Sau nhiều ngày lang thang bệnh viện thì giờ mình cũng đã có diệp để tiếp tục lang thang net rồi. Dù sao mình cũng thấy ổn hơn nhiều so với lúc chưa đi. Hôm trước trong bệnh viện mình đã gặp cặp vợ chồng đó. Cả hai vợ chồng đều đã hơn bốn mươi tuổi, trông họ tuy hơi có vẻ là xấu xí, già nua hơn nhiều so với tuổi của họ nhưng tâm hồn lại vô cùng trong sáng, còn trẻ con hơn cả mình. Hai người có một đứa con đã hơn ba tuổi, con bé không giống bố mẹ lắm, nó thông minh, lanh lẹ, và đặc biệt vô cùng vui tính, cái vui này thì giống bố mẹ hoàn toàn. Hạnh phúc của cặp vợ chồng ấy thật đơn sơ, cả hai cùng chăm sóc đứa con duy nhất, hôm con bé sốt hai người cứ chạy đôn chạy đáo, chồng gọi bác sĩ, vợ lo khăn lạnh đắp cho nó hạ sốt. Sáng hôm sau, con bé hết sốt rồi hai người lại ngồi nhìn nhau tình tứ, nụ cười của họ với nhau làm cho người ta cảm thầy yên bình lay. Họ vô tư thật, có lẻ vì họ không thực sự bình thường. Nhưng chỉ cần có một phút tâm hồn mình được thanh thản như họ thì hay biết mấy. Mình với phải bận bịu với cuộc sống đang trôi, dù đã kiệt sức vẫn cứ phải nhớ đến, phải nghĩ việc tiếp theo, cần làm gì. Trong cái cuộc sống nhiều chiều này thật khó để mà vô tư như họ. Chúc cho hai vợ chồng sẽ nuôi được đứa con ấy khôn lớn, mong rằng con bé sẽ lớn lên thật xinh đẹp, vẫn luôn thông minh, và tâm hồn con bé cứ trong sáng mãi! Còn tôi tôi sẽ mãi nhớ nụ cười không một chút vướn bận đến những bực nhọc của cuộc đời kia và sẽ cho mình một chút gì đó giống vậy mỗi khi quá căng thẳng trong cuộc sống. con người ta cứ phải vô tư lên thì mới chống chọi được với với sự khắc nghiệt của cuộc sống này và vượt qua nó chứ.
Hãy rộng lượng với bản thân mình một chút vì cuộc đời ai biết đâu ngày mai...!
Vừa về nhà chẳng biết trời trăng mây gió gì hết, gọi diện cho Nghĩa xem xét việc đi học lại coi sao, cái gì nó cũng hông biết hết, mình cũng bó tay với nó luôn! Vô tư cũng có chừng mực thôi, ở nhà gì mà còn mù tin tức hơn cả mình. Cứ tưởng về nhà theo nó là xong, ai ngờ nó còn nghĩ ngơi khí thế quá! Đúng là con nhỏ hết thuốc chữa, đơ như cây cơ!