TÌNH THƯ LOẠN BÚT
TƯƠNG TƯ Chiều xuống đường xưa buồn thật buồn Mây trôi hờ hững, lá khô buông Nhìn nắng bâng khuâng đôi mi nhạt Nhớ ai tím lạnh giọt sầu tuôn... Chiều đi thật sao! Chim kêu vang Lẻ bạn. Ngoài hiên lá khô vàng Ánh sáng nhạt nhòa tranh mái lạt Sương xuống, khuya rơi đọng từng hàng! Mình tôi lang thang trong nhớ em Đâu hay sương lạnh thấm vai mềm Chân trần ai dẫn lên cỏ rối Bất chợt hay lạc lối tương tư! Hoàng Tiếu Phong PS: Chào mọi người, mình lên diễn đàn một thời gian rồi nhưng chỉ để hưởng mà chưa làm được gì, nhiều lần định đăng bài nhưng sợ thơ còn non quá nên chưa dám "hạ sơn". Hôm nay đánh liều một phen
, lựa đứa con khá nhẩt đem gởi chợ xem đánh giá của mọi người thế nào, nếu thấy được thì hôm nào rình rình đem vài đứa nữa lên
.
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm.
Hi Maulathuroi, vậy là "khổ luyện" bao năm giờ mới "xuống núi" há!
Bài Tương Tư từ ngữ trau chuốt, lãng đãng khói sương chút lãng mạn & nhẹ nhàng giông giống nét thơ Lưu Trọng Lư.
Chúc bạn vui và có nhiều thơ hay.
Huyền Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2010 04:34:41 bởi Huyền Minh >
Cảm ơn bạn Huyền Minh đã ghé thăm và khen tặng quá lời. Nói là "hạ sơn: nhưng cũng chỉ loanh quanh chân núi nhà mình thôi, hihi.
Vậy hum nay mạn phép gửi bài nữa nhé.
DU XUÂN Tết đến anh tìm đón nắng mai Giữa màn sương lạnh buốt hai vai Nhấc chân cất bước trên đường vắng Thoáng dạ bâng khuâng nghĩ về ai Ai nghĩ về ai ai biết không Phải chăng anh nhớ má em hồng Nhớ em đôi mắt, tâm hồn mộng Nhớ quá người ơi em nhớ không. Anh muốn thương em thương thật nhiều Để đời trang trãi khắp hương yêu Để sầu tan hết trong nhân thế Để độ xuân về bớt cô liêu. Hoàng Tiếu Phong
Còn bài này đúng là loạn thật, không ra thể thơ gì lun
, nhưng được cái ý cảnh chan hòa cảm xúc...
CÔ ĐƠN MÌNH TA Đào nguyên, đào nguyên, ơi đào nguyên! Chốn nao ta rẽ núi đi tìm Thấy suối lướt trên ngàn mây bạc Nhìn hoa rải kín một rừng sim Bát ngát trời hồng tung cánh liện Bạc ngàn rừng thẳm thú thần tiên Nếu phải uyên ương thì sánh bạn Chớ như ta lạc chốn rừng thiêng. Hoàng Tiếu Phong
KHÓC THẦM
Rồi gió lại đùa trên phố vắng Bên song khe khẽ tiếng đàn khua Nhấp nhô sóng nắng vờn mép lá
Thoáng bóng hồng nhan sa lệ sầu! Mắt buồn thờ thẫn ghé về đâu? Mặc cho khuya sớm ngày qua mau Ngẩn ngơ vẫn hướng về phía ấy Nhớ người vọng cảnh thật buồn đau. Nhớ người vọng cảnh thật buồn sao! Ai để em tôi đẫm lệ sầu Mắt nai ai hỡi còn đâu nữa? Cho lá thu rơi cũng nhuộm màu! 10/2009 Hoàng Tiếu Phong
TRĂNG KHUYẾT Trăng đêm nay buồn lắm Chỉ một nửa vành thôi Bởi em đã xa rồi Anh vương bao lưu luyến Yêu thương cùng gió quyện Về chốn phương trời nao Một mình anh thì thào Vào vườn trăng cổ tích Ôi! Vườn trăng cô tịch Lặng lẽ gió vu vu Trong hơi ẩm sương mù Ru anh đi vào mộng Ôi! Vầng trăng thơ mộng Một nửa đã về đâu Mảnh soi sáng trên cầu Mảnh ẩn sâu dòng nước Mảnh soi đường em bước Mảnh ở lại vườn thơ Mảnh khiến ai thẩn thờ Mảnh cho ai cảm nhớ Mảnh trên đầu chơ vơ! 21/02/2010 Hoàng Tiếu Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 21:33:11 bởi Maulathuroi >
TÌM EM TRONG NHỚ Thôi thì em cứ ngủ ngon Riêng anh lần lũi trên con đường về Đường về liễu rũ lê thê Nghe trời đương nắng gọi về những mưa Gió càn qua mảnh hồn thưa Nghe tim quặn thắt đung đưa giọt tình Ngẩn ngơ thơ thẫn một mình Tìm trong khối nhớ bóng hình yêu thương Nhớ mắt nàng ánh như sương Má hồng e ấp cho vương vấn chàng Nhớ em tóc xõa mơ màng Miệng cười lúng liến cho lòng anh say Ước mong tay nắm bàn tay Cùng em say đắm đắp xây lâu đài Lâu đài chỉ có hai ta Lâu đài tình ái thiết tha mặn nồng. 10/04/2010 Hoàng Tiếu Phong
XUÂN ĐÂU? Vọng cảnh chiều hôm gây nhớ người Đầu cành vàng lá nắng nhạt phơi Lưa thưa trong gió màu, hương cũ Lả rả trên mây bóng, sự đời Thấp thoáng ngoài xa chim én lượn Dập dìu đầu giọt(*) cánh mai rơi Phải chăng xuân tới, xong đi sớm Cho cõi hồn ai luống ngậm ngùi. 13/02/2010 (*)đầu giọt: đầu hiên nhà Hoàng Tiếu Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2010 00:09:09 bởi Maulathuroi >
MƯA LẺ... Mưa từng cơn trút xuống đầu Nghe thương nghe nhớ nghe sầu tim côi Nhớ thương ướt ở ngoài thôi Sầu thương thấm đẫm vào đôi mắt buồn! Mưa xuyên lá, rụng vào hồn Nửa nghe giá buốt, nửa còn ấm êm... 6/2010 Hoàng Tiếu Phong
NHỚ QUÁ NGƯỜI THƯƠNG Em tôi xinh đẹp tuyệt trần Sợ yêu em giận nên đành nhớ thôi Nhớ em từ thuở thiếu thời Mắt nai trong sáng, miệng cười hồn nhiên Nhớ em có tóc mây huyền Có môi đào thắm, càng duyên má hồng! Nhớ nàng nhớ lắm biết không Sao em hổng chịu nhớ mong cùng chàng? Cho mùa thu lá trở vàng Cho đôi dòng nhớ, ngấn tràn... Tim yêu! 7/2010 Hoàng Tiếu Phong
TỰ TÌNH Anh có nào đâu trách em đâu Bởi lẽ lòng anh quá đa sầu Thương em e ngại lòng nhung nhớ Nên buồn thi thoảng nhuốm hồn đau. Anh có nào đâu biết dỗi hờn Tim mình đôi lúc thấy cô đơn Vẩn vơ nên viết vài câu nhớ Cho sầu vơi bớt giữa tâm hồn. Anh nhớ nhớ em nhớ thật nhiều Bâng khuâng ngồi đếm vị hương yêu Ngẩn ngơ nhìn lại sân khuya vắng Nơi lá vàng rơi trong tịch liêu! Ghé mắt trông nghiêng dải Ngân Hà Chức Nữ buồn thương giọt châu sa Ngưu Lang sầu mộng tim vàng thắt Tìm dẫu xa nhau vẫn đậm đà. Em ạ! Dẫu rằng hai chúng ta Chẳng chia chẳng cách bởi san hà Sao tình e ngại quá Nên mình còn xa…! Hoàng Tiếu Phong
KHÓC THẦM Rồi gió lại đùa trên phố vắng Bên song khe khẽ tiếng đàn khua Nhấp nhô sóng nắng vờn mép lá Thoáng bóng hồng nhan sa lệ sầu! Mắt buồn thờ thẫn ghé về đâu? Mặc cho khuya sớm ngày qua mau Ngẩn ngơ vẫn hướng về phía ấy Nhớ người vọng cảnh thật buồn đau. Nhớ người vọng cảnh thật buồn sao! Ai để em tôi đẫm lệ sầu Mắt nai ai hỡi còn đâu nữa? Cho lá thu rơi cũng nhuộm màu! 10/2009 Hoàng Tiếu Phong HOÀI THU Vầng Trăng năm ấy đâu rồi Để thơ Người lại bồi hồi nhớ Ai Thu buồn nhặt lá mơ phai Ghép vào điệu nhớ ru Ai một thời Vẳng nghe tiếng gió ru hời Bến mơ chốn cũ mấy lời còn không Thu nay sắc tím có nồng Ấm vườn thơ mộng bên dòng Tương Giang Tình Thu một chuyến đò ngang Ai qua Sông Lệ - Ai tràn mi cay Chiều nay nhặt lá Thu phai Gom vào tim nhớ...bóng Ai xa vời Trùng khơi buồm trắng chơi vơi Sóng cuồn cuộn nước biển đời mênh mông... lathuphai
Trích đoạn: Maulathuroi
Còn bài này đúng là loạn thật, không ra thể thơ gì lun, nhưng được cái ý cảnh chan hòa cảm xúc...
CÔ ĐƠN MÌNH TA
Đào nguyên, đào nguyên, ơi đào nguyên!
Chốn nao ta rẽ núi đi tìm
Thấy suối lướt trên ngàn mây bạc
Nhìn hoa rải kín một rừng sim
Bát ngát trời hồng tung cánh liện
Bạc ngàn rừng thẳm thú thần tiên
Nếu phải uyên ương thì sánh bạn
Chớ như ta lạc chốn rừng thiêng.
Hoàng Tiếu Phong
Hả? Thơ bác hay lắm, đâu có loạn xạ cào cào đâu ! Thơ bác là thơ 7 chữ đấy ! Hi hi hi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2010 15:06:03 bởi lathuphai >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: