Nhật ký đọc sách (sách đã đọc)
Buratino - Aleksey Nikolayevich Tolstoy
Truyện thiếu nhi này quá nổi tiếng rồi nhưng giờ mình mới đọc. Sở dĩ đọc truyện thiếu nhi là để tìm về sự hồn nhiên giản đơn mang đến yên bình ngọt ngào.
1/4/2011
Những cánh thư hè - Alphonse Daudet
Truyện là tập hợp một số truyện ngắn nhỏ qua lời kể của cối xay gió, những mẩu truyện giống như là ngụ ngôn hay hạt giống tâm hồn có lúc ngậm ngùi, có khi mang mác và không hiếm những khoảnh khắc đẹp đầy xúc động. Đọc xong một mẩu truyện ngắn mình lại dừng lại cho xúc cảm kịp thấm vào, lan tỏa ra như nó nên như thế.
3/4/2011
Hì, Buratino mình xem film 2 hay 3 lần gì đó, đọc truyện 1 lần. Lần nào cũng có cảm giác hồi hộp. Cũng may khi đó còn bé, nhưng nếu bây giờ mới đọc lần đầu có khi cũng vẫn mê mẩn vì cốt truyện, nhân vật quá quyến rũ, hi hi....
Sắp đến lễ vua Hùng, chúc bạn đọc được nhìu cuốn hay và tâm đắc nhé bạn Nón lá!!!!!!!!
Trích đoạn: lifeme
Hì, Buratino mình xem film 2 hay 3 lần gì đó, đọc truyện 1 lần. Lần nào cũng có cảm giác hồi hộp. Cũng may khi đó còn bé, nhưng nếu bây giờ mới đọc lần đầu có khi cũng vẫn mê mẩn vì cốt truyện, nhân vật quá quyến rũ, hi hi....
Sắp đến lễ vua Hùng, chúc bạn đọc được nhìu cuốn hay và tâm đắc nhé bạn Nón lá!!!!!!!!
Cám ơn bạn, ngày lễ bạn cũng vui nhé.
Mình rất thích đọc sách sử, hôm trước mở quyển "Dương Vân Nga: Non cao và vực thẳm" định đọc nhưng thấy tác giả "sáng tạo" ghê gớm quá nên thôi chẳng thà không đọc nữa còn hơn là ghi những điều không hay ho vào đầu.
Cuối tuần rồi chúc bạn vui nghe.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 23:18:20 bởi Nón lá >
Bố đã từng yêu – Anna Gavalda
Truyện chỉ nhỉnh hơn 200 trang một chút mà trong đó chỉ có phân nữa được dùng để kể “bố đã từng yêu” như thế nào, nghĩa là một câu chuyện tình trong quá khứ được hồi tưởng lại trong một dung lượng rất… rất ngắn. Ngắn thì ngắn lắm nhưng cảm xúc để lại thì quá nhiều.
Trước giờ mình vẫn ghét những kẻ phản bội, không chung thủy trong tình yêu lại càng ghét cay ghét đắng kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Đó gần như là một thứ tội lỗi không thể tha thứ và không có lý do gì có thể bào chữa được. Nhưng đọc “Bố đã từng yêu” mình đã có cái nhìn khác.
Cuộc sống của Pierre trước khi gặp Mathilde có cảm giác như không phải là cuộc sống, mà đó chỉ là tiến trình của một con robot đang thực hiện nghĩa vụ đã được lập trình không có cảm xúc, không có gì vui quá hay buồn quá cũng chẳng có gì để phải đấu tranh, hy sinh. Phẳng lặng. Tất cả đều ổn hay ít ra là có vẻ ổn cho đến khi ông gặp Mathilde. Ông phải lòng nàng ngay lần đầu gặp gỡ, tình yêu đó-như ông nói-như là bị nhiễm bệnh. Bất chợt nó đến và khiến bạn bị nhiễm bệnh, không thể làm gì khác được-thế thôi. Và từ lúc đó ông mới bắt đầu sống. Cuộc sống của ông trước khi Mathilde xuất hiện gần như sống cũng được mà không sống cũng chẳng sao không có gì khác nhau. Tẻ ngắt. Bởi vậy mình không có cảm giác ông đã phản bội khi đến với Mathilde, nghe ông kể lại về nàng ngay đến mình cũng phải lòng.
Ban đầu ông dối nàng về chuyện đã có gia đình nhưng sau đó nàng cũng biết. Biết, chờ đợi, thất vọng, chấp nhận, chia tay, làm hòa… Biết ông có gia đình và cũng biết ông nhu nhược không dám quyết định nàng đành coi cuộc tình của mình chỉ như một cuộc chơi. Không đòi hỏi, không thúc ép, không tìm hiểu, lâu lâu ghé lại rồi ai về vị trí nấy. Nàng là kẻ thứ ba, nhưng kẻ thứ ba đó không cố tình giành giật, không thủ đoạn. Hiểu rõ ông nhu nhược nhưng nàng không thể chia tay, vì nàng yêu thật lòng. Không thể có ông trọn vẹn lại không thể chia tay nàng đành coi đó như một cuộc chơi để không ai phải vướng bận gì. Con người đó đầy lòng tự trọng nên chẳng thể nào căm ghét được kẻ thứ ba này. Nhưng rồi nàng cũng không thể đau khổ mãi được, nàng đã bắt mình phải nhìn thẳng vào sự nhu nhược của ông để có đủ can đảm xa ông mãi mãi. Đau đến từng tế bào.
Đọc sách gặp được những quyển sách hay hợp ý thích và còn khiến mình xúc động đến rưng rưng mắt là rất hiếm. Nó nhắc mình nhớ vì sao mình thích đọc sách và nó khiến mình biết trái tim mình vẫn chưa chai sạn lắm. Điều đó quả thật rất vui.
9/4/2011
Thế là tận tối qua mới đọc xong được "
Cô đơn trên mạng" (1 trong những cuốn mình thích nhất mà phải đọc trong khoảng thời gian rất lâu, xuyên năm, xuyên thập kỷ (2010 -2011)), sao cô bé nhân vật chính đó rất nhiều điểm giống với cô bé Pogkalo mình từng quen trên mạng quá....... Cuộc đời nhiều lúc thật và ảo chồng chéo lên nhau làm nhiều số phận trở nên nghiệt ngã........ Mà Internet, chat chit, diễn đàn cũng mới có khoảng chục năm chứ đâu có phải đã quá lâu.... Nghĩa là những số phận tan nát, bị vùi dập... từ thế giới "Ảo" chỉ mới xuất hiện khoảng 1 thập kỷ... Ảnh hưởng lớn vô biên như bị thôi miên!!!!!!!
Dạo này bận khủng khiếp, lúc rảnh cũng đọc mà không tập trung nổi, luôn bị ám ảnh công việc làm phân tâm.....
Thời gian tới mình sẽ nghỉ ngơi 1 thời gian để thay đổi cách nghĩ về cuộc sống!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cần phải thay đổi để cô đơn cho ra cô đơn!!!!!!!!
Tặc miêu – Thiên Hạ Bá Xướng
Truyện không ly kỳ bằng Ma thổi đèn, đọc thấy lộ rõ chất hoang đường.
14/4/2011
Mười giấc chiêm bao - Natsumei Soseki
Mười giấc chiêm bao rời rạc, không liên quan gì đến nhau. Và cũng như bao giấc chiêm bao vẫn thế: không đâu, không đuôi, có lúc ám ảnh khôn nguôi, có khi lại chẳng có ý nghĩa gì.
16/4/2011
Thất dạ đàm - Thập Tứ Khuyết
Tập hợp bảy câu chuyện tình yêu nhiều bi hận mà các cô nương trong cuộc đến chết khối tình vẫn không tan hóa thành lệ quỷ. Nhưng rốt cuộc vẫn là chuyện tình không phải chuyện ma dọa người.
18/4/2011
Xin cạch đàn ông !- Katarzyna Grochola
Văn phong tự nhiên buông tuồng như đang nói chuyện. Đôi lúc cảm giác dông dài, linh tinh, vớ vẩn đôi lúc thấy rất đời thường với nhiều điều ngán ngẩm, bất ý, chán chường nhưng đời vẫn cứ trôi và mình vẫn cứ phải sống. Và vì vậy tốt hơn hết là học cách biết chấp nhận và vui với những gì mình đang có.
20/4/2011
Con gái người giữ ký ức - Kim Edwards
Khi con gái của mình-đứa trẻ bị hội chứng Down-ra đời, để bảo vệ vợ con khỏi bi kịch như ông và mẹ đã từng phải chịu đựng khi em gái ông cũng từng là đứa trẻ bệnh tật suốt thời thơ ấu và đã mất sớm, bác sĩ David đã mang con đem cho và nói dối rằng nó đã chết. Ông không biết rằng hành động đó đã tạo nên một bi kịch khác.
Những khi buồn, thất vọng người ta hay đổ thừa cho số mệnh. “Bởi số mệnh của mình không tốt nên nghèo mãi”, “số mình là số khổ mà” hay “cái số mình nó như vậy…”. Có lẽ số mệnh chỉ tạo ra sự kiện còn tiếp nhận và phản ứng trước sự kiện đó như thế nào, và do đó cũng là tạo ra hạnh phúc hay bất hạnh cho mình, lại chính là do con người. Giá như khoảnh khắc đó ông không quyết định rứt nắm ruột của mình ra khỏi gia đình thì mọi sự đã khác, cuộc sống của bao nhiêu con người cũng đã rất khác.
3/5/2011
Dear John - Nicholas Sparks
Khi yêu một người chắc chắn điều mong mỏi lớn nhất là được cùng sống với người đó hết quãng đời còn lại. Nếu phải lựa chọn giữa tình yêu và tình người liệu có mấy ai can đảm hy sinh tình yêu? Nhưng John đã làm như vậy.
“Dear John” được viết bằng giọng văn tự sự của một người đàn ông kể lại về mối tình của mình. Người đàn ông đó rất tĩnh táo và trung thực khi viết về bản thân. Từ ngày còn thơ ấu đến khi trưởng thành anh cũng chỉ là một người bình thường, học lực làng nhàng, sống không có mục tiêu và thậm chí có xu hướng phản đối cha mình. Đó là người không có điểm gì nổi trội cho đến một ngày anh gặp Savannah, chính cô đã nhận ra những điều tốt đẹp khác biệt của riêng anh. Cô giống như một thiên thần mà anh thấy mình may mắn lắm mới được gặp. Họ yêu nhau và nhớ nhau trong xa cách. Cuộc sống quân nhân khiến anh phải xa nhà, xa cô. Và chính sự mãnh liệt của tình yêu khiến cô sống một cuộc sống không có anh rất khó khăn, tưởng chừng như trái tim cô tan vỡ mỗi ngày vì nhớ anh. Họ chỉ được sống có nhau trong những kỳ nghỉ phép ngắn ngủi của anh. Anh mong ngày giải ngủ để về bên cô, lập gia đình và sống cuộc sống bình yên với cô. Nhưng không đơn giản như vậy, khủng bố xảy ra, sự kiện ngày 11-9 của nước Mỹ đã khiến anh thấy mình có trách nhiệm với xã hội, với đồng đội nên anh đã chọn tạm gác hạnh phúc cá nhân và gia hạn thêm thời gian phục vụ trong quân ngũ. Cô không trách anh nhưng cũng không thể sống mãi trong nhớ thương dằn dặt. Cô đã chọn người bạn láng giềng lớn lên bên cô từ thuở thiếu thời và luôn đứng bên cạnh hỗ trợ, giúp đỡ, chia sẻ những lúc cô khó khăn nhất. Người đã âm thầm yêu cô từ rất lâu rồi.
Đọc truyện người đọc dễ dàng xúc động với tình cảnh trớ trêu của đôi bạn yêu nhau nhưng càng xúc động hơn vì cách cư xử rất đàn ông, rất “người” của John. Anh đau khổ khi cô chia tay anh, đau khổ khi biết cô đã lấy chồng nhưng anh không trách cô vẫn một lòng mong cô hạnh phúc. Khi biết chồng cô bệnh nặng khó qua khỏi và gần như là đã trăn trối dặn dò nhờ anh lo cho cô nhưng John đã không lợi dụng tình cảnh đó để có được điều mà lúc nào anh cũng mong muốn. Giá như anh ở bên cạnh cô, chia sẻ, nâng đỡ cô cùng cô lo cho bệnh tật của người chồng thì đã là quá cao thượng và nếu anh có đến với cô sau khi chồng cô không qua khỏi thì cũng không ai có thể trách được anh. Nhưng anh đã không chọn cách đó. Khi biết còn có phương pháp điều trị khác có hy vọng hơn, chỉ là hy vọng thôi chứ không chắc chắn chữa khỏi anh vẫn dứt khoát thái độ với cô. Anh không muốn cô hy vọng gì ở tình cảm của anh, anh muốn cô toàn tâm toàn ý lo cho chồng dù biết rõ cô vẫn còn yêu anh, tình yêu họ dành cho nhau chưa bao giờ thay đổi kể cả khi lấy chồng cô vẫn không quên anh. Và anh âm thầm bán bộ sưu tập của cha, đáng giá cả một gia tài và giấu mặt tài trợ cho vợ chồng cô tiến hành phương pháp điều trị tốt hơn. Anh rời khỏi cô, xa cô vĩnh viễn, chỉ lẳng lặng âm thầm dõi theo cô từ xa và vui với hạnh phúc của cô.
Có một cái gì đó rất khó cầm lòng khi ta chứng khiến một điều cao đẹp, đọc “Dear John” là để lòng mình buồn mênh mang nỗi buồn của người đã làm điều tốt nhưng cô độc.
Anh cô đơn một mình nhưng hẳn là lòng anh tràn ngập một niềm hạnh phúc bình an.
14/5/2011
Sự ràng bộc êm đềm – Maxine Sullivan
Truyện thuộc dạng tình cảm nhẹ nhàng, có chút hiểu lầm nhưng cuối cùng những kẻ yêu nhau cũng đến được bến bờ hạnh phúc.
21/5/2011
Linh hồn ác - Maxime Chattam
Đọc lời giới thiệu biết đây là truyện trinh thám kinh dị cũng thấy hơi ớn sợ đoc rồi lại bị không khí nặng nề, ghê rợn trong truyện ám ảnh nhưng ngược lạ chữ "trinh thám kinh dị" cũng khiến mình tò mò ghê gớm. Cuối cùng sự tò mò đã thắng.
Truyện kể về sát thủ liên hoàn chuyên giết các cô gái trẻ rồi cắt các bộ phận cơ thể. Cái này mà coi phim chắc cũng ghê rợn lắm nhưng đọc truyện thì chưa đến mức bị ám ảnh. Xem được!
2/8/2011
Dốc hết trái tim - Howard Schultz
Gần một tháng trước trong một lần quảng bá cho việc đọc sách thông qua ebook đã được số hóa mình được sếp đặt hàng tìm quyển sách mới của ông chủ starbuck. Lớ ngớ thế nào lại đi down quyển này mà cứ đinh ninh là mới rồi nghiến ngấu đọc. Nhưng nhờ vậy mà mình đã đọc được một quyển sách viết về kinh doanh rất hay, sống động và rất "người".
Sách viết cuốn hút và ai đã đọc trang đầu cũng muốn đi đến trang cuối cùng vì những điều tác giả kể quá gần gũi. Không nêu phương pháp cũng chẳng có lý thuyết nào cả mà đó là một quãng đời đam mê được kể lại bằng văn phong giản dị. Tác giả đã "dốc hết trái tim" để theo đuổi ước mơ và biến nó thành sự thật, "dốc hết trái tim" để kể lại câu chuyện khởi nghiệp của mình và do đó người đọc không thể không "dốc hết trái tim" để lắng nghe.
7/8/2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: