Nhật ký đọc sách (sách đã đọc)
Mật mã Maya 1 – Brian D’amato
Mật mã Maya, cuốn sách được quảng bá rầm rộ và được chờ đợi nhất trong những tháng gần đây. Hóa ra gần như toàn bộ những bí ẩn của nền văn hóa này chỉ dựa vào môn cờ Hiến tế. Vậy mà mọi thứ về môn cờ này lại hết sức mập mờ. Đây là môn cờ để dự đoán các sự kiện lớn ở tương lai nhưng hoàn toàn không rõ người Maya căn cứ vào đâu, dựa vào những tính toán nào để sáng tạo nên trò chơi đầy huyền thuật này. Mà đọc hết cả 836 trang sách của Mật mã Maya (tập 1) vẫn không cách nào hiểu được cho thật rõ ràng cách chơi của môn cờ này, chỉ thấy các viên đá rượt đuổi nhau, tiến quân hướng này hướng nọ… hết sức mù mờ, mơ hồ. Cho nên thật khó mà tin vào những kết quả có được sau khi kết thúc ván cờ, cũng như thật khó mà tin vào những gì tác giả đang kể về người Maya.
Nếu như trước khi đọc quyển sách này mình tò mò và khâm phục nền văn minh đầy bí ẩn và rất phát triển của người Maya thì sau khi đọc tự nhiên thấy hóa ra nền văn minh đó, nếu đúng như những gì trong sách mô tả, lại quá sức tầm thường. Theo Mật mã Maya, những dự đoán mang tính đi trước thời đại của người Maya chủ yếu dựa vào cờ Hiến tế và người chơi cờ Hiến tế nếu muốn đạt trình độ cao lại phải nhờ vào một chất kích thích gây ảo giác, nói nôm na là gần giống như tác dụng của ma túy của thời hiện đại. Hóa ra bí ẩn của người Maya cổ, tóm lại chỉ nằm ở một loại chất kích thích chứ chẳng phải ở sự tiến bộ của khoa học gì cả. Thất vọng ghê gớm.
19/9/2010
Mùa trăng của người thợ săn - Victoria Holt
Đọc xong quyển này lại hiểu thêm con người ta không thể xét đoán theo vẻ bề ngoài hay theo những lời đồn đãi. Đôi khi người ta phải biết cách chấp nhận và sống chung với những lời đồn ác ý quanh mình. Không ai có thể bịt miệng thế gian, điều có thể làm là sống tốt để những lời đồn tự nó sẽ tan biến trước sự thật.
Mình có cái tật là hễ đọc sách là cứ mong đọc cho nhanh, cho mau hết nên cứ vừa đọc vừa thăm chừng coi còn bao nhiêu trang nữa là xong. Thói quen này rất không hay, nó khiến mình phân tâm khi đọc. Biết vậy nhưng rất khó sửa trừ khi câu chuyện quá hấp dẫn cứ mãi miết đọc mà quên hết mọi chuyện. Nhưng với “Mùa trăng của người thợ săn” mình cứ nhẩn nha đọc, không quan tâm khi nào mới đọc xong vì văn phong của tác giả khiến mình thích được dạo chơi trong đó và không muốn câu chuyện kết thúc sớm.
23/9/2010
1981 – Nguyễn Quỳnh Trang
Truyện cũng bình thường duy chỉ có chương 3 là đáng nhớ và cũng bởi vì có chương 3 mà đã níu kéo mình đọc hết cả truyện:
"Thắp hồng môi bình minh thổi đi não phiền vì mình còn rất trẻ
Yêu đi yêu đi cho địa cầu bình yên
Khác với tôi, Nhi có thói vui già nua là thích ngồi nhấm nháp vị trà. Cứ rảnh rỗi là Nhi tự pha cho mình ấm trà, rót vào chiếc chén hạt mít màu nâu đất, uống từng ngụm nhỏ thưởng thức vị chát ngọt thấm vào đầu lưỡi, len trong cổ họng. Đôi khi, Nhi rủ tôi qua nhà uống cùng nó. Nhi có đủ bộ đồ dùng chè như ấm, đĩa, chén, than, hỏa lò. Nhi chỉ cho tôi thấy ấm chè nó mới sắm:
- Cậu nhìn kỹ nhé! Ấm phải nhỏ, mỏng, khi pha mới nổi hương vị. Vòi ấm thẳng nước mới không đọng, lòng ấm lồi lên và mỏng thì lửa mới thấu vào, thế mới chóng sôi. Nhớ là ấm làm bằng đất nung dùng để pha chè tốt hơn là ấm làm bằng kim loại. Vì sao à? Do kim khí bị hỏa khí hấp hơi, thường có mùi tanh.
Nhi có vẻ thích thú trà Tàu. Nó kêu do tính trà Tàu sạch sẽ, hương vị thơm tho. Mỗi khi uống, cảm giác như “thức tỉnh được mộng trần, rửa được lòng tục”. Nhi thưởng thức trà Tàu khá tinh. Các vị trà Tàu khác nhau như thế nào, cách chế trà như thế nào là ngon, nó phân biệt rất kĩ. Mỗi lần tôi ghé qua nhà, nó lại mang ra một loại trà nào đó cho tôi uống rồi chăm chú hỏi tôi xem đó là trà nào, có cảm thấy hương vị khác biệt của nó không. Tôi cố trả lời cho Nhi vui lòng. Về trà thì tôi dốt đặc. Nên những câu ấp úng của tôi chẳng bao giờ làm nó hài lòng.
Mỗi khi ngồi bên nhau uống trà, Nhi bật lên đĩa nhạc cổ của Tàu, thường là loại nhạc dân gian. Tôi không hiểu gì, nhưng cũng thấy hay hay, vui vui. Nó mở toang cửa kính, đón gió vào phòng. Sát bệ cửa sổ, cây mộc trổ đầy hoa trắng đưa hương ngọt mát. Nhi thường hái một bông mộc nhỏ xíu thả trôi lập lờ trong chén trà. Cầm lấy chén, hít hà thật sâu hương vị ẩn trong làn khói lan tỏa.
Có dịp đi đâu xa, nơi nào có vị trà ngon hay đồ uống tốt là Nhi lại mang về bằng được. Những bài viết của Nhi về trà được đăng trên các báo làm những độc giả khó tính cũng phải xuýt xoa thích thú.
Nhi am tường trà như hiểu chính mình.
Nhi thích phóng xe lang thang khắp nẻo đường Hà Nội, chỉ cần nhìn qua một bức ảnh chụp một góc phố nó đã có thể làm người đố ngạc nhiên về những câu trả lời. Nhi đưa tôi lên vài quán rượu dân tộc, kể rành mạch cho tôi nghe từng loại rượu, công dụng, xuất xứ của nó. Khi tôi uống rượu, tôi cũng cảm thấy vị thơm sâu ẩn trong chất men. Bởi khi con người ta biết thêm những gì mới khi thưởng thức, họ thường thấy thú vị hơn.
Hết đồ uống truyền thống, Nhi chuyển sang âm nhạc. Cứ có chút tiền dạy kèm hoặc tiền nhuận bút, Nhi lại thu xếp thời gian để làm những chuyến đi xa.
Nó về Bắc Ninh tìm thêm những nét mới của quan họ.
Qua Thái Bình xem chèo.
Lên Lạng Sơn nghe tiếng hát then.
Ngược Phú Thọ để biết điệu trống quân, điệu hát xoan.
Lục tung đất Hà thành tìm cho bằng được những nghệ nhân thật sự của ca trù.
Nói về ca trù thì Nhi nhanh nhẹn lắm, hết đi tìm hiểu chán, đọc tài liệu chán, lại ngồi gò lưng viết với ước mong khôi phục lại vốn truyền thống văn hóa cổ đang nằm hấp hối này. Nhi bắt đầu được các báo để ý tới chắc hẳn cũng từ mấy bài viết về ca trù. Rồi chẳng hiểu mò mẫm học ca trù ở đâu, lôi về cái phòng ngủ đã vốn chật hẹp nào đàn đáy, trống, phách, thỉnh thoảng lại ngâm nga vài điệu bằng chất giọng thanh nhã. Mỗi khi tôi gọi điện cho nó, vọng lại trong tiếng điện thoại là giọng ca trù của một nghệ nhân luống tuổi. Nhi cứ bật cái đĩa đó suốt ngày mỗi khi có nhà. Chính vì thế mà tôi gọi điện, đầu dây bên kia không có nhạc điệu ca trù vẳng lại thì tôi nghĩ ngay đến chuyện mình gọi nhầm máy.
Nhi yêu quê hương nhiều. Mà đã yêu được thì phải hiểu được nó. Dù không được trọn vẹn thì cũng phải cố sức hiểu. Nhưng Nhi không yêu quê hương hiện tại, nó luôn đào bới quá khứ bằng hai bàn tay trắng cùng sự nhiệt tình hồ hởi không ngờ. Nếu hỏi nó về sàn nhảy Hà Nội, các shop thời trang, những ca sĩ nhạc trẻ, cửa hàng nào bán đồ ăn nhanh ngon, quán nước nào có cà phê thơm, sinh tố uống được… Nhi sẽ cười gượng vì đó là những thứ nó không hề biết tới. Váy áo, cặp tóc, trang sức, đồ trang điểm của nó là do tôi dẫn đi mua. Nó tương đối ảnh hưởng gu thẩm mĩ của tôi nên hai đứa khá giống nhau về lối phục trang. Có điều dễ nhận ra là Nhi xinh hơn tôi.
Luôn là thế.
Tôi và Nhi cùng tặng nhau những luồng sinh khí mới. Chúng tôi yêu những buổi chiều trốn nhà chạy xe ngoại thành. Hai đứa đứng ngắm dải sông Hồng hiền hòa chảy miên man dưới chân cầu Thăng Long. Bãi ngô non mướt ánh phù sa trên bãi giữa. Ánh lửa lom đom từ mái tranh nhà ai hắt ra mang lại chút gì yên ả. Những mảnh đời lênh đênh trên những con thuyền ngày ngày rong ruổi từ phía thượng nguồn xuống hạ lưu kiếm tìm niềm sống. Xa hơn nữa, mùi lúa thơm vừa chín tới đang dâng tràn không trung. Khói rạ cay xè mắt, tụi con nít quần cộc, áo ba lỗ lấm lem bụi bẩn đang mê mải lăn lê, tranh giành nhau củ khoai vùi vừa nướng. Tiếng gặt lúa, tiếng người cười nói giục giã nhau nhanh tay hơn, tiếng cảm ơn rốt rít khi hàng xóm sang gặt giúp, tiếng xe bò cọt kẹt chở từng bó lúa vàng nối đuôi nhau trên bờ đê trong chiều chạng vạng làm chúng tôi thấy lòng nao nao.
Vào chiều thứ Bảy hàng tuần, tôi và Nhi ngồi trên chiếc ghế đá quen thuộc, ngả đầu vào nhau dưới bóng hoàng lan trong cảnh chùa yên tĩnh. Hương hoa lan, hoa bạch mẫu đơn, hoa đại, hoa láng, hoa ngâu… hòa quyện nâng chúng tôi bước lên cảnh giới tưởng chừng như hoang đường. Tiếng kinh cầu sớm loang bao la trời đất, lửa trong bếp vừa nhen cho khuôn mặt chú tiểu ửng hồng.
Buổi sáng, chờ vạt nắng đầu tiên phủ nhẹ xuống sân nhà như một bức voan mỏng manh, Nhi trải chiếu cói còn tôi khệ nệ khiêng chiếc bàn thấp kiểu Nhật, nghiên mực, giá bút, giấy điều. Tôi khom lưng mài mực, còn Nhi giơ từng chiếc bút lông lên ngắm nghía. Nó lấy tay vuốt nhè nhẹ cụm lông đen mượt. Lưng thẳng. Chân khoanh tròn. Lượn một vài nét vào không khí. Lấy bốn tờ giấy, nó viết bốn chữ rồi đưa tôi xem.
Đây là lối chữ hành!
Đây là lối chữ lệ!
Đây là lối chữ chân!
Đây là lối chữ thảo!
Màu mực chưa khô ánh lên trên giấy. Tôi nhìn những con chữ nhảy múa trước mắt. Thấy vừa thân quen, vừa xa lạ.
Niềm tự hào dân tộc ánh lên lấp lánh trong mắt Nhi khi nó nhìn những men sứ, những đồ vật vừa được tìm thấy ở Hoàng thành. Nhi nắm chặt tay viên tròn miếng đất nơi thành cổ xưa, nhìn đăm đăm như cố tái tạo trong tưởng tượng những con người của ngàn xưa từng in dấu nơi đây. Còn tôi, tôi ngắm từng giọt mồ hôi lăn dài trên má Nhi, lòng tràn đầy niềm yêu thương trong sáng, ngọt ngào như hương hoa mộc trong đêm."
Chuỗi tràng hạt – Florence L.Barclay
Một câu chuyện cổ điển và có nét đẹp riêng theo kiểu cổ. Một trong số ít câu chuyện mà nữ nhân vật chính không đẹp, thậm chí còn xấu nữa. Nhưng dĩ nhiên đó chỉ là về ngoại hình…
6/10/2010
Bộ tiểu thuyết lịch sử Bão táp triều Trần – Hoàng Quốc Hải
Cũng thời là triều Trần, cũng nước ấy, dân ấy nhưng dưới thời của vua Thái tôn, Thánh tôn, Nhân tôn Đại Việt đã 3 lần đánh bại quân Mông-Thát, còn Nghệ hoàng lại để quân Chiêm bao phen vào ra đất Thăng Long như chỗ không người. Thế mới hay ở vị trí càng cao tài càng phải cao, đức càng phải dày. Mỗi quyết định sai lầm, ngu muội của kẻ chăn dân được đổi bằng xương máu của cả một dân tộc.
25/10/2010
Tình yêu trong bóng tối - Charlotte Lamb
Truyện này mình đọc một lèo mấy tiếng đồng hồ từ đầu đến cuối. Mình chọn truyện này vì nhìn cái tiêu đề cứ tưởng nhân vật chính bị mù (nên mới yêu trong bóng tối), hóa ra cũng mù thiệt mà là mù … quáng. Truyện rất lôi cuốn.
26/10/2010
Trần trụi với văn chương - Paul Auster
Truyện lúc đầu đọc không mấy hấp dẫn với những câu chuyện, triết lý vòng vo chẳng thấy ăn nhập gì đến tiêu đề nhưng càng về cuối càng lôi cuốn. Đến khi kết thúc câu chuyện thì mới thấy tất cả đều có liên hệ với nhau và đọc xong mình cứ nghĩ về nó mãi, cố liên kết sắp xếp lại để hiểu hết ý của tác giả. Câu chuyện có chút gì đó gần như là ám ảnh, buộc người đọc cứ miên man nghĩ về nó sau khi đã buông sách xuống.
1/11/2010
Đài các tiểu thư – Hồng Sakura
Truyện quá dễ thương. Văn phong bình thường nhưng tình huống truyện quá ư dễ thương. Con trai Bắc đụng con gái Nam, chàng lãng tử gặp nàng tiểu thư, cô là thiên thần trong mắt anh còn anh là nỗi ác cảm trong nhận thức của cô. Và bao nhiêu tình huống trớ trêu đã xảy ra từ những điều trái ngược đó.
4/11/2010
Trận đấu mùa đông - Jean-Claude Mourlevat
Câu chuyện khởi đầu bằng những cuộc vượt thoát của các học sinh trường nội trú để dấn thân theo lý tưởng mà vì nó cha mẹ họ đã hy sinh. Một cuộc kháng chiến kỳ lạ. Một bên là chính phủ của hội Phanlange không có nhân tính và một bên là nhân dân với vũ khí chính là giọng hát của Milena và sự quả cảm nhiều phần ngây ngô của những nhân-mã. Có cái gì đó rất không cân sức đến mức phi lý trong cuộc chiến giữa hai bên cho nên con tim độc giả cứ co thắt theo từng diễn biến, từng bước chân non nót, bỡ ngỡ của các cô cậu học sinh tuổi 17.
6/11/2010
Cô gái có hình xăm rồng - Stieg Larsson
Đọc rồi rùng mình vì sự suy đồi của những kẻ có được nhiều ưu thế trong cuộc sống. Mạng người chỉ được coi như cỏ rác, như một thú tiêu khiển cho những dục vọng xấu xa.
Càng đọc, càng bị câu chuyện lôi cuốn thì càng… bực mình vì truyện được dịch quá tệ với một mớ câu chữ rối rắm, lủng củng, tối nghĩa.
10/11/2010
Đêm ngọt – Hồ Việt Khuê
“Đêm ngọt” là tập truyện ngắn dành cho tuổi mới lớn với những câu chuyện có nội dung nhẹ nhàng, lãng mạn khá dễ thương được thể hiện qua giọng văn hóm hỉnh, tinh nghịch. Đọc những câu chuyện trong sáng của “Đêm ngọt” giống như được uống một ly nước suối tinh khiết mát lạnh, cảm giác thật dễ chịu đặc biệt là sau khi đã thưởng thức quá nhiều những loại nước uống có hương vị quyến rũ hơn nhưng cũng nhiều độc tố hơn.
12/11/2010
Thiên sứ - Phạm Thị Hoài
Cảm giác chung là không thích lắm.
17/11/2010
Tru Tiên – Tiêu Đỉnh
Lâu lắm rồi mới xem một quyển truyện thuộc loại kiếm hiệp. Đúng ra thì Tru Tiên cũng không hẳn thuộc thể loại kiếm hiệp mà là tiên hiệp.
Xuyên suốt câu chuyện là cuộc đời của Trương Tiểu Phàm nhưng nhân vật mà tác giả xây dựng thành công nhất theo mình là Điền Bất Dịch, sư phụ của Tiểu Phàm. Ấn tượng đầu tiên là thân hình béo tròn, rất ít vẻ tiên nhân đạo cốt và tính khí nóng nảy, trọng sĩ diện nên người đọc dễ cho rằng Bất Dịch là tuýt người đơn giản. Kỳ thật ông là người ngoài cứng trong mềm, trọng sĩ diện nhưng cũng rất tình cảm và rất nghĩa khí. Ban đầu khi phải thu nhận Tiểu Phàm vốn khí chất bình thường không có gì nổi trội, ông không mấy hài lòng và khi tên tiểu đệ tử này tu hành không có gì tiến triển, ông cực kỳ thất vọng và thôi không hỏi han nữa nhưng cũng không trách phạt gì. Có vẻ ông là người khá hời hợt, không tinh tế. Nhưng càng về sau càng thấy người sư phụ này rất thương yêu đệ tử, chỉ là không thể hiện ra trước mặt các đệ tử mà thôi. Mỗi lần trách phạt nhìn bề ngoài có vẻ như là rất cương quyết, nặng tay nhưng kỳ thật lại âm thầm quan tâm, lo lắng. Trước mặt trưởng môn nhân và các huynh đệ đồng môn thì luôn vì đệ tử mà lên tiếng, thậm chí là đôi co, gây gỗ. Khi gã đệ tử ngây ngô ngày nào đã quay lưng từ bỏ sư môn bước chân vào ma giáo và trở thành một tên Quỷ Lệ muôn người khiếp sợ, ông không một lời trách móc, vẫn một mực yêu thương dõi theo và chờ gã quay về bằng tất cả tấm lòng của một người thầy, người cha.
Tuy nhiên truyện vẫn còn nhiều nhân vật được xây dựng chưa mấy thuyết phục và nhiều tình tiết chưa hợp lý hoặc bị bỏ lửng rất đáng tiếc. Nhưng kể ra trong thời này mà có người viết được một quyển tiểu thuyết dày dặn về thể loại tiên hiệp này cũng đã là rất tuyệt rồi. Bộ Tru Tiên này là có lẽ là bộ truyện không thể bỏ qua cho những ai yêu thích thể loại kiếm hiệp hay tiên hiệp.
27/11/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2010 05:37:34 bởi Ct.Ly >
11 phút - Paulo Coelho
Khi yêu người ta luôn muốn người mình yêu được hạnh phúc. Và người ta có nhiều cách để làm điều đó. Với “11 phút” tình dục là một trong những giải pháp chính yếu.
2/12/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2011 02:06:05 bởi Ct.Ly >
Sau đêm đó (After the night) – Linda Howard
Nóng bỏng tay.
10/12/2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: