu vào không đc liền giải trí 1 chút. Nạp Lan Đức Duật thắng kha khá người, tuy rằng là cừu thù nhưng cừu thù cùng bằng hữu không khác là bao” Khiếu Tuyền tâm tính không giống người bình thường.
      Thắng trận này Nạp Lan Đức Duật quả thật thoải mái hơn, biết mình đã yên ổn tiến vào buổi thi văn ngày mai, hắn cảm thấy đc mình cùng Tâm Di khoảng cách ngày càng gần, về sau có bao nhiêu người hoàn thành vòng đua, hắn căn bản không chú ý.
      “cư nhiên chỉ có 7 người thắng, thảm quá đi!” Khang Hy không vừa lòng nói.
      Tâm Di cũng đông đạo: “ so vs dự tính thì ít đi nhiều”
      Khang Hy chuyển hứng Dư phi: “Dư phi, Phất Dực như thế nào cũng không thắng đc a, ngươi không phải luôn khen hắn văn võ toàn tài sao?”
      “ hoàng thượng, mã có thất đề, sau 2 vòng 1 thua không thành vấn đề, nói lại, Kỳ bối lạc cũng không có tên sao?” Dư phi thay đệ đệ biện giải
      Dận Chân chú ý bát a ca biểu tình, Dận Tự vẫn cau mày, sau đó hắn đứng dậy đi ra ngoài.
      Bên ngoài sàn đấu, Dận Tự giáo huấn Kỳ Duệ: “ngươi muốn thế nào? Bổn vương cố ý gọi người Tây Vực chọn hảo mã cho ngươi, kết quả ngươi vẫn thua”
      “ vương gia, cái này cũng không thể toàn bộ trách ta, có ai nghĩ cách cách hội định quy tắc như vậy”
      “ đừng tìm lý do, người ta Nạp Lan Đức Duật thế nào không có thua?” Dận Tự khiển trách, “song nhân đối bác không có ai là đối thủ của hắn, hắn đã đường đường tiến vào vòng 3, nếu ngươi bắn cung cũng thất bại, cũng chỉ có thể nhìn Nạp Lan Đức Duật làm ngạch phu”
      Kỳ Duệ cũng biết lợi hại, nghiêm mặt nói: “ ta sẽ không thất bại”
      [font="&quot"]


      #78
        Rei Hino 16.02.2011 22:09:42 (permalink)
        “ vương gia, cái này cũng không thể toàn bộ trách ta, có ai nghĩ cách cách hội định quy tắc như vậy”
        “ đừng tìm lý do, người ta Nạp Lan Đức Duật thế nào không có thua?” Dận Tự khiển trách, “song nhân đối bác không có ai là đối thủ của hắn, hắn đã đường đường tiến vào vòng 3, nếu ngươi bắn cung cũng thất bại, cũng chỉ có thể nhìn Nạp Lan Đức Duật làm ngạch phu”
        Kỳ Duệ cũng biết lợi hại, nghiêm mặt nói: “ ta sẽ không thất bại”
        Bên trong sàn đấu, Ngô Phủ Tề la: “ hạng mục thứ 2, bắn cung. Hiện tại tuyên bố quy tắc trận đấu, cách tuyển thủ trăm mét trên bàn có 3 cái điệp cùng 1 chỗ vs cây táo, yêu cầu tuyển thủ bắn hạ, nhưng không thể đánh rơi xuống dưới cây táo, nếu không tức đào thải”
        Nghe xong Dư phi thoải mái nói: “ cái này so vs vừa rồi dễ dàng hơn”
        “ dễ dàng? Trẫm nhìn sợ là không dễ” Khang Hy biết Tâm Di không để cho các tuyển thủ dễ dàng qua của.
        #79
          Rei Hino 16.02.2011 22:15:04 (permalink)
          Trên bàn điệp 3 cây táo, 1 gã tuyển thủ kéo cung nhắm mục tiêu, bắn tên. Tiễn bắn ra ngoài, bắn trúng cây táo, nhưng đồng thời phía dưới 2 trái táo cũng lăn xuống bàn, tuyển thủ nản địa đi ra ngoài
          1 tuyển thủ khác kéo cung nhắm mục tiêu, kết quả cả 3 trái táo cùng rơi
          Khang Hy lắc đầu, xoay mặt nhìn Tâm Di, Tâm Di thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần.
          “ nha đầu, như thế nào không xem?” Khang Hy hỏi
          Tâm Di mở mắt: “ không có gì hay để xem, ta còn cần tinh thần để buổi tối ra đề mục!”
          Khang Hy hỏi lại: “hạng mục này xác suất thắng cao không?”
          “ không cao, nhưng không phải không đc, ta đã cho Đại Hổ, Nhị Hổ thí nghiệm qua”
          “úc, nguyên lai ngươi đã thử trước làm cho ngự thiện phòng đưa 1 khuông cây táo lớn chính là này a? quá lãng phí đi?”
          “ như thế nào là lãng phí đâu? Táo này chúng ta đều ăn” tâm Di có thể không lãng phí thì sẽ không lãng phí
          Khang Hy không tin nói: “ nơi đó có bao nhiêu nguowifa, nhiều như vậy sao ăn?”
          “ mỗi người mỗi bữa dều có thêm 1 trái táo, không có việc gì liền đem táo ra ăn vặt, táo có thể tối thái, bạt ti táo, táo xào thịt bò, canh cá với táo tuyết lê, bánh táo, táo làm nước uống…”
          Tiểu Trúc Tử sáp 1 câu: “ hoàng thượng, nô tài hiện nhìn thấy táo là sợ”
          Khang Hy cười ha hả: “ cách cách các ngươi tối tinh quái, các ngươi là sợ nàng gây sức ép đi! Ha ha, trẫm xem không phải sợ ăn táo mà là sợ cách cách”
          Tâm Di cũng cười: “bọn họ mới không sợ ta!”, sau đó tiếp tục nói: “ trừ bỏ ăn, còn đem táo cắt thành phiến, phu ở trên mặt. táo có tác dụng tốt, dưỡng dung nhan, đào thải độc tố trong người, hoàng thượng, người xem người của Di Uyển, mỗi người sắc mặt cùng táo giống nhau đều hồng nhuận nhuận, còn không có mụn, so vs đồ cái gì cao a sương a đều dùng đc, trong suốt, sáng bóng, nộn như trứng bóc vỏ”
          Dư phi nghe đc bảo dưỡng dung nhan tối hăng say: “ thật vậy sao, trở về ta cũng muốn thử”
          “ngươi vẫn là chú ý đệ đệ đi!” Khang Hy thấy Phất Dực trên sàn đấu liền nói.
          Phất Dực nhắm mục tiêu, dương cung, nhắm bắn. mặt tối trên cây táo rơi xuống. phía dưới không nhúc nhích, hắn hưng phấn giật mình nắm tay.
          Dư phi vui vẻ nói: “hoàng thượng, thần thiếp nói không sai chứ, Phất Dực nhất định làm đc”
          Khang Hy hơi vuốt cằm: “ngô, coi như không tồi, không làm ngươi mất mặt”
          Dận Chân liếc mắt nhìn Dận Tự chỉ thấy hắn nghiêm mặt, nhìn không thấy vẻ cười
          Đến phiên Kỳ Duệ dương cung, tay có chút chiến, hắn buông cung, hít thầm 1 hơi sâu,lại thử cung, chậm dãi đem cung rớt ra, nhắm, bắn tên, mặt tối trên cây táo rơi xuống, phía dưới hơi hơi lung lay 1 chút, rốt cục không có gì rơi xuống, Kỳ Duệ thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa mồ hôi trên trán.
          Hoàn thân Vương nâng chung trà lên, đem trà uống hết. Dận Tự khóe miệng nhếch lên, điểm 1 viên nho trên đĩa đưa vào miệng
          Rất nhanh, hạng mục đã xong, Nạp Lan Đức Duật qua cửa.
          “ hạng mục thứ 3, song nhân vật lộn. không đc dùng vũ khí, ám khí, 2 người ở trong vòng tròn quy định tỷ thí, ai ra ngoài vòng tròn trước lập tức bị đào thải” vẫn là Ngô Phủ Tề la
          Khang Hy vs hạng mục này hứng thú ngày càng ít, “ Tâm Di a, trẫm rất muốn biết ngày mai ngươi ra đề gì?”
          nói thật chap bắn cung này su cũng không hiểu lắm nên mọi người đừng trách su
          #80
            Rei Hino 16.02.2011 22:17:33 (permalink)
            “ hoàng thượng, ta đối xử rất công bằng a, người cũng không có ngoại lệ, nếu muốn khảo đề thì chờ ngày mai đi, dù sao, không có trung thi khoa kì phát sinh tình huống làm rối kỉ cương”
            “ ngươi ngụ ý khoa kỳ của trẫm thập phần hắc ám?”
            “hoàng thượng, tự người đăng cơ đến nay, những trung thi khoa kì trước đây có mấy lần không làm rối kỉ cương, chỉ cần người đem khảo đề viết xuống, không đc bao lâu đã có người biết, cho nên, phương pháp giữ bí mật tốt nhất chính là đem đề cất trong đầu, không dối hoàng thượng, này khảo đề, ta muốn chờ tới tối nay mới mở ra, ta cũng không tin còn có người dám đến thâu đề” câu cuối Tâm Di có ý nói lớn ngư muốn dụ dỗ.
            Dận Tự chút biểu tình cũng không có, ý trí ở hành động. cho dù Tâm Di không dụ dỗ, hắn cũng nổi ý niệm này trong đầu.
            Làm mọi người đem ánh mắt nhìn về phía sân giữa, chỉ thấy trên mặt đất rất nhiều vòng, trong mỗi vòng có 2 tuyển thủ đang tương đối.
            Nạp Lan Đức Duật nhìn thấy đối thủ không khỏi sửng sốt: “Đại Hổ!”
            Đại Hổ nhếch miệng cười: “ thống lĩnh nhất định không nghĩ tới đi “
            Nạp Lan Đức Duật dở khóc dở cười: “ ngươi tới xem náo nhiệt sao? “
            “ ta chính là đến góp vui ”
            “cách cách rất sủng các người, làm các người tính tình hổ nháo” Nạp Lan Đức Duật biết bọ họ đều bị Tâm Di làm hỏng rồi.
            Đại Hổ cười hắc hắc: “không phải, ta cùng đệ đệ vẫn muốn hướng thống lĩnh lãnh giáo, khả lão cũng không có cơ hội, lần này muốn thử thời vận, thời điểm rút thăm chúng ta liền vẫn địa niệm bồ tát phù hộ, vận khí ta không tồi, bồ tát phù hộ ta!”
            Nạp Lan Đức Duật bất đắc dĩ cười cười: “ 2 anh em các người a, bảo ta nói cái gì cho phải, bắt đầu đi!”
            “chúng ta trc tiên cũng tốt, đánh đâu, ta khẳng định đánh không lại thống lĩnh, tuy vậy, nếu ta có thể đánh quá 30 chiêu , thống lĩnh phải đáp ứng tương lai làm sư phụ ta”
            “ 30 chiêu? Có thể quá ½ chắc không sai!” Nạp Lan Đức Duật xem qua thân thủ Đại Hổ liền biết hắn có mấy lượng”
            “ta không tin, tiếp chiêu” Đại Hổ dẫn đầu triển khai thế công. Nạp Lan Đức Duật nghiêng người né qua, 2 người ở trong vòng tỉ thí phi lên.
            Trên khán đài, Tâm Di giơ kính viễn vọng, trong chốc lát buông 1 câu: “ Đại Hổ rốt cục cũng đc đền bù như mong muốn”
            Tiểu Mai Tử pha giác ngoài ý muốn: “ cách cách, đối thủ của Đại Hổ thật là…?”
            “ đúng vậy, quay lại ta hỏi hắn 1 chút, bao nhiêu chiêu rồi?” Tâm Di giơ kính viễn vọng lên, vừa vặn thấy Đại Hổ đặ mông ra ngoài vòng trong.
            Nạp Lan Đức Duật thu tay kéo hắn, cười nói: “ 13 chiêu, ta cong nhường ngươi 1 chiêu”
            Đại Hổ đứng lên, “ thống lĩnh, ngươi chừng nào mới dậy ta vài chiêu đây? “
            “ nếu ta có thể lấy cách cách nhà ngươi, ta sẽ dậy ngươi ”, Nạp Lan Đức Duật không nắm chắc phần thắng nên đành nói vậy.
            Thí võ liền như vậy trôi qua, đoàn người rời đi, vừa đi vừa nghị luận về trận đấu, nhưng nhiều nhất chính là thảo luận ngày mai thi văn.
            Trong quán trà, mọi người cũng thu đc tin tức, :” vẫn là Nạp Lan Đức Duật phần thắng cao”
            “thông qua nhị hạng cùng tam hạng có gì khác nhau, mấu chốt, vẫn là xem ngày mai Kỳ bối lạc có thể thắng” người tự xưng là có tin từ bên trong vẫn hướng về Kỳ Duệ
            Khiếu Tuyền cùng người này đọ sức: “ ngươi thế nào biết ngày mai Kỳ Duệ nhất định thắng? khảo đề do Tâm Di cách cách tự mình ra, nghe nói cả hoàng thượng cũng không biết!”
            “ ngươi không tin tin tức của ta từ bên trong, ta mua Kỳ Duệ 3k2, chính là tất cả gia sản của ta. Nếu không chắc thắng 10 phần, ta dám sao?” ha ha, người này cùng người hiện đại chơi xổ số cũng không sai biệt là bao
            “ ha ha, ta xem a, ngươi là muốn đem người nhà bồi hết” Khiếu Tuyền đứng dậy rời quán trà.
            Đi ra ngoài cửa, Tần Phong vẻ mặt không nghĩ ra, “đà chủ, người cần gì cùng loại người này, bọn họ muốn mua ai thì mua đi a! thâu hết mới tốt!”
            “ ta cũng mua, ta không nghĩ muốn thâu!” Khiếu Tuyền hiện cũng nổi lên tính hiếu thắng, phi thường hy vọng Nạp Lan Đức Duật thắng, dường như Nạp Lan Đức Duật thì hắn cũng thua.
            #81
              Rei Hino 16.02.2011 22:18:46 (permalink)
              “ ta cũng mua, ta không nghĩ muốn thâu!” Khiếu Tuyền hiện cũng nổi lên tính hiếu thắng, phi thường hy vọng Nạp Lan Đức Duật thắng, dường như Nạp Lan Đức Duật thua thì hắn cũng thua.
              hôm trước su gõ thiếu 1 chữ nên h post lại câu cuối của đoạn trước
              Tâm Di hồi Di Uyển, liền kêu vài tùy tùng dặn dò 1 phen, sau đó bọn họ liền ấn Tâm Di nói đi làm việc.
              Tâm Di cùng Tiểu Cúc Tử mang bao tay thật dày, cầm kéo đi đến ngự hoa viên.
              “ Tiểu Cúc ngươi cẩn thận”
              “ không có việc gì,bao tay dày như vậy. Cách cách, chiêu này thật lợi hại!”
              “hắc hắc, muốn đánh nhau, bọn họ sẽ thật tốt” Tối nay xem ra có trò hay đễ xem a
              Những người khác không rảnh, Tiểu Trúc Tử ở trên tường hạ xuống đất 1 lớp nhựa cao su. Tiểu Lan Tử ở cửa phòng đỡ lại. đại Hổ ở trên nóc nhà quan sát. Tú Nhi cùng Tiểu Mai Tử ở sau cửa sổ viết tự
              Tú Nhi viết chữ “không”, sau đó hỏi Tiểu Mai: “Mai tỷ tỷ, ngươi xem đủ lớn chưa?”
              Tiểu Mai lùi lại mấy bước nhìn: “không sai biệt lắm, chữ phía dưới phải nhỏ 1 chút”
              Đến giờ nghỉ sau bữa chiều, bọn họ lập tức báo cáo công tác.
              “thật tốt, chúng ta sẽ ở đây chờ xem trò hay!” Tâm Di vừa lòng nói: “đúng rồi, nói vs mọi người trong Di Uyển nếu tối nay nghe thấy gì cũng không đc ra xem”
              Tiểu Trúc không nín đc hỏi: “cách cách, thật sẽ có người đến thâu đề?”
              Tâm Di cười cười không trả lời hắn, tiếp ma mặc từ Tiểu Lan, sau đó cầm bút lông cắn
              Người bên ngoài đều nghĩ đến lúc Tâm Di ra đề, nào biết nàng vác bút lông lên vẽ cái rổ, đem cấp cho Tiểu Trúc : “chờ mực khô rồi cuộn lại, làm kí hiệu đặt ở 1 bên, đây chính là khảo đề”
              Tiểu Trúc dùng 2 tay đỡ lấy, hỏi: “đây là ý gì?”
              Tiểu Mai giễu hắn: “nếu ngươi cũng đoán đc thì mọi người cũng đoán đc!”
              Tâm Di trên tờ giấy khác vẽ mấy cái gậy trúc.
              Tiểu Mai chỉ tay: “ uy, Tiểu Trúc, ngươi cũng có trên khảo đề”
              “cách cách là muốn đem 6 chúng ta ra làm khảo đề” Tiểu Lan đoán(tên của Tiểu Trúc đồng âm vs cái gậy, tên của Tiểu Lan (Tiểu Lam) đồng âm vs cái giỏ )
              Tâm Di cũng không phản ứng, trên giấy vẽ 1 con chuột, sau đó hỏi mọi người: “giống cái gì?”
              “là con chuột sao? Hảo đáng yêu!” Tiểu Cúc nói
              “con chuột của chúng ta chưa hết đâu, cùng nó còn có…” Tâm Di nói 1 nửa, “chờ ta hoàn thành bức tranh”. Không bao lâu bức tranh hoàn thành, Tâm Di giơ lên chỉ, trên còn có 1chích đường lão áp
              “ta xem cũng là khảo đề?” Tiểu Trúc hồ nghi
              “còn thật nhiều phim hoạt họa động vật, ta thật lâu không vẽ, hôm nay vẽ 1 cái đã nghiền, dù sao thì mặc kệ ta vẽ gì, người khác đều đến thưởng, làm cho bọn họ đoán không đc!”
              Không nói đến bức tranh của Tâm Di, đên coi xem những người khác đang làm gì
              Liêm vương phủ, trong đại sảnh bừa bãi,khắp nơi đều là thư, ngay cả chỗ để chân cũng không có. 4 5 sư gia đang lật xem các loại sách, rồi thi thoảng lại viết viết cái gì lên giấy. Bát a ca, cửu a ca,thập a ca cùng Hòa thân vương, Kỳ bối lạc ngồi ghế uống trà.
              “Kỳ Duệ, ngươi hôm nay hiểm thật a, thiếu chút nữa không vào đc vòng 3” Dận Tự trong lòng còn sợ hãi
              Khả Kỳ Duệ không nghĩ như vậy: “vương gia yên tâm, nếu ta vào vòng 3, ngạch phu liền là của ta”
              “Duệ nhi, ngàn vạn lần không thể khinh thường Nạp Lan Đức Duật, hắn hôm nay rất nổi bật” Hòa thân vương nhắc nhở tôn nhi
              “Hòa thân vương, Nạp Lan Đức Duật chính là dũng của thất phu, luận tài trí, hắn không bì kịp Kỳ Duệ, huống chi, nơi này còn có người vì Kỳ Duệ bầy kế” thập a ca xem thường Nạp Lan Đức Duật.
              “các người là ‘Tam đại thần tượng’ đều đã vào vòng 3, ngày mai mọi người chính là xem 3 ngươi thi đấu, đối thủ của ngươi không phải Phất Dực mà là Nạp Lan Đức Duật” cửu a ca nói.
              Thập a ca có điểm ngây thơ: “không thể nào!”
              Dận Tự đồng ý nói: “lão cửu nói đúng, Phất Dực ngày thường chỉ là tiểu thông minh, mà Nạp Lan Đức Duật hôm nay biểu hiện chính là ngoài dự đoán của mọi người, từ đua ngựa đã thấy đc hắn động não thế nào, trc kia thế nào không phát hiện ra hắn thông minh như thế, Kỳ Duệ ngày mai ngươi phải tranh vs hắn, làm hắn không có cơ hội.

              #82
                Rei Hino 16.02.2011 22:19:52 (permalink)
                “không biết ngày mai sẽ ra đề mục gì?” Hòa thân vương luôn tự hỏi vấn đề này
                “quỷ nha đầu nghĩ nhất định là 1 đề cổ quái, hôm nay chướng ngại vật trong màn đua ngựa đã đc lĩnh giáo rồi” Dận Tự đối vs Tâm Di cũng coi như hiểu biết vài phần
                “thì phải nói là , đề càng cổ quái càng có khả năng thi” Thập a ca hiểu ý, hắn nhanh chân chạy đi chỉ huy nhóm gia sư: “ai… ta nói, các ngươi tìm xem có quái đề, đề hiếm, càng quái càng tốt”. đột nhiên hắn hỏi: “ có hay không sách dậy nấu ăn?”
                Cửu a ca kỳ quái: “ sách dạy nấu ăn làm gì? Nan đề không phải có kì thi nào nấu ăn?”
                “rất khó nói a, nói không chừng nha đầu kia tâm huyết dân trào hỏi a? bọn họ toàn cậu ấm, ăn thì giỏi, làm thì…” bát a ca lắc đầu
                “nếu biết đc cách cách ra đề gì thì tốt” Hoàn thân vương nói.
                “ sợ là mọi người đều nghĩ vậy a!” bát a ca đã sớm có suy nghĩ, chính là không nói ra
                Cửu a ca tiếp lời ca ca: “vậy chạy trc người khác đi”
                Dận tự nhìn hắn, nén giận: “ ngươi ra sửu ý, lần trc cũng vậy, kết quả thì sao, hoàng a mã biết chùng ta thầm làm việc này,may ta ứng biến nhanh”
                “lần này khác a, ngươi sẽ không trơ mắt nhìn người khác chiếm tiện nghi đi?” cửu a ca nói
                Thập a ca phụ họa: “đúng, chuyện này không thể để người khác chiếm tiên cơ”
                “hảo, ta đi chọn ra 2 người đi” Dận Tự cũng muốn khảo đề
                Vướng bận khảo đề không chỉ có bọn họ, Khang Hy cũng rất nhớ thương, tuy vậy cũng có ý tưởng khác: “trẫm thực do dự, có nên hay không phái người đi giám thị Nạp Lan Đức Duật… còn có tiểu nha đầu kia nữa, không phải trẫm không nên quan sát bọn chúng không buông, thật sự là làm trẫm không thể buông đc mà”
                “gia, cách cách luôn rất đúng mực, sau khi biết ngài biết chuyện bọn họ, cách cách không hề gặp qua Nạp Lan Đức Duật, ngay cả nô tài cũng không xuất môn” Lý Đức Toàn đỡ Khang Hy ngồi vào nhuyễn tháp.
                “trẫm biết rõ thái độ làm người của Tâm Di a!” không ai có thể thoát, nha đầu kia tâm niệm trong đầu mong Nạp Lan Đức Duật thắng, nhìn thấy hôm nay đua ngựa, Nạp Lan Đức Duật chạy hết vòng đua, trên mặt tiểu nha đầu như nở hoa, làm trẫm không giúp thành toàn không đc, trẫm sợ vạn nhất, vẫn là câu nói đấy, không thể bí mật, chỉ cần bọn họ không liên hệ, ngày mai trẫm hội ý làm cho hữu tình nhân thành thân nhân”
                #83
                  Rei Hino 16.02.2011 22:21:48 (permalink)
                  65: cơ quan



                  Lý Đức Toàn cao hứng quỳ xuống dập đầu: “vạn tuế gia, nô tài thay Tâm Di cách cách tạ ơn ngài, cũng thay Nạp Lan thống lĩnh tạ ơn chủ tử ân điển”
                  “tiểu nha đầu cho ngươi ưu đãi gì, ngươi hội như vậy giúp đỡ chúng?” Khang Hy chỉ vào mặt Lý Đức Toàn hỏi
                  “chủ tử, chỉ sợ trong cung không có mấy người nói cách cách không tốt!”
                  “đương nhiên rồi, trẫm cấp nàng chỗ dựa, còn lấy bạc thu mua lòng người”
                  “gia, không thể dùng bạc để mua đc lòng người, nô tài thấy, cách cách chính là chân tình đổi chân tình”
                  Khang Hy cảm thán nói: “ohm, lấy chân tình đổi chân tình, biết trẫm vì gì thich nàng? Trừ bỏ bên ngoài nàng thông minh, nàng là người duy nhất không xem trẫm là vua mà xem trẫm là người, nàng hướng trẫm làm nũng, đùa giỡn tính tình nóng nẩy, phát giận đều rất thật tình. Hoàng đế cũng là người, nàng làm trẫm cảm nhận đc tình cảm gia đình người bình thường”
                  “chủ tử liền phái người đi!”
                  “cho trẫm ngẫm lại” Khang Hy do dự
                  Tiếp nhận chén trà Lý Đức Toàn đưa, uống mấy hụm, tự hỏi trong chốc lát: “vẫn là không đc, ngươi gọi Trương Đình Ngọc tới đây”
                  Trương Đình Ngọc nhận đc mệnh lệnh của Khang Hy, rất là bất ngờ, giám thị Nạp Lan Đức Duật cũng đc, khả giám thị Tâm Di là sao? Trong 1 lúc hắn cân nhắc đi ra, nhưng còn chưa đến ngự hoa viên, hắn đã nghĩ thông, nghĩ thông không khỏi mồ hôi lạnh toàn thân. Trong lòng biết việc này quan trọng vạn phần, tuyệt không thể phớt lờ, chạy nhanh đi an bài thân tín đi giám thị 2 người.
                  #84
                    Rei Hino 16.02.2011 22:22:49 (permalink)
                    bonus thêm 1 trang nữa
                    Tâm Di cũng muốn Khang Hy tới giám thị mình, cây ngay không sợ chết đứng, nàng vẽ lên giấy 1 phim hoạt họa, cuối cùng nàng ném bút: “nhàm chán!”. Nhìn bên kia cài người đã nhanh ngủ gật vội nhắc: “ai… đừng ngủ!”
                    Trúc Tử còn buồn ngủ: “ cách cách, không phải nói sẽ có người đến thâu đề sao, thế nào không có động tĩnh gì vậy?”
                    “nhất định sẽ đến, ngươi đem những thứ liên quan đến thi từ đến đây” Tâm Di dặn dò
                    Trúc Tử từ trên giá sách lấy thư đưa cho Tâm Di
                    “tùy tiện chọn 1 quyển, ngươi niệm, ta viết, Tiểu Lan, Ma Mặc”
                    Tiểu Trúc mở thư ra, giống như tiểu hòa thượng đọc kinh: “đối tửu thi ca, nhân sinh là bao…” đc Tâm Di giáo dục, Tiểu Trúc học vấn cũng tiến bộ không ít. Hắn nhớ kĩ, Tâm di chậm rãi ra sao.
                    Giờ phút này, trên nóc nhà bọn họ đương có thêm người như mèo điểm chân hành tẩu, không cẩn thận đạp vỡ 1 mảnh ngói, chỉ nghe răng rắc 1 tiếng, hắn nhanh ngồi xuống.
                    Đêm dài nhân tĩnh(đêm dài iên ắng), trong phòng mọi người đều nghe đc, không hẹn mà tất cả cùng ngẩng đầu hướng về phía trc
                    Tâm Di hạ bút, hướng bọn họ thở dài, nhẹ giọng nói: “đến đây, trò hay đã đến lúc đc gặt hái. Nhị Hổ, đem cái này quăng ra”
                    Nhị Hỏ từ góc sáng đưa ra 1 bao tròn tròn, mở cửa sổ, dùng sức hướng nóc nhà ném, rồi lập tức đóng cửa sổ. thứ Nhị Hổ quăng ra tuyệt không là thứ gì tốt.
                    “ba!” chỉ bao dừng ở trên nóc nhà , từ trong bao bay ra vô số ong mật
                    Ong hướng dạ hành nhân, dạ hành nhân cuống quýt chạy trốn, trên nóc nhà tiếng răng rắc không ngừng phát ra
                    Tất cả mọi người hướng trần nhà nhìn. “xem ra, ngày mai phải gọi người đến tu nóc nhà” Tâm Di nói; mọi người che miệng không dám cười lớn.
                    “nhiều cơ quan như vậy, địch nhân tối thảm” Nhị Hổ càng nghĩ càng thấy thú vị
                    Tiểu Mai không rõ hỏi: “vì cái gì? Trong bao là cái gì?”
                    Đại Hổ trả lời: “trong bao chính là tổ ong”
                    Nhị Hổ tiếp lời: “trên nóc nhà còn có mật”
                    Tiểu Trúc không nhịn đc cười to: “a? người kia chẳng phải là… ha ha…”
                    “hư!” Tâm Di bảo mọi người im lặng
                    Trong phòng an tĩnh lại, Tâm Di nghiêng tai cẩn thận nghe ngóng, sau đó đếm: “nhất, nhị, tam…” không đợi nàng đếm đến mười, ngoài cửa truyền đến 1 âm thanh “rầm”
                    Đêm đó, kẻ dính đòn là người qua đường đặt mông ngã xuống đất, đau đớn trợn mắt không dám kêu. Hắn dùng 1 tay chống đỡ, đột nhiên nhảy lên, chỉ thấy 2 bàn tay đầy gai xương rồng, mông cũng bị đâm vài cái, hắn nghĩ muốn tháo xuống, khả 1 thời không xong, gấp đến độ dùng sức. Lúc này, ong hướng hắn bay tới, rốt cục hắn bất chấp đau đớn chạy còn nhanh hơn thỏ.
                    Không nghe thấy âm thanh nữa, Tâm Di mở cửa sổ, hướng ra ngoài nhìn rồi đóng cửa sổ “ta xem hắn mai có thể hoạt động đc không”
                    Tiểu Cúc cười nói: “cách cách thật tuyệt, nghĩ ra biện pháp hay như vậy”
                    “tuy vậy ta không biết kia là người qua đường” Tâm Di nói có vẻ mất mát
                    “Chẳng lẽ còn có mấy lộ sao?” Đại Hổ không rõ hỏi
                    Tâm Di nói: “1 đường là tới thâu, 1 đường là tới… giám thị”
                    “giám thị? Ai giám thị?” mọi người đều không ngờ
                    Tâm Di liếc mắt nhìn họ: “hoàng thượng!”
                    Mọi người nhìn nhau, không ai lên tiếng. lúc sau, Tiểu Cúc mới nói: “hoàng thượng vẫn là không tin cách cách, ai! Ngay cả cách cách người cũng không tin, kia, Nạp Lan thống lĩnh càng không tin”
                    “chính thế, mọi việc ổn thỏa, không cần lo lắng. ta sẽ không để kẻ nào bắt đc nhược điểm”
                    Giờ phút này, Nạp Lan Đức Duật hứng trí ở trong phòng gẩy đàn, Nạp Lan Hoành đẩy cửa tiến vào.
                    “a mã còn chưa ngủ a?” Nạp Lan Đức Duật ngẩng đầu nhìn phụ thân nói.


                    #85
                      Rei Hino 16.02.2011 22:24:00 (permalink)
                      “na, ngươi thế nào còn có tâm tình gẩy đàn?” Nạp Lan Hoành khó hiểu hỏi
                      “làm sao?”
                      “làm sao! Ngày mai tối quan trọng, ngươi nên đến thư phòng đọc sách đi”
                      “ nước tới chân mới nhảy có ích gì?”
                      “nước tới chân mới nhảy còn hơn là không nhảy, đi đi đi, đến thư phòng đi!” Nạp Lan Đức Duật bị Nạp Lan Hoành kéo xuất môn
                      Trên bàn trong thư phòng, sách đều đã đc mở ra
                      “a mã người làm gì thế?” Nạp Lan Đức Duật hỏi
                      “Duật nhi, a mã nghĩ kĩ rồi, nghĩ ra đc đề mục, ngươi tới xem đi” Nạp Lan Hoành từ bàn lấy ra 1 đề đưa cho Nạp Lan Đức Duật xem, Nạp Lan Hoành cũng không ngẫm lại, hắn là võ tướng, có thể nghĩ đc hảo đề mục gì
                      Nạp Lan Đức Duật tiếp nhận, lập lại xem rồi lại nhét vào tay Nạp Lan Hoành, “a mã người cho là thi trạng nguyên sao?”
                      “ai, rất khó nói, vạn nhất đoán đc thì sao?”
                      “không có vạn nhất,nàng ra đề, lão thiên đoán chưa chắc đã đc, sớm chút về phòng ngủ thôi” Nạp Lan Đức Duật hiểu rõ Tâm Di
                      “ chính là…”
                      “không có chính là gì cả, nha đầu kia làm gì không đoán đc đâu”
                      “Duật nhi sao có thể nói cách cách như thế”
                      Nạp Lan Đức Duật lúc này mới để ý chính mình chút nữa nói lộ hết, vì thế nhanh hướng phụ thân: “đc rồi, đc rồi, tin tưởng con không có sai đâu, trở về ngủ đi thôi!” nói xong vội kéo phụ thân về phòng
                      Trên đg về phòng, hắn vô cùng cảm thấy trên cây bên ngoài cùng trên nóc nhà có người, “hoàng thượng vẫn là lo lắng ta”, hắn thở dài, trở về phòng
                      Nạp Lan Đức Duật liệu như thần, bên ngoài tường viên là người đc Trương Đình Ngọc an bài có nhiệm vụ giám sát hành động của Nạp Lan Đức Duật. trên thực tế, Nạp Lan Đức Duật thật muốn làm bừa có rất nhiều cách chỉ là hắn không làm cũng không thiết làm.
                      Trong hoàng cung, Khang Hy nằm trên nhuyễn tháp đợi Trương Đình Ngọc hồi âm, dù sao tuổi cũng đã lớn, chờ chờ rồi ngủ thiếp đi, Trương Đình Ngọc vào phòng, nhìn thấy đành đứng bên chờ. May mắn là Khang Hy chỉ chợp mắt, liền rất nhanh tỉnh, “Hành Thần, thế nào, có chuyện gì không?”
                      “hồi hoàng thượng, thần đã bố trí thỏa đáng, rất nhanh liền có hồi báo”
                      “thế nào?”
                      “Nạp Lan Đức Duật không có động tĩnh gì, nhưng bên cách cách rất náo nhiệt”
                      “nói nhanh lên, có chuyện gì náo nhiệt?”
                      “cách cách thiết lập cơ quan, chật vật vô cùng, thần đã kêu thái y cho hắn điều trị rồi”
                      “cơ quan? Thái y? rốt cục là sao?”
                      “hoàng thượng, dung thần làm càn chút, thần cười đã”
                      Truong Đình Ngọc không nhịn đc vừa nói vừa cười, Khang Hy nghe không hiểu, nhìn chằm chằm vào vị đại thần sưa nay trầm ổn. Lý Đức Toàn cũng nhìn Trương Đình Ngọc cười không ngừng, Khang Hy cùng Lý Đức Toàn nhìn về phía Trương Đình Ngọc vẻ mặt khó hiểu
                      Trương Đình Ngọc rốt cục ngừng cười: “ hoàng thượng thứ tội thần nhịn không đc”
                      Khang Hy vội la lên: “rốt cục có cái gì đáng cười, ngươi cũng làm trẫm cười coi!”
                      “vâng, thần chậm rãi nói tỉ mỉ cho hoàng thượng nghe”
                      Mặt kệ nói thế nào, bọn họ quyết định đến Di Uyển xem xét tình hình
                      Trong phong, người tựa đầu vào ghế ngủ gà ngủ gật, có người ghé mặt lên trên bàn, có người đứng ở góc tường nhắm mắt dưỡng thần
                      Tâm Di lắc ghế không ngùng nói thầm: “ đến a, mau tới thâu, nếu không đến ta ngủ mất!”
                      Tiểu Mai còn tỉnh táo nghe Tâm Di nói không nhịn đc cười: “ cách cách, người thế nào lại mong có người tới thâu?”
                      “làm cơ quan tốt như vậy mà không có người đến thử thật phí công a!” Tâm Di hy vọng có người đến thâu, đến đây! Hơn nữa đã tới của rồi
                      2 người rón rén hướng phòng Tâm Di đến, vừa đi vừa nhìn đông nhìn tây, bọn họ tới của, không nhìn thấy trên đất trải cực nhiều mọc phiến, 2 đầu mọc phiến buộc bằng dây thừng phía trên còn có vài cái ống trúc

                      #86
                        Rei Hino 16.02.2011 22:25:11 (permalink)
                        2 người 1 cước dẫm nát mộc phiến, mọc phiến mỏng manh sao có thể chịu được sức nặng của cả 2 người nam nhân lục lưỡng, 1 tiếng gãy vang lên
                        “ba”
                        Mộc phiến vỡ ra, dây thừng đứt, ống trúc nghiêng, bên trong thuốc màu không ngừng đổ xuống. đồng thời, mười mấy ống trúc sinh ra hiệu ứng tựa như quân bài domino, thuốc màu không ngừng đổ lên 2 người
                        Trong phòng, mọi người bị tiếng nước đổ ào ào đánh thức
                        Đại Hổ hỏi: “ trời mưa sao?”
                        Tâm Di cười: “ đúng vậy, mưa sắc màu”
                        2 tiểu tặc toàn thân sặc sỡ đứng ở dại sảnh Liêm Vương phủ làm tất cả mọi người sửng sốt
                        Dận Tự cả giận nói: “tiểu vương là cho các ngươi đi Di Uyển, không kêu các ngươi đi phường nhuộm, như thế nào thành ra như vậy?”
                        “hồi vương gia, cách cách ở cửa đặt cơ quan”
                        “đáng chết, là các ngươi không cẩn thận!”
                        “dạ, là tiểu nhân vô dụng, tiểu nhân lần tới nhất định không bị lừa”
                        “lần tới chỉ sợ làm theo hội mắc mưu” Dận Tự ngẫm lại cũng không thể toàn bộ trách họ, bọn họ sao là đối thủ của Tâm Di được
                        “thay quần áo đi, đi 1 lần nữa, dùng đầu óc 1 chút!” Dận Tự gào thét
                        2 người bọn họ lại tới Di Uyển, lúc này thông minh hơn, không cùng nhau tiến vào,1 người theo dọc tường vào Di Uyển, nhìn xunh quanh rồi nhảy qua tường đi vào
                        Hắn lặng yên không 1 tiếng động khi nhảy vào, tin rằng không có ai phát hiện, nhấc chân tính toán hướng đi, nào biết tả nâng hữu nâng nhưng không thể nâng, 2 chân như bị đóng đinh, dùng sức 1 chút, tháo hài ra thành Kim Kê Độc Lập. vì dùng sức nên không giữ được trọng tâm, lắc lư liên hồi như đứng không vững.
                        Vừa vặn bên cạnh có cai cọc, hắn cũng không ngẫm lại, mấy cái cọc này sao lại dựng ngay bên cạnh hắn, khẳng định là có vấn đề. Tuy vậy hiện hắn cũng không có thời gian suy nghĩ, quan trọng là giữ lấy, vừa mới giữ lấy, đang định nghiên cứu xem nên làm thế nào đi tiếp, đột nhiên buông lỏng tay, dùng tay trái gãi tay phải. thân thể mất thăng bằng, vì thế chạy nhanh tái giữ lấy cọc gỗ
                        Cứ thế tới tới lui lui vài lần, rốt cục không nhịn đc nữa, hắn nhanh tay cởi quần áo trải lên đất, chân dẫm lên quần áo nhảy ra khỏi tường
                        Người đi sau so vs người trước có vận khí tốt hơn, hắn đi đc tới bên cửa sổ. vừa mới mở cửa sổ thì trên của có 1 chữ “Vô”(vô = không) rất lớn, vị lão huynh này thật biết quan tâm: “nơi này sao lại có chữ, không cái gì?”
                        Hắn tò mò cúi đầu xuống xem, lần này lại thấy 1 tiểu tự(chữ bé) “hữu” (hữu = có, phải)
                        Người thứ 3 so với người thứ 2 tìm đc 1 chữ bé hơn, chữ “hướng”, xuống phía dưới là 1 dòng chữ bé hơn: “không được đi xuống dưới, nếu không…”, “tắc” sau đó không thấy rõ lắm
                        “nếu không thế nào, càng viết càng nhỏ” hắn thấp giọng nói thầm, tiến đến bên tường nhìn. Hắn muốn nhìn chữ trên tường, không cẩn thận đem ngòi nổ trên vách tường châm (bây h là đêm nên muốn nhìn đc phải có lửa)
                        Đoạn sau chính là: “ngươi hội thực không hay ho…”, này chữ “môi” viết thật nhỏ, hơn nữa đã viết tới chân tường. Người nọ đã quỳ trên đất nhìn, tóc tha trên đất, miệng còn nhẩm chữ trên tường: “… thực… thật… môi…”
                        Chờ hắn niệm xong, ngòi nổ cũng đã đốt hết, chỉ nghe “thình thịch” 1 tiếng, trước mắt 1 quầng sáng lóe lên
                        Nghe được âm thanh, mọi người trong phòng chạy đến bên cửa sổ, Tâm Di cười loạn, Tiểu Mai mở cửa sổ, mọi người thấy 1 bóng người, sau lưng còn có đốm lửa vì thế đều cười vang
                        Tiểu Mai vừa cười vừa nói: “sẽ không cháy sạch đến nghiêm trọng đi?”
                        “sẽ không, nhiều nhất thành mặt bao công thôi”
                        “cách cách, nếu hắn không tới nhìn chữ, không phải không có trò hay sao?” Đại Hổ đột nhiên nghĩ tới
                        #87
                          Rei Hino 16.02.2011 22:26:28 (permalink)
                          “Lòng người rất kỳ quái, ta càng không muốn cho thấy thì càng muốn thây”
                          Tiểu Cúc nói: “hơn nữa chữ viết càng nhỏ, hắn càng quan tâm”
                          Nhị Hổ thán phục: “cách cách nhìn thấu lòng người!”
                          “chiêu này không phải ta độc quyền, ta hướng Khổng Minh tiên sinh học” đối vs Tam Quốc, Tâm Di cũng có chút nghiên cứu
                          2 người tự nhiên không thoát đc giáo huấn của bát a ca, “phế vật! thùng cơm! Bổn vương nuôi không các người, ăn uống phiêu đổ mọi thứ lành nghề, kêu các ngươi thâu 1 cái đề khó vậy sao? Di Uyển cũng không phải đầm rồng hang hổ gì, như thế nào mỗi lần dều biến thành như vậy?” Dận Tự đem bọn hộ thóa mạ
                          Bị mắng 1 bên, 1 bên không ngừng trảo ngứa. người thảm hơn, lông mi đốt hết, mặt tối như mực, tóc tản ra, cháy thành đoạn ngắn ngủi
                          “kia nha đầu quỷ kế đa đoan, khó trách bọn chúng hội chúng chiêu” cửu a ca khuyên Dận Tự
                          “ta coi, đêm nay không biết có bao nhiêu người có chủ ý khảo đề đâu! Cơ quan này không phải vì chúng ta thiết” Hòa thân vương nói
                          “người khác cũng không đc hảo, quả đắng mọi người cùng ăn” thập a ca nói
                          “sức của ta không tin không khảo đc đề, sẽ tìm 2 người khác đi” Dận Tự không bỏ qua nói
                          _____hết chap 65_____
                          #88
                            Rei Hino 16.02.2011 22:27:49 (permalink)
                            66: tái đề

                            Gây sức ép 1 trận, Di Uyển yên lặng, nhưng không đc bao lâu, “tiều”, cửa sổ bị chọc 1 lỗ, 1 con mắt ghé vào cái lỗ hướng bên trong xem động tĩnh
                            Người trong phòng giống như đã lâu không đc ngủ, ngả trái, ngả phải, trong tay Đại Hổ cầm mấy sợi chỉ, Tâm Di ở trên ghế lắc lư ngủ
                            Cửa sổ nhẹ nhàng đẩy ra, hắc y nhân tiến vào, hắn đi đến trước bàn xem, Tâm Di căn bản không có ngủ, mở 1 con mắt xem hắn hành động
                            Chỉ thấy hắn đem chỉ trên bàn nhét vào lòng ngực. có tờ giấy bị Tiểu Mai chặn, hắn nghĩ muốn rút ra lại sợ Tiểu Mai tỉnh, vẫn là buông, xoay người đến trước Đại Hổ muốn lấy chỉ trong người Đại Hổ, vừa mới ra tay thì chợt thấy 1 bàn tay giành cuốn chỉ rời đi
                            “a! người nào?” Đại Hổ bừng tỉnh, ngửa đầu thấy 1 người áo xanh
                            Hắc y nhân cùng người áo xanh liếc Đại Hổ 1 cái, cùng tiến đến muốn giết Đại Hổ
                            “có kẻ trộm a!” Tâm Di từ từ nhắm 2 mắt kêu to
                            Mọi người trong phòng tỉnh lại, mọi người thân mình bât động, hữu khí vô lực kêu: “có kẻ trộm, có kẻ trộm”
                            Đại Hổ cùng Nhị Hổ vs 2 tên trộm đứng lên đánh nhau
                            Lúc này, từ cửa sổ nhảy vào 1 người, bay nhanh đến chỗ Đại Hổ đặt cuốn chỉ. 2 người thấy có kẻ thứ 3, buông tha Đại Hổ và Nhị Hổ , quay đầu hướng người thứ 3 công kích
                            Sớm vào nhà là 1 hắc y nhân đánh lén, chậm rãi hướng cửa rút, tiện đà hướng của chạy trốn. mặt khác 2 người cũng có lòng tham chiến, cũng hướng của sổ chạy
                            “đứng lại, đừng nghĩ lưu” Đại hổ thân mình không nhúc nhích kêu
                            “được rồi, đừng hô, mọi người chạy” Tâm Di ý bảo buổi diễn đã kết thúc
                            Tiểu Trúc hướng trên bàn: “oa, té ra cũng không xem, toàn bộ đều đem đi”
                            “cư nhiên ngay cả thực đơn ta cấp trù phòng cũng đem đi, không biết bọn họ có thể đoán ra cái gì, ha ha, nghĩ muốn đau đầu” Tâm Di càng nghĩ càng buồn cười
                            “giờ có thể ngủ?” Tiểu Trúc liên tục ngáp
                            “ngủ đi, ngủ đi, cũng không còn mấy canh giờ để ngủ”
                            Mọi người ly khai khỏi phòng, Tâm Di tới giường ngã đầu liền ngủ
                            Liêm vương nội phủ, 3 vị a ca cùng Hòa thân vương, hưng phấn mà nhìn chỉ
                            Kỳ Duệ hoài nghi: “đây là khảo đề sao? Bức tranh gì đây?”
                            “hình như là 1 con chuột” Hòa thân vương nói
                            1 gã sư gia vội hỏi: “Kinh Thi sao” (chỗ này su cũng không hiểu nên dịch đại)
                            “này là gì? Bức tranh toàn gậy trúc” cửu a ca không hiểu
                            “có nhiều thứ liên quan đến gậy trúc lắm” sư gia trả lời
                            Dận Tự trong tay cầm thực đơn của Tâm Di nói: “ thập đệ, ngươi nói thi nấu ăn toàn quốc, trong này có tên nhiều đồ ăn, cá hấp quế, tinh tiểu bạch thái, tổ yến hấp đường phèn”

                            #89
                              Rei Hino 16.02.2011 22:30:11 (permalink)
                              Thập a ca vội chỉ huy: “mau, nhanh kiếm trù sư đến đây, kêu họ đem phương pháp viết ra”
                              Tất cả những đề thi đc thâu đề trở thành bảo bối
                              Trời tờ mờ sáng, Tâm Di đẩy cửa sổ, hít lấy không khí mới, xoay người, “náo loạn cả đêm hại ta không ngủ ngon, thâm mắt luôn”
                              Mặt trời chiếu vào trong nhà, Tâm Di ngồi vào bàn bắt đầu viết đề thi
                              Ngày quan trọng đã đến
                              Sáng sớm, trên sàn đấu đã có rất nhiều người. giữa sân, đám thái giám đang chuẩn bị. các tuyển thủ nhập sân, ngồi ngay ngắn trên sàn đấu vs những vẻ mặt khác nhau: có bình tĩnh, có đắc ý , có khẩn trương đắc thắng.
                              Ngô Phủ Tề vang la: “chư vị tuyển thủ, hôm nay là cửa cuối cùng: tài trí quan. Vòng thứ nhất là đáp đề, tổng cộng có 10 đề. Hiện tại mời Tâm Di cách cách ra đề mục”
                              Tâm Di cầm trong tay cuốn chỉ dài giao cho Dận Tự: “Ung vương gia, ta nghĩ mời ngài làm giám thị quan”
                              Dận Tự tiếp nhận: “tiểu vương rất vui lòng”
                              Bài thi được cột lên cột cờ, mọi người mở to 2 mắt xem thập đạo đề thi:
                              1, một cây cầu chỉ có thể có một người đi ở trên, một người bán hàng rong xe từ nam hướng bắc mà đến, một tiều phu từ bắc hướng nam mà đi, bọn họ thế nào qua cầu?
                              2, một lão niên đang kéo xe, một đứa trẻ tuổi đẩy đằng sau. Bên cạnh có người hỏi đứa trẻ: người kéo xe phía trước là phụ thân ngươi sao? Đứa trẻ đáp: đúng vậy. người nọ lại hỏi lão niên phía trước: người đẩy xe đằng sau chính là con lão? Lão nhân đáp: không phải. hỏi quan hệ của hai người là gì?
                              3, gà trống năm quan một con, gà mái ba quan một con, gà con một quan ba con. Một trăm quan mua một trăm con gà: gà trống, gà mái, gà con đều có. Hiện tại yêu cầu ba trăm quan mua làm ba lượt, mỗi lần mua thì số gà trống, gà mái, gà con phải khác nhau. Hỏi mua thế nào?
                              4,” Tường lý thu thiên, tường ngoại đạo,
                              Tường ngoại hành nhân,
                              Tường lý giai nhân tiếu.”
                              Đây là tác phẩm của ai?(*)( 3 câu thơ trên su dựa theo bản QT và trí nhớ nên hem bít có đúng hem nữa )
                              5, một nhà sáu người đang chờ đưa đò, trong đó có 4 người lớn, 2 tiểu hài tử. giữa sông chỉ có một cái thúng không có thuyền, mỗi lần chỉ có thể đưa 1 người lớn hoặc 2 tiểu hài tử. tiểu hài tử cùng người lớn có khả năng chèo thuyền như nhau. Hỏi sáu người ngày làm thế nào qua?
                              6, một thêm một được gì?
                              7, từ một thêm đến một trăm là bao nhiêu?
                              8, lão nhân bán hạnh, giá từng hạnh là tam quan, hơn nữa ba cái hạch hạnh có thể đổi một hạnh. Có ba huynh đệ trên người có ba mươi quan, bọn họ ăn tới 15 hạnh, bọn họ làm thế nào?
                              9, trong hòm có hai mươi chiếc tất để cùng nhau, mười chiếc hồng, mười chiếc trắng. trong đêm, lấy tất, cần lấy tối thiểu là bao nhiêu tất mới có thể chắc chắn có một đôi cùng màu?
                              10, Triệu tiễn tôn Lý Trần Ngũ đối vợ chồng là hàng xóm, từng cái trượng phu dưỡng kim ngư, từng cái thê tử dưỡng chích miêu. Có một ngày, mèo của Triệu thái thái ăn kim ngư của Mỗ tiên sinh, vị tiên sinh này cùng chủ nhân của con mèo đã ăn kim ngư của Trần tiên sinh là vợ chồng. Kim ngư của Triệu tiên sinh bị mèo của Tiễn thái thái ăn luôn. Kim ngư của Lý tiên sinh bị mèo của Mỗ thái thái ăn, mà vị thái thái này cùng chủ con kim ngư bị Tôn thái thái ăn là vợ chồng. hỏi mèo của Lý thái thái ăn kim ngư của ai? (dịch câu 10 này khổ thấy ớn, đau hết cả đầu )
                              Dận Tự châm hương xong, Ngô Phủ Tề la 1 tiếng: “bắt đầu đáp đề. Nhóm tuyển thủ không nghĩ tới khảo đề như vậy, có người giật mình, có người tức giận, có người bình tĩnh, có người thâm trầm, có người không biết thế nào viết, các loại biểu tình đều có
                              Người xem khảo đề nghị luận: “dường như rất khó!… cũng có câu đơn giản, một thêm một… không… tương đương hai sao?... Cách cách như thế nào ra đề đơn giản vậy? dùng đầu óc ngẫm lại, nhất định là có thâm ý… từ một thêm đến một trăm đã đi phân nửa thời gian, một nén hương với những câu còn lại sao đủ?... còn có kim ngư a, chích miêu a, nhìn đã thất điên bát đảo, đầu óc hôn mê… cái kia qua sông, nếu là ta a, nhảy bùm xuốn sông, bơi qua bờ bên kia!” người bên cạnh cười ha ha
                              ____________

                              (*) 3 câu thơ trên được trích trong bài thơ "Điệp luyến hoa" tác giả bài này là Tô Thức hay còn gọi là Tô Đông Pha
                              có nội dung như sau:

                              “Hoa thoái tàn hồng thanh hạnh tiểu,
                              Yến tử phi thời,
                              Lục thuỷ nhân gia nhiễu.
                              Chi thượng liễu miên xuy hựu thiểu,
                              Thiên nhai hà xứ vô phương thảo.



                              Tường lý thu thiên, tường ngoại đạo,
                              Tường ngoại hành nhân,
                              Tường lý giai nhân tiếu.
                              Tiếu tiệm bất văn thanh tiệm tiễu,
                              Đa tình khước bị vô tình não"
                              dịch thơ :
                              Hoa rụng tàn hồng, thanh hạnh nhỏ,
                              Chim yến bay về,
                              Nước biếc vòng quanh ngõ.
                              Tơ liễu trên cành phơ phất gió,
                              Ven trời trông hút xanh liền cỏ.


                              Trong luỹ giá đu, ngoài luỹ lộ,
                              Ngoài lộ người đi,
                              Trong mỹ nhân cười rộ.
                              Tiếng cười bỗng bặt nghe không rõ,
                              Vô tình khiến khách đa tình khổ.
                              .



                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 9 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 133 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9