Nhật ký đọc sách (sách đã đọc)

Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 181 đến 210 trên tổng số 254 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 15.04.2012 15:02:52
Dạ, tại 2 quyển này (Cung đường vàng nắng và Anh có thể giữ bí mật?) là của người khác cho mượn nên phải đọc nhanh để trả lại người ta sis ơi (như vậy lần sau người ta mới cho mượn nữa chớ !!! )

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 18.04.2012 21:33:36
Yêu người tình một đêm – Kim Huyên
 
Truyện chỉ lôi cuốn ở nửa đầu còn nửa cuối thì … thất vọng.
 
13/4/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 18.04.2012 21:35:25
Khi yêu chàng - Cherry Adair
 
Truyện tình cảm – yêu đơn phương – tìm cách quyến rũ đối phương – khéo léo dẫn dắt để đối phương chủ động tấn công.
 
14/4/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 23.04.2012 22:53:06
Mùa gặt – Tess Gerritsen
 
Đọc xong rồi mình cứ tự hỏi tại sao truyện lại có tựa là “Mùa gặt”. Truyện quá hay, đọc xong mà cứ thấy rùn mình vì sự thật trần trụi trong ngành y. Ban đầu đó chỉ là một bệnh viện bình thường nhưng tác giả bóc tách dần dần để lộ từng chút từng chút một bí mật khủng khiếp của một đường dây mua bán nội tạng, cũng là bí mật của những bác sỹ đã bán lương tâm cho đồng tiền. Cảm giác ghê sợ mỗi lúc một tăng và lên đến đỉnh điểm khi Mark cầm dao mổ bụng lấy nội tạng người mà anh vẫn luôn miệng nói tiếng yêu đương. Quá hãi hùng.
 
Tác giả là bác sỹ nên các chi tiết về điều trị và phẫu thuật được miêu tả hết sức sống động.
 
22/4/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 30.04.2012 14:31:48
Đảo Tường Vy – An Ni Bảo Bối
 
Truyện không có cốt truyện, là những dòng tâm tư về đủ thứ chuyện của một người. Tĩnh lặng trong cô độc, độc thoại trong yên lặng không hẳn buồn không hẳn vui. Cứ bình thản kể về cuộc sống độc lập của một cô gái viết văn. Thường xuyên mất ngủ, đốt thuốc liền tay, không thích nói chuyện chỉ đi và đi. Có lúc đóng cửa làm việc liên tục mười tiếng một ngày có khi không làm gì cả chỉ đi qua hết vùng đất này đến vùng đất khác. Không than thở, không kêu gào, không bi kịch, không bức bối chỉ là một người thích sống trong thế giới của riêng mình.
 
Có đôi lúc mạch truyện nhảy lung tung như cách một người đang kể về mình, thích gì kể nấy có thể nhảy từ chủ đề này sang chủ đề khác tùy hứng. Giọng văn rất bình thản, trầm tĩnh hiểu rất rõ sự khác thường của riêng mình nhưng không lấy đó làm khác thường. Đơn giản là chấp nhận mình như mình đang như thế, không phán xét. Đây là điểm mình thích ở An Ni. Và tự nhủ từ bây giờ sẽ tìm hiểu nhiều hơn về tác giả này. Google tìm thông tin, nhìn thấy tác giả có vẻ mong manh, dịu dàng và theo mình là khá xinh. Hóa ra có rất nhiều người yêu văn của An Ni. Hẹn một ngày nào đó sẽ đọc thêm nhiều tác phẩm khác của chị.
 
30/4/2012

lifeme
  • Số bài : 90
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
  • Nơi: Lởm bang hội
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 30.04.2012 23:49:45
Ước gì mình bây giờ đủ xúc cảm và tĩnh tâm, có chút cảm hứng để trở lại đọc cùng bạn nón lá nhỉ!!!!!!!!!!!!!!!
Ngày xưa ơi!!!!!!!!!!!
Người trong bang Lởm

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 20.05.2012 12:33:42
Thiên táng – Hân Nhiên
 
Là một bằng chứng sinh động nữa về tình yêu. Hơn 30 năm sống cách biệt với thế giới giữa một cộng đồng xa lạ về ngôn ngữ, tôn giáo, khắc nghiệt về điều kiện sống để tìm chồng-một người đã được báo tử.
 
Ra đi tìm chồng là một thiếu phụ Trung Quốc 26 tuổi trẻ trung hừng hực sức sống, quay về là một bà lão Tây Tạng điển hình kiệm lời, khó đoán tuổi tác. Người phụ nữ đó gần như cả đời luôn đứng giữa những lằn ranh: sống-chết, Người Trung Quốc-Người Tây Tạng, mất mát-tìm kiếm để sống trọn vẹn cho tình yêu.
 
Những ngày cuối đời khi không tìm được người thân, chồng thì đã xác minh là vĩnh viễn ra đi, cuộc sống ở Trung Quốc hiện đại dường như quá xa lạ với bà không hiểu bà sẽ sống như thế nào? Quay về Tây Tạng hay ở lại Trung Hoa? Ở đâu cũng không dễ dàng với một người luống tuổi cô độc như bà, hay sồng ở đâu thì cũng thế khi bà đã học cách biết chập nhận.
 
20/5/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 18.06.2012 22:16:40
Cô gái trong trang sách – Guillaume Musso

Đọc tựa sách cứ nghĩ đó hẳn là câu chuyện ít nhiều mang tính liêu trai khiến những ai thích những câu chuyện lãng mạn không khỏi tò mò, nhưng hóa ra … Tâm lý chuyển biến từ bạn sang yêu, từ ghét sang quan tâm của nhân vật chính trong chuyện có vẻ hơi nhanh khiến mình không theo kịp, có chút hụt hẫng.

Ngay cả bí mật của cô bạn thân cũng gợi nhiều tò mò, phán đoán về mối quan hệ phức tạp giữa những người bạn thân nhưng sau khi bí mật đó được tiết lộ thì dường như tình cảm của đôi bạn phát triển quá thuận lợi, quá suông sẻ cũng mang lại cảm giác chưa thỏa mãn.

Giống như một món ăn, bảo rằng ngon thì cũng ngon nhưng dường như thiếu hương vị cay nồng để món ăn trở nên đậm đà hơn. Và dĩ nhiên với những người không thích ăn cay thì món ăn đó như vậy cũng đã là ngon rồi.

9/6/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 18.06.2012 22:18:41
Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ - Nguyễn Nhật Ánh

Kể ra Nguyễn Nhật Ánh dạo này ra sách khá đều tay và phải chăng để giữ được sự đều tay đó nên quyển nào cũng… mỏng ?!

Thông điệp của câu chuyện: khi có tình yêu người ta có thể làm được mọi thứ kể cả những điều kinh thiên động địa.

Nhưng cho dù có kinh thiên động địa như thế nào đi nữa thì chuột hót tiếng họa mi thì có vẻ… phi lý quá. Và chuyện mèo ngày ngày trút đồ ăn của mình vào bao ny-lon cho chuột Tí Hon tha về hang nuôi cả cộng đồng chuột cũng phi lý nốt.

Dĩ nhiên viết truyện là công việc sáng tạo, không ai cấm được nhà văn sáng tạo nhưng phải được đặt trong khung cảnh thích hợp. Trong trường hợp này mình thích kiểu sáng tạo vừa phải như “Tôi là Bê-tô” hơn, trong đó chó hành động rất đúng kiểu của chó dù nó được nhìn dưới góc độ của người hay của chó.

16/06/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 18.06.2012 22:20:15
Ngược chiều vun vút - Joe Ruelle

Đọc sách của Dâu Tây mình có cảm giác muốn viết, thích viết. Mình vẫn luôn nghĩ viết là một việc rất mất thời gian. Thời gian để quan sát, để nghĩ, để suy ngẫm và thời gian để viết, để tự biên tập những gì mình viết cho đến khi tạm hài lòng. Cả một quá trình đòi hỏi phải dành nhiều thời gian nhưng một anh chàng Tây vẫn làm được và làm rất tốt bằng ngôn ngữ không phải là tiếng mẹ đẻ để bộc lộ một tâm hồn sâu sắc đa chiều.

18/6/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 26.06.2012 20:38:52
Khu vườn xương - Tess Gerritsen

Bị cuốn hút bởi “Mùa gặt” mình lần tìm đến “Khu vườn xương” với mong muốn được chinh phục một lần nữa bởi ngòi bút của Tess Gerritsen.

Đan xen giữa quá khứ và hiện tại, tội ác dần dần được vạch trần và cũng dần dần kết nối lại mối duyên dang dở từ những kiếp trước.

“Khu vườn xương” là một câu chuyện đáng để đọc nhưng dù sao mình vẫn thích “Mùa gặt” hơn. Và dù chưa đọc hết các tác phẩm của bà nhưng theo mình có lẽ sẽ hiếm có tác phẩm nào của bà vượt qua được “Mùa gặt”, còn nếu có thì đó không chỉ là thành công của bà mà còn là hạnh phúc của người đọc vì lại có thêm nhiều tác phẩm xuất sắc để thưởng thức.

22/6/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 26.06.2012 20:40:20
Lấp lánh - Ekuni Kaori

Có lẽ là thật khó giải thích khi một người vợ yêu người chồng đồng tính và chấp nhận cả người yêu của chồng. Nhưng cũng dễ hiểu vì lúc đầu họ lấy nhau không vì tình yêu mà hôn nhân chỉ là tấm bình phong để cả hai được là những người bình thường trong con mắt những người xung quanh.

Cô và anh ai cũng có mục đích riêng của mình và không ai hy vọng gì ở đối phương. Cả hai hiểu rõ thế và chấp nhận thế, chấp nhận những điểm không hoàn hảo của đối phương.

Chỉ là… cô không ngờ mình lại yêu.

Chỉ là… anh quá hoàn hảo: hiền lành, chu toàn, nhẫn nhịn. Người đàn ông như vậy đúng là đối tượng tốt để gởi trao tình cảm.

Và vì yêu cô chấp nhận anh như anh vốn như thế. Cô yêu người đó, chì là… người đó không thể yêu cô.

24/6/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 08.07.2012 19:58:29
Xú phi Mộ Tuyết – Tuyết Ma

Vốn không có thiện cảm với một số truyện “Tàu” được dịch dồn dập trên net gần đây với cốt truyện xuyên không tùy tiện và lời văn dịch thì Việt không ra Việt mà Tàu cũng không phải Tàu. Đọc rất phản cảm với một mớ chữ rối rắm tối nghĩa. Vậy mà chỉ bởi vì tò mò về một vương phi không có nhan sắc mình đã thử đọc “Xú phi Mộ Tuyết”. Nói chung truyện cũng không quá xuất sắc và cũng không quá tệ. Cốt truyện hoàn toàn là hư cấu, có thể đọc với mụch đích giải trí.

27/6/2012



Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 08.07.2012 20:00:32
Một phát một mạng - Lee Child

Ai thích đọc truyện hình sự, vụ án thì không nên bỏ qua loạt truyện của tác giả này về anh chàng Jack Reacher, một cựu quân nhân thích cuộc sống độc hành và vì nhiều lý do đã phá rất nhiều vụ án ly kỳ.

1/7/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 29.07.2012 12:43:06
Dữ liệu tử thần - Jeffrey Deaver

Nằm trong series truyện về thám tử Lincoln Rhyme, truyện mang lại cảm giác rờn rợn khi cuộc sống càng hiện đại con người càng dễ bị theo dõi từ những thông tin tưởng chừng như rất vụn vặt vô hại được các thiết bị điện tử ghi lại chính xác đến từng giây.

Khi bạn đăng ký mua hàng qua mạng cũng có nghĩa là bạn đang để lại một dấu vết mà biết đâu một ngày nào đó một kẻ điên khùng nào sẽ tập hợp lại tất cả các dấu vết để nắm trong tay tất cả các thông tin về bạn và thế là bạn “tiêu” rồi…

15/7/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.08.2012 13:59:31

Bài giảng cuối cùng - Randy Pausch

Quyển này đã nghe nói lâu rồi, giờ mới có thể đọc được. Nửa đầu quyển sách khi tác giả kể câu chuyện về tuổi thơ của mình hay hơn hẳn nửa sau quyển sách, theo mình là hơi khô khan và ý đồ rao giảng quá rõ ràng nên mình thấy ít đặc sắc hơn.

Ấn tượng mạnh nhất là chi tiết ông cầm lon nước ngọt đổ thẳng lên nệm chiếc xe hơi mui trần mới mua của mình cốt chỉ để các cháu không phải lo ngại chuyện làm bẩn xe mới của cậu. Lối giáo dục này dường như rất khác biệt với cách dạy con của đa số mọi người. Có lẽ nó xuất phát phần nào từ kỷ niệm thời thơ ấu khi ông được cha mẹ cho phép tự trang trí hay nói đúng hơn là tự vẽ những gì mình thích lên tường căn phòng mình. Dù mẹ ông là người khá nghiêm khắc nhưng cuối cùng bà vẫn đồng ý. Và căn phòng đó đã được giữ nguyên như thế đến tận ngày ông sắp qua đời vì bệnh ung thư. Mỗi khi về nhà ông đều thích vào căn phòng đó, nhìn những hình vẽ trên tường ông lại thấy cha mẹ mình tuyệt vời biết bao vì đã để cho mình trang trí căn phòng theo lối không giống ai. Mỗi khi có khách ba mẹ ông cũng giới thiệu căn phòng với niềm tự hào tương tự.

Chính cách giáo dục của ba mẹ đã rất nhanh rèn ông trở thành người độc lập suy nghĩ, luôn đặt câu hỏi và theo đuổi những ước mơ tưởng chừng viễn vông nhất. Và ông muốn truyền lại tất cả những điều đó cho các con bằng chính câu chuyện đời mình.

2/8/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.08.2012 14:04:10
Độc giả thứ 7 – Lôi Mễ

Nằm trong series truyện về tâm lý tội phạm của Lôi Mễ mà mình đã đọc “Đề thi đẫm máu”, Độc giả thứ 7 cũng nói về Phương Mộc từ thời còn là sinh viên đã chứng kiến các vụ án mạng xảy ra trong trường.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2012 14:06:34 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.08.2012 14:09:03
Cái ghế trống - Jeffrey Deaver

Thêm một tác phẩm nữa của Jeffrey Deaver viết về nhà hình sự học Lincoln Rhyme. Theo đúng phong cách của Jeffrey Deaver, truyện luôn luôn có bất ngờ, kịch tính ở những phút cuối. Ngay lúc tưởng chừng mọi sự đã kết thúc suông sẻ thì biến cố xuất hiện. Trong vụ án này Amelia Sachs bị thử thách nhiều nhất khi cô ngỡ ngàng tưởng như mình đã sập bẫy tiếp tay cho kẻ thủ ác, rồi sự cố giết cảnh sát, tương lai ngồi tù không tránh khỏi …

11/8/2012


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 26.08.2012 21:41:27
Hoa bên bờ - An Ni Bảo Bối

Tác giả bảo có nhiều độc giả viết thư cho cô rằng mỗi đêm trước khi đi ngủ phải đọc vài trang sách của cô mới có cảm giác yên tâm. Mình tin điều đó. Rất nhiều đoạn trong sách mình thấy có mình trong đó. Và đọc An Ni người ta cảm thấy được an ủi, rằng ở đâu đó cũng có người giống mình và người đó vẫn sống tốt, sống yên ổn. Vậy chắc chắn mình cũng không phải quá dị biệt và có quyền được sống yên ổn như mình muốn.

14/8/2012


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 26.08.2012 21:42:42
Totto-chan bên cửa sổ - Kuroyanagi Testuko

Một câu chuyện quá ư dễ thương và sinh động không ngờ. Nếu như đứa trẻ nào cũng được học ở một ngôi trường như Tomoe thì có lẽ việc học không trở thành gánh nặng mà là niềm vui bất tận. Cho nên Totto-chan là cô bé vô cùng may mắn khi được học trong một môi trường gần như là thiên đàng tuổi thơ, cô bé thật rất may mắn khi có một người thầy hiệu trưởng tuyệt vời và một người mẹ rất tâm lý.

Chỉ đọc vài trang đầu mình đã thấy thật hạnh phúc khi được cầm trên tay một quyển sách thú vị đến như vậy. Mình cười đến chảy cả nước mắt với đoạn kể về “Thử thách sự gan dạ”, ôi trời ơi trẻ con đến thế là cùng và cũng đáng yêu quá đi mất.

25/8/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 03.09.2012 19:08:35
Đêm đầu tiên – Marc Levy

Là phần tiếp theo của quyển Ngày đầu tiên, đây có lẽ là bộ tiểu thuyết tình cảm hơi lạ của Marc Levy vì được trộn lẫn nhiều các yếu tố tìm kiếm phám khá, săn đuổi kiểu Dan Brown.

2/9/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2012 22:26:44 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 16.09.2012 18:08:57
Búp bê đang ngủ – Jeffrey Deaver

Là một truyện khác của Jeffrey Deaver, người sáng tạo ra thám tử Lincoln Rhyme, viết về chuyên gia phát hiện nói dối Kathryn Dance. Vẫn là phong cách của ông bất ngờ đến giây cuối cùng nhưng vụ án được phá thông qua một phương pháp khác-phán đoán diễn tiến qua tâm lý, hành vi-chứ không phải vật chứng.

Bạn mình cho rằng quyển này không hay bằng so với loạt truyện về Lincoln, vì nó logic hơn. Mình lại nghiêng về Kathryn vì đơn giản cô là… nữ thám tử. Cô vốn không phải là dân hình sự của các vụ chuyên án theo kiểu mạnh bạo, giỏi võ, thiện xạ mà xuất thân là nhà tâm lý học. Có sự yếu đuối, nữ tính, sự lo sợ cho an nguy gia đình của một bà mẹ góa như biết bao phụ nữ khác khiến cô không khác mấy với những bà nội trợ xung quanh. Cho nên mỗi khi đối diện với tội phạm cô chỉ có duy nhất một vũ khí sắc bén là khả năng nắm bắt tâm lý đối tượng từ đó phán đoán hướng hành động tiếp theo của hắn. Những thứ đó xem ra cũng rất mong manh nên nguy hiểm cho bản thân càng cao.

9/9/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2012 22:25:51 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 16.09.2012 18:11:12
Sông ngầm – Lôi Mễ

Một dạng phá án bằng khoa học tâm lý tội phạm nhưng theo kiểu phương Đông đậm đặc chất quân tử Tàu để xây dựng hình tượng thần thám Phương Mộc.

Mình ghét nhất trong truyện này là các nhân vật nam cứ đốt thuốc liền tay, có thể nhịn ăn nhịn uống chứ không thể nhịn hút, đặc biệt là nhân vật chính. Do đồng chí công an này phải động não nhiều hay đó cũng là một nét đặc trưng của xã hội phương Đông chưa tiến bộ, chưa hiểu hết tác hại của thuốc lá? Và nếu như những độc giả thanh niên say mê hình ảnh thần thám Phương Mộc cũng bắt chước thói quen này thì có lẽ lợi bất cập hại.

14/9/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2012 17:35:23 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 22.10.2012 22:54:04
Vụ án phòng thí nghiệm - Kenvin Anderson

Đã xem file Hồ sơ mật (X file) nên bắt gặp một quyển sách viết về nhân viên FBI Mulder và Scully mình đã không ngần ngại mở ra xem. Tuy nhiên có lẽ sách quá mỏng nên vẫn chưa “đã”, vụ án kết thúc quá nhanh chóng, đơn giản.

14/10/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 29.10.2012 22:20:16
First Comes Baby - Janice Kay Johnson

Là truyện hiếm hoi tự dịch của các bạn trên net mang đậm tính nhân văn khi nhân vật nữ phải sống những tháng ngày khổ sở, gần như đánh mất bản thân mình sau tai nạn bị hãm hiếp kinh khiếp đến suýt chết. Đó là bước ngoặt định mệnh đau buồn của cô. Và một bước ngoặt khác khi cô muốn có con mà không muốn có chồng. Cuộc đời cô lại một lần nữa thay đổi. Lần này khác hơn là cô đã mở rộng lòng mình tiếp nhận sự giúp đỡ của bạn bè, gia đình để đương đầu với những ám ảnh sợ hãi dai dẳng từ sau biến cố đó.

Mình thích câu chuyện này, kể cả nội dung và cách dịch.

27/10/2012


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.11.2012 22:06:07
Mọi điều ta chưa nói – Marc Levy

Truyện viết về tình cha con rất xúc động. Mình thích từng khoảnh khắc trong truyện.

Đầu tiên là chi tiết nhỏ xíu thôi, đó là khi Stanley lựa lúc Julia nói chuyện điện thoại để thanh toán các chi phí cho chiếc váy cưới của cô. Nhưng sau đó khi hay tin cha cô vừa qua đời ở Paris và tang lễ sẽ được cử hành vào đúng ngày đám cưới của cô. Anh vội đưa cô ra khỏi tiệm áo cưới và không quên lấy lại tấm chi phiếu đã đưa cho nhân viên cửa hàng. Một tình tiết nhỏ nhặt nhưng nó đúng y như ngoài đời, chẳng ai dại gì đi thanh toán một khoảng tiền lớn như thế nếu biết chắc đám cưới sẽ bị hoãn. Đọc đến đó mình không khỏi mỉm cười và khen cho tác giả vừa thực tế vừa tinh tế.

Khi cử hành xong đám tang cha, ngày chủ nhật đáng lý ra là ngày nghỉ trong tuần trăng mật của cô nhưng trong tâm trạng trống rỗng không có việc gì làm Julia đã đến công ty. Ở đó cô đã gặp vài đồng sự vẫn đang miệt mài làm việc thâu đêm cho dự án phim hoạt hình sắp tới đang có nguy cơ bị trễ hạn. Cô lập tức triệu hồi tất cả những người trong bộ phận đến để cùng nhau nghĩ ra thuật toán cho những chú chuồn chuồn có thể bay lên đáp trả cuộc tấn công của đội quân bọ ngựa. Và thật bất ngờ một tân binh trẻ măng đã tìm ra cách. Anh ta ấp úng khi trình bày cho ba mươi sáu người khác cùng nghe nhưng khi anh mở máy và làm cho chú chuồn chuồn cất cánh vẽ một đường cong tuyệt đẹp trước khi bay lên cao thì tất cả mọi người đều thôi chế giễu mà chuyển sang hoan nghênh. Mình thích không khí làm việc đó. Thích khoảnh khắc sống hết mình cho công việc, thích cảm giác giải quyết được công việc tưởng chừng như bế tắc. Rất tuyệt vời và đầy xúc động. Trong thực tế mình biết công việc đó rất vất vả nhưng dưới ngòi bút của tác giả nó đầy sây mê và cuốn hút. Tự nhiên khoảnh khắc đó mình yêu công việc của Julia vô cùng. Nó không đơn thuần là công việc, nó là đam mê, là ước mơ, là sự sống. Một lần nữa mình rất thích những người phụ nữa sống động và có một vẻ đẹp kỳ lạ thông qua niềm say mê công việc trong những trang sách của Marc Levy.

Ban đầu theo lời miêu tả của Julia mình cứ ngỡ cha cô là một người luôn bận rộn, hơi vô tâm với con cái và khá là độc đoán trong việc dạy dỗ con. Nhưng dần dần đã hé lộ ra một người cha khác mà chi tiết ấn tượng nhất là khi ông hỏi cô tại sao khi đi ngủ cô không bật đèn lên để đọc sách mà thích chui vào mền đọc dưới ánh đèn pin. Cô bảo để ông tưởng cô đã ngủ. Ông hỏi tiếp vậy có khi nào đèn pin của cô bị tắt giữa chừng chưa. Lúc đó cô mới chợt giật mình hồi tưởng lại, quả thật chưa bao giờ nó tắt giữa chừng. Ông hỏi tiếp thế con tưởng đèn pin của con có phép màu à khi mà con chưa lần nào thay pin cho nó. Một chi tiết nhỏ mà nói lên nhiều rất nhiều điều. Rõ ràng ông không hề độc. Bởi khi cô cứ an tâm tưởng cha không hề hay biết việc mình trốn trong chăn đọc sách thì thật ra ông đã biết hết nhưng vẫn giả vờ không biết. Chẳng những không cản mà khi thấy cô thích làm điều đó ông đã để cô tự do làm theo ý mình và con chiều theo ý cô để giả vờ như không biết. Ông còn âm thầm tiếp tay thay pin cho con để con ông được sống trọn vẹn với ước mơ, với sở thích của mình. Một người cha tâm lý và chú ý đến từng chuyện nhỏ nhặt như vậy không thể là người cha vô tâm hay độc đoán được. Ông âm thầm lo lắng, chu toàn cho con. Và cũng bởi ông không nói nên Julia lại cứ ngỡ cha không hề để tâm, không thương yêu mình. Cái cô biết và nhớ nhất là những điều ông không làm cho cô như hay vắng nhà, không có mặt bên cạnh khi cô trông ngóng. Và cô ghét cha vì ông đã ngăn cấm tình yêu đầu đời của cô. Mà có lẽ chẳng riêng gì Julia mà ai trong chúng ta dường như cũng đều thế cả. Thường ta hay có lý do để oán trách cha mẹ, ta chỉ nhớ những thiếu sót của họ mà ít khi nhớ những hy sinh của mẹ cha. Lắm lúc ta vô tư không hay biết đến những hy sinh đó. Cho nên chi tiết thay pin cho con quá đắt đã bật lên được rất nhiều điều. Đến đây thì mình tin hẳn ông là một người cha rất yêu thương con.

Rồi cho đến khi ông chất vấn Julia rằng cô thì biết gì về tình yêu mình lại vỡ ra nhiều điều hơn. Ông hỏi: “Con có thể dâng hiến hoàn toàn bản thân mình cho ai đó suốt bảy năm trời, dâng tặng mọi thứ, không giữ gìn, không e ngại, cũng không chút ngờ vực, khi thực lòng vẫn biết rằng người con yêu hơn mọi thứ trên đời sẽ lãng quên hầu như mọi chuyện hai người đã cùng trải qua không? Con có chấp nhận rằng những chăm chút ân cần của con, những cử chỉ yêu thương của con sẽ phai nhạt trong ký ức của người ấy và rằng bản tính khiếp sợ sự trống trải một ngày kia sẽ lấp đầy chứng quên này bằng những lời trách móc và luyến tiếc không? Nếu biết điều ấy là không thể tránh khỏi, liệu con có đủ sức thức dậy giữa đêm khi người con yêu thương khát nước, hay chỉ đơn giản là gặp một cơn ác mộng không? Liệu mỗi sáng con có còn muốn chuẩn bị bữa sáng cho họ, chăm lo, an ủi, đọc truyện khi họ buồn, hát cho họ nghe, đi ra ngoài bởi vì họ cần hít thở không khí ngay cả khi trời lạnh thấu xương; thế rồi tối đến, con có gạt đi nỗi mệt nhọc của bản thân mà đến ngồi nơi cuối giường họ để xoa dịu nỗi sợ của họ, nói với họ về một tương lai mà nhất định họ sẽ xa rời con không?”

Đây là thứ tình yêu gì kia chứ và mấy ai có thể làm được như vậy? Liệu có bao nhiêu người đang yêu dám tự tin nói rằng mình sẽ làm được tất cả những điều ấy? Nhưng mọi thứ lại vỡ òa ra khi ông nó tiếp: “Tình cảm yêu thương của bố vừa tả cho con thấy, đó là tình yêu thương của một ông bố, hoặc một bà mẹ dành cho con mình”

Quả thật ngẫm lại đây đúng thật là những tình cảm cha mẹ luôn sẵn sàng dành cho con cái của họ mà không chút tính toán. Và đến đây mình hoàn toàn bị thuyết phục rằng tình yêu cha mẹ dành cho con cao hơn tình yêu nam nữa gấp trăm ngàn lần. Có thể mình cũng đã biết vậy, nhưng nhờ Marc Levy điều đó càng rõ ràng hơn, hiển nhiên hơn.

Chính điều hiển nhiên này mà khi kết thúc truyện khi biết ông là người thật chứ không phải là rô bốt được tái tạo từ ký ức của ông để được sống thêm 6 ngày ngắn ngủi bên con mình để nói hết mọi điều ông chưa kịp nói, mình vừa bất ngờ vừa không bất ngờ. Suốt câu chuyện nhiều lần mình đã nghi ngờ ông là người thật nhưng rồi sau đó ông lại lấp liếm quá giỏi nên nghi ngờ cũng trôi qua. Đặc biệt thuyết phục với chi tiết ông đột nhiên ngã vật ra bất tỉnh khi anh chàng Adam vô ý ngồi lên remove điều khiển con rô bốt. Quá tài tình. Cho nên không thể nói là không bất ngờ khi hóa ra ông là người thật và đang có bệnh phải điều trị. Xâu chuỗi sự kiện lại không khó để đoán ra ông đã bị bênh nan y và vì không muốn Julia nặng lòng lo cho mình nên ông muốn cô nghĩ rằng ông đã chết. Cũng nhân cơ hội cái chết của bản thân ông muốn giúp cô nhìn lại tình cảm của mình. Thậm chí là chấp nhận khơi lại hố sâu ngăn cách giữa hai cha con và cũng là sai lầm trong quá khứ của ông để giúp cô tìm lại tình yêu đích thực. Có thể nói đó là sự dũng cảm lớn lao với rất nhiều tâm sức mà chỉ có cha mẹ mới làm được cho con. Và cũng bởi vì đã hiểu tình cảm cha mẹ đối với con cái là lớn lao dường nào nên mình hoàn toàn không còn bất ngờ nữa. Phải, có điều gì là tốt cho con cái mà cha mẹ lại không làm được?

11/11/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2012 22:27:39 bởi Nón lá >

Ct.Ly

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 14.11.2012 20:32:56


Trích đoạn: Ct.Ly

Mọi Điều Ta Chưa Nói

Dịch giả: Bảo Linh


Nguyên tác: Toutes ces choses qu'on ne s'est pas dites

http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvnnntnvnmn31n343tq83a3q3m3237nvn

Truyện này đọc thật cảm động của tình cha con, ctly đã đọc qua bằng tiếng Pháp lâu rồi

cảm ơn nón lá nhiều , chúc vui


Chị thật may mắn khi được đọc nguyên tác bằng tiếng Pháp. Có lẽ em thích kiểu viết truyện của Marc Levy, lúc nào cũng nhẹ nhàng bay bổng, lãng mạn và xúc động.

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.11.2012 21:21:50

Trang nhật ký đẫm máu – Mary Higgins Clark

Một câu chuyện trinh thám theo mình thì hay vừa vừa. Cứ tưởng trong nhật ký của người bị sát hại có ghi lại bí mật gì ghê gớm lắm để có thể từ đó bà mẹ khăng khăng khẳng định mối nghi ngờ lâu nay rằng con mình không bị tai nạn mà là bị sát hại. Hóa ra tất cả chỉ là suy đoán mà đầu mối đó cũng không có gì là chắc chắn, chỉ do kẻ sát nhân quá manh động nên hóa ra đã gây chú ý và đáng động cho cảnh sát. Không ly kỳ như mong đợi.

17/11/2012



Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.11.2012 21:23:24
Kiếp sau – Marc Levy

Cũng một kiểu viết rất tình cảm và lãng mạn của Marc Levy nhưng truyện lại không thuyết phục được mình như những truyện khác của ông. Không hiểu sao đọc mà cứ có cảm giác không thật, chuyện hai người hễ chạm vào nhau lại xảy ra các ảo giác những cảnh của kiếp trước thấy xạo xạo sao đó. Dù đây không phải là truyện duy nhất của ông được lồng ghép những điều viễn tưởng, tâm linh nhưng nếu như “Và nếu như em không phải là một giấc mơ” cứ cuốn mình đi theo mạch truyện và “Những điều ta chưa nói” khiến mình tin sái cổ rằng có một con rô bốt y như người thật thì truyện này lại không làm được điều đó. Ngay cả mối căm thù của người đàn bà đó với đứa con nuôi của chồng cũng không thuyết phục được mình. Chỉ với mối thù thế thôi mà linh hồn người vợ không chịu siêu thoát mà phải đầu thai qua nhiều kiếp để trả thù thì coi ra chẳng đáng chút nào. Và người con của bà chẳng có thù hằn gì thì sao cũng đầu thai cùng kiếp với mẹ và vẫn nhận ra bà khi cô chẳng có vướng bận gì với những con người đã từng là mẹ ruột hay chị nuôi ở những kiếp trước đó. Nói chung là mình thấy có nhiều điều được tác giả lý giải chưa thỏa đáng.

25/11/2012




Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 181 đến 210 trên tổng số 254 bài trong đề mục