Để nhớ
Ngày 5 tháng 6 năm 2010
H kể hôm trước đi ăn thầy bảo không biết H sinh ở vùng nào mà nói nhanh quá. Hồi đó H cứ nghĩ nói nhanh là tốt vì như vậy nghĩa là mình nghĩ nhanh nhưng bây giờ H biết nói nhanh thì người khác khó nắm bắt kịp, và như vậy thì không tốt chút nào. Cho nên H đang cố sửa nói chậm lại. Có lẽ mình nghe quen rồi nên cũng không thấy có vấn đề gì khi nói chuyện với H, mình chỉ đùa "H thấy không, mấy ông thầy chùa nói chuyện chậm rãi lắm". H hiểu ngay: "Ừ, tại tâm người ta tĩnh". "Vậy ra tâm H không tĩnh hả?". "Làm sao mà tĩnh được, còn ham sân si lắm". Mình và H cùng cười.
Lâu lắm mới nói chuyện với H. Cả hai đứa cùng ở một thành phố mà cứ lười nên thành ra ít gặp mặt, ít chuyện trò dù vẫn luôn nhớ đến nhau. Mấy hôm trước sinh nhật mình không thấy H gởi lời chúc như mọi năm mình đã đoán chắc H đang bận lắm. Gặp trên mạng, hỏi thăm vài câu H đã xin lỗi. H đang bận học, sắp thi rồi nên lu bu nhiều việc thành ra không nhớ. Mình không giận, thậm chí những năm trước khi H nhớ ngày sinh của mình mới khiến mình ngạc nhiên. Chỉ nói chuyện được một chút H phải quay lại bài học vì đang ngồi trong lớp mà. Đến ngày H thi mình gởi tin nhắn chúc mừng, H rất vui. Tin nhắn của mình đã động viên H đúng lúc. Dạo này mình cũng bị chìm trong công việc, đáng lý đã gởi tin nhắn hôm trước rồi nhưng quên bẵng đi. Sáng hôm sau mình gởi liền vì sợ lại quên. May mà buổi thi của H bị dời ngày nên hoá ra lại hay. Vài bữa sau mình gọi cho H hỏi thi sao rồi, H biểu tốt lắm, thầy rất hài lòng. H rủ bữa nào gặp nhau nói chuyện chơi. Cứ không gọi điện thì thôi hễ gọi thế nào H cũng rủ gặp mặt. Ừ thì gặp, hẹn tuần sau hen...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: