Hết Rồi
Hôm nay ta lại về đây
Lá vàng úa đổ rơi đầy sân ai
Năm dài tháng giãn miệt mài
Ngỡ về sẽ nối lại giây tương phùng
Giữa chiều mưa bụi mịt mùng
Không còn ngưới ấy bước chung lối về
Người đi quên vội lời thề
Để bao lá rụng trên lề yêu thương
Chuông chùa đổ lúc trăng buông
Chuông lòng vang dội cõi buồn riêng mang
Đã gần ngưỡng cửa địa đàng
Sao người lỡ bỏ đi ngàn cuộc vui
Là thôi vì thế đành thôi
Cổng chùa đã khép, đôi môi biếng cười
Vẳng nghe kinh niệm xa xôi
Lồng tiếng nức nở gọi đời mưa ngâu
Người về khoác áo sòng nâu
Ta đi khoác lại áo màu phong sương
Cành lan rũ cánh bên đường
Bướm xưa gục ngã hồn vương sân chùa
Rồi mai giữa những cơn mưa
Một linh hồn lỗi gió đưa về ngàn
T K B G
XA XÔI
Bước ra đi bao giọt sầu
Thôi đành dở mộng vần câu thơ buồn
Chiều nay mưa vẫn mãi tuôn
Cho màu tím nhớ mắt buồn mi ai
Sương rơi phủ trắng gót hài
Cho dài đường nhớ cho ray rức lòng
Thuyền ai thấp thoáng bên sông
Có còn bến đậu hay chông chênh về
Cánh chim tìm lại hương quê
Vào mùa hoa trái bên lề vườn thơm
Sáo dìu bảng lảng chiều hôm
Tiêu sầu trổi khúc mây buồn bơ vơ
Nhớ ai Trăng viết thành thơ
Để lên gối ước mộng chờ thâu canh
Giang đầu chờ từ tóc xanh
Sương phai muối tuyết tóc mành phai phôi
Cung đàn lỗi nhịp phím rời
Nhạc sầu đứt đoạn mồ côi chuyến tàu
Tương cầu gãy khúc còn đâu
Buồn dâng trời tím nguyệt lầu vọng xa
Nửa Trăng lơ lửng bóng ngà
Sầu dâng điệp khúc tan ra bọt bèo
Chuông chùa vang đỉnh cheo leo
Linh hồn theo gió lá vèo rơi xa
Niệm Từ một khúc ngân nga
Mõ khua canh vắng sương sa lặng thầm
Màn đêm tĩnh mịt xa xăm
Cuốc kêu khàn giọng nguyệt trầm hồ tan
Sao băng xuống chốn nhân gian
Chôn vùi hồn mộng bên đàng hư vô
Galaxies
( Hi hi hi ... Thơ "ANH" hay và buồn quá ! Nên "EM" cũng hoạ buồn theo cho vui ạ ! )