Tình Đầu
QVPT 04.09.2003 16:50:02 (permalink)
Xin đừng cho tôi nói về tình đầu của mình. Bởi vì tất cả mọi chuyện, có lẽ chỉ bắt đầu từ hôm nay . Khi tôi đặt bút viết những dòng chữ này . Thay vì làm một bài thơ, cho một người con gái tên Th..

Những gì đã qua, người ta có thể sắp xếp cho chúng một chỗ nào trong trí nhớ và từ từ kể lại . Về một ngày xưa đó, với ít nhiều kỷ niệm vui buồn đã đến rồi đi . Những gì đã qua, người ta có thể dễ dàng đặt bút viết một hơi trong hồi tưởng tuôn trào của ký ức.

Còn nếu như hôm nay! Khi tôi vừa mới trao tặng nàng một bài viết ngắn đăng trong một tuyển tập thơ văn. Tôi có thể nói được gì ở phần đoạn kết của câu chuyện...

Với Th. Có lẽ không có mùa hè, ít ra là năm nay . Khi hoa phượng đang dần đỏ thắm sân trường và ve sầu đua tiếng kêu vang. Đối với sinh viên năm thứ hai ĐHKT, đây là năm quan trọng trong toàn khóa . Lịch thi kéo dài nối nhau hết môn này đến môn khác. Tạm nghỉ để ôn tập bài (chứ không phải nghỉ hè đâu nhé) ở nhà tháng 8, đầu tháng 9 vào thi chuyển giai đoạn lên năm thứ ba . Nhiều môn học, bài vở chồng chất... Đó là đặc điểm... đáng ghét của năm thứ hai . Tuy nhiên, nếu vượt qua được, từ năm thứ ba trở đi sẽ thoải mái hơn đôi chút. Các môn học sẽ giảm bớt , không còn phải thi chuyển giai đoạn.

Th. hơi gầy đi, nàng luôn chăm học.

Tôi có thể nói gì hơn là tạm thời nhớ lại, những lần bị mấy người đi bộ băng qua đường la to lên, dáng vẻ giận run:

" Ê! ê!...chạy xe gì kỳ vậy" .

Những lúc đó, tôi chợt nhận ra ngay, dù kim đồng hồ chỉ ở tốc độ 20km/giờ nhưng chiếc xe như không có người lái . Chủ nhân của nó không bao giờ chịu nhìn phía trước mặt. Cứ luôn quay đầu dõi mắt say sưa qua chiều ngược lại, bên kia đường. Chăm chỉ từng chiếc xe đạp từ đằng xa đi tới . Sợ bỏ sót một chiếc xe đạp màu rêu, có gắn giỏ trước bọc nhựa màu đen, trên tay cầm có thêm một cái chuông...

Những ngày hè nắng gắt. Suốt buổi sáng làm việc mệt nhoài, tôi bắt đầu nhịn cơm trưa, giờ cơm trùng với giờ Th. đi học. Tôi bắt đầu ngồi nơi quán cóc trên lề đường Nguyễn Đình Chiểu, nón đội sụp xuống, sợ Th. đi qua vô tình thấy được. Tôi muốn để nàng đi qua rồi chạy theo như tình cờ gặp gỡ trên đường. Có điều, mấy lần Th. đi ngang, tôi vẫn ngồi chết trân một chỗ . Bạn có bao giờ ở trong trạng thái vừa rất đói bụng, vừa run không?

Khi bạn trao tặng hoặc đón nhận bạn thấy niềm vui nào lớn hơn? Lúc trao nàng quyển AT., tôi về không ngủ được.

Bây giờ là mùa thi . Thôi hãy để Th. ôn tập bài vở. Chắc các bạn cũng thông cảm mà đừng bắt tôi nói về tình đầu của mình. Mùa thi trước đã. Nhưng dù sao, tôi cũng xin hứa rằng kết thúc hoàn chỉnh của chuyện kể thế nào cũng có một đoạn giống như sau đây: " ...tôi đã không còn vừa chạy xa vừa nhìn qua phía bên kia chiều ngược lại, không còn nghe những tiếng kêu hốt hoảng của người băng qua đường, không còn đội sụp nón xuống, quanh quẩn rình rập nơi cổng trường đại học...bây giờ bầu trời đang rất xanh đầy những ước mơ, tôi say sưa rất nhiều lời vô nghĩa, những lời nói vô nghĩa cần thiết của hai kẻ đang yêu ...Và nhất là ...tôi đã thấy không còn cần thiết viết một đoạn văn nào thêm nữa cho Th. Nàng đã hiểu rằng..." .

(Tác giả: Xuân Thi)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9