Nhật ký đọc sách (sách đã đọc)

Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 8 của 9 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 254 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 09.12.2012 19:29:37
The Mariage Bargain - Jenifer Probst

Truyện tình cảm. Đã đọc. Không mấy ấn tượng.

1/12/2012


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 09.12.2012 19:30:42
Bà xã theo anh về nhà đi – Tửu Tiểu Thất

Truyện hài hước, dí dỏm thích hợp đọc những khi muốn giải tỏa stress.

7/12/2012

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 23.12.2012 19:30:29
Mật mã Tây Tạng – Hà Mã

Một pho tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm ly kỳ hấp dẫn và cũng là một bể kiến thức về Tây Tạng. Trải qua cuộc hành trình dài 10 tập với ngót ngét gần 8000 trang giấy, đây là bộ truyện để lại cho mình nhiều kỷ niệm nhất. Lần đầu tiên mình biết đến chó ngao Tây Tạng, lần đầu tiên biết về mật tu Tây Tạng và cũng lần đầu tiên có cảm giác hồi hộp khắc khoải đợi chờ thời điểm ra mắt tập cuối cùng của bộ truyện.

Mặc dù vẫn có những chỗ dài dòng, lê thê khó tránh khỏi của những bộ truyện dài tập và đôi chỗ không hợp lý nhưng đây vẫn là bộ truyện đáng đọc đối với những người thích cảm giác mạnh hay ưa thích loại truyện phiêu lưu khám phá.

16/12/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2012 19:34:07 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 23.12.2012 19:32:27
Sự im lặng của bầy cừu – Thomas Harris

Đây là tác phẩm mang nhiều sự độc đáo. Sách thuộc thể loại hình sự vụ án nhưng tựa đề lại thấp thoáng tính triết học. Thông thường loại truyện hình sự này thì nhân vật gây ấn tượng mạnh nhất cho người đọc thường là điều tra viên hay thám tử - người trực tiếp phá án, nếu không phải vậy thì chắc chắn sẽ là kẻ gây án. Nhưng ở tác phẩm này người để lại ấn tượng sâu đậm nhất lại là một người không liên quan trực tiếp đến vụ án nhưng lại đóng vai trò quan trọng trong toàn bộ câu chuyện, đó là bác sỹ Hannibal Lecter.

Khi Lecter vượt ngục thành công, cứ ngỡ ông sẽ tìm cô sinh viên Clarice vì cô chính là người duy nhất ông chịu nói chuyện và đã tìm hiểu khá kỹ - kỹ một cách bất thường - về thời thơ ấu bất hạnh của cô. Nhưng thật bất ngờ khi ông đã nói rõ sẽ không tìm đến cô, không tìm cách hãm hại cô như ông đã giải thích “vì nếu không có cô cái thế giới này sẽ mất đi phần hấp dẫn của nó”. Cũng lạ lùng không kém khi ông “gởi tặng cho Barney một số tiền hậu hĩnh và một lời cảm ơn về thái độ nhã nhặn của anh ta”. Một người tù biệt giam lại gởi tặng tiền cho người gác ngục mẫn cán, thật lạ.

Qua hai tình tiết này tự nhiên ông bác sỹ tưởng như bị điên vì giết người vô tội vạ này lại trở nên phức tạp và khó đoán hẳn. Ông ta có thật bị điên không khi lại đánh giá rất chính xác phẩm chất của những người xung quanh. Ngẫm lại toàn bộ những truyện trò và cách hành xử của ông với Clarice hình như ông chưa từng xúc phạm cô mà ngược lại rất đúng mực như một quý ông thực thụ và còn có ý che chở, giúp đỡ cô phá án và tìm lại sự thanh thản trong tâm hồn. Có lẽ ông ta vẫn là kẻ ác khi giết người không gớm tay nhưng ông ta không đơn giản là người điên mà dường như qua cách hành xử rất phải đạo với Barney, với Clarice ông đã nâng hình ảnh của mình lên cao hơn một bậc, cao hơn rất nhiều so với những kẻ bình thường nhưng ti tiện xung quanh.

Tác giả có viết nhiều tác phẩm khác liên quan đến nhân vật này như Rồng đỏ, Hannibal, Hannibal trả thù. Nếu có điều kiện mình muốn đọc nhiều hơn về nhân vật này.

22/12/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2012 19:37:19 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 02.01.2013 20:41:36
Vẫn mơ về em – Hồng Cửu

Đang lúc tâm trạng chán, mệt mỏi cố tìm cái gì nhè nhẹ đọc và vớ được truyện này. Đọc rất vui.

30/12/2012


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 02.01.2013 20:43:55
Tình yêu đau đớn thế - Đằng Qua

Gần giống như truyện Quỳnh Dao của thời hiện đại, toàn bi kịch và bi kịch.

31/12/2012

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2013 18:56:02 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 02.01.2013 20:45:25

Trăng lạnh – Jeffery Deaver

Ngày đầu năm đọc truyện vụ án có vẻ cũng hơi ngài ngại. Tuy nhiên đọc rồi lại thấy rất đáng, truyện là sự kết hợp giữa một chuyên gia nghiên cứu vật chứng và một chuyên gia nghiên cứu con người. Một sự bổ sung hoàn hảo để phá án.

1/1/2012


Ct.Ly

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 03.01.2013 19:10:35
Dạ, là do truyện Vẫn mơ về em đọc vui nên cứ bị cuốn đi đến hết luôn :), còn Tình yêu đau đớn thế lúc đầu em cũng đọc kỹ nhưng càng về sau càng thấy quá bi kịch éo le một cách có sắp đặt như muốn lấy nước mắt người đọc :( nên có hơi lướt chút vì nếu không đọc nữa sẽ không bao giờ có can đảm đọc tiếp. Sau đó đến Trăng lạnh đã là ngày cuối cùng trong chuỗi ngày nghỉ Tết dương lịch rồi nên ráng đọc xong luôn để đi làm cho khỏi "vấn vương" suy nghĩ :). Nói chung là quyển nào cũng có lý do lý trấu hết nên mới thế đó chị :).
 
Năm mới vẫn có rất nhiều truyện mới để đọc, em đang có Trước lúc ngủ say (TLNS) và Tử thư Tây Hạ (TTTH). Nghe giới thiệu TLNS là do Nguyễn Lê My Hoàn dịch nên muốn đọc thử xem sao. Ngày trước em có đọc Lối đi ngay dưới chân mình và các truyện ngắn của My Hoàn trên Áo Trắng nên cũng muốn biết truyện do My Hoàn dịch thì ra sao:). TTTH là loại truyện em thích nên muốn đọc thử xem câu chuyện có hấp dẫn không.
 
Em đã đọc 2 tập Mê tông chi quốc của Thiên Hạ Bá Xướng và tập đầu tiên của phần hai Ma thổi đèn của cùng tác giả này, nhưng em không thích lắm cách xây dựng nhân vật kiểu giang hồ nói năng bạt mạng và kiểu tuyên truyền tư tưởng của Mao chủ tịch một cách sống sượng như của THBX (mặc dù biết tác giả làm vậy là có ý đồ) nên chắc thôi không xem tiếp nữa.
 
Ngoài ra em còn lăm le muốn đọc Xứ Cát.....
 
...em xổ một tràng vậy chị nghe đã mệt chưa hihi... thôi tạm dừng đây nghe chị.
 
Năm mới chúc chị nhiều sức khỏe và bình an, hạnh phúc, vui vẻ.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2013 21:26:12 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.01.2013 20:20:52
Trước lúc ngủ say – S.J.Watson

Cứ ngỡ là câu chuyện tâm lý tình cảm nhưng dần về cuối lại hé lộ một vụ án, một âm mưu. Cứ ngỡ là một người chồng tận tâm với tình yêu bất diệt hóa ra là kẻ tâm thần, bệnh hoạn. Tình yêu khi đặt không đúng chỗ và không có sự kiểm soát sẽ trở thành tội ác.

6/1/2013

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.01.2013 20:22:13
Phớt lờ tất cả và bơ đi mà sống – Hugh Macled

Rất nhẹ nhàng và thực tế. Tác giả đưa ra lý thuyết “Tiền” và “Tình”. “Tiền” nghĩa là làm việc vì cuộc sống, đảm bảo miếng cơm manh áo để tự do sống cho đam mê. Kinh tế vững chắc đam mê mới có thể bay cao. “Tình” là phần đam mê của mỗi người, tự do làm những gì mình thích không hề bận tâm những đánh giá và cách nhìn của kẻ khác. Đừng bao giờ đặt mình vào thế phải cầu xin ai đó, như thế bạn đã đánh mất tự do trong sáng tạo, nghĩa là bạn không còn là chính mình. Hãy thoải mái sáng tạo theo ý mình. Trong thời đại ngày nay mỗi người đều được trao cơ hội vô giá để tự PR, tự selling thành quả của mình thông qua internet. Hữu xạ tự nhiên hương. Cứ tự do sáng tạo rồi danh vọng sẽ tìm đến nếu bạn thật sự tài năng, tiếp sau đó sẽ là tiền tài.

19/1/2013


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.01.2013 20:23:30
Dexter và giấc mơ hắc ám – Jeff Lindsay

Một kiểu mô tả tâm lý tội phạm rất đặc biệt. Người đọc không ghét cũng chẳng thích kẻ sát nhân nhưng cũng không thể không theo dõi sát từng bước hành động rất bản năng của hắn. Tác giả rất giỏi trong việc mô tả diễn biến tâm lý của một kẻ tự nhận mình không phải là người mà chỉ đang đóng vai con người để hội nhập vào cuộc sống xã hội, để không bị phát hiện. Kẻ đó cô độc, không hiểu được những tình cảm thông thường nhất của con người nhưng giỏi ngụy trang để thích nghi. Ở khía cạnh này hắn có gì đó đáng thương. Hắn sở hữu giác quan đặc biệt của kẻ đi săn hiểu rành tâm lý những kẻ biến thái như mình. Hắn có thể xuống tay không do dự, cẩn thận sắp đặt, gọn gàng thu dọn. Ở khía cạnh này hắn rất đáng sợ. May mắn hắn được Harry dạy dỗ, ông hiểu hắn tường tận từ nhỏ nhưng đủ độ lượng để không bắt hắn giao nộp cho trại giáo dưỡng và đủ vị tha để dạy hắn cách chọn lựa đối tượng. Ông nhìn thấu con người hắn, biết trước sau gì bản chất của hắn cũng bộc lộ và ông dạy hắn chọn kẻ đáng bị trừng phạt để ra tay. Hắn tôn thờ ông và thực hiện đúng những gì ông dặn dò. Ông là lằn ranh giữ hắn lại để không hoàn toàn trở thành thú.

27/1/2013

Thanh Vân
  • Số bài : 3866
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.01.2013 21:06:00
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=784673&mpage=1&key=򿥰

Chào nón lá

Thấy Nón lá đọc nhiều sách, khg biết Nón Lá có thể giúp ngoclinh tìm tựa truyện này của Quỳnh Dao không?

Cảm ơn Nón lá nhiều và năm Quý Tỵ nhiều hạnh phúc, an lành, vui vẻ
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 27.01.2013 22:14:26

Trích đoạn: Thanh Vân

http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=784673&mpage=1&key=򿥰

Chào nón lá

Thấy Nón lá đọc nhiều sách, khg biết Nón Lá có thể giúp ngoclinh tìm tựa truyện này của Quỳnh Dao không?

Cảm ơn Nón lá nhiều và năm Quý Tỵ nhiều hạnh phúc, an lành, vui vẻ

 
Sorry sis, truyện Quỳnh Dao NL không đọc mấy, chỉ biết một số truyện nổi tiếng mà ai cũng biết như Mùa thu lá bay, Tình buồn, Hoa cúc vàng,... nên không giúp được bạn ngoclinh rồi.

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.02.2013 13:20:24
Giáo sư và công thức toán – Yoko Ogawa

Mọi thứ đều lạ lùng. Một cuộc đời lạ lùng chỉ kéo dài trong từng 80 phút một. Một vẻ đẹp lung linh của các con số. Một tình bạn khó giải thích giữa ba con người tưởng không có điểm chung nào giữa giáo sư toán học, người giúp việc và một chú nhóc. Tất cả lại tạo nên một câu chuyện rất đáng để đọc.

6/2/2013



Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.02.2013 13:21:30
Phía sau nghi can X – Higashino Keigo

Một vụ án, một bộc óc thông minh và một tình yêu mang đầy tính hy sinh. Đọc truyện này xong lại muốn đọc thêm nhiều truyện khác nữa của tác giả này.

7/2/2013


Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 13.02.2013 13:22:47
One wish – Jodi Thomas

Truyện kể về một vụ cướp trong dịp Giáng Sinh và cũng là cơ hội để hai người bạn khám phá nhiều điều lạ lẫm về nhau.

11/2/2013



Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
RE: Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 25.02.2013 21:47:38
Thất tuyệt ma kiếm - Ngọa Long Sinh

Lâu lắm không luyện pho kiếm hiệp nào cả nên định nhân dịp ngày Tết có nhiều thời gian chọn một pho kiếm hiệp nào hay hay một chút để ngồi luyện công. Chạy vào thư viện, thấy Thất tuyệt ma kiếm

có số lượng người đọc khá cao nên đem về bắt đầu luyện.

Đọc vài trang thấy khá hấp dẫn nên yên tâm coi tiếp. Nhưng xem được chừng chục chương bắt đầu chán cái cảnh suốt ngày cầm kiếm đi trả thù của nhân vật chính. Đang chán chán thì Lôi Phi xuất hiện, bằng kinh nghiệm giang hồ phong phú anh chàng này khiến câu chuyện có nhiều diễn biến hơn để xem. Nhưng đến gần cuối khi Lôi Phi ẩn thân và Quyên nhi cũng biến mất, câu chuyện cũng kém phần hấp dẫn hẳn vì tình tiết rời rạc. Tỷ như chuyện con Tiên Chi, khi không vì nó mà đánh nhau sống chết tranh giành bằng được nhưng rốt cuộc cũng chẳng biết gốc tích nó là con gì? tại sao lại mang hình dạng con người lúc xuất hiện? công dụng ra sao? và cuối cùng chẳng biết bà cô đó có dùng nó để luyện thành cái gì cho mình không? Ngay cả tra google cũng chẳng có thông tin gì về con Tiên Chi này cả. Nghĩa là tác giả dựng nên một thứ rất mơ hồ không có tí căn cứ thật tế nào dù chỉ là một chút xíu huyền thoại trong dân gian. Thế mà bao nhiêu nhân vật đánh nhau chí chết, rồi sau đó tác giả lại bỏ lửng đấy chẳng thèm đá động gì tới nữa.

Rồi Quân Trung Phụng chẳng hiểu ở đâu tìm ra bí kíp luyện độc vật bí truyền của môn phái Thất độc giáo đã tuyệt tích trên giang hồ. Rồi khi khổng khi không trở thành trưởng môn của cả một giáo phái. Vô lý nữa là trước đó cô nuôi nhện độc, sau khi bị phát giác thì đã đồng ý đốt sách sau một thời gian ngắn lại xuất hiện với rắn độc và nghiễm nhiên trở thành cao thủ dùng độc vật và đứng đầu một phái người người khiếp sợ.

Nói chung là có vô khối tình tiết rất không hợp lý mà có kể cả ngày cũng chưa hết nhưng vì lỡ xem gần xong rồi nên mình cũng đành bấm bụng coi cho hết. Vừa xem vừa không khỏi chắc lưỡi hèn chi mà những tác phẩm của Kim Dung lại nổi tiếng như vậy.

23/2/2013

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 29.05.2015 13:12:44
CƠ BẢN LÀ BUỒN - NGUYỄN NGỌC THUẦN

Hôm đi mua sách chọn tác giả này vì quá mê "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" đã đọc từ lâu lắm. Mê cái văn phong trong sáng trong một câu chuyện thiếu nhi không thể nào dễ thương hơn được nữa ấy.
 
Dù đã chuẩn bị tâm lý từ khi đọc tựa đề đoán biết đây là tác phẩm viết cho người lớn và chắc hẳn là cách viết sẽ khác nhưng đọc "Cơ bản là buồn" vẫn có chút thất vọng . Bởi thứ nhất là đề tài chiến tranh quá cũ kỹ. Đến nay cuộc chiến đã trôi qua 40 năm rồi, bao nhiêu tác phẩm đã ra đời bao nhiêu ngóc ngách, khía cạnh đã được các tác giả khai thác gần như là chẳng còn thiếu thứ gì nên giữa thời đại này còn viết về chiến tranh thì chẳng còn gì mới mẻ nữa. Thứ hai là mạch chuyện chậm rãi và nội dung truyện cũng không mấy gì vui nên hơi bị chán, có thể bỏ sách xuống lúc nào cũng được. Quyển này chỉ có 126 trang, mình đọc mất 2 ngày mới xong.
 
Truyện không có cao trào, kể về cô gái con lai có mẹ là người Việt còn cha là một lính Mỹ nào đó mà cô cũng chẳng biết mặt biết tên. Cô từng có lúc tham gia ban nhạc nên quen một số người trong giới âm nhạc, trong đó có cả một người hay ân ái với cô nhưng quan hệ khi xa khi gần, chẳng ra người yêu nhưng thân hơn bạn. Cô có lẽ khá đẹp nên công việc kiếm tiền chính là làm chân tiếp khách cho một công ty. Ngày thường chả cần phải làm gì chỉ khi tiếp khách quý, khách tiềm năng hay bạn hàng lớn thì cô sẽ có mặt trong những cuộc chiêu đãi và khi cần sẽ lên giường với họ. Vậy thôi. Ngoài ra thỉnh thoảng cô cũng làm phiên dịch cho một vài người Mỹ quay lại Việt Nam tìm ký ức, tìm người. Lý do cô làm việc đó đơn giản là vì tò mò, chủ yếu là vì lai lịch nửa Mỹ của mình. Mạch chuyện kể về hai vợ chồng người Mỹ quay về Việt Nam tìm người đàn bà cũ của người chồng trong thời chiến để chữa căn bệnh hội chứng sau chiến tranh của ông. Và sau này là tìm người con của ông ta. Thông qua hành trình ấy họ khám phá ra nhiều điều và cô cũng vậy.
 
Không khí truyện cứ xam xám. Văn thì lạnh. Đọc xong chả nhớ gì.
 
(À, có điều này không liên quan nhưng sau khi đọc xong 3 quyển truyện và 1 tản văn của 3 tác giả được xem là trẻ, hoặc có thể gọi là chưa già của văn học Việt Nam những năm gần đây tự dưng không hẹn mà gặp đều thấy quyển nào cũng có rất nhiều cảnh mô tả tình dục. Đương nhiên chuyện đó cũng là điều bình thường trong văn chương thôi, chả có gì phải chú ý. Nhưng vì các tác giả Việt Nam bây giờ dường như rất thích nói về nó cứ như là để chứng minh đối với ta không có gì là vùng cấm cả, ta đây rất văn minh nhé. Bây giờ thật khó mà tìm được một tác phẩm hay, thể hiện được hơi thở cuộc sống đương đại mà không cần vay mượn đến những cảnh giường chiếu.)
 
28/5/2015

 

Ct.Ly

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 31.05.2015 18:11:09
Dạ đúng rồi chị truyện ngôn tình của TQ thì dày đặc cảnh nóng ấy.
Em vẫn đọc sách như thường nhưng lười viết, giờ nghĩ là nên viết lại :-)). Dầu sao cũng bỏ công ra ngồi đọc rồi cũng nên viết đôi ba dòng sau này nhìn lại còn nhớ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2015 18:12:18 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Sông - Nguyễn Ngọc Tư - 31.05.2015 18:17:48
SÔNG – NGUYỄN NGỌC TƯ
 

 
Với Nguyễn Ngọc Tư mình yêu thích văn của cô ngay từ những ngày đầu khi cô đoạt giải cuộc thi Văn học tuổi 20 của báo Tuổi Trẻ và được Ban tổ chức phát hành cho tập truyện ngắn “Ngọn đèn không tắt” mỏng tanh. Đọc Tư từ ngày đó cho đến giờ, với mình truyện của Tư có thể chia thành 3 thời kỳ. Thời kỳ trước Cánh đồng bất tận là những câu chuyện đậm tình người, nó có đủ hương vị cay đắng ngọt bùi nhưng đọng lại vẫn là mùi vị ngọt ngào của tình người. Thời kỳ sau Cánh đồng bất tận hương vị đắng chát là chủ yếu, nó dữ dội hơn với những khai phá từ ngóc ngách trong phần “con” nhiều hơn. Và thời kỳ Ngọc Tư bắt đầu viết truyện dài. “Sông” là tiểu thuyết đầu tay của Tư. Bởi vì nó là tác phẩm dài hơi đầu tay của tác giả mình thích nên mình tò mò và rinh nó về nhà.
 
Sông kể về hành trình đi dọc sông Di của Ân. Sau khi người yêu là Tú đột ngột bỏ đi lấy vợ, Ân quyết định nghe theo lời của sếp xách ba lô làm một cuộc hành trình đi dọc một con sông lớn để viết sách, cũng là để tìm người cũ giúp sếp và tránh những người cậu không muốn gặp nữa. Câu chuyện như một dòng sông đầy phù sa nhưng chậm rãi trôi lững lờ. Cách Tư kể “Sông” như các bà các mẹ đầy ăm ắp những câu chuyện mình đã chứng kiến và những trải nghiệm của mấy chục năm đời mình, giàu có tới độ có thể đụng đâu kể đấy và kể rất chi tiết, rất cặn kẽ như chỉ mới xảy ra hôm qua thôi. Nhưng nó cũng lang man, đủ loại đủ thứ có thể nhảy cóc từ chuyện này qua chuyện nọ nên mạch truyền khá dàn trải. Truyện rất giàu chi tiết, hình ảnh nhưng cách kể chuyện thì như đang rù rì, ít hành động và cao trào.
 
Nhìn chung mình không thích “Sông” lắm dù cái kết cũng có đôi chút bất ngờ, cũng có những giây phút lắng đọng trong suốt câu chuyện nhưng so với truyện ngắn thì kém xa. Nếu phải so sánh thì mình thích Tư của giai đoạn trước Cánh đồng bất tận nhất, lúc đó gần như đọc truyện nào của Nguyễn Ngọc Tư cũng có thể rơi nước mắt. Khóc nhưng không thấy buồn mà thấy ngọt ngào bởi đâu đó trong cuộc sống vẫn còn rất nhiều người sống có tình có nghĩa. Đọc xong thấy mình như được động viên, thấy hy vọng hơn vào cuộc sống này. Còn sau Cánh đồng bất tận đọc truyện của Tư thấy con người ta sống ác với nhau quá, dù điều đó vẫn có trong cuộc sống này nhưng dù sao đọc mãi những thứ đó lại thấy mình dần chai đi. Đến tiểu thuyết này thì lại thấy không còn hào hứng lắm.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2015 18:23:08 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 24.06.2015 14:33:54
LƯNG CHỪNG CÔ ĐƠN (tản văn) và KHÓC GIỮA SÀI GÒN (tiểu thuyết) - NGUYỄN NGỌC THẠCH
 

 
Hôm trước vì muốn mua bộ Quỷ Cốc Tử giảm 50%, mà điều kiện để được giảm nhiều như vậy là phải có hóa đơn mua hàng trên 200k của nhà sách Huy Hoàng bằng không chỉ được giảm 30% thôi. Tính đi tính lại dù có phải bỏ ra 200k để mua thêm sách thì khi được giảm 50% tổng số tiền phải chi vẫn thấp hơn là trường hợp chỉ được giảm 30% (dù mức giảm này cũng đã là nhiều rồi, sách trên tiki chỉ được giảm 20% thôi trong khi tiki gần như là nơi bán sách rẻ nhất trên thị trường hiện nay rồi). Coi như là mua sách mình thích (Quỷ Cốc Tử) mà còn được tặng thêm mấy cuốn sách khác vậy. Nghĩ như thế nên mình tung tăng chọn và quyết định sẽ ủng hộ các tác giả VN. Mình rộng tay chọn lựa, có tác giả chưa thích nhưng vì tò mò mình cũng lấy vài cuốn. Đó là lý do mình đã chọn combo Cô đơn rồi khóc của Nguyễn Ngọc Thạch gồm 2 quyển, một tản văn Lưng chừng cô đơn và một tiểu thuyết Khóc giữa Sài Gòn.
 
*LƯNG CHỪNG CÔ ĐƠN


Tản văn là thể loại tưởng dễ mà khó. Dễ vì viết gì cũng được, dài ngắn không hạn chế chỉ cần có cảm xúc, có ý tưởng và dĩ nhiên là có chút khả năng viết nữa. Nhưng khó vì viết làm sao để đọng lại gì đó trong lòng người đọc và người ta còn chịu đọc tiếp những gì mình viết nữa kìa. Bởi tản văn vốn không có cốt truyện, nó chỉ là một lát cắt, một sự việc đời thường đưa đến những cảm xúc nào đó khiến ta phải ngồi chiêm nghiệm lại. Người viết do đó đòi hỏi phải có vốn sống hoặc có chiều sâu cảm xúc hoặc ý tưởng sâu sắc hơn người. Nói chung là phải khác, phải lạ, phải đọng mới có thể viết tản văn mà in thành sách để thiên hạ phải bỏ tiền ra mua.
 
Xét như vậy thì tản văn Lưng chừng cô đơn chỉ ở mức tầm tầm, chưa có gì đọng lại cũng như đọc xong không có cảm giác cô đơn nào khiến người ta phải khắc khoải dù chỉ ở mức lưng chừng thôi. Nửa đầu quyển sách người ta còn háo hức đọc vì lạ, vì muốn hiểu thêm tác giả nhưng nửa sau thì chán dần và chỉ còn muốn đọc cho xong thôi. Ừ thì đọc xong cũng thấy tác giả là người tinh tế, có óc quan sát, có từng trải, có trách nhiệm, có suy nghĩ về cuộc sống. Nhưng chưa đủ để vượt lên, để khiến người ta kiếm tìm và đọc để được nhớ, để được bất ngờ, để cảm và để được ngẫm.
 
*KHÓC GIỮA SÀI GÒN
 

Đọc quyển này có cảm giác nó vừa thừa mà vừa thiếu. Thừa vì nó có nhiều nhân vật mà tác giả đã cố công xây dựng họ với nhiều mảnh đời riêng có đủ đầy tố chất để khai thác thành cả một quyển truyện riêng. Thiếu vì nó nhiều nhân vật, ai dường như cũng đặc sắc nhưng lại chưa được khai thác đến tận cùng. Có lẽ vì tham vọng viết về muôn mặt cuộc sống của Sài Gòn nên tác giả gom vào nhiều nhân vật với nhiều cảnh đời bi kịch khác nhau. Nào là Nam yếu đuối với nỗi đau riêng không vượt qua được, nào là Phan tham vọng và quá tự tin có thể dẫm đạp lên tất cả để đạt được thành công, nào là Mễ chuyên gia tâm lý lành nghề nhưng lại không thể chữa lành căn bệnh tâm lý của chính mình, nào là Tú phóng viên báo lá cải cao tay lại là tác giả của những quyển sách được ca tụng là viết "ám ảnh" lắm, nào là Thụy nhân viên massage cho khách nam đồng tính nhưng vẫn giữ nguyên tắc không đi khách dù có bao lời mời, nào là Ân có cuộc sống bề ngoài là yên lành nhưng thật chất cô có vấn đề về giao tiếp chỉ bám vào cuộc sống ảo trên facebook làm niềm vui,...
 
- Điểm cộng của truyện:
 
+ Tất cả các nhân vật đều được song song khai thác, gần như là không có nhân vật chính. Có chăng thì cặp Nam và Phan được nhắc đến nhiều hơn một chút. Vì vậy truyện có đầy đủ những yếu tố "ăn khách" như kiểu tình yêu đồng tính, tình "phi công trẻ trẻ lái máy bay bà già" và cả mối tình trong sáng của hai kẻ ở trọ cạnh phòng nhau mà "tình trong như đã mặt ngoài còn e". Nói chung là ai cũng có thể tìm thấy kiểu tình cảm mình thích trong đây.
 
- Điểm trừ của truyện:
 
+Văn phong rất nữ tính, nói nặng một chút là "sến". Đọc mấy câu thoại mà tác giả cố ý dùng để muốn nói rằng nhiều khi những cuộc tình đồng tính còn ngọt ngào hơn gấp mấy những cuộc tình dị tính bình thường, người khác không biết sao chứ mình thật sự chỉ thấy da gà da vịt nổi đầy mình.
 
"- Sao lại có hứng thú mời người ta đi café, đẹp trai lắm à?
- Làm sao đẹp bằng người yêu của em."
 
+ Tình tiết truyện lộ rõ sự sắp đặt nên phản tác dụng. Hôm trước Phan dựng bài về người phụ nữ già nằm giữa đường đánh vào lòng từ tâm của người qua đường để lừa gạt thì vài hôm sau anh ta gặp phải cảnh có người bị ngất xỉu mà đám đông vẫn thờ ơ vì nghĩ bà ấy đang đóng kịch để lừa. Rồi trên báo Phan vừa tung tin có đứa trẻ đêm hôm đứng ngoài đường cầu cứu nói mình đi lạc để dẫn dụ lừa các cô gái trẻ sa bẫy. Ngay hôm sau con một người bạn của người yêu anh ta bị bắt cóc, đêm hôm thoát được chạy ra đường cầu cứu mà không ai dừng xe vì chẳng ai tin. Ý đồ của tác giả quá lộ liễu nên đọc mà cảm xúc cứ trơ ra, thậm chí còn biết trước nó sẽ diễn tiến thế nào và vì sao nữa. Khéo quá hóa vụng là vậy.
 
+ Cái kết theo mô típ truyện cổ tích: kẻ xấu bị trừng phạt hoặc ăn năn hối hận, người lỡ lầm sa ngã thì tỉnh ngộ, người tốt thì được đền bù. Cho nên cái kết phá hỏng cả câu chuyện, bởi vì nó quá hoàn hảo. Dĩ nhiên tác giả cũng cho chút đau thương gọi là, đó là cái chết của Nam. Nhưng nói thật Nam có sống đâu, anh ta đã chết từ lâu rồi. Người viết cho Nam chết để làm cái cớ cho Phan được cảnh tỉnh, thế thôi.
 
Nhiều người bảo khóc rất nhiều, thậm chí là bị ám ảnh bởi cái chết của Nam. Mình thì chả thấy có gì xúc động cả. Chỉ thấy suốt ngày Nam nhắc đến Quân, một người đã chết, như là nhớ lắm mà chả biết vì sao Quân chết, vì sao Nam lại nhớ Quân đến gần như bị ám ảnh như thế? Anh chàng Nam này còn suốt ngày đau khổ, cô đơn mà chả biết đau khổ chuyện gì, tại sao lại cô đơn. Gần cuối truyện mới được tiết lộ thì ra anh ta tự trách mình vì cái chết của cả gia đình rồi đâm ra không dám đối mặt, cứ sống trong ảo tưởng của riêng mình. Nhưng quá trình và nỗi niềm đau đớn, diễn biến tâm lý, suy nghĩ của nhân vật biến chuyển trong nỗi đau đó thì gần như không được miêu tả. Tác giả chỉ tả nỗi đau ngoài da thôi chứ chưa đi được vào tâm can nhân vật.
 
Tóm lại là đọc xong thấy nó chỉ là truyện dài thôi, chưa đủ "xương thịt" để gọi là tiểu thuyết và chỉ dừng ở mức đọc được. Mình vì tò mò tác giả Nguyễn Ngọc Thạch, một cái tên khá nổi gần đây nên mua 2 quyển này, đọc xong hết tò mò nên quyết là sau này không đọc nữa.
 
23/06/2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2015 14:39:13 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 24.07.2015 15:17:39
KHÁCH SẠN HOÀNG TUYỀN - LIỄU ÁM HOA MINH


Truyện này lúc đầu mình nghĩ nó là thể loại trinh thám nên khá kỳ vọng. Truyện được chia làm 3 quyển. Mở đầu câu chuyện khá ấn tượng khi nữ chính có khả năng đặc biệt có thể cảm ứng với người chết và kết thúc quyển 1 có rất nhiều nút thắt khiến người đọc tò mò, háo hức muốn khám phá. Ít nhất thì cũng muốn biết:
 
- Tại sao nữ chính lại có khả năng đặc biệt như vậy? Và tại sao có rất nhiều linh hồn đều tìm đến cô như muốn nhờ cô tháo gỡ những oan ức của họ? Liệu cô có khả năng gì đặc biệt nữa không hay có nắm giữ bí mật nào đó mà chính cô cũng chưa biết ?
 
- Tại sao mỗi khi nữ chính bị căng thẳng hay gặp nguy hiểm khi ở gần những thứ không sạch sẽ chỉ cần nam chính xuất hiện hay thậm chí anh không cần trực tiếp có mặt mà chỉ cần anh gọi điện cho cô, cô sẽ lập tức trút bỏ được căng thẳng và những thứ không sạch sẽ cũng biến mất ngay lập tức. Phải chăng nam chính cũng có khả năng dị thường?
 
Quyển 2 nối tiếp với rất nhiều bí ẩn xung quanh khách sạn cực kỳ âm khí. Nó như là một sinh vật sống biết biến đổi, biết giam người ta. Cả đám người như lọt vào một không gian biến ảo khác thường. Người đọc càng lúc càng bị kích thích với rất nhiều điều bí ẩn chưa có lời đáp vì có thêm những nhân vật kỳ lạ xuất hiện trong khách sạn âm tà đó.
 
Tưởng tượng mọi thứ như đang trong một lò áp suất càng lúc càng nén khí chuẩn bị nổ tung. Như quả bom sắp khai hỏa.
Quyển 3 bom đã khai hỏa. Tiếc là bom xịt. Nồi áp suất sau khi nung rất lâu lại đột ngột tắt phụt lửa. Thất vọng. Nhưng có lẽ vì truyện ngôn tình TQ hay ngôn tình pha màu sắc trinh thám TQ gần đây đa phần đều là đầu voi đuôi chuột nên thất vọng riết cũng quen rồi nên rốt cuộc truyện này cũng không gây thất vọng lắm.
 
Ghét cái tác giả cứ tha hồ vẽ vời, hù dọa, đưa ra đủ thứ bí hiểm sau đó chỉ giải thích qua loa cho xong.
 
Nữ chính có khả năng đặc biệt vì cô là con cháu của vu nữ, điều này cũng dễ hiểu nhưng mãi mà chẳng thấy cô dùng khả năng của mình vào việc gì. Hay nói cách khác là khả năng của cô ngoài việc bị mấy oan hồn làm phiền ra thì chẳng thấy cô tận dụng nó để giải quyết được chuyện gì cho các oan hồn, đa phần là sẽ có nam chính xuất hiện giải quyết hộ.
Có lẽ do tác giả muốn xây dựng nhân vật nam chính thật đàn ông, thật bản lĩnh nên anh luôn xuất hiện đúng lúc, luôn bình tĩnh, là chỗ dựa vững chắc cho nữ chính. Hầu như chỉ cần anh xuất hiện là mọi việc sẽ được giải quyết ổn thỏa. Cho nên càng đọc càng nghĩ chắc anh này cũng như nữ chính có thân thế khá đặc biệt nhưng té ra tổ tiên của anh ngày trước hóa ra chỉ là nạn nhân bị người ta ép hôn thôi. Mà trong mấy chục năm trước, ông tổ của anh chỉ là người mình thường bị một vu sư hãm hại phải cưới ma và bà của nữ chính-vốn là một vu nữ-phải ra tay cứu mới thoát được. Ấy thế mà kiếp sau anh rất chi là bá đạo nhé, tà ma gặp anh là phải tránh hết. Đến người có máu vu nữ di truyền như nữ chính mà còn phải dựa vào anh mới có thể xoay sở được. Thiệt khó hiểu. Cứ đảo lộn hết cả.
 
Ngay cả chuyện không gian trong khách sạn cứ biến đổi xoành xoạch, nhiều bối cảnh lạ lùng xuất hiện đầy bí hiểm cũng được giải thích hết sức đơn giản, bởi cả đám bọn họ bị rơi vào thế giới tưởng tượng trong tâm trí của người đàn bà không bình thường kia. Còn chuyện tượng thần tự dưng biết đi khiến cả đám sởn tóc gáy thì không có một câu giải thích nào cả, cứ coi như độc giả thông minh tự đoán đi nhé. Ngay cả chuyện vì sao nữ chính có một khoảng thời gian mất trí nhớ cũng mơ mơ hồ hồ chẳng rõ vì sao. Rồi sư thầy nghe bảo là rất cao thâm, có nhiều chỉ dẫn cho nữ chính cũng chẳng rõ là ai, lai lịch ra sao. Nói chung là nhiều nhân vật xuất hiện cho câu chuyện càng thêm kỳ bí chứ không được xây dựng chỉn chu, chặt chẽ. Buồn cười nhất là những chương cuối truyện đột nhiên xuất hiện cả thơ Tagore nữa. Ai cũng biết thơ Targore nổi tiếng là cao thâm, khó hiểu rồi nên việc thơ ông xuất hiện trong truyện kinh dị cũng là điều hơi tréo ngoe, đặc biệt là khi nó chẳng mấy gì liên quan gì đến nội dung truyện cả. Cứ như là tác giả mang nó vào cho câu chuyện thêm phần sang chảnh thôi, để nâng tầm câu chuyện lên một mức triết lý cao thâm nào đó (mà mức cao thâm nào thì có lẽ chỉ tác giả biết).
 
Nhìn chung kết truyện không có một lý giải nào khả dĩ có thể xem là hợp lý cả.
 
Truyện này nghe đâu được bên xuất bản xếp vào thể loại "linh dị", nghĩa là tâm linh và kinh dị. Nếu linh dị là như thế này thì từ nay mình không muốn đọc thể loại này nữa.
 
22/7/2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2015 15:20:18 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 21.08.2015 12:01:04
TRẢM LONG - HỒNG TRẦN
 

 
Đây là bộ sách viết về phong thủy khá hay mà mình đã được đọc, xem rồi mới biết phong thủy còn có thể ứng dụng trong hành quân đánh trận nữa. Có lẽ nhiều người sẽ cho rằng bộ này chém quá nhưng với mình chém hay không không quan trọng, quan trọng là tác giả có thể khiến độc giả tin những gì họ đang kể.
 
Đây là câu chuyện mà gần như không có nhân vật hoàn hảo, chính vì vậy nó thật và đời hơn. Cho dù là những người tu đạo cao thâm hay những phong thủy sư lão luyện nhưng ai cũng không thoát khỏi số mệnh, họ như một quân cờ trong ván cờ thế cuộc. Cho nên không chỉ có Tôn Tồn Chân mà cả Lục Kiều Kiều cũng vứt bỏ bát tự của mình để có thể tự mình quyết định cuộc đời mình, thoát khỏi sự chi phối của mệnh số.
 
Đọc đến hết câu chuyện mới à ra, ồ cái cuối cùng tác giả muốn nói là không nên để người đã chết hay nói đúng hơn là phần mộ của tổ tiên chi phối số mệnh và cuộc đời của con cháu đang sống. Lục Kiều Kiều đã kiên quyết phá bỏ mộ tổ là vì thế.
 
Trong cả 4 tập, mình thích nhất là tập 1 vì tập này nói sâu về kiến thức phong thủy. Đặc biệt là khi Kiều Kiều hướng dẫn An Long Nhi nhìn thế đất mà biết đời sống và khổ nạn của dân chúng cả một vùng. Rồi những khi thầy trò họ đi quan sát và sửa mộ để điều chỉnh vận số cho bá tánh. Nói chung là thích nội dung nói về phong thủy, về giang hồ, về phân định thấp cao giữa các phong thủy sư hay các đạo gia. Còn phần nói về chính trị, phe phái nổi loạn thì không mê lắm bởi thấy vua nào, chúa nào, vương nào cũng chỉ dùng dân như một tấm chiêu bài hòng tranh giành quyền lợi cho bản thân mà thôi.

20/8/2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2015 12:12:23 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 21.08.2015 12:04:03
CHUYỆN ĐÊM VONG XUYÊN ĐƯỜNG - THẤT NHẬT MINH
 

 
Đây là truyện ma, kinh dị nhưng không nhằm nhát ma ai cả cũng chẳng làm ai kinh sợ. Có hoang đường nhưng ẩn đằng sau đó là những câu chuyện thật kiểu như Liêu trai chí dị. Truyện gồm nhiều câu chuyện nhỏ nhưng được xâu chuỗi xuyên suốt thành một tổng thể để từ từ vén bức màn thân thế của nhân vật nữ chính.
 
Ấn tượng nhất và do đó nhớ nhất là câu chuyện của cô gái bị phong ấn trong bình trà. Cô rơi vào một thế giới mà cảnh vật giống hệt ngày cô còn sống, cô vẫn sống trong ngôi nhà của mình, bên cạnh vẫn có nhiều nhà hàng xóm, vẫn có làng, có ngõ, có phong cảnh hữu tình như xưa duy chỉ không có ai hiện hữu cả ngoài cô. Cô đơn độc trong ngôi nhà của mình. Không ai giam cầm mà như bị giam cầm. Nhưng thật ra trong thế giới đó vẫn có cha cô, người đang sống cùng một nhà với cô và cô hàng xóm vẫn sống ngay nhà sát bên nhưng cả ba người không ai nhận biết dấu hiệu hay sự tồn tại của người khác cho nên bọn họ ai cũng cô độc, lầm lũi một mình dù ngay bên cạnh luôn có người. Ai cũng tưởng chỉ có mình họ bị giam cầm trong thế giới cô tịch đó. Đọc xong chợt giật mình, tình cảnh ấy có khác gì chúng ta ngày nay đâu. Nhiều khi sống cùng một nhà nhưng chưa chắc chúng ta hiểu nhau, quan tâm nhau, "nhìn thấy" nhau. Có chăng là ai cũng sống trong thế giới của riêng mình. Sống cạnh nhau không có nghĩa là không cô đơn.
 
Đây cũng là một câu chuyện hoang đường nhưng đọc không có cảm giác khó chịu vì ngay từ đầu tất cả đều đã được bộc lộ, được giới thiệu rất rõ ràng rằng họ đang kể cho chúng ta nghe một câu chuyện về thế giới khác. Và thấp thoáng trong những câu chuyện hoang đường đó vẫn khám phá ra nhiều điều vẫn hằng tồn tại trong thế giới thực này. Như câu chuyện của cô gái trong ấm trà là một ví dụ.
 
Tuy nhiên mình không thích cách tác giả xây dựng lai lịch cho nhân vật nữ chính, nó mang màu sắc huyền huyễn quá. Cũng như cách xây dựng nhân vật nam trong truyện vẫn chưa thoát khỏi mô-típ của ngôn tình. Ngoài ra còn khá nhiều nhân vật thừa.
 
Nói chung đây không phải là một câu chuyện xuất sắc nhưng xem được và có cái để nhớ.
 
20/8/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2015 12:13:08 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 21.08.2015 12:11:27
ANOTHER - YUKITO AYATSUJI
 

 
Lại một câu chuyện kinh dị nữa nhưng phong cách khác hẳn, đọc cứ sờ sợ dù các nhân vật đã nói rõ những cái chết trong truyện không do ai cố tình giết, cũng không có hung thủ. Bàng bạc khắp câu chuyện là không khí bí ẩn và câu hỏi tại sao, như thế nào và làm sao để chấm dứt cứ lấp lửng khiến người đọc bị kích thích vô cùng.
 
Đọc xong thán phục tác giả đã tạo nên câu chuyện lạ lùng khiến ta thót tim. Trong truyện không có ai xấu, không có kẻ giết người. Cả thị trấn đều là nạn nhân, ai cũng tìm cách ngăn chặn nhưng rồi bàn tay tử thần vẫn đều đặn cướp đi từng sinh mạng. Không khí trong truyện kỳ bí ngay từ đầu và nó không hề giảm cho đến cuối truyện.
 
Câu chuyện này lại lần nữa khẳng định truyện của các tác giả Nhật hiếm khi làm mình thất vọng cho dù đó là truyện trinh thám, kinh dị hay tình cảm.

 
20/8/2015
 

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 09.09.2015 14:48:41
CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - JEFFERY DEAVER
 

 
Đây là tác phẩm trinh thám của JD viết về nữ thám tử chuyên gia về ngôn ngữ cơ thể Kathryn Dance. Về khía cạnh trinh thám phá án thì quyển này không có gì xuất sắc, chỉ ở tầm trung bình trong số những quyển trinh thám của JD.
 
Tuy nhiên điều mình nghĩ đáng xem ở quyển này là yếu tố tâm lý xã hội. Một vụ tai nạn xe xảy ra và cả một nhóm người nhảy vào bàn tán trên các trang mạng xã hội khiến một thiếu niên bị quy chụp là thủ phạm. Cậu bị lên án, bị xa lánh, bị xúc phạm,... bởi một nhóm người không hề biết gì về vụ án đó hay về con người cậu. Có một thế giới mà ở đó người ta giết người không cần dao, súng mà chỉ bằng tiếng gõ bàn phím.
 
Đọc truyện cứ hình dung thám tử Dance dường như có rất ít chất bụi bặm của một cảnh sát hình sự như thường thấy, ngược lại cô đậm chất phụ nữ hơn. Cũng quan tâm thời trang, cũng mê nhạc, cũng đau đáu phận làm con, làm mẹ và cũng nhiều băn khoăn với chữ tình. Như vậy là đủ, bởi cảnh sát cũng là người.
 
Cho nên đọc quyển này thấy hài lòng ở một khía cạnh khác không phải là trinh thám.
 
09/09/2015

 

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 09.09.2015 15:26:07
KẺ MẠO DANH - JEFFERY ARCHER
 

 
Cầm quyển sách lên và bị cuốn ngay. Đầu tiên là bị hút vào vụ án. Kế đó là bị tính cách của Danny hạ gục, một người thất học nhưng rạch ròi trong cách làm người thà đấu tranh đến cùng dù rất mạo hiểm và có khả năng sẽ phải ở tù hai mươi năm hơn là thỏa hiệp chấp nhận tội ngộ sát để chỉ phải gánh 2 năm tù.
 
Sau khi Danny mạo danh để trốn ngục thành công và được hưởng một gia tài kết xù, anh bắt đầu trả thù những kẻ đã đẩy mình vào tù. Đọc tới đây hơi nhãng ra vì thấy quen quá, giống kiểu Bá tước Monte Cristo rồi. Nhưng...
 
Đây mới là phần làm nên sự khác biệt và tạo nên sức hút của câu chuyện. Vì tình yêu với Beth, Danny buông lơi cảnh giác và muốn ra đầu thú để được sống đàng hoàng là anh, dù có khả năng là sẽ phải ngồi tù tiếp mấy chục năm, chứ không phải là một nhà quý tộc giàu sụ mà anh đang giả danh. Nhưng kẻ thù xưa, cũng là một luật sư đang nổi, không buông tha dễ dàng. Danny bị theo dõi, bị bắt và án cũ chưa xong lại bị truy tố thêm 5 tội danh. Để bào chữa cho anh, Alex - vị luật sư trẻ tâm huyết và đầy cảm thông - đã mời cha mình, một cựu thẩm phán dày dạn kinh nghiệm, hỗ trợ trong vai trò trợ lý của luật sư biện hộ.
 
Phần tranh cãi tại tòa giữa những luật sư lão làng mới chính là phần hay nhất của câu chuyện. Đúng là gừng càng già càng cay. Thích thú vô cùng khi hai bên dùng tất cả mánh khóe, tiểu xảo, chiến thuật, chiến lược và cả đòn tâm lý để tranh luận từng điểm một trong bản cáo trạng.
 
Tuy nhiên câu chuyện vẫn có một vài điểm hơi khiêng cưỡng. Thứ nhất là việc Danny giả danh Nick quá thuận lợi quả là một điều khó hiểu cho dù hai người có ngoại hình giống nhau như thế nào đi nữa. Mà cũng khó có trường hợp hai người xa lạ lại quá giống nhau về ngoại hình rồi chiều cao cũng gần tương đồng, tuổi tác cũng xem xem như thế. Thứ hai là Danny quá may mắn khi anh vào tù gặp toàn người tốt, từ quản giáo đến bạn tù chung phòng đề hết lòng giúp anh.
 
Dù sao những chi tiết khiêng cưỡng cũng không đáng kể, nhìn chung đây là một câu chuyện hấp dẫn. Đọc xong chỉ muốn tìm ngay quyển khác của tác giả này để đọc tiếp 
 
09/09/2015

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2015 15:29:45 bởi Nón lá >

Nón lá
  • Số bài : 397
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
Re:Nhật ký đọc sách (sách đã đọc) - 22.09.2015 21:13:47
HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - LƯU LIỄM TỬ
 

 
Truyện này quá nổi tiếng rồi, tin rằng ai yêu thích thể loại cung đấu đều không thể không đọc bộ này.
 
Khép lại trang cuối truyện chợt cảm thấy tất cả bọn họ từ Hoàng đế cho đến Hoàng hậu, Phi tần, Cung nữ và kéo theo cả những người có liên quan đều là những nạn nhân của chính họ. Những liên miên tranh đấu, tầng tầng lớp lớp cơ mưu để rồi cuối cùng chẳng thấy ai hạnh phúc cả. Hoàng đế tưởng là tột đỉnh quyền uy nhưng hóa ra đến vợ mình, con mình cũng không bảo vệ được. Làm quà quạ nuôi tu hú mà không biết trong khi con ruột mình thì ghẻ lạnh. Cho nên Hoàng cung tưởng là nơi thâm nghiêm, quyền quý nhất nhưng thật ra là nơi bại hoại nhất.
 
Tác giả viết chắc tay, không lạm dụng việc mô tả sắc dục mà vẫn cuốn hút đến trang cuối cùng. Đây có lẽ là tác phẩm tiêu biểu nhất cho thể loại tranh chấp quyền lực chốn hậu cung.
 
22/9/2015

 

Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 8 của 9 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 254 bài trong đề mục