Nhật ký đọc sách (sách đã đọc)
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 17 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 254 bài trong đề mục
Nón lá 06.06.2010 01:00:08 (permalink)
Kitchen - Banana Yoshimoto

Có lẽ Kitchen là tác phẩm dài đầu tay còn Amrita mới là một trong những tác phẩm hay nhất của Banana Yoshimoto. Đọc văn của cô lúc nào mình cũng thấy nhẹ nhỏm, tĩnh tại. Không hiểu sao đọc truyện mình cứ nghĩ chắc tác giả là người rất yêu cuộc sống và yêu gia đình, yêu bầu không khí thường nhật trong gia đình và yêu từng thành viên trong mái ấm của mình. Phải yêu lắm mới có những dòng viết đẹp như vậy và mới khắc họa được bức tranh đơn sơ mà ấm cúng đến thế.

5/5/2010
#76
    Nón lá 06.06.2010 01:01:09 (permalink)
    Vĩnh Biệt Tugumi - Banana Yoshimoto

    Truyện của Banana Yochimoto mình đã đọc được 3 quyển: Amrita, Kitchen và truyện này. Trong 3 quyển này thì mình thích nhất là Amrita rồi đến Kitchen, sau cùng mới là quyển này. Có lẽ vì Vình biệt Tugumi không có những đoạn tả không gian và thời gian theo một cách rất đặc trưng chỉ có ở Banana. Thế cho nên đọc truyện này mình không bị cuốn đi, giữa chừng vẫn có thể tạm quên đi để nhảy sang đọc truyện khác.

    7/5/2010
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2010 05:52:40 bởi Ct.Ly >
    #77
      Nón lá 06.06.2010 01:02:11 (permalink)
      Nhắm mắt thấy Paris – Dương Thụy

      Từ khi VN mở cửa ngày càng nhiều công ty nước ngoài đến đầu tư và mở chi nhánh, cũng ngày càng nhiều những bạn trẻ làm việc cho các công ty nước ngoài. Có là người trong chăn mới biết chăn có rận. Truyện đánh đúng tâm lý những người Việt đang làm cho các công ty nước ngoài nên đọc cũng thú vị tuy nhiên giá như tác giả khai thác tốt hơn nữa nội tâm nhân vật hẳn truyện sẽ có chiều sâu hơn. Đôi lúc có cảm giác như truyện chỉ mới dừng lại ở dạng liệt kê sự kiện, chỉ mới chạm được bên trên mà chưa khoan sâu vào bên trong sự việc. Nói chung là xem thì thấy thích nhưng chưa “đã”.

      15/5/2010
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2010 05:51:39 bởi Ct.Ly >
      #78
        Nón lá 06.06.2010 01:03:12 (permalink)
        The Immortal: Evermore – Alyson Noelb

        Lại là một câu chuyện về một loại người hư cấu: bất tử và có phép thuật như là sự pha trộn giữa ma cà rồng và phù thủy. Dạo này không hiểu sao mình đọc dạng truyện này hơi nhiều. Thật ra nói về thể loại này thì Evermore cũng không phải là tác phẩm đặc sắc. Mình chỉ không hiểu lý do gì mà tình yêu của Damen dành cho Ever lại bền vững và sâu nặng đến vậy để anh có thể chờ đợi cô qua nhiều kiếp luân hồi đến thế. Nhắc đến luân hồi lại thêm một thắc mắc nữa là không hiểu làm sao mà Ever kiếp nào cũng là phái nữ và hình như là cũng có khuôn mặt giống nhau (thế nên Damen mới nhận ra chứ). Chưa kể lý do Damen đưa ra để lý giải chuyện Ever đã vô tình kết liễu được kẻ bất tử xấu xa-Drina nghe thật khó tin.
        Truyện có sáng tạo nhưng tính thuyết phục chưa cao.

        23/5/2010
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2010 01:04:32 bởi Nón lá >
        #79
          Nón lá 06.06.2010 01:05:10 (permalink)
          Son of morning – Linda Howard

          Truyện khá cuốn hút, một phụ nữ cả đời sống trong yêu thương chưa từng lăn lộn hè phố giờ phải một mình lẩn trốn, chiến đấu chống lại kẻ sát nhân. Truyện cũng lạ ở ý tưởng con người có thể du hành vượt thời gian cả mấy trăm năm bằng phương thức vừa đơn giản vừa thô sơ. Truyện cũng nhiều tình tiết sex, kể cả sex trong mơ, trong tâm linh giao cảm.

          30/5/2010
          #80
            palace 13.06.2010 12:28:07 (permalink)
            chị hay anh đây đọc được nhiều sách quá em thật ngưỡng mộ.mà lại có cảm nhận rất giỏi nữa chứ hì.khi nào em cũng cố học hỏi như anh cho hiểu nhiều chuyện .(em hok bik anh hay chị nhưng mà mặc định ^^)
            #81
              Nón lá 22.06.2010 21:56:55 (permalink)
              The Mediator - Meg Cabot

              Truyện kết thúc quá ư là có hậu. Nhưng có lẽ bởi vì có hậu quá nên đâm ra cảm thấy khó tin.

              20/6/2010
              #82
                Nón lá 09.08.2010 22:42:11 (permalink)
                Kẻ tầm xương – Jeffery Deaver

                Truyện này mình đã xem phim rồi, vì phim khá hay nên rất háo hức khi đọc sách. Và thật không uổng công, truyện có nhiều tình tiết đi sâu hơn và mổ xẻ tâm lý nhân vật đa chiều hơn. Đặc biệt là tâm trạng của Rhyme, một nhà hình sự học uyên thâm nhưng lâm vào cảnh liệt toàn thân đã muốn tìm đến cái chết. Có lẽ chính điều đó khiến anh trở nên gần gũi hơn, dễ cảm thông hơn. Không ai dám nói anh là kẻ đớn hèn, chạy trốn nghịch cảnh mà chỉ thấy anh rất con người trong từng khoảnh khắc đấu tranh với chính mình để quyết định sống hay chết.

                Truyện cuốn hút từ đầu đến cuối bằng những phút đấu trí căng thẳng giữa tên giết người hàng loạt máu lạnh khôn ngoan và nhà hình sự học liệt toàn thân nhưng khối óc vẫn còn hoạt động rất sắc sảo. Trí tuệ, đó là điều duy nhất mà tai nạn không thể cướp mất của Rhyme.

                7/8/2010
                #83
                  Nón lá 09.08.2010 22:45:24 (permalink)
                  Vũ điệu của thần chết - Jeffery Deaver

                  So với Kẻ tầm xương, Vũ điện của thần chết nhiều bất ngờ hơn. Chỉ đến phút cuối hung thủ và kẻ chủ mưu mới bị lật mặt.

                  Truyện cũng đi vào cao trào tình cảm giữa Lincoln Rhyme và Amelia Sachs. Rất dễ đoán giữa hai người này sẽ nảy sinh tình cảm nhưng thật sự mình vẫn lấn cấn mãi khi một người đẹp mê hồn, đã từng là người mẫu như Sachs lại đi yêu và ghen khi Lincoln Rhyme dù tài năng đến mấy cũng chỉ là người phải suốt đời nằm trên giường. Ừ, cũng có lúc hiểu vì sao họ cần đến nhau nhưng cũng có lúc thấy ngờ ngợ tiếc cho Sachs…

                  8/8/2010
                  #84
                    Nón lá 15.08.2010 23:20:00 (permalink)
                    Vương phi thất sủng – Sở Sở

                    Có thể nói đây không phải truyện kiếm hiệp mà chính yếu là tình cảm, chỉ mượn khung cảnh cổ trang để thêu dệt những ướt át của tình trai gái. Mình không thấy Tần Mộ Phong có bản lĩnh gì đáng kể và đáng tầm của một Vương gia, một nhân vật rường cột của nước nhà.
                    Tóm lại là truyện không thấy có gì hay.

                    15/8/2010
                    #85
                      Nón lá 28.08.2010 20:04:46 (permalink)
                      Thuyết phục - Jane Austen

                      Không biết có phải là do thời gian hay do mình đã thay đổi mà lúc trước mình rất thích "Kiêu hãnh và định kiến" của Jane Austen, vậy mà bây giờ đọc "Thuyết phục" cũng cùng một tác giả, một bối cảnh và một mô-típ mình lại không mấy gì hứng thú. Mọi thứ cứ thấy nhàn nhạt, buồn chán, trôi tuột. Mới đọc đoạn đầu đã có thể đoán được đoạn kết. Một phần nữa là mình chẳng mấy thích lối sống của tầng lớp quý tộc trong giai đoạn này. Có cảm giác như họ chẳng có gì làm, phụ nữ thì chỉ quan tâm tới mỗi việc tìm được một tấm chồng giàu có, địa vị, đàn ông thì ngày này qua ngày nọ lượn lờ đến những buổi tiệc để ngắm nghía và chọn lựa. Thế giới đó phù phiếm và vô nghĩa quá, mọi thứ đều mang tính xã giao, phô trương.

                      28/8/2010
                      #86
                        Nón lá 02.09.2010 19:19:35 (permalink)
                        Tiếng người – Phan Việt

                        Mình có nhỏ bạn rất thích văn của Phan Việt, truyện nào ra cũng tìm mua. Trước, mình có đọc vài truyện ngắn của tác giả này nhưng truyện dài thì đây là truyện đầu tiên mình đọc. Cảm giác của mình là: thích. Văn của Phan Việt không dữ dội, sắc sảo quá cũng không quá hồn nhiên, vô tư, tươi sáng. Mà đó là sự trầm tĩnh, tự chủ, tiết chế vừa phải.

                        1/9/2010
                        #87
                          Nón lá 03.09.2010 14:15:46 (permalink)
                          Vòng xoáy chết - Suzuki Koji

                          Truyện là phần hai của The ring nhưng được nhìn và lý giải dưới góc độ của khoa học, cụ thể là của bác sỹ pháp y Ando. Mọi lý giải trong phần đầu (The ring) đều bị bẻ ngoặt trong phần tiếp theo này nhưng câu chuyện vẫn giữ được sự hấp dẫn như phần đầu.

                          Chỉ có điều đọc đến đoạn cuối khi thấy ý đồ “hù dọa” của tác giả quá lộ liễu mình tự nhiên chẳng còn sợ tí nào. Thấy vô lý quá khi mà chỉ cần đọc sách hay xem video cũng có thể nhiễm virus và virus đó còn được hẹn giờ một cách chính xác, nó sẽ phác tác vào một thời điểm theo ý muốn của một cá thể nào đó. Và một sinh vật lưỡng tính có thể tái tạo lại một con người y hệt như khi người ấy đã từng tồn tại, kể cả ký ức, chỉ cần có ADN của người đó. Chuyện hơi khó tin vào thời này, có lẽ phải chờ thêm mấy chục hay mấy trăm, mấy ngàn năm nữa thì biết đâu sẽ có những chuyện như thế thật.

                          2/9/2010
                          #88
                            Nón lá 03.09.2010 14:19:10 (permalink)
                            Chờ tình yêu lên tiếng – Susan Fo

                            Một câu chuyện tình nhẹ nhàng, đơn giản.

                            3/9/2010
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 23:01:55 bởi Nón lá >
                            #89
                              Nón lá 11.09.2010 22:11:50 (permalink)
                              Lược sử cái chết - Kevin Brockmeier

                              Một quyển sách chỉ dày gần 400 trang mà mình xem cả tháng mới xong (có lẽ vì sự cô độc của câu truyện?!). Nếu như những “con người” ở thế giới thứ ba đó-trạm trung chuyển giữa thế giới âm và dương-tồn tại được là nhờ sự tưởng nhớ của những người đang còn sống, vậy thì cái thế giới đó sau trận đại dịch dường như chỉ còn tồn tại nhờ ký ức của Laura. Điều này cũng đồng nghĩa cả thế giới này chỉ còn mỗi Laura còn sống ? Hơi phi lý.

                              Có lẽ tác giả cố tình đưa câu truyện vào tình huống giả định như thế để muốn nói nỗ lực sinh tồn của mỗi người đều rất có ý nghĩa mà đôi khi chính bản thân người đó cũng không ý thức được hết. Nhờ ý chí sống mãnh liệt của Laura mà thế giới thứ ba đó còn được kéo dài hết mức có thể, vâng chỉ kéo dài hết mức có thể thôi bởi nói cho cùng có ai tránh được cái chết. Và con người ta không chỉ có một cuộc sống đơn thuần mà còn có một cuộc sống khác trong miền ký ức của nhau. Cuộc sống đó đôi khi còn mãnh liệt hơn, bền vững hơn và trong cuộc sống đó mỗi người đều bình đẳng như nhau. Một người mù, một kẻ ăn xin cũng có thể được nhớ đến bởi một người xa lạ nào đó. Người ta không nhớ đến một người chỉ vì sự giàu sang, địa vị của người đó. Ký ức được lưu giữ bằng ấn tượng, tình cảm. Cho nên chết chưa hẳn là hết, chỉ khi nào bị xóa khỏi ký ức của mọi người, ta mới thực sự “chết”.

                              Giả sử như có thế giới thứ ba như thế thật chắc mình sẽ thích sống ở đó hơn, ở thế giới đó những điều người ta mong muốn đều có thể thực hiện được. Cuộc sống ở đó đơn giản, bình yên và không có áp lực, trừ mỗi việc rồi một ngày nào đó mình sẽ đột nhiên biến mất-khi không còn ai đang sống nhớ đến mình nữa. “Phù” một cái là mất dạng, mọi sự rất đơn giản. Đơn giản hơn nhiều so với thế giới thực.

                              11/9/2010
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 22:14:49 bởi Nón lá >
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 17 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 254 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9